Edit by Điệp Y Vi

"Ngươi còn rảnh để học những cái đó?" Tiểu hắc có chút kinh ngạc, nàng có thiên phú khống chế hỏa nguyên tố, còn có thời gian học tập những công pháp kia? Hơn nữa, hắn cũng không biết công pháp gì a, có một số việc bởi vì lâu lắm đều quên mất.

"Vì sao không rảnh?" Mộc Già Lam khó hiểu, "Hiện tại trừ bỏ tu luyện cũng không có chuyện gì có thể làm, sao lại không rảnh được."

"Ngươi là nguyên tố sư, đương nhiên phải học cách khống chế nguyên tố!" Tiểu hắc vẻ mặt hận sắt không thành thép nói.

Mộc Già Lam nghe vậy, trong lòng vui vẻ, cao hứng hỏi, "Ngươi nói ta là nguyên tố sư?"

Không đợi tiểu hắc trả lời, Mộc Già Lam liền dựa theo phương pháp trong ký ức bắt đầu ngưng tụ, không lâu sau, xung quanh nàng liện hiện lên thật nhiều ngọn lửa, tuy rằng nhỏ, nhưng là tồn tại chân thật!

Hỏa hệ, hỏa hệ, là hỏa hệ triệu hoán sư!

Sau khi cao hứng, Mộc Già Lam nhanh chóng bình tĩnh, cũng không hỏi công pháp gì tiếp, chuyên tâm ngưng tụ ngọn lửa, bắt đầu luyện tập khống chế nguyên tố!

Tiểu hắc thấy vậy, cũng mừng rỡ im lặng.

Thời gian trôi qua từng ngày, trong nháy mắt, một tháng liền đi qua, thời tiết mùa hè cũng ngày càng nóng bức!

Không người nào biết, Mộc Già Lam đã là hoàng giai ngũ cấp linh lực sư, chưa có ai có thể thăng lên hoàng giai ngũ cấp trong một tháng nhanh chóng, đây là thiên phú kinh người cỡ nào.

Mà trong một tháng này, Mộc Tiêu cũng thường tới xem qua nàng, điều khiến nàng nghi hoặc chính là thời điểm Mộc Tiêu tới luôn nói bóng nói gió hỏi nàng có biết chuyện về thần quang tháp hay không.

Nima, nàng làm sao biết đồ vật kia, cũng chưa từng thấy qua.

"Tiểu thư, nho đã rửa sạch." Lả Lướt nhìn nhìn bốn phía, đem dĩa nho đặt ở một nơi, bắt đầu lột da, một bên lột một bên nhỏ giọng nói, "Tiểu thư, chuyện lần trước người nhờ ta đã làm xong, Say Nguyệt Lâu hiện tại chính là của tiểu thư, khế đất ta đã để ở trong phòng."

Mộc Già Lam nghe vậy, lười biếng nói, "Lả lướt, vì sao không đem chuyện ta có thể tu luyện nói cho Mộc Tiêu?"

Có một lần nàng tu luyện, bị Lả Lướt nhìn thấy nhưng nàng lại không đem chuyện này nói cho Mộc Tiêu, điều này làm cho nàng có chút tò mò, Lả Lướt tuy rằng vẫn luôn đối với nàng thực tốt, nhưng là nàng cũng rất nghe lời Mộc Tiêu nói......

"Tiểu thư, mặc kệ là trước đây hay bây giờ, Lả Lướt đều là nha hoàn của người."

Năm ấy trời đông giá rét, nếu không phải tiểu thư, nàng đã sớm chết ở giữa tuyết, chuyện tiểu thư không muốn để người khác biết, nàng chết cũng sẽ không nói ra ngoài, hơn nữa tiểu thư có thể tu luyện linh lực là chuyện tốt, nếu tiểu thư không muốn cho ai biết, nàng tuyệt đối sẽ không nói cho bất luận kẻ nào!

Mộc Già Lam thở dài một tiếng, "Lả Lướt, về sau ngươi liền đi theo bên người ta đi, không cần nghe theo mệnh lệnh của Mộc Tiêu nữa."

Lả Lướt là do nàng cứu trở về, nàng muốn cho Mộc phủ này ngày càng đi xuống, bởi vì lão cha đối với nàng hạ độc kia, nàng sẽ cho hắn một cú ngã đau không đứng dậy được!

Đến lúc đó, nếu Lả Lướt nguyện ý cùng nàng đi, nàng liền mang theo nàng.

"Tiểu thư, lời người vừa nói là thật ư?" Lả Lướt kích động hỏi, nàng trước nay cũng chỉ muốn đi theo tiểu thư, bởi vì là tiểu thư mới là người có ân với nàng!

"Thật sự."

Mộc Già Lam nhìn nhìn bộ dáng kích động của nàng, từ tâm cười, kiếp trước không có người thân, nàng tuy rằng là sát thủ, nhưng cũng không phải tuyệt đối vô tình.

Ăn xong nho, Mộc Già Lam liền chuẩn bị về phòng đi nghỉ ngơi, dư quang khóe mắt lại nhìn thấy một đám người đi tới!

Người tới có mộc Thiên Khải, Mộc Thiên Tuyết, Mộc Ngữ Yên, còn có mấy người nàng chưa gặp qua.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện