Edit:Linhlady

Quả thật, mái tóc màu vàng kim của Hiên Viên Tu kia thật sự quá mức loá mắt, thật giống như ánh mặt trời ấm áp, ấm cả cô.

Còn không chờ ba người tiêu hóa xong, tiểu Q lại bắt đầu tung tin nóng.

"Nhưng trên thực tế, rõ ràng trước kia vợ chủ nhân thích nhất là màu đỏ nha!" Tiểu Q đôi mắt lóe, thân thể tròn vo còn lắc lư, thoạt nhìn vô cùng đáng yêu.

Nghe đến đó, Mạc Vân Quả trầm mặc, đúng vậy, sau khi cô khôi phục trí nhớ, mới biết màu mình nhiệt tình yêu thích là màu đỏ.

"Nguyên nhân Diệp Hành thích màu đỏ là bởi vì hắn nhớ vợ chủ nhân thích màu đỏ." Tiểu Q tạm dừng một chút, phát ra một tiếng cảm khái.

"Còn tính quên mấy người à, ta cũng còn nhớ rõ màu sắc người thích nhất......" Thanh âm máy móc cùng với giọng nói quỷ dị, đánh vỡ không khí nặng nề.

Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua tiểu Q, ừm...... Thật là một người máy thú vị.

Hiên Viên Tu cũng có vài phần bất đắc dĩ, tiểu Q không biết gần đây lại xem xái gì, loại không cần chủ tự ý lưu giọng này thật là!

Diệp Hành sửng sốt, thân thể y bỗng nhiên cứng đờ, từng màn kí ức thoáng hiện lên trong đầu y.

Không chỉ là ký ức khi y làm đầu lĩnh sơn tặc, còn có ký ức mỗi mọt đời của y.

Có lúc y là hoàng đế trên vạn người, cũng có khi là tướng quân được vạn người kính ngưỡng, khi trở thành thư sinh nghèo khó, thậm chí còn có lúc là minh tinh vạn người mê......

Đây là ký ức mỗi một đời của y, xuất sắc như vậy, lại đáng buồn như vậy.

Kết cục ở mỗi thế giới, đều là một mảnh đỏ rực, đó là màu máu tươi, cũng là màu y yêu thích nhất.

Mỗi một đời của y, đều thích màu đỏ, thật giống như, màu đỏ đã in vào trong linh hồn y, không có cách nào hủy diệt......

Thì ra y đã trãi qua nhiều thế giới như vậy, thù ra y vẫn luôn thích màu đỏ, thì ra y......

Giờ khắc này, Diệp Hành không biết nên khóc hay nên cười, tâm tình của y phức tạp, trong lúc nhất thời không biết nên như thế nào đối mặt với Mạc Vân Quả cùng Hiên Viên Tu.

Mà lúc này Mạc Vân Quả cùng Hiên Viên Tu tâm tình cũng mười phần phức tạp, vòng đi vòng lại, lại phát hiện chân tướng lại cẩu huyết thế kia.

Thân hình tròn vo của tiểu Q xoay chuyển, nó cực kỳ vui vẻ nói: "Hiện tại cả nhà cũng được đoàn tụ! (*^▽^*)"

Nói xong câu đó lúc sau, từ trong bụng nó bắn r4 một cái pháo hoa, lập tức bay ra ngoài, pháo hoan xinh đẹp nổ bung trên bầu trời, giây lát lướt qua.

Mạc Vân Quả:......

Hiên Viên Tu: Ừm......

Tuy rằng có tiểu Q ở bên trong làm điều hòa, nhưng Hiên Viên Tu cùng Diệp Hành vẫn không biết cách nào đối mặt với nhau.

Hai người là sự tồn tại độc lập, hiện giờ lại nói cho bọn họ, bọn họ thật ra là một người? Loại sự tình này bọn họ tình nguyện không tiếp nhận.

Nhưng trong lòng Hiên Viên Tu rõ ràng, nếu như hắn cùng Diệp Hành không hợp hai làm một, sau này khi giằng co với Ngân Nguyệt khả năng sẽ rơi xuống thế hạ phong.

Hắn thường xuyên cảm giác được linh hồn của mình thiếu một khối, nhưng hắn chỉ nghĩ đây là do di chứng khi rơi xuống vực sâu hắc ám, dù sao nơi đó, cũng có thể cắn nuốt linh hồn.

Mạc Vân Quả hiển nhiên cũng ý thức được sự thật như vậy, cô nhìn Diệp Hành, lại nhìn nhìn Hiên Viên Tu, lại không biết mở miệng ra sao.

Tiểu Q đã bắt đầu hát nhạc vui vẻ, kết hợp với thanh âm máy móc kia, nghe sao cũng thấy cổ quái.

Gió nhẹ thổi qua quần áo ba người, lại không thổi đi nổi cảm xúc nặng nề kia......
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện