“Không giống với người, ta đối với ngôi vị hoàng đế rất hứng thú”, Trữ Vương
thẳng thắn thừa nhận, dừng một chút, hắn lại lắc đầu, “Nhưng bây giờ
không được.”
”Bởi vì ngươi có thể sẽ lúc nam lúc nữ sao?”
”Ta vẫn là nam nhân“. Trữ vương lạnh giọng nhấn mạnh.
Gia Cát Mộ Quy cũng không cùng hắn tranh cãi, “Hiện tại kinh thành đều là tin đồn, trước khi kế vị, ngươi phải làm cho triều thần tin ngươi đã khôi phục lại bình thường, thời gian ta có thể cho ngươi không nhiều đâu“.
Trữ Vương suýt nữa muốn trợn trắng mắt, “Chẳng lẽ không phải chuyện của người ngày càng nhiều sao? Đột nhiên thoái vị, người muốn ăn nói cùng triều thần thế nào đây?”
Gia Cát Mộ Quy thản nhiên đáp, “Thân thể ta không tốt.”
”Người cho là đại thần trong triều không biết người biết võ sao?”
”Ta chỉ cần trong lúc lâm triều bị độc phát tác một lần, sau đó võ công hoàn toàn biến mất là được“.
“...... Thật là nham hiểm“.
Trữ Vương nghiến răng bắn ra mấy chữ này, mặt đen phẩy tay áo một cái, xoay người bước đi, “Vấn đề của ta ta sẽ giải quyết!”
”Một tháng.”
”Một, một, tháng?”
”Một tháng sau ta sẽ rơi khỏi hoàng cung“.
“......”
Bỏ lại Trữ vương đáng thương, Gia Cát Mộ Quy mang Hạ Noãn Ngôn từ vương phủ đi ra.
”Lần trước sao hắn muốn giết ta?” Hạ Noãn Ngôn cuối cùng bắt lấy cơ hội hỏi hắn.
Nàng đối với Trữ Vương ấn tượng đầu tiên thật sự là quá kém, nhưng hôm nay lại cảm thấy, Trữ Vương là người không tệ.
”Tứ quốc xem người Linh tộc như thần, hắn lo lắng nàng sẽ nhìn ra Hà Vũ không phải người ở đây, đem nàng ấy làm quái vật mà giết“.
“...... Giả sử là vậy đi, hắn cũng không xác nhận một chút, liền giết ta sao?”
”Khi còn bé hắn thiếu chút nữa bị người ta cho là quái vật mà giết, đây là vết sẹo trong lòng hắn, gặp được chuyện loại này, hắn thật dễ dàng xúc động. Hơn nữa ngày đó chỉ là thoạt nhìn hắn dùng hết sức, kỳ thật không dùng bao nhiêu nội lực, hắn chỉ là muốn dọa cho nàng chạy, miễn cho nàng ở lại Trăng Non quốc, phát hiện Hà Vũ“.
”A......”
Hạ Noãn Ngôn hơi hiểu được, thời thơ ấu tạo thành tâm lý oán hận, ảnh hưởng vẫn là rất lớn.
”Nhưng hắn sao lại bị người ta cho là quái vật?”
Hỏi xong, Hạ Noãn Ngôn đột nhiên lại nghĩ đến một khả năng, “Bởi vì bộ dạng hắn rất nham hiểm ư? Gia Cát Mộ Quy thở dài gật gật đầu, “Ta chưa từng thấy qua bộ dáng hắn hồi nhỏ, nhưng nghe nói hồi còn nhỏ, hắn thoạt nhìn không phải nham hiểm mà là dọa người, rất nhiều người nói hắn là ác quỷ đầu thai.”
Last edited: 6/6/15
”Bởi vì ngươi có thể sẽ lúc nam lúc nữ sao?”
”Ta vẫn là nam nhân“. Trữ vương lạnh giọng nhấn mạnh.
Gia Cát Mộ Quy cũng không cùng hắn tranh cãi, “Hiện tại kinh thành đều là tin đồn, trước khi kế vị, ngươi phải làm cho triều thần tin ngươi đã khôi phục lại bình thường, thời gian ta có thể cho ngươi không nhiều đâu“.
Trữ Vương suýt nữa muốn trợn trắng mắt, “Chẳng lẽ không phải chuyện của người ngày càng nhiều sao? Đột nhiên thoái vị, người muốn ăn nói cùng triều thần thế nào đây?”
Gia Cát Mộ Quy thản nhiên đáp, “Thân thể ta không tốt.”
”Người cho là đại thần trong triều không biết người biết võ sao?”
”Ta chỉ cần trong lúc lâm triều bị độc phát tác một lần, sau đó võ công hoàn toàn biến mất là được“.
“...... Thật là nham hiểm“.
Trữ Vương nghiến răng bắn ra mấy chữ này, mặt đen phẩy tay áo một cái, xoay người bước đi, “Vấn đề của ta ta sẽ giải quyết!”
”Một tháng.”
”Một, một, tháng?”
”Một tháng sau ta sẽ rơi khỏi hoàng cung“.
“......”
Bỏ lại Trữ vương đáng thương, Gia Cát Mộ Quy mang Hạ Noãn Ngôn từ vương phủ đi ra.
”Lần trước sao hắn muốn giết ta?” Hạ Noãn Ngôn cuối cùng bắt lấy cơ hội hỏi hắn.
Nàng đối với Trữ Vương ấn tượng đầu tiên thật sự là quá kém, nhưng hôm nay lại cảm thấy, Trữ Vương là người không tệ.
”Tứ quốc xem người Linh tộc như thần, hắn lo lắng nàng sẽ nhìn ra Hà Vũ không phải người ở đây, đem nàng ấy làm quái vật mà giết“.
“...... Giả sử là vậy đi, hắn cũng không xác nhận một chút, liền giết ta sao?”
”Khi còn bé hắn thiếu chút nữa bị người ta cho là quái vật mà giết, đây là vết sẹo trong lòng hắn, gặp được chuyện loại này, hắn thật dễ dàng xúc động. Hơn nữa ngày đó chỉ là thoạt nhìn hắn dùng hết sức, kỳ thật không dùng bao nhiêu nội lực, hắn chỉ là muốn dọa cho nàng chạy, miễn cho nàng ở lại Trăng Non quốc, phát hiện Hà Vũ“.
”A......”
Hạ Noãn Ngôn hơi hiểu được, thời thơ ấu tạo thành tâm lý oán hận, ảnh hưởng vẫn là rất lớn.
”Nhưng hắn sao lại bị người ta cho là quái vật?”
Hỏi xong, Hạ Noãn Ngôn đột nhiên lại nghĩ đến một khả năng, “Bởi vì bộ dạng hắn rất nham hiểm ư? Gia Cát Mộ Quy thở dài gật gật đầu, “Ta chưa từng thấy qua bộ dáng hắn hồi nhỏ, nhưng nghe nói hồi còn nhỏ, hắn thoạt nhìn không phải nham hiểm mà là dọa người, rất nhiều người nói hắn là ác quỷ đầu thai.”
Last edited: 6/6/15
Danh sách chương