" Tham kiến Công chúa! " Nham Kiều kinh hãi lui một bước nữa quỳ bái kiến Thanh Loan, lúc nãy bản thân thật là thất lễ a! Thần chết đến gần hắn rồi a! " Chủ tử! " Chi và Ninh hơi cúi đầu cung kính chào.
"Ừm, có chuyện gì sao? " Thanh Loan lạnh nhạt gật đầu, rồi hỏi, nàng mới dục tuyền xong một cái, ngoài này liền ồn ào náo nhiệt rồi.
" Công Chúa! Người của Chiến quốc muốn gặp người." Nham Kiều nhanh chóng bẩm báo.
" Ân. Ta đã biết! Đi thôi." Thanh Loan lạnh nhạt đáp, đám người Chiến quốc lúc này mới đến sao? Không phải là quá xem thường Phượng quốc, Phượng Thanh Loan nàng đây không? Hay là quá coi thường tên ngốc vương phu quân tương lại của nàng?
" Vâng! " Nham Kiều cung kính đáp lại rồi đứng lên đi theo Thanh Loan, Ninh và Chi im lặng đi theo sau.
---------------------------------Dãy phân cách-----------------------------
" Thương Khinh đại nhân, a đầu Phượng Thanh Loan này bắt chúng ta chờ nãy giờ, thật có gan đó a~" Một tên nam tử khuôn mặt không nổi bật gì nhưng ăn mặt sang trọng nói với một nam tử thân mình cao to đầy khí thế bên cạnh, giọng nói 7 phần là nịnh nọt, 3 phần là khinh thường.
" Hừ! A đầu thối đó, lúc nữa phải cho nó một trận ra trò, dám bắt bổn đại nhân ta đợi hả! " Thương Khinh tức giận nói, nếu không phải hoàng thượng bảo hắn đem tên ngốc tử đó đến đón phế vật của Phượng quốc, thì có mơ hắn cũng không thèm đến, cái gì mà nể chút mặt mũi Phượng quốc chứ! Không phải là vẫn nương tựa vào Chiến quốc đó sao? Cái gì mà con cháu được Phượng hoàng bảo hộ chứ! Hắn khinh!
" Đúng vậy! Đúng vậy! Chúng ta phải cho a đầu thối đó biết cái gì là trời cao đất dày." Tên nam tử không nổi bật đó - Khanh Hàn gật đầu khinh thường nói.
" A? Các ngươi là người xấu! Không được mưu hại nương tử! " âm thanh ngây thơ trong trẻo bỗng vang lên, làm cho hai người im bặt nhìn qua. Một nam tử khuôn mặt tuấn mỹ yêu nghiệt, có đôi mắt ngây thơ trong sáng màu xanh trời, khi nhìn vào đó người ta cảm thấy thật ôn nhuận, có thể nhìn thấy cả bầu trời trong xanh, mái tóc đen được thả tùy tiện, một thân y phục màu thanh nhạt, tựa như tiên tử hạ phàm, không nhiễm bụi trần.
" Phốc! ha ha aha..." Thương Khinh và Khanh Hàn trong phút chốc cười lên tiếng tràn đầy khinh thường, tên ngốc tử này mà cũng dám đòi ra mặt vì nương tử phế vật của mình kìa! buồn cười chết đi mất!
Đang định đi vào Thanh Loan cũng rất bất ngờ khi nghe như vậy, nàng dừng lại để xem tiếp theo sẽ như thế nào, thú thật khi thấy phu quân tương lai của mình tuấn mỹ yêu nghiệt, đáng yêu và biết hộ thê tử mình như vậy, nàng muốn đánh mất cái suy nghĩ đào hôn đó luôn a!
Nham Kiều thấy Thanh Loan dừng lại, thì cũng dừng lại theo, trơ mắt nhìn vào bên trong. Ninh và Chi cũng nhìn vào bên trong bon họ cũng muốn thấy quân thượng tương lai của mình a!
( Ô la la! Nam chính đã xuất hiện và đã đánh cắp trái tim nữ chính trong lần gặp đầu tiên! Tung bông nào!!!)
"Ừm, có chuyện gì sao? " Thanh Loan lạnh nhạt gật đầu, rồi hỏi, nàng mới dục tuyền xong một cái, ngoài này liền ồn ào náo nhiệt rồi.
" Công Chúa! Người của Chiến quốc muốn gặp người." Nham Kiều nhanh chóng bẩm báo.
" Ân. Ta đã biết! Đi thôi." Thanh Loan lạnh nhạt đáp, đám người Chiến quốc lúc này mới đến sao? Không phải là quá xem thường Phượng quốc, Phượng Thanh Loan nàng đây không? Hay là quá coi thường tên ngốc vương phu quân tương lại của nàng?
" Vâng! " Nham Kiều cung kính đáp lại rồi đứng lên đi theo Thanh Loan, Ninh và Chi im lặng đi theo sau.
---------------------------------Dãy phân cách-----------------------------
" Thương Khinh đại nhân, a đầu Phượng Thanh Loan này bắt chúng ta chờ nãy giờ, thật có gan đó a~" Một tên nam tử khuôn mặt không nổi bật gì nhưng ăn mặt sang trọng nói với một nam tử thân mình cao to đầy khí thế bên cạnh, giọng nói 7 phần là nịnh nọt, 3 phần là khinh thường.
" Hừ! A đầu thối đó, lúc nữa phải cho nó một trận ra trò, dám bắt bổn đại nhân ta đợi hả! " Thương Khinh tức giận nói, nếu không phải hoàng thượng bảo hắn đem tên ngốc tử đó đến đón phế vật của Phượng quốc, thì có mơ hắn cũng không thèm đến, cái gì mà nể chút mặt mũi Phượng quốc chứ! Không phải là vẫn nương tựa vào Chiến quốc đó sao? Cái gì mà con cháu được Phượng hoàng bảo hộ chứ! Hắn khinh!
" Đúng vậy! Đúng vậy! Chúng ta phải cho a đầu thối đó biết cái gì là trời cao đất dày." Tên nam tử không nổi bật đó - Khanh Hàn gật đầu khinh thường nói.
" A? Các ngươi là người xấu! Không được mưu hại nương tử! " âm thanh ngây thơ trong trẻo bỗng vang lên, làm cho hai người im bặt nhìn qua. Một nam tử khuôn mặt tuấn mỹ yêu nghiệt, có đôi mắt ngây thơ trong sáng màu xanh trời, khi nhìn vào đó người ta cảm thấy thật ôn nhuận, có thể nhìn thấy cả bầu trời trong xanh, mái tóc đen được thả tùy tiện, một thân y phục màu thanh nhạt, tựa như tiên tử hạ phàm, không nhiễm bụi trần.
" Phốc! ha ha aha..." Thương Khinh và Khanh Hàn trong phút chốc cười lên tiếng tràn đầy khinh thường, tên ngốc tử này mà cũng dám đòi ra mặt vì nương tử phế vật của mình kìa! buồn cười chết đi mất!
Đang định đi vào Thanh Loan cũng rất bất ngờ khi nghe như vậy, nàng dừng lại để xem tiếp theo sẽ như thế nào, thú thật khi thấy phu quân tương lai của mình tuấn mỹ yêu nghiệt, đáng yêu và biết hộ thê tử mình như vậy, nàng muốn đánh mất cái suy nghĩ đào hôn đó luôn a!
Nham Kiều thấy Thanh Loan dừng lại, thì cũng dừng lại theo, trơ mắt nhìn vào bên trong. Ninh và Chi cũng nhìn vào bên trong bon họ cũng muốn thấy quân thượng tương lai của mình a!
( Ô la la! Nam chính đã xuất hiện và đã đánh cắp trái tim nữ chính trong lần gặp đầu tiên! Tung bông nào!!!)
Danh sách chương