Ngọc Thư nghe vậy ngẩn người, không biết nên nói là do bản thân may mắn hay là xui xẻo, giọng điệu không thể nào tin được: "Ai là nữ chính, ai là tiền bối của nữ xứng ác độc? Người như vậy mà cũng có thể làm nữ chính hả?"
Nghe thấy giọng điệu ghét bỏ của cậu, biểu tình trên màn hình khổng lồ của hệ thống biến mất trở thành hai ngọn lửa cháy rực, ngữ điệu cũng tức giận: "Ai mà biết tên tác giả này nghĩ thế nào, đem ngôn tình viết lẫn với đam mỹ, nữ chính giả tạo như vậy nhưng lời văn lại như có ma lực, hình thành những thế giới nhỏ trong đó, ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng làm hại tôi phải tăng ca!"
Vào lúc nó đang oán hận thì ánh sáng trắng quanh người bỗng sáng bừng lên, biểu tình trên màn hình cũng thay đổi trở thành một con hổ đang hưng phấn .
"Đa đến giờ. Ký chủ, chuẩn bị tốt chưa?" Hệ thống giống như đang đuổi theo thời gian, bay quanh người Ngọc Thư một vòng, ánh sáng trắng lập lòe, không chờ Ngọc Thư trả lời đã vội vàng tuyên bố: "Bắt đầu truyền tống."
Ngọc Thư: "???" Một lực hút cực lớn hút cậu ra khỏi không gian hiện tại, tiếng thét chói tai vang lên: "A a a, cậu vẫn còn chưa nói tôi phải làm gì nha!!! Nhớ thực hiện yêu cầu của tôi ——"
Cảm giác quặn đau dưới bụng ập đến, đầu cậu choáng váng như bị người đánh, thiếu chút nữa đã ói ra, vừa mới khôi phục lại tri giác liền phát hiện l*иg ngực vì thiếu dưỡng khí mà co bóp, nước từ bốn phương như đang nhấn chìm cậu, cậu theo bản năng hít vào một hơi sau đó vùng tay chân giãy dụa bơi lên.
Dưới ánh nắng hè chói chang, tiếng ve kêu râm ran khắp nơi, những nam nhân trong ruộng đồng thu thập hoa màu, nữ nhân thì ngồi dưới gốc cây làm giày, may quần áo, hoặc phơi lúa. Tiếng máy kéo ầm ầm chạy trên đường đất khiến bụi bay tứ tung.
Tương Hành vừa tỉnh dậy từ giấc ngủ trưa, dáng vẻ lười biếng, khuôn mặt cương nghị đáng tin, cơ thể cường tráng bị phơi dưới ánh mặt trời tạo thành. Tay hắn cầm lưỡi liềm đi về phía ruộng lúa. Lúc này, con sông yên tĩnh ở đối diện bỗng nổi lên một chuỗi bọt nước.
Hắn ngạc nhiên nhìn thấy bọt nước đó càng ngày càng lớn, biến sắc vứt lưỡi liềm qua một bên, nhảy xuống sông.
Ngọc Thư chìm dưới nước, lỗ tai bị nước lấp đầy, cậu đã uống vài ngụm nước, ý thức cũng dần trở nên mơ hồ, cảm thấy bản thân sắp đến với cái chết, lực giãy dụa càng ngày càng nhỏ.
Trong lúc cậu còn miên man suy nghĩ hệ thống có thể vì cậu hy sinh mà bảo vệ sự trong sạch cho cậu hay không thì một bàn tay to tóm lấy cổ áo của cậu, dùng sức kéo cả người cậu lên. Cơ thể của Ngọc Thư trong nước như con diều bị bàn tay ấy kéo lên bờ: "Rầm ——"
Mặt nước bị phá vỡ, Tương Hành kéo thanh niên bị rơi xuống sông lên bờ. Ngọc Thư nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt trắng bệch dựa trên ngực hắn, cậu há miệng "Phốc ——" Nước trong l*иg ngực đều phun lên mặt hắn, câu ho khan vài tiếng mở mắt ra, đối diện với gương mặt âm trầm của nam nhân.
Hệ thống quên thông báo nhiệm vụ "Đinh" một tiếng thông báo cho sự xuất hiện của nó.
[Vật hi sinh Ngọc Thư sắm vai tên ngốc trong thôn. Nhiệm vụ, thay đổi kết cục của vật hi sinh, trở thành nhân vật chính.]
[Quà tân thủ x2, mời kiểm nhận.]
[Đúng rồi, quên nói, nam nhân trước mặt là nam chính của thế giới này, Tương Hành, quân nhân xuất ngũ. Bắt đầu cuộc tiến công chiếm đóng hắn!]
Ngọc Thư: "...."
Cậu cẩn thận ngẫm lại thông báo.
"Tí tách ——"
Một giọt nước từ cằm Tương Hành chảy xuống.
Nam nhân có vẻ bề ngoài anh tuấn, dáng người cường tráng, l*иg ngực màu lúa mạch không ngừng di động thu hút tầm mắt của cậu. Khuôn mặt đẫm nước trong vô cùng khó coi.
Ngọc Thư: "....."
Mẹ nó!!! Hệ thống, cậu đi ra đây cho tôi, sao cậu không tự đến làm đi!!!
Nghe thấy giọng điệu ghét bỏ của cậu, biểu tình trên màn hình khổng lồ của hệ thống biến mất trở thành hai ngọn lửa cháy rực, ngữ điệu cũng tức giận: "Ai mà biết tên tác giả này nghĩ thế nào, đem ngôn tình viết lẫn với đam mỹ, nữ chính giả tạo như vậy nhưng lời văn lại như có ma lực, hình thành những thế giới nhỏ trong đó, ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng làm hại tôi phải tăng ca!"
Vào lúc nó đang oán hận thì ánh sáng trắng quanh người bỗng sáng bừng lên, biểu tình trên màn hình cũng thay đổi trở thành một con hổ đang hưng phấn .
"Đa đến giờ. Ký chủ, chuẩn bị tốt chưa?" Hệ thống giống như đang đuổi theo thời gian, bay quanh người Ngọc Thư một vòng, ánh sáng trắng lập lòe, không chờ Ngọc Thư trả lời đã vội vàng tuyên bố: "Bắt đầu truyền tống."
Ngọc Thư: "???" Một lực hút cực lớn hút cậu ra khỏi không gian hiện tại, tiếng thét chói tai vang lên: "A a a, cậu vẫn còn chưa nói tôi phải làm gì nha!!! Nhớ thực hiện yêu cầu của tôi ——"
Cảm giác quặn đau dưới bụng ập đến, đầu cậu choáng váng như bị người đánh, thiếu chút nữa đã ói ra, vừa mới khôi phục lại tri giác liền phát hiện l*иg ngực vì thiếu dưỡng khí mà co bóp, nước từ bốn phương như đang nhấn chìm cậu, cậu theo bản năng hít vào một hơi sau đó vùng tay chân giãy dụa bơi lên.
Dưới ánh nắng hè chói chang, tiếng ve kêu râm ran khắp nơi, những nam nhân trong ruộng đồng thu thập hoa màu, nữ nhân thì ngồi dưới gốc cây làm giày, may quần áo, hoặc phơi lúa. Tiếng máy kéo ầm ầm chạy trên đường đất khiến bụi bay tứ tung.
Tương Hành vừa tỉnh dậy từ giấc ngủ trưa, dáng vẻ lười biếng, khuôn mặt cương nghị đáng tin, cơ thể cường tráng bị phơi dưới ánh mặt trời tạo thành. Tay hắn cầm lưỡi liềm đi về phía ruộng lúa. Lúc này, con sông yên tĩnh ở đối diện bỗng nổi lên một chuỗi bọt nước.
Hắn ngạc nhiên nhìn thấy bọt nước đó càng ngày càng lớn, biến sắc vứt lưỡi liềm qua một bên, nhảy xuống sông.
Ngọc Thư chìm dưới nước, lỗ tai bị nước lấp đầy, cậu đã uống vài ngụm nước, ý thức cũng dần trở nên mơ hồ, cảm thấy bản thân sắp đến với cái chết, lực giãy dụa càng ngày càng nhỏ.
Trong lúc cậu còn miên man suy nghĩ hệ thống có thể vì cậu hy sinh mà bảo vệ sự trong sạch cho cậu hay không thì một bàn tay to tóm lấy cổ áo của cậu, dùng sức kéo cả người cậu lên. Cơ thể của Ngọc Thư trong nước như con diều bị bàn tay ấy kéo lên bờ: "Rầm ——"
Mặt nước bị phá vỡ, Tương Hành kéo thanh niên bị rơi xuống sông lên bờ. Ngọc Thư nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt trắng bệch dựa trên ngực hắn, cậu há miệng "Phốc ——" Nước trong l*иg ngực đều phun lên mặt hắn, câu ho khan vài tiếng mở mắt ra, đối diện với gương mặt âm trầm của nam nhân.
Hệ thống quên thông báo nhiệm vụ "Đinh" một tiếng thông báo cho sự xuất hiện của nó.
[Vật hi sinh Ngọc Thư sắm vai tên ngốc trong thôn. Nhiệm vụ, thay đổi kết cục của vật hi sinh, trở thành nhân vật chính.]
[Quà tân thủ x2, mời kiểm nhận.]
[Đúng rồi, quên nói, nam nhân trước mặt là nam chính của thế giới này, Tương Hành, quân nhân xuất ngũ. Bắt đầu cuộc tiến công chiếm đóng hắn!]
Ngọc Thư: "...."
Cậu cẩn thận ngẫm lại thông báo.
"Tí tách ——"
Một giọt nước từ cằm Tương Hành chảy xuống.
Nam nhân có vẻ bề ngoài anh tuấn, dáng người cường tráng, l*иg ngực màu lúa mạch không ngừng di động thu hút tầm mắt của cậu. Khuôn mặt đẫm nước trong vô cùng khó coi.
Ngọc Thư: "....."
Mẹ nó!!! Hệ thống, cậu đi ra đây cho tôi, sao cậu không tự đến làm đi!!!
Danh sách chương