Nhìn phản ứng của hai người bọn họ, Gia Cát Mộ Quy đột nhiên lại cười, “Ta cuối cùng hiểu được ngày đó ở miếu thần, vì sao ngươi vội vã giết Noãn Ngôn rồi“.

Sắc mặt Trữ Vương khó coi, càng ngày càng cảm thấy nụ cười của hắn rất chướng mắt, “Hoàng thượng, người suy nghĩ nhiều quá“.

”Tóm lại ngươi không nói chính xác nguyên nhân, thì Noãn Ngôn không có cách giúp ngươi, các ngươi có thể sẽ vĩnh viễn hoán qua hoán lại như vậy“.

Trữ Vương nghiêm mặt lặng lẻ nhắc lại, “Không có nguyên nhân.”

”Nếu ta nói Noãn Ngôn cùng vị tiểu thư áo vàng này đến từ một chỗ thì sao?”

Hạ Noãn Ngôn ngoắt tay về phía tiểu cô nương áo vàng, nói chen vào, “Ta cũng từ hiện đại đến”

“......”

Mặt Trữ Vương cuối cùng cũng đen hoàn toàn, hung tợn mắng Gia Cát Mộ Quy một câu, “Nham hiểm!”

Bộ mặt hắn có vẻ nham hiểm thì nhất định là người ác sao? Bộ mặt giống Gia Cát Mộ Quy hiền lành tinh khiết gạt người mới là thật nham hiểm đấy!

Tiểu cô nương áo vang cuối cùng tìm được một người có thân phận giống, xúc động thừa nhận.

Nói hồi lâu, bỗng nhiên chỉ vào Gia Cát Mộ Quy nói, “Hóa ra thật sự là có người này“.

Nàng hiện tại dám nói thật, không cần lại sợ bị cho rằng quái vật mà bắt lại.

”Tiểu Vũ, ngươi biết hắn hả?” Hạ Noãn Ngôn rất tò mò.

”Đúng vậy a, từ lần đầu tiên vừa bắt đầu thì mỗi ngày ta đều mơ thấy hắn“. Hà Vũ, cũng chính là tiểu cô nương áo vàng tự nhiên thú nhận.

”Mỗi ngày đều mơ thấy á?”

Hạ Noãn Ngôn buồn cười nhìn sắc mặt Trữ Vương càng thêm khó coi.

Xem ra Gia Cát Mộ Quy nói đúng, Trữ Vương quả thật thích Tiểu Vũ.

Chỉ là không biết lần đó ở miếu thần vì sao Trữ Vương vội vã giết nàng? Chính là có liên quan đến Tiểu Vũ sao?

Đợi hồi cung rồi lại hỏi hắn sau.

Hà Vũ không biết lời của mình làm cho Trữ vương bị đả kích lớn, nói tiếp.

”Ta bắt chước vẽ tranh, lần đầu tiên mơ thấy hắn còn tưởng rằng là ban ngày nghĩ muốn họa một bộ mặt hoàn mỹ, ngày nghĩ tới người nào thì đêm nằm mơ thôi, không nghĩ tới sau lại mỗi ngày đều mơ thấy.”

Hà Vũ nói xong tám một chút, “Noãn ngôn, hắn là bạn trai của ngươi phải không?”

”Ừ“. Gật đầu thừa nhận.

”A, thực hạnh phúc!”

Hà Vũ bây giờ vừa hâm mộ vừa tiếc nuối, “Từ lần đầu tiên ta mỗi ngày đều xem khuôn mặt này, sau đó nhìn riết quen, thậm chí cảm thấy người khác thật sự khó coi, ta xem đời này ta phải độc thân rồi“.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện