Đại Hoàng lầu bầu nói: “Có đan dược tốt hơn nữa cũng không bằng được Tịnh Ma Tiên Đan”.
Mục Huyền Thần bực bội, đập vào đầu Đại Hoàng mắng: “Ngươi đúng là óc chó”.
“Nói thừa, lão tử là Thiên Cẩu, đương nhiên là óc chó rồi!”, Đại Hoàng hừ mũi một tiếng.
Mục Huyền Thần bây giờ chỉ là một phân thân được luyện chế từ cành cây của Lão Thụ Quái, có được ý thức và suy nghĩ của bản thể, nhưng lại chẳng có chút sức mạnh nào, nên Đại Hoàng mới không sợ!
Mục Huyền Thần đi đến bên cạnh Tần Ninh, không khỏi hỏi: “Ca, Tịnh Ma Tiên Đan huynh luyện chế kiểu gì vậy?”
“Lần trước lần nào đệ cũng nhìn rồi, phát hiện dược lý bao hàm bên trong nó cực kỳ đặc thù, hoàn không không giống với phương hướng dược lý bên trong Thương Mang Đại Thế Giới!”
Tần Ninh nhìn Mục Huyền Thần, chỉ vào đầu mình nói: “Trong đầu huynh có một lò luyện đan vô cùng thần kỳ, hơn nữa, dị tộc ngoại vực đến đây có lẽ chính là vì nó”.
Lò luyện đan thần kỳ?
Mục Huyền Thần nhìn chằm chằm cái đầu của Tần Ninh, ánh mắt dần dần phát sáng.
“Tiểu tử ngươi muốn làm gì?”
Tần Ninh quát hỏi.
Mục Huyền Thần ngượng ngùng cười nói: “Không, không có gì, đệ chỉ tò mò, nó trông thế nào!”
“Nếu không phải cái thứ trong đầu ta đây, có lẽ sau khi kiếp thứ 9 kết thúc, trong quá trình trở về Thương Mang Vân Giới đã bị người ta hại rồi!”
Tần Ninh không khỏi nói: “Năm đó phụ thân đã để vật này lại cho ta, có lẽ cũng là vì có suy tính riêng”.
“Mệnh số Cửu mệnh Thiên tử của phụ thân là do người của nội vực sắp xếp, mệnh số Cửu mệnh Thiên tử của ta, đại khái là do người ngoại vực sắp xếp, do vậy, Thương Lan Thần Đế và Phong Thiên Thần Đế năm đó đều đã chết, mà Thiên mệnh của ta lại chưa hề được giải trừ, còn cần phải đi lịch kiếp!”
Mục Huyền Thần thở dài nói: “Ca, huynh thật là vất vả”.
Tần Ninh mỉm cười nói: “Trong mười mấy vạn năm này, lịch kiếp chín vạn năm, mấy vạn năm trên con đường trở về, mặc dù không giống như trong Thương Mang Vân Giới khi xưa, nhưng trên cả chuyến đi này, có bọn họ, ta cũng cảm thấy rất vui”.
Mục Huyền Thần gãi gãi đầu.
Cho nên nói, Tần Ninh sẽ là Thiếu minh chủ đã được định sẵn của Cửu Thiên Vân Minh, và tương lai sẽ là Minh chủ.
Dù gì cũng sẽ không phải là hắn!
Đúng vào lúc này
Trương Linh Phong bỗng nhiên đứng bật dậy, nhìn về phía bên ngoài cứ điểm.
Lúc này, có một bóng người lảo đảo vấp ngã lộn nhào vào bên trong.
“Lý Giai!”
Hai mắt Trương Linh Phong trợn lên, vội vàng đỡ bóng người kia dậy, sau khi tỉ mỉ kiểm tra xong, sắc mặt liền vô cùng khó coi.
Mục Huyền Thần lúc này bước lên trước, cũng kiểm tra kỹ một lượt, sau đó nhìn về phía Tần Ninh, lắc lắc đầu.
“Lý Giai, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
Lúc này, từ trên xuống dưới khắp người Lý Giai, cả ngũ tạng lục phủ cũng đã gần như không còn chút cơ hội sinh tồn nào, nhìn thấy Trương Linh Phong, Lý Giai lầm bầm nói: “Cách chỗ này, hướng Tây Bắc, bên ngoài ba vạn dặm, hai người bọn họ... bị người của dị tộc bắt đi rồi”.
Dị tộc?
Lý Giai tay cầm một miếng ngọc Giác, giao cho Trương Linh Phong, khổ sở nói: “Ta không... không bảo vệ được bọn họ...”.
Nói được một nửa, Lý Giai đã tắt thở.
Một vị Tiên Thánh, lại chết ở đây.
Sắc mặt Trương Linh Phong lập tức sa sầm, đè thấp giọng mắng: “Dị tộc đáng chết, còn dám tiếp tục hoạt động bên trong Tam Thanh tiên vực”.
Tần Ninh lập tức nói: “Khoảng thời gian này, ba đại tông vẫn luôn tiến hành tiêu diệt dị tộc, nhưng Hàn Mị tộc Cảnh Hỏa tộc khi trước đã âm thầm xây dựng nên không ít cứ điểm ở Tam Thanh tiên vực, chỉ một chốc rất khó có thể nhổ tận gốc, lại thêm bên phía dị tộc chắc chắn sẽ tìm mọi cách để rời khỏi Tam Thanh tiên vực để đi sang những tiên vực khác...”.
Trương Linh Phong gật đầu.
Danh sách chương