Chương 68: Mặc Ảnh Linh Lung


Đang lúc Huyễn Dịch cùng nữ tử phấn y trầm mặc đối đầu, giằng co chưa nghỉ, Ảnh Ngọc bị trói lại nhịn không được la hét.


"Muốn giết cứ giết, cần gì nói nhiều như vậy! hôm nay coi như ta xúi quẩy, cho dù ta chết thì các ngươi cũng không cản được Thiên Ma giáo." nói xong, nàng liền phá lên cười, "Thiên ma hưng thịnh, tu tiên vong!"


"Chỗ này chưa đến lượt ngươi nói, ngươi câm miệng trước đi." nữ tử phấn y nhướng mày nói, linh lực khẽ động, tấm lưới thiên tàm ti liền siết Ảnh Ngọc lại chặt hơn, tiện thể bịt miệng Ảnh Ngọc lại.


"Ưm! Ưm! Ưm!" con mẹ thúi xấu xa ~


Ảnh Ngọc không nói được chỉ có thể mở to mắt căm tức nhìn nữ tử phấn y, trong miệng hung ác chỉ có thể kêu ưm ưm.


Nữ tử phấn y cũng mặc kệ Ảnh Ngọc ưm ưm cái gì, hơn nàng cũng không rảnh nghe mấy thứ tiếng khó hiểu này a.


"Ngươi thực sự là có gì?" Huyễn Dịch nhìn thoáng qua Ảnh Ngọc rồi ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử phấn y, ánh mắt bất thiện.


"Không có ý gì khác a, ta chỉ đến đem nữ nhân này đi." nữ tử phấn y cười khẽ một tiếng nói.


"Ta nói rồi, nàng là người của Linh Ngọc Các chúng ta." Huyễn Dịch trầm giọng nói.


"Nàng mà ma tu Thiên Ma giáo." nữ tử phấn y một bước cũng không nhượng bộ nhìn Huyễn Dịch.


" Mặc Ảnh Các các ngươi muốn trở thành địch của Linh Ngọc Các chúng ta sao?" Huyễn Dịch đem chỗ dựa vững chắc ra, hy vọng nữ tử phấn y biết khó mà lui.


Hiển nhiên là hắn xem thường người của Mặc Ảnh Các, nếu Mặc Ảnh Các chỉ trong vòng 20 năm đã trở thành một thế lực hùng mạnh, sánh vai cùng Linh Ngọc Các, thì thành viên bên trong sao có thể đơn giản như vậy, thế nào lại sợ Linh Ngọc Các.


Chỉ thấy nữ tử phấn ý cười một tiếng, giữa mi tâm đều là mị ý, nàng nhìn Huyễn Dịch đang nhìn chăm chú trêu chọc nói: "lời này của ngươi chưa chắc, Mặc Ảnh Các và Linh Ngọc Các thế lực không ai nhường ai, nếu thực sự đôi bên đối đầu nhau thì không nói đến các chủ hai bên, mà sợ là cả ngũ đại tu tiên môn phái cũng sẽ không ngồi yên a, dù sao thì thực lực trong Các chúng ta cũng không thể thua ngũ đại tu tiên môn phái được, cho nên vì một nữ nhân mà đối địch, Các chủ các ngươi chắc cũng không ngốc đến mức này a?!"


Huyễn Dịch bị nữ tử phấn y nói cho á khẩu không trả lời được, đúng vậy cho dù thế nào thì chỉ cần là người thông minh, cũng sẽ không vì một nữ nhân mà để hai bên đối địch a.


Suy nghĩ một hồi, Huyễn Dịch mở miệng lần nữa, chỉ là thái độ lúc này của hắn không còn cứng như trước, mà giọng cũng mềm đi.


"Người này là phản đồ của Linh Ngọc Các chúng ta, lẽ ra phải để cho Linh Ngọc Các chúng ta xử lý, mong cô nương tạo thuận lợi thả người, để ta phục mệnh đem người về."


"Nhưng người này giết đồng môn Mặc Ảnh Các chúng ta, ta cũng phải bắt nàng về phục mệnh." nữ tử phấn y nói với Huyễn Dịch thái độ cũng thay đổi, vẻ mặt cũng không chịu thua, dường như không chút gì là nhượng bộ.


"Cô nương, đại nhân đại lượng, nàng giết đồng môn của ngươi đối với việc này ta cũng thấy vô cùng có lỗi, ta sẽ đem việc này về báo với Các chủ của chúng ta, Các chủ của chúng ta cũng sẽ không bỏ qua cho nàng, mong cô nương trả người cho chúng ta." Huyễn Dịch khẽ cau mày, trong lòng vô cùng khó chịu, nhưng lại không biểu hiện ra ngoài.


"Nhưng nếu ta đem người nhường lại cho ngươi, vậy khi ta quay về thì báo cáo thế nào a, sợ là sẽ bị Các chủ nghiêm phạt a." nữ tử phấn y tuyệt không nhường đường, ngược lại nàng muốn xem thử người của Linh Ngọc Các có thể chịu đến khi nào.


"..." Huyễn Dịch suýt chút nữa tức đến phun máu, người của Mặc Ảnh Các sao lại mặt dày đến vậy a, ta đã nhượng bộ như vậy rồi, sao còn muốn gây sự chứ!


"Cô nương, ngươi tốt như vậy, ngươi hãy nhường người cho ta đi, coi như ta thiếu ngươi một ân huệ, sau này nếu có việc cần thì Huyễn Dịch sẽ giúp đỡ hết mình." vì Ảnh Ngọc, Huyễn Dịch không thể làm gì khác là lui một bước.


Nữ tử phấn y nghe xong cũng không đáp lại, ngược lại thì nghiêng đầu, bộ dạng suy tư, dường như đang nghĩ lại lời Huyễn Dịch nói.


Huyễn Dịch vừa thấy nữ tử phấn y suy nghĩ trong lòng mừng thầm, nên không có nói lại, chỉ im lặng đứng đó chờ nữ tử phấn y trả lời.


Nghe hai người nói chuyện với nhau, Ngôn Âm không thể phủ nhận liền lắc đầu cười.


"Ngươi cười cái gì?" Phong Khê nhìn Ngôn Âm đột nhiên cười rộ lên, vẻ mặt nghi hoặc.


"Ta cười Huyễn Dịch ngốc a." Ngôn Âm là nói thật, "nữ tử phấn y vừa nhìn là biết đùa rồi, nhưng Huyễn Dịch ngốc lại đùa mà còn tưởng thật."


"Đùa người sao? ta thấy không giống a..." Phong Khê nhức đầu, vẻ mặt không hiểu.


"Nếu ngươi không tin, vậy chúng ta xem tiếp đi." Ngôn Âm không nói nhiều, chỉ cười nhạt.


Phong Khê nghi ngờ vẫn tiếp tục xem cuộc vui, Tử Linh một bên im lặng liếc mắt nhìn Ngôn Âm một chút không nói gì.


Bên kia Huyễn Dịch còn đang chờ nữ tử phấn y trả lời, nhưng hắn đợi hồi lâu cũng không thấy nữ tử phấn y mở miệng, trong lòng mất kiên nhẫn, đang định mở miệng lần nữa, thì bị cắt ngang.


"Chuyện này ta không làm chủ được, vẫn phải để Các chủ của chúng ta quyết định a." nữ tử phấn y khẽ cười nói, "nếu không thì như vậy đi, nữ nhân này mang về cho ta, chúng ta ra điều kiện rõ ràng hợp lý một chút, nếu nàng đồng ý, ta sẽ đem người trả lại cho ngươi.


Huyễn Dịch vừa nghe trong lòng liền nổi điên, không ngờ ngươi nghĩ một hồi vẫn là không thả người, uổng công ta còn tưởng có hy vọng, còn chờ mong đây không phải là đùa ngươi sao!


Xem đến đây Ngôn Âm thiêu mi nhìn về phía Phong Khê cười đắc ý, nhìn đi, bị ta nói trúng rồi, đây không phải đang đùa sao.


Phong Khê cũng không khách khí nhìn Ngôn Âm liếc mắt, đúng là nhìn không ra a.


"Cô nương đừng nói đùa a, Các chủ Mặc Ảnh Các xưa nay đều là thần long kiến thủ bất kiến vĩ nhân, đến có thành viên Mặc Ảnh Các của các ngươi còn khó thấy, thì sao có thể gặp ngươi như vậy được?" mặc dù biết mình bị đùa, nhưng mặt Huyễn Dịch không đổi vẫn đáp lại, dù sao hắn cũng không phải tên ngốc.


"Ta nói rõ ràng và hợp lý cũng không phải là Các chủ chúng ta."


"Xin chỉ giáo?"


"Ta là một phần của Mặc Ảnh Các Ảnh Tinh Đường, vị trí đầu của ta cũng coi như là đường chủ của Ảnh Tinh Đường."


Nghe vậy, Huyễn Dịch sửng sốt, hắn không ngờ nữ tử này lại là thành viên của Ảnh Tinh Đường trong Mặc Ảnh Các, Ảnh Tinh Đường trong Mặc Ảnh Các là nơi chuyên đi thu các tin tình báo, hơn nữa nghe nói đối phó địch nhân thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, không có kẻ địch nào có thể sống nổi trong tay bọn họ.


Âm thầm cắn môi, Huyễn Dịch càng quyết tâm không thể đem Ảnh Ngọc giao cho nữ tử phấn y, nếu giao ra sợ rằng Ảnh Ngọc không thể sống được.


" Ảnh Ngọc nàng phản bội Linh Ngọc Các trở thành ma tu, chuyện này Các chủ chúng ta sẽ định đoạt nhất định sẽ không tha thứ, cho nên người ta sẽ không đưa cho ngươi, còn chuyện nàng giết chết đồng môn của các ngươi ta sẽ bẩm lại với Các chủ, đến lúc đó Các chủ chúng ta sẽ cho ngươi kết quả vừa lòng." Huyễn Dịch thẳng thắn đem Các chủ nhà mình ra nói chuyện, cho dù thế nào hắn cũng sẽ không giao Ảnh Ngọc cho nữ tử phấn y này.


"Ngươi làm vậy là gây khó khăn cho ta a, ta không thể để hai tay không mà quay về hồi báo kết quả được." nữ tử phấn y biểu tình cũng bắt đầu khó khăn, nhưng giọng nói của nàng lại không có chút làm khó dễ gì, cũng không biết là làm khó dễ thật hay giả.


"Xin cô nương yên tâm, cái này tại hạ đã nghĩ kỹ rồi." Huyễn Dịch cũng sớm liệu được nữ tử phấn y sẽ nói như vậy, hắn lấy ra một viên linh thạch vàng cao cấp, trên mặt khắc hình khổng tước của Linh Ngọc Các, "viên linh thạch này là truyền tống thạch của Linh Ngọc Các chúng ta, địa điểm truyền tống là phân bộ của Linh Ngọc Các chúng ta ở kinh thành, ngươi cầm nó, qua vài ngày đến phân bộ tìm ta, chúng ta sẽ bồi thường tương ứng cho các ngươi, coi như bồi tội vì Ảnh Ngọc giết chết đồng môn của các ngươi."


Nữ tử phấn y nhìn thoáng qua truyền tống thạch, ánh mắt xoay chuyển, vẻ mặt biểu lộ nụ cười mị hoặc: "vậy ta miễn cưỡng đáp ứng ngươi vậy."


Thấy nữ tử phấn y đồng ý thả người, Huyễn Dịch cũng thở dài một hơi, trên tay nhẹ nhàng bắn đi, truyền tống thạch liền bay về phía nữ tử phấn y, bất quá lực đạo bắn ra cũng âm thầm tăng lên vài phần, dù sao hắn cũng không thích nữ tử phấn y này, trả thù nhỏ coi như xả giận một chút.


Bộp!


Nữ tử phấn y ung dung đưa tay tiếp nhận truyền tống thạch, cảm giác viên linh thạch trên tay bay đến với lực đạo hơi mạnh, nàng liền nhướng mày, vận chuyển linh lực hạ xuống lực đạo, sau đó cầm truyền tống thạch nhìn Huyễn Dịch thiêu mi cười, ý tứ mười phần khiêu khích.


Huyễn Dịch nhìn cũng không có nhiều phản ứng, nhưng hắn biết mình cố ý tăng lực đạo cũng không ảnh hưởng đến nữ tử phấn y chút gì.


"Truyền tống thạch đã cho ngươi, cô nương cũng nên đáp ứng thả Ảnh Ngọc rồi." Huyễn Dịch mở miệng nói.


"Dĩ nhiên." nữ tử phấn y chuyển động suy nghĩ một chút, tấm lưới thiên tàm ti buộc chặt Ảnh Ngọc cũng nới lỏng ra.


Nhìn thấy Ảnh Ngọc được thoát khỏi vây khốn, Huyễn Dịch vội bước đến đỡ lấy, tiếp đó nhanh chóng lấy ra một viên truyền tống thạch bóp nát mở ra truyền tống trận rồi ly khai, toàn bộ quá trình không đến 5 giây, cảm giác như là có ôn thần vội vàng chạy đi.


Nữ tử phấn y thấy vậy cười khẽ một tiếng, nàng tất nhiên biết vì sao Huyễn Dịch lại chạy nhanh như vậy, không phải là sợ mình lật lọng sao, rồi làm khó dễ nữa.


Kỳ thực Huyễn Dịch lo lắng cái này cũng chỉ là dư thừa, mục đích thực sự của nàng cũng không phải đến để bắt Ảnh Ngọc, viên truyền tống thạch trên tay này mới là mục đích thực sự, còn có mục đích khác...


"Xin lỗi vì làm trễ nãi hồi lâu, còn lại giải quyết là chuyện của ngươi, Ngôn Âm cô nương." nữ tử phấn y dời bước từ thân cây đến trước mặt Ngôn Âm đang xem trò vui.


"Ah?" Ngôn Âm nhìn thấy nữ tử phấn y đi đến trước mặt mình liền nghi ngờ, vừa nghe được nữ tử phấn y nói, vẻ mặt nàng liền không hiểu, "cô nương, ta không biết ngươi a."


"Ngôn Âm cô nương thật đúng là dễ quên a, nhanh như vậy đã quên ta rồi." giọng nói nữ tử phấn y có chút thất vọng, nhưng trên mặt lại không có chút biểu tình thất vọng nào.


"Cô nương, chúng ta từng gặp nhau rồi sao?" Ngôn Âm nghe xong nữ tử phấn y nói thì trong lòng càng nghi hoặc, cảm giác của nàng thực sự là dường như đã gặp qua nữ tử phấn y ở đâu đó rồi, nhưng càng muốn nhớ lại càng không nhớ nổi.


"Ngôn Âm cô nương quả nhiên là quên thật rồi." nữ tử phấn y cười cười, "nhưng mà, không nhớ cũng không sao, dù sao cái này cũng không phải chuyện quan trọng...."


Ngôn Âm khó hiểu nhìn nữ tử phấn y, nàng cảm thấy nữ tử phấn y này thực sự có chút lai giả bất thiện, còn bất thiện chỗ nào thì không biết được, chỉ hy vọng là không cần phải động thủ, nàng còn dư lại linh lực cũng không nhiều.


"Ngôn Âm cô nương, phiền ngươi đi cùng ta một chuyến a." nữ tử phấn y nhìn Ngôn Âm làm một tư thế mời, "đường chủ của chúng ta muốn gặp ngươi."


Ngôn Âm nhíu mày, ánh mắt cảnh giác, nữ tử phấn y này yêu cầu cũng quá đột ngột đi, nàng đối với Mặc Ảnh Các này căn bản cũng không biết gì, chứ nói gì là Ảnh Tinh Đường, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.


"Không biết đường chủ Ảnh Tinh Đường tìm ta có chuyện gì?" Ngôn Âm mở miệng hỏi,


"Đường chủ chúng ta chỉ muốn mời Ngôn Âm cô nương đến thưởng thức trà, cái khác không có nói gì." nữ tử phấn y đưa tay nói, "ta chỉ phụng mệnh hành sự mà thôi."


Đôi mắt Ngôn Âm suy nghĩ, đường chủ Ảnh Tinh Đường đột nhiên mời ta nhất định là có chuyện, lỡ như là bẫy thì coi như xong, ta phải cẩn thận mới được.


"Thực sự xin lỗi, ta với đường chủ các ngươi không quen biết, đến cả mặt cũng chưa từng thấy, thưởng thức trà vẫn nên miễn đi." Ngôn Âm cự tuyệt nữ tử phấn y.


"Ngôn Âm cô nương đừng vội cự tuyệt, nghe ta nói hết rồi xem có nên đi hay không." nữ tử phấn y dường như cũng nắm chắc Ngôn Âm sẽ không cự tuyệt.


Chân mày Ngôn Âm nhíu chặt, nàng thực sự không hiểu rõ nữ tử phấn y này đang muốn làm gì.


Nữ tử phấn y cười có chút thần bí, nàng đột nhiên đến gần Ngôn Âm, chậm rãi nói ba chữ vào tai Ngôn Âm.


Ngôn Âm nhìn thấy nữ tử phấn y đột nhiên ghé sát vào nàng định lui về sau, nhưng khi nghe nữ tử phấn y nói liền thu lại bước chân muốn lui về sau.


Nữ tử phấn y nhẹ giọng nói bên tai nàng: "Thượng Quan Ngạn."


Biểu tình Ngôn Âm rối rắm, nữ tử phấn y đã nói là Thượng Quan Ngạn, chỉ sợ là Thượng Quan Ngạn đã xảy ra chuyện gì đó, nàng cũng không tiện quan tâm, dù sao nàng đối với Thượng Quan Ngạn vẫn có chút hảo cảm.


"Sao rồi? Ngôn Âm cô nương bây giờ có đồng ý đi cùng ta một chuyến không?" nữ tử phấn y lui về sau, mỉm cười nhìn vẻ mặt Ngôn Âm bối rối.


Ngôn Âm mím môi, khóe môi vốn thẳng tắp cũng bị mím cho cong vòng, biểu hiện tâm tình chủ nhân không ổn.


"Được, ta theo ngươi đi gặp đường chủ các ngươi một lần." cuối cùng Ngôn Âm phải đáp ứng.


"Ai nha ~ sao ngươi lại đồng ý? đừng a, ai mà biết người của Mặc Ảnh Các có chủ ý gì?" Phong Khê vừa nghe thấy Ngôn Âm đồng ý liền vội vàng khuyên can Ngôn Âm, chỉ cần là người có đầu óc đều có thể nhìn ra nữ tử phấn y này đến là ''bất thiện'' a.


"Ngôn cô nương nên suy nghĩ cho kỹ a." đến cả Tử Linh cũng không nhịn được mà khuyên can Ngôn Âm.


"Không sao đâu, các ngươi đừng lo lắng, ta biết chừng mực." Ngôn Âm thấy Phong Khê cùng Tử Linh lo lắng cho mình, trong lòng có chút cao hứng, tuy ba người biết nhau không lâu, nhưng trong lúc im lặng lại coi nhau như bằng hữu.


"Nhưng mà ngươi..." linh lực không còn bao nhiêu a, nếu đi gặp nguy hiểm thì phải làm sao a...


Phong Khê nhìn Ngôn Âm một chút rồi lại nhìn nữ tử phấn y, nàng muốn nói lại thôi.


"Yên tâm đi, không có gì đâu, chỉ là đi thưởng trà thôi, một chút sẽ quay về mà." Ngôn Âm để cho Phong Khê và Tử Linh một nụ cười yên tâm, "các ngươi ở vương phủ chờ ta về a."


Nói xong Ngôn Âm cũng không quay đầu mà theo nữ tử phấn y ly khai nhảy ra ngoài, để lại Phong Khê và Tử Linh lo lắng suôn.


Là người có đầu óc thì sẽ biết đó không chỉ là đi thưởng trà, các nàng sao mà không lo được.


Theo nữ tử phấn y đi, hai người liền đến một cái lâu sang trọng trên đường lớn, Ngôn Âm nhìn thấy lâu đó liền sửng sốt, sau đó lại thêm cảnh giác.


Trên cửa lâu có tấm bảng lớn viết ba chữ to "Bách Hoa Lâu." chính là cái Bách Hoa Lâu khi Ngôn Âm vừa đến kinh thành đi lung tung liền bị lôi vào trong, nàng không ngờ đường chủ Ảnh Tinh Đường của Mặc Ảnh Các lại ở chỗ này, còn nàng chỉ vừa nhớ ra, nữ tử phấn y này chính là ma ma Bách Hoa Lâu lần đó kéo nàng vào cùng đám nữ tử bên trong, hèn gì nàng cảm thấy có chút quen mắt.


"Thế nào? Ngôn Âm cô nương nhớ ra ta rồi chứ?" nữ tử phấn y cười hỏi.


Ngôn Âm không trả lời, chỉ thản nhiên liếc mắt nhìn nữ tử phấn y, sau đó nhấc chân đi vào Bách Hoa Lâu.


Bách Hoa Lâu hôm nay không chỉ không có mời chào khách nhân bên ngoài, mà bên trong cũng không có khách nhân hay kỹ nữ, vô cùng yên tĩnh, so với thường ngày huyên náo quả thực khác xa.


"Bách Hoa Lâu hôm nay không tiếp khách sao?" Ngôn Âm nhìn xung quanh hỏi.


"Khách nhân dĩ nhiên là tiếp." nữ tử phấn y từ phía sau đi đến trả lời.


"Sao không thấy một bóng người?"


"Vì hôm nay tiếp đãi khách nhân chỉ có một mình Ngôn Âm cô nương ngươi, dĩ nhiên sẽ không cần những người khác."


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện