- Ăn một chút gì rồi về, anh quản lý! Lu Nhiên liền cùng Hoàng Hiểu Đông rời khỏi chỗ hát karaoke này, nhân viên trong quán cũng không hỏi chuyện hai người đi về, nhưng vẫn kiểm soát xe, có chút thắc mắc với hai người, nhưng cũng chỉ nhìn Lu Nhiên lái xe chạy đi.
- Tới chỗ em hay ăn, anh ăn thử coi có được không!
Ở trong xe, Lu Nhiên đã nói với Hoàng Hiểu Đông như vậy. Hoàng Hiểu Đông lại xem giờ cũng đã gần trưa, nhưng lại có chút khó xử, lại không ngăn cản Lu Nhiên, vẫn cùng cô ấy đi ăn trưa. Mặc dù, hắn thấy không thích hợp cho lắm.
Nơi Lu Nhiên chạy tới, chính là nhà hàng Pumkin Q.2. Chỗ mà Lu Xuy Anh và Phan Thùy Lưu đã tới.
- Chỗ này!
Hoàng Hiểu Đông nhìn bảng hiệu mà buột miệng nói hơi, lại im lặng, có chút ngờ ngợ nhưng lại không phải là nơi mình đã làm.
- Ngồi tầng lầu cho thoải mái anh!
Lu Nhiên liền cùng Hoàng Hiểu Đông đi vào, đã có nhân viên ra tiếp nhưng Lu Nhiên lại nói với Hoàng Hiểu Đông rồi cùng hắn vào thang máy bấm nút đi thẳng lên tầng trên.
Dùng bữa trưa.
Lại không thấy một cặp đôi quen thuộc. Đó là Lu Xuy Anh, Phan Thùy Lưu đang ngồi ăn ở đây, nhưng lại ở trong góc, nên hai người cũng không bắt gặp. Đã nghe thấy Phan Thùy Lưu nói với Lu Xuy Anh:
- Cám ơn anh, vì bữa trưa!
- Hôm nay anh không bận việc!
- Anh đã dẫn em đi, em không phải lo!
- Tới chỗ em hay ăn, anh ăn thử coi có được không!
Ở trong xe, Lu Nhiên đã nói với Hoàng Hiểu Đông như vậy. Hoàng Hiểu Đông lại xem giờ cũng đã gần trưa, nhưng lại có chút khó xử, lại không ngăn cản Lu Nhiên, vẫn cùng cô ấy đi ăn trưa. Mặc dù, hắn thấy không thích hợp cho lắm.
Nơi Lu Nhiên chạy tới, chính là nhà hàng Pumkin Q.2. Chỗ mà Lu Xuy Anh và Phan Thùy Lưu đã tới.
- Chỗ này!
Hoàng Hiểu Đông nhìn bảng hiệu mà buột miệng nói hơi, lại im lặng, có chút ngờ ngợ nhưng lại không phải là nơi mình đã làm.
- Ngồi tầng lầu cho thoải mái anh!
Lu Nhiên liền cùng Hoàng Hiểu Đông đi vào, đã có nhân viên ra tiếp nhưng Lu Nhiên lại nói với Hoàng Hiểu Đông rồi cùng hắn vào thang máy bấm nút đi thẳng lên tầng trên.
Dùng bữa trưa.
Lại không thấy một cặp đôi quen thuộc. Đó là Lu Xuy Anh, Phan Thùy Lưu đang ngồi ăn ở đây, nhưng lại ở trong góc, nên hai người cũng không bắt gặp. Đã nghe thấy Phan Thùy Lưu nói với Lu Xuy Anh:
- Cám ơn anh, vì bữa trưa!
- Hôm nay anh không bận việc!
- Anh đã dẫn em đi, em không phải lo!
Danh sách chương