Lúc Tô Tạ hả hê quay lại ký túc xá, Bùi Nam đã về trước, đang nằm trên giường hắn, thẫn thờ nhìn trần nhà, thấy Tô Tạ đi vào cũng không có phản ứng.
Tô Tạ thở dài một hơi.
Hỏi thế gian tình là gì a ~ tình là gì a ~
“Huynh đệ… xin nén bi thương…” Tô Tạ cân nhắc nửa ngày, mới phun ra một câu như thế.
Bất quá lời vừa dứt, Tô Tạ liền hận không thể tát cho mình một bạt tai, hắn nói cái quái gì thế này…
Quả nhiên khuôn mặt Bùi Nam rõ ràng giật giật một phát.
“À thì… ngươi cũng biết cái tên Triệu Bắc đó, vừa xung động vừa thô lỗ vừa quê mùa…” Tô Tạ nỗ lực moi ra đủ khuyết điểm của Triệu Bắc, nỗ lực hạ thấp người nào đó, “… không có tâm hồn thuần khiết của nam nhi nhưng cả người lại đầy mùi hôi của nam giới… vừa hạ lưu vừa háo sắc… lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào bộ ngực của đám con gái cả ngày nghiên cứu người ta mặc size gì… Hèn chi mẹ hắn có dự kiến trước mới đặt cho hắn cái tên Triệu Bắc…” (chơi chữ, triệu bắc đồng âm với tráo bôi, nghĩa là size của bra =)))
Bùi Nam vẫn nằm trên giường không nhúc nhích, chỉ là cong khóe môi, cười nói: “Ngươi làm sao nhìn ra được?”
Tô Tạ ngẩn người, sau đó mới phản ứng được Bùi Nam chính là đang hỏi hắn làm sao biết Bùi Nam thích Triệu Bắc.
“… Lộ liễu lắm sao?” Bùi Nam lẩm bẩm, dường như hỏi Tô Tạ, lại dường như hỏi chính mình.
“Đoán… đoán mò thôi.” Tô Tạ bỗng dưng có chút chột dạ… Lẽ nào bởi vì hắn nghe kịch đam mỹ quá nhiều dẫn đến đặc biệt nhạy cảm về phương diện đó… Thế nhưng hắn dám lấy trinh tiết của tiểu học đệ ra mà thề, hắn tuyệt đối không phải hủ nam gì đâu a… Chỉ là không bài xích chuyện này… mà thôi.
“Cả ngươi cũng nhìn ra được… Hắn còn có thể không hiểu sao?” Bùi Nam nhàn nhạt nói.
“Ngươi cũng biết dây thần kinh của Triệu Bắc rất thô mà, phương diện này hắn đần muốn chết…” Tô Tạ nghẹn ngào phản bác.
“Nhưng… có lẽ là dần dần phát hiện ra, bằng không sao hắn lại gấp rút… tìm bạn gái nhanh như vậy?” Bùi Nam nói, chậm rãi cụp mắt, lông mi hắn thật dài.
“Ách… cho dù là vậy… nhưng tên Triệu Bắc đó toàn thân trên dưới đều là khuyết điểm hầu như tìm không thấy ưu điểm… mở miệng ra là vô duyên chết người… Ngươi hoàn toàn có thể thích ai đó tốt hơn.” Tô Tạ nói.
“Hắn có nhiều khuyết điểm đến đâu chăng nữa… nhưng ta lỡ thích hắn, thì biết làm thế nào?” Bùi Nam cười khổ, “Hắn rất vô duyên… Thế nhưng thích một kẻ vô duyên như hắn, ta càng vô duyên hơn.”
Tô Tạ ngốc lăng, nửa ngày vẫn không đáp lời.
Lại qua vài phút, Tô Tạ nghĩ không ra nên lái sang chuyện gì, cuối cùng đành thở dài một hơi.
“Quên đi… Coi như ta chưa nói gì cả, ngươi thích thế nào thì là thế đó…”
“Nhưng gia hỏa Triệu Bắc… Ngươi trông chờ hắn thông suốt còn khó hơn lên trời…”
“Ngươi tự lo liệu đi…”
Tô Tạ lại thở dài, xoay người trở lại bên máy vi tính.
Tô Tạ vừa chỉnh trạng thái QQ từ away về online, nhóm chat trong tổ kịch Cầm sư bắt đầu ầm ĩ.
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Có ai không? Lúc này người online hình như rất ít, Tô Tạ không chút suy nghĩ liền trả lời.
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Có ta ~
【CV】Quân Ý Như Đao: Có
Gần như cùng một lúc, Quân Ý Như Đao cũng trả lời.
Ngay lập tức, một đám ẩn nick liền nháo lên.
【Sách hoạch】Há cảo tôm: ∑( ° △ °|||) hiện tại là tình huống gì thế này…
【Biên kịch】Trứng chứng thịt: ∑( ° △ °|||) hai vị đại nhân song song xuất hiện…
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: ∑( ° △ °|||) đây chính là tâm ý tương thông trong truyền thuyết sao…
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: ∑( ° △ °|||) đúng là phu phu đồng lòng cấu kết với nhau, à không… bại lộ dã tâm rồi…
Khóe miệng Tô Tạ hơi co quắp lại, cả đám này đứa nào cũng ẩn thân a!
Còn Quân Ý Như Đao đại nhân nữa… cư nhiên cũng học theo người ta chơi trò ẩn thân…
Nga, không đúng, tại sao Quân Ý Như Đao đại nhân lại đồng thời xuất hiện với mình a!
Lẽ nào thật sự là tâm linh tương thông… Phi! Stop stop! Không được suy diễn bậy bạ… không được bị đám nữ nhân hư hỏng kia truyền nhiễm!
Gần như lại đồng thời.
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: À… ta vừa ra ngoài sau đó trở về…
【CV】Quân Ý Như Đao: Ta vừa trở về
【Sách hoạch】Há cảo tôm: Lần thứ hai đồng bộ…
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: Thật ra bọn họ cùng đi cùng về đúng đúng không…
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: Cùng đi cùng về… 10086 lần đồng ý…
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: Cái gì  ̄△ ̄ hai người cư nhiên qua mặt bọn ta sống chung với nhau…
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Khai ra gian tình sẽ không giết!
Tô Tạ bó tay rồi…
Hắn thực sự rất vô tội…
Hắn chỉ là tình cờ thôi, thật đấy.
Thế nhưng loại tình huống này càng giải thích chỉ càng không xong càng rối rắm càng hỗn loạn, cho nên hành động sáng suốt nhất chính là bảo trì im lặng.
Tô Tạ rất bình tĩnh quyết định trầm mặc.
… Hiển nhiên, đám nữ nhân kia không nghĩ như vậy.
【Sách hoạch】Há cảo tôm: Chè đậu xanh đại nhân? Đao Đao đại nhân? Hai người đâu rồi? Hai người xuyên không rồi sao? =口=
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: Hai vị đại nhân lại đồng loạt mất tích! =口=
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: Thật ra họ đang xấu hổ đấy thôi… =口=
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: Ây du… lẽ nào bị chúng ta nói trúng tim đen nên sau đó… =口=
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Nháy mắt não bổ đến không thể bổ hơn… =口=
Tô Tạ trán ứa gân xanh.
Đám này… đúng là hư hỏng!
Hắn tội gì, tội gì phải xấu hổ!
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Lão tử không có xấu hổ…
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Căn bản không hề có chuyện gì…
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Ây du Chè đậu xanh đại nhân xù lông rồi kìa! (* ̄∇ ̄*)
【Sách hoạch】Há cảo tôm: Ây du Chè đậu xanh đại nhân hờn dỗi rồi kìa! (* ̄∇ ̄*)
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: Ây du Chè đậu xanh đại nhân ngạo kiều rồi kìa! (* ̄∇ ̄*)
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: Vuốt giận nha đại nhân (* ̄∇ ̄*)
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: Vuốt vuốt lông đang xù của đại nhân (* ̄∇ ̄*)
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: = =
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Đã nói không có là không có
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Xem đi, Quân Ý Như Đao đại nhân cũng bị đám hư hỏng các ngươi dọa cho bỏ chạy rồi.
Tô Tạ vội lảng sang chuyện khác, bằng không không biết đám yêu nữ này sẽ còn nháo tới chừng nào.
【CV】Quân Ý Như Đao: Ta ở đây
Bó trán…
Tô Tạ không ngờ Quân Ý Như Đao cư nhiên vẫn xem bọn họ náo loạn, không phân bua một câu.
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Đại nhân… ngươi vẫn còn ở đây sao
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Đúng lúc a, ha ha, ha…
Tô Tạ hễ đụng phải Quân Ý Như Đao liền không biết nên nói cái gì, giống như hễ có Quân Ý Như Đao là phần não bộ điều hành khả năng nói chuyện của hắn liền tạm thời rơi vào trạng thái mất kiểm soát… Đại khái là một loại triệu chứng của fan cuồng nhiệt khi đứng trước mặt thần tượng của mình chăng T T… Tô Tạ tự an ủi bản thân.
【CV】Quân Ý Như Đao: Ân
【CV】Quân Ý Như Đao: Ngoan
【Đạo diễn】Canh nấm hương: … Quân Ý Như Đao đại nhân =口= …
【Sách hoạch】Há cảo tôm: … Đại nhân cư nhiên =口=…
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: … Loại cảm giác hint bắn tứ tung này rốt cuộc là thế nào a =口=…
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: … Có cần tú ân tú ái giữa ban ngày ban mặt vậy không a =口=…
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: … Tình ý lộ liễu đến mức gần như không còn chỗ để YY =口=…
Khóe miệng Tô Tạ càng thêm co quắp…
Quân Ý Như Đao… đang giở trò gì a?
… Hắn bị người ngoài hành tinh nhập xác sao?
Tô Tạ đột nhiên nhớ tới lời của tiểu học đệ.
Tên thật của Quân Ý Như Đao… là Thẩm Cố… Năm nay học năm ba… nhỏ hơn hắn một tuổi…
Rõ ràng là học đệ của hắn! …
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Ngươi rõ ràng nhỏ hơn ta những một tuổi!
Không chút suy nghĩ, Tô Tạ quăng ra một câu như thế, chờ hắn định thần lại thì đã không còn kịp nữa.
Về phương diện riêng tư Quân Ý Như Đao hoàn toàn không hề điền tên tuổi vào profile trên QQ, mà chính hắn cũng chưa từng nhắc tới…
Tô Tạ làm sao biết được tuổi thật của Quân Ý Như Đao?
Tô Tạ phản ứng lại cuống quýt định bổ sung thêm để vãn hồi nhưng không biết nên nói thế nào…
Lúc này Quân Ý Như Đao bỗng nhiên phát một câu ——
【CV】Quân Ý Như Đao: Ân, thế thì đã sao?
Tô Tạ thở dài một hơi.
Hỏi thế gian tình là gì a ~ tình là gì a ~
“Huynh đệ… xin nén bi thương…” Tô Tạ cân nhắc nửa ngày, mới phun ra một câu như thế.
Bất quá lời vừa dứt, Tô Tạ liền hận không thể tát cho mình một bạt tai, hắn nói cái quái gì thế này…
Quả nhiên khuôn mặt Bùi Nam rõ ràng giật giật một phát.
“À thì… ngươi cũng biết cái tên Triệu Bắc đó, vừa xung động vừa thô lỗ vừa quê mùa…” Tô Tạ nỗ lực moi ra đủ khuyết điểm của Triệu Bắc, nỗ lực hạ thấp người nào đó, “… không có tâm hồn thuần khiết của nam nhi nhưng cả người lại đầy mùi hôi của nam giới… vừa hạ lưu vừa háo sắc… lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào bộ ngực của đám con gái cả ngày nghiên cứu người ta mặc size gì… Hèn chi mẹ hắn có dự kiến trước mới đặt cho hắn cái tên Triệu Bắc…” (chơi chữ, triệu bắc đồng âm với tráo bôi, nghĩa là size của bra =)))
Bùi Nam vẫn nằm trên giường không nhúc nhích, chỉ là cong khóe môi, cười nói: “Ngươi làm sao nhìn ra được?”
Tô Tạ ngẩn người, sau đó mới phản ứng được Bùi Nam chính là đang hỏi hắn làm sao biết Bùi Nam thích Triệu Bắc.
“… Lộ liễu lắm sao?” Bùi Nam lẩm bẩm, dường như hỏi Tô Tạ, lại dường như hỏi chính mình.
“Đoán… đoán mò thôi.” Tô Tạ bỗng dưng có chút chột dạ… Lẽ nào bởi vì hắn nghe kịch đam mỹ quá nhiều dẫn đến đặc biệt nhạy cảm về phương diện đó… Thế nhưng hắn dám lấy trinh tiết của tiểu học đệ ra mà thề, hắn tuyệt đối không phải hủ nam gì đâu a… Chỉ là không bài xích chuyện này… mà thôi.
“Cả ngươi cũng nhìn ra được… Hắn còn có thể không hiểu sao?” Bùi Nam nhàn nhạt nói.
“Ngươi cũng biết dây thần kinh của Triệu Bắc rất thô mà, phương diện này hắn đần muốn chết…” Tô Tạ nghẹn ngào phản bác.
“Nhưng… có lẽ là dần dần phát hiện ra, bằng không sao hắn lại gấp rút… tìm bạn gái nhanh như vậy?” Bùi Nam nói, chậm rãi cụp mắt, lông mi hắn thật dài.
“Ách… cho dù là vậy… nhưng tên Triệu Bắc đó toàn thân trên dưới đều là khuyết điểm hầu như tìm không thấy ưu điểm… mở miệng ra là vô duyên chết người… Ngươi hoàn toàn có thể thích ai đó tốt hơn.” Tô Tạ nói.
“Hắn có nhiều khuyết điểm đến đâu chăng nữa… nhưng ta lỡ thích hắn, thì biết làm thế nào?” Bùi Nam cười khổ, “Hắn rất vô duyên… Thế nhưng thích một kẻ vô duyên như hắn, ta càng vô duyên hơn.”
Tô Tạ ngốc lăng, nửa ngày vẫn không đáp lời.
Lại qua vài phút, Tô Tạ nghĩ không ra nên lái sang chuyện gì, cuối cùng đành thở dài một hơi.
“Quên đi… Coi như ta chưa nói gì cả, ngươi thích thế nào thì là thế đó…”
“Nhưng gia hỏa Triệu Bắc… Ngươi trông chờ hắn thông suốt còn khó hơn lên trời…”
“Ngươi tự lo liệu đi…”
Tô Tạ lại thở dài, xoay người trở lại bên máy vi tính.
Tô Tạ vừa chỉnh trạng thái QQ từ away về online, nhóm chat trong tổ kịch Cầm sư bắt đầu ầm ĩ.
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Có ai không? Lúc này người online hình như rất ít, Tô Tạ không chút suy nghĩ liền trả lời.
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Có ta ~
【CV】Quân Ý Như Đao: Có
Gần như cùng một lúc, Quân Ý Như Đao cũng trả lời.
Ngay lập tức, một đám ẩn nick liền nháo lên.
【Sách hoạch】Há cảo tôm: ∑( ° △ °|||) hiện tại là tình huống gì thế này…
【Biên kịch】Trứng chứng thịt: ∑( ° △ °|||) hai vị đại nhân song song xuất hiện…
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: ∑( ° △ °|||) đây chính là tâm ý tương thông trong truyền thuyết sao…
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: ∑( ° △ °|||) đúng là phu phu đồng lòng cấu kết với nhau, à không… bại lộ dã tâm rồi…
Khóe miệng Tô Tạ hơi co quắp lại, cả đám này đứa nào cũng ẩn thân a!
Còn Quân Ý Như Đao đại nhân nữa… cư nhiên cũng học theo người ta chơi trò ẩn thân…
Nga, không đúng, tại sao Quân Ý Như Đao đại nhân lại đồng thời xuất hiện với mình a!
Lẽ nào thật sự là tâm linh tương thông… Phi! Stop stop! Không được suy diễn bậy bạ… không được bị đám nữ nhân hư hỏng kia truyền nhiễm!
Gần như lại đồng thời.
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: À… ta vừa ra ngoài sau đó trở về…
【CV】Quân Ý Như Đao: Ta vừa trở về
【Sách hoạch】Há cảo tôm: Lần thứ hai đồng bộ…
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: Thật ra bọn họ cùng đi cùng về đúng đúng không…
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: Cùng đi cùng về… 10086 lần đồng ý…
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: Cái gì  ̄△ ̄ hai người cư nhiên qua mặt bọn ta sống chung với nhau…
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Khai ra gian tình sẽ không giết!
Tô Tạ bó tay rồi…
Hắn thực sự rất vô tội…
Hắn chỉ là tình cờ thôi, thật đấy.
Thế nhưng loại tình huống này càng giải thích chỉ càng không xong càng rối rắm càng hỗn loạn, cho nên hành động sáng suốt nhất chính là bảo trì im lặng.
Tô Tạ rất bình tĩnh quyết định trầm mặc.
… Hiển nhiên, đám nữ nhân kia không nghĩ như vậy.
【Sách hoạch】Há cảo tôm: Chè đậu xanh đại nhân? Đao Đao đại nhân? Hai người đâu rồi? Hai người xuyên không rồi sao? =口=
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: Hai vị đại nhân lại đồng loạt mất tích! =口=
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: Thật ra họ đang xấu hổ đấy thôi… =口=
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: Ây du… lẽ nào bị chúng ta nói trúng tim đen nên sau đó… =口=
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Nháy mắt não bổ đến không thể bổ hơn… =口=
Tô Tạ trán ứa gân xanh.
Đám này… đúng là hư hỏng!
Hắn tội gì, tội gì phải xấu hổ!
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Lão tử không có xấu hổ…
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Căn bản không hề có chuyện gì…
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Ây du Chè đậu xanh đại nhân xù lông rồi kìa! (* ̄∇ ̄*)
【Sách hoạch】Há cảo tôm: Ây du Chè đậu xanh đại nhân hờn dỗi rồi kìa! (* ̄∇ ̄*)
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: Ây du Chè đậu xanh đại nhân ngạo kiều rồi kìa! (* ̄∇ ̄*)
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: Vuốt giận nha đại nhân (* ̄∇ ̄*)
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: Vuốt vuốt lông đang xù của đại nhân (* ̄∇ ̄*)
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: = =
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Đã nói không có là không có
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Xem đi, Quân Ý Như Đao đại nhân cũng bị đám hư hỏng các ngươi dọa cho bỏ chạy rồi.
Tô Tạ vội lảng sang chuyện khác, bằng không không biết đám yêu nữ này sẽ còn nháo tới chừng nào.
【CV】Quân Ý Như Đao: Ta ở đây
Bó trán…
Tô Tạ không ngờ Quân Ý Như Đao cư nhiên vẫn xem bọn họ náo loạn, không phân bua một câu.
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Đại nhân… ngươi vẫn còn ở đây sao
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Đúng lúc a, ha ha, ha…
Tô Tạ hễ đụng phải Quân Ý Như Đao liền không biết nên nói cái gì, giống như hễ có Quân Ý Như Đao là phần não bộ điều hành khả năng nói chuyện của hắn liền tạm thời rơi vào trạng thái mất kiểm soát… Đại khái là một loại triệu chứng của fan cuồng nhiệt khi đứng trước mặt thần tượng của mình chăng T T… Tô Tạ tự an ủi bản thân.
【CV】Quân Ý Như Đao: Ân
【CV】Quân Ý Như Đao: Ngoan
【Đạo diễn】Canh nấm hương: … Quân Ý Như Đao đại nhân =口= …
【Sách hoạch】Há cảo tôm: … Đại nhân cư nhiên =口=…
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: … Loại cảm giác hint bắn tứ tung này rốt cuộc là thế nào a =口=…
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: … Có cần tú ân tú ái giữa ban ngày ban mặt vậy không a =口=…
【Hậu kỳ】Bánh khoai môn: … Tình ý lộ liễu đến mức gần như không còn chỗ để YY =口=…
Khóe miệng Tô Tạ càng thêm co quắp…
Quân Ý Như Đao… đang giở trò gì a?
… Hắn bị người ngoài hành tinh nhập xác sao?
Tô Tạ đột nhiên nhớ tới lời của tiểu học đệ.
Tên thật của Quân Ý Như Đao… là Thẩm Cố… Năm nay học năm ba… nhỏ hơn hắn một tuổi…
Rõ ràng là học đệ của hắn! …
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Ngươi rõ ràng nhỏ hơn ta những một tuổi!
Không chút suy nghĩ, Tô Tạ quăng ra một câu như thế, chờ hắn định thần lại thì đã không còn kịp nữa.
Về phương diện riêng tư Quân Ý Như Đao hoàn toàn không hề điền tên tuổi vào profile trên QQ, mà chính hắn cũng chưa từng nhắc tới…
Tô Tạ làm sao biết được tuổi thật của Quân Ý Như Đao?
Tô Tạ phản ứng lại cuống quýt định bổ sung thêm để vãn hồi nhưng không biết nên nói thế nào…
Lúc này Quân Ý Như Đao bỗng nhiên phát một câu ——
【CV】Quân Ý Như Đao: Ân, thế thì đã sao?
Danh sách chương