Editor: Nha Đam

Không khỏi không nghĩ đến đêm đó, sau khi cô uống say liền xỉu ở trên bàn.

Rõ ràng là không thể uống rượu, tại sao lại uống nhiều như vậy? Thiếu niên không khỏi cong khóe môi.

Nhưng, Bệ hạ say rượu thật là dễ thương.

...

Ăn tối được một nửa.

Có tiếng gõ cửa đại sảnh, sau đó, một nữ quan bước vào.

Sau đó hai thị nữa đứng hai bên cung kính mở cửa đại sảnh.

Nữ quan nói với Phong Thiển: "Bệ hạ, Đại hoàng nữ đã đặc biệt mang đến cho bệ hạ một món quà, hi vọng Bệ hạ thích."

Nói xong, ra hiệu với người hầu ở cửa.

Sau đó, ba thiếu niên mỹ mạo vô vô song bước vào.

Mỗi người đều mặc sa y mỏng như ẩn như hiện, lông mày cùng ánh mắt đều mềm mại quyến rũ.

Khuôn mặt của Khuynh Dạ ngay lập tức trở nên lạnh như băng.

Phong Thiển cũng có chút bối rối.

Cái này... rất giống với cảnh khi lần đầu tiên cô bước vào thế giới này.

Khuynh Dạ vẻ mặt lạnh lùng đi tới, đưa tay lên che mắt cô.

Hoàn toàn không để ý đến sự hiện diện của những người khác, hắn trực tiếp ngồi xuống bên cạnh cô, vươn cánh tay dài của mình ra, ôm cô vào lòng, ấn đầu đối phương vào vòng tay với gương mặt không chút biểu cảm.

Nhắm mắt làm ngơ.

Các nữ quan thấy vậy đều bất ngờ.

Trong thế giới này, nam nhân có địa vị thấp.

Dù thê chủ có cưng chiều đến mấy, cũng ít ai dám đối xử thô bạo với thê chủ như vậy.

Không hề e dè người ngoài, trực tiếp ôm thê chủ của mình vào lòng.

Chưa kể, đây lại là Nữ vương của Phong Nguyên quốc.

Khuynh Dạ lạnh lùng nói: "Ba người này đến đây làm gì?"

Nữ quan sửng sốt một chút, mới trả lời: "Ba vị tiểu công tử này là do Đại hoàng nữ tặng cho Nữ vương điện hạ Phong Nguyên Quốc."

Cho nên......

"Tự nhiên là đến hầu hạ Nữ Vương điện hạ."

Sau khi nói xong, sắc mặt Khuynh Dạ tối sầm lại, nhiệt độ trong mắt cũng càng ngày càng thấp.

"Ồ, hầu hạ Bệ hạ sao, đúng lúc mấy ngày nay vẫn còn thiếu mấy người quét sân. Ba người các ngươi đến đúng lúc đấy."

Khuynh Dạ mặt không chút cảm xúc.

Phong Thiển nhúc nhích muốn ngẩng đầu.

Lại bị đối phương đè lại vào vòng tay không thương tiếc.

Nhưng động tác của hắn vẫn nhẹ nhàng.

Ba thiếu niên kia nghe những lời của Khuynh Dạ không khỏi choáng váng.

Quét sân?

Nữ quan không ngờ Thừa tướng của Phong Nguyên Quốc sẽ nói như vậy, nàng chỉ giải thích: "Thừa tướng có thể đã hiểu lầm, mấy người này phái đến làm ấm giường cho Bệ hạ, là đến làm hầu quân."

"À, hầu quân..."

Khuynh Dạ cụp mi xuống, nhiệt độ trong mắt khiến không khí giống như đông cứng lại.

Cho nên......

"Bệ hạ muốn chọn ai?"

Khuynh Dạ cúi đầu, nói nhỏ vào tai cô.

Phong Thiển không khỏi cảm thấy ngứa ngáy, như thể có một luồng điện chạy qua.

"Ngươi... buông tay trước đã."

Dù sao thì, cũng phải để cô dậy trước đã...

Nghe vậy, Khuynh Dạ mím môi, thả lỏng sức lực trong tay.

Phong Thiển thò đầu ra khỏi vòng tay của đối phương.

Tuy nhiên, Khuynh Dạ lại vươn tay vòng tay qua eo cô khiến cô dính chặt vào mình.

Phong Thiển: "..."

Cô lặng lẽ thở dài.

Cô không nhìn ba vị thiếu niên, mà là nhìn chằm chằm nữ quan, chậm rãi nói: "Đưa bọn họ trở về đi, đa tạ ý tốt của Đại hoàng nữ. Tuy nhiên, ta sẽ không thu nhận hầu quân."

Lời nói của Phong Thiển cũng khiến các nữ quan choáng váng.

Từ xưa đến nay, bất kể là quốc gia nào, không có Nữ Đế nào không có ba nghìn giai lệ trong hậu cung, đủ các loại người. Có người có danh phân và cũng có người không.

Là nhưng vị Nữ Vương của Phong Nguyên Quốc này.

Theo như nàng biết thì hậu cung của Nữ Vương Phong Nguyên Quốc vẫn còn trống.

Hơn nữa thừa tướng trước mặt, có thể sớm bị Nữ Vương đưa vào hậu cung.

Đối phương lại còn nói sẽ không nhận hầu quân nữa?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện