Có lẽ là Ninh Phong đứng phía sau Trà Trà rất lâu.

Ngay sau đó, hắn ta cảm thấy một đạo ánh mắt đầy sát khí.

"..........." Thực xin lỗi, quấy rầy rồi.

Chu ca, cầu buông tha!

Tại hạ cáo từ!

Hắn lặng lẽ lùi lại rồi lùi lại lần nữa, và cuối cùng hắn thành thật quay lại vị trí của mình.

Bất kể như thế nào, Chu ca vẫn là Chu ca tàn nhẫn hung ác.

Trà Trà cũng không quan tâm lắm, quay đầu lại nhìn Chu Kình Hoán.

"Chu ca ca, đừng phân tâm! Học hành chăm chỉ, biết không?" Giọng cô nhẹ nhàng mềm mại.

Với vị ngọt đặc biệt.

Chu Kình Hoán gật đầu làm theo lời cô.

Trà bảo của anh nói gì thì tự nhiên cũng sẽ nghe theo, dù học không giỏi cũng phải giả vờ học giỏi

Nhưng mà, sự thật đã chứng minh.

Chu Kình Hoán nghĩ hơi nhiều.

Bởi vì, anh chỉ thất thần nửa phút, Trà bảo của anh đã ghé đầu quá tới.

"Chu ca ca! Anh lại mất tập trung!"

"............."

"Chu ca ca? Nghiêm túc nghe giảng bài nha!"

"............"

"Chu ca ca??? Anh đã thay đổi rồi, anh không phải là Chu ca ca của em, Chu ca ca của em thì nhất định sẽ thành thành thật thật học tập."

Chu Kình Hoán," !!! " Tôi mẹ nói............Muốn tự tát chết mình.

Học tập loại sự tình này, không thích hợp với anh.

Anh ta chỉ muốn trở thành một tên học tra.

Tuy nhiên, ngay khi ý tưởng này xuất hiện, anh đã bắt gặp ánh mắt ướt át của Trà Trà.

Cô chỉ nhìn anh chằm chằm, nhìn anh.

Nhìn đến anh muốn ngay lập tức ôm người vào lòng...........

Giây tiếp theo, Chu Kình Hoán thở dài một hơi rồi lại cuối đầu xuống đọc sách.

Ân, anh vì Trà Trà mà chăm học tập.

Đối với việc học tập? Có lẽ là nó không yêu anh ấy.

"............" Cái loại cần lĩnh ngộ này thực sự khiến người khó chịu.

Thất Thất, bị mắc chứng tự bế, đột nhiên trở lại bình thường giống như tim máu gà.

[ A, a, Trà Trà, Trà của tôi, nghe tôi nói, cô phải để Chu Kình Hoán học tập thực tốt, cô nghĩ đi, cô sẽ sớm thi vào đại học, nếu điểm của hắn tệ như vậy, không có cách nào thi đậu chung một trường đại học, không phải sẽ tách ra sao?]

Thất Thất nói lời lẽ chính đáng, nhưng trong lòng lại cười tươi như hoa.

Được rồi, ngươi không thích học phải không? Vậy tôi sẽ để Trà Trà ép ngươi học tập mỗi ngày! Tức chết người!

Nghe vậy, Trà Trà gật đầu.

"Cũng có lý, vấn đề này thực sự rất quan trọng."

Cô phải nhắc nhở càng sớm càng tốt.

"Chu ca ca, anh biết không, học lực của em rất tốt, nếu anh không học tốt sẽ có khoảng cách lớn giữa điểm của em và anh, sau đó, khi chờ thi vào đại học, em sẽ không cố ý thi trượt, khi đó, anh nếu không may mà không đậu được trường em sắp thi vào, thì anh chỉ có thể một mình vượt qua thôi!"

Trái tim vừa được sưởi ấm bỗng chốc bị tạt một gáo nước lạnh, Chu Kình Hoán vẻ mặt rất phức tạp.

Anh ta thực sự đã bỏ qua một vấn đề quan trọng như vậy!

Đã đến lúc chiến đấu!

Phải chăm chỉ học tập!

Không đợi Trà Trà nói tiếp, Chu Kình Hoán quay đầu lại bắt đầu nghiêm túc nghe giảng bài.

Mục tiêu mới của anh bây giờ: học chăm chỉ và đứng cùng chỗ với Trà Trà !

Buổi sáng trôi qua, Chu Kình Hoán không hề thất thần nữa.

Về vấn đề này, Trà Trà rất hài lòng.

"Thất Thất, ngươi thật thông minh! Ta muốn học hỏi thêm từ ngươi."

Thất Thất, [.............] tôi, tôi chỉ muốn nhìn con sói cái đuôi to kia chịu khổ mà thôi.

Nhưng tôi không thể nói ra.

[ Không, không, Trà Trà, cô là người thông minh nhất!] Lại là một ngày nổ lực thổi phồng Trà Trà!

Ninh Phong ngơ ngác nhìn Chu ca đang chăm chỉ học tập.

Kể cả những học sinh ồn ào xung quanh, thỉnh thoảng họ cũng nhìn ra Chu ca rất khác thường.

Lần này, trong lòng bọn họ đều chỉ có một ý nghĩ: Chu ca..........Điên rồi!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện