( Xin lỗi các Bác hai ngày không có chương mới, ta viết xong vài chương truyện nhưng khi đọc lại vẫn cảm thấy thiêu thiếu cái gì đó. Nên đã viết đi viết lại, sửa tới sửa lui cho hợp lý, nên thời gian hơi dài. Nhưng các Bác yên tâm, chương này hơn 3k chữ, coi như đền bù cho các Bác đọc đã tí ha.)

Tiểu gia hỏa, thật xin lỗi.

Nhưng, nếu không làm thế...ta tin chắc 100%.

Sẽ bị tên kia cho ta suốt đời...độc thân cẩu sống.

Ta cũng muốn có bạn gái.

Ta cũng tưởng, muốn yêu đương à ~~

-----

Khi vừa ra khỏi căn nhà kia, Lucas ngay lập tức lấy lại tinh thần và phát hiện, cậu vẫn đang ôm con rối mới trong lòng.

Đây giống như cậu vừa mới mơ một giấc mơ vậy. Nhưng Lucas biết...đây không phải là một giấc mơ, trên đất hiện tại đang có một cái hộp.

Bên trong là hai mảnh vỡ thanh kiếm địa ngục Hades, một bình thuốc màu đỏ nhỏ.

Thở ra một hơi, Lucas mở nắp bình thuốc đổ vào miệng con rối mới.

Cùng lúc đó, guồng quay tơ cũng vừa lúc nhả ra xong đoạn tơ vận mệnh cuối cùng của con rối.

“ Ta chấp nhận sự tồn tại của ngươi...đồng thời...để đánh đổi lấy sự tồn tại đó...ta sẽ tước đoạt đi...đôi chân của ngươi.”

Trong cõi U minh vang vọng lên giọng nói uy nghiêm, chỉ có Lucas và con rối mới nghe thấy.

Tia sáng chói lòa, phát ra từ cơ thể con rối mới…

Khi Lucas mở mắt ra…

Một mỹ nhân xinh đẹp như Mỹ Đỗ Toa (Medusa), đang nằm trước mặt cậu. Áo sơ mi trắng cũng không thể che lấp được vẻ đẹp đến mức yêu mị của mỹ nhân trước đó, thậm chí còn tăng thêm vẻ đẹp quyến rũ của nàng. Mái tóc màu rượu đỏ, thẳng suôn, mềm mại không gió tự bay đung đưa.

Khuôn mặt tinh xảo, trắng nõn như lòng trắng trứng gà. Mi ngài mài ngọc, quyến rũ nhắm lại đôi mắt, môi đỏ như son chúm chím gợi cảm. Tất cả, đều tập hợp vào nữ nhân trước mắt này.

Đây chính là vẻ đẹp mỹ lệ tuyệt luân, cho dù mỹ nhân đang nhắm mắt lại...cũng không làm ảnh hưởng gì đến vẻ đẹp đó. Thậm chí, còn làm cho người khác nổi lên lòng yêu thương tiếc hận.

Đứng ở một bên quan sát Itachi, từ kinh ngạc đến lo lắng, dần dần chuyển sang khiếp sợ rồi...chết lặng con mắt.

Tay sờ sờ ngực mình một trận, Itachi thở dài may mắn...mình còn là nam nhân. (Ha hả…)

Lucas trố mắt nhìn mỹ nhân chết lăng, mới đầu bị mỹ mạo của người trước mắt làm cậu ngẩn ngơ. Giờ lấy lại được tinh thần…

WTF??? Tên thần kia đã đưa cậu thứ gì...à???

Con rối của cậu từ nam đã biến thành nữ mất rồi!!!

Làm sao bây giờ???

“ Ưm…”

Mỹ nhân lông mi nhẹ run run như sắp mở đôi mắt xinh đẹp của mình ra.

Không chờ Lucas có bất kì động tác gì. Một đôi mỹ lệ xinh đẹp mắt ngọc đã mở ra.

Màu bạc yêu dị với đôi đồng tử dựng ngược của loài dã thú, giống như đôi mắt xinh đẹp của loài mèo Ba-tư cao quí. Phối hợp với vẻ ngoài mỹ lệ điên đảo chúng sinh, mỹ nhân trước mắt tuyệt đối mang trong mình...vẻ đẹp của ma quỉ, dụ hoặc, quyến rũ và lạnh lẽo đủ làm kẻ khác phạm tội.

Mới đầu đôi mắt xinh đẹp còn mang nét ngây ngốc chưa tỉnh táo lại. Sau một giây, đã hiện lên vẻ sắc bén, lạnh lẽo. Rồi lại nhanh chóng mang nét nghi hoặc nhìn về phía Lucas.

“ Ngươi là người, đã tạo ra ta?”

Môi đỏ nhẹ nhàng mở ra, ngọt ngào chất giọng làm cho lòng người như sa ngã…

Rõ ràng là một câu hỏi, nhưng khi làm kẻ khác nghe vào tai...lại có cảm giác như đang khẳng định vậy. Thật kì lạ.

Không hiểu sao khi nhìn vào con rối mới, do cậu tạo ra. Lucas có cảm giác khó chịu, thậm chí còn bài xích đối phương...

Nhưng khi hướng về phía đôi chân của con rối…

Lucas ngay lập tức tĩnh táo lại.

Từ đầu gối trở xuống của con rối đã...không có.

Tuy biết trước là sẽ thế này, nhưng khi chính mắt đối diện với sự thật, Lucas vẫn cảm thấy vừa đau lòng...nhưng còn có một cảm giác khác nữa…

Đó là...nguy hiểm.

“ Đừng lo, ngươi vừa mới có được cơ thể mới. Vẫn còn cần thêm thời gian để thích nghi với nó. Bây giờ, đói bụng chưa? Muốn ăn uống chút gì đó không?” Lucas nhẹ đỡ con rối dậy nói.

“ Ta không sao? Ta hiện tại chỉ muốn một thứ…”

Mỹ nhân tóc đỏ xinh đẹp, ôm lấy cổ Lucas.

“ Nói đi.” Lucas không dấu vết, ngón tay làm vài kí hiệu với đối diện Itachi.

“ Ta muốn...mạng của ngươi..”

Bàn tay đang ôm cổ Lucas nhanh chóng chuyển sang hình thức vuốt sắt, ý định xé nát cổ cậu ra...

Itachi không tiếng động mở ra Mangekyou Sharingan.

“ Tsukoyomi ( Nguyệt Đọc.)”

Linh hồn của con rối mới bị Itachi dày xéo trong không gian Tsukoyomi hơn 72 tiếng đồng hồ.

Nhưng đối với ngoài thế giới thực, thì chỉ mất khoảng vài giây đồng hồ mà thôi.

Khi linh hồn mỹ nhân đang trong thời kì suy yếu.

“ Phụ thân. Ngay lập tức lôi linh hồn Hades ra nhanh lên.”

Một giọng nam trầm ấm bật thốt ra từ miệng nữ nhân tóc đỏ xinh đẹp.

Lucas và Itachi cùng liếc nhìn nhau, gật đầu.

Ngọc Yasakani được Itachi lấy ra. Bắt đầu tiến hành rút ra linh hồn…

“ Khốn kiếp!!! Ta, địa ngục chi thần Hades không ngờ lưu lạc đến mức...bị hai tên tiểu bối đùa giỡn…”

Một linh hồn, mỹ nhân tóc đỏ...giống y như bề ngoài của con rối. Được ngọc Yasakani kéo ra khỏi cơ thể con rối.

Bình thường Itachi cũng không chắc có thể dễ dàng lôi kéo linh hồn của vị thần này ra khỏi con rối đâu. Nhưng dù sao, đây chỉ là một phần tàn hồn của thần, lại bị anh giày xéo trong không gian Nguyệt đọc suốt 72 tiếng. Nên khi sử dụng ngọc Yasakani tiến hành phân tách hai linh hồn ra khỏi cơ thể con rối mới, cũng khá dễ dàng.

Lucas nhìn linh hồn Hades bị lôi ra bên ngoài, không cấm cảm giác may mắn.

May mắn cậu đã tin vào cảm giác của mình, mà không dấu vết ra hiệu cho Itachi sẵn sàng, chuẩn bị chiến đấu.

“ Ngươi làm sao nhận biết được...ta không phải là con rối của ngươi. Ta thậm chí còn tự điều chỉnh linh hồn của mình, sao cho giống y chang con rối của ngươi. Để ngươi lơ là cảnh giác…” Hades mắt lạnh lẽo nhìn Lucas và Itachi.

“ Có hai yếu tố khiến ta cảm thấy nghi ngờ ngươi. Ổ cứng chứa linh hồn Kẻ Độc Tài Của Sự Sống luôn ở trong hồn hải ta để nuôi dưỡng, hắn hay gọi ta là ‘Phụ thân’. Ngươi ngay từ đầu đã không có gọi ta như thế…” Lucas giơ ra hai ngón tay, lời lẽ nhàn nhạt nói.

“ Ta đúng là sơ sẩy, nhưng...một vị thần chuyên cai quản Địa ngục như ta, mà gọi một kẻ tiểu bối là ‘Phụ thân’ thì thật nực cười.” Trên môi nở nụ cười kiêu ngạo, Hades lạnh lùng nói.

“ Điểm thứ hai ta cảm thấy không thích hợp ở ngươi là...khi tạo ra một con rối mới. Ta luôn có cảm giác mỹ diệu đối với con rối đó...nó như là cảm giác huyết mạch tương liên vậy. Vì tất cả những con rối do ta tạo ra đều là những đứa con yêu dấu của ta. Mà khi tạo ra ngươi...cảm giác đó lại không thích hợp. Nó giống như, ngươi chỉ là người ngoài tự tiện đột nhập vào căn nhà của ta vậy. Cảm giác ngươi gây ra cho ta...là nguy hiểm, chứ không phải vui vẻ.”

Hades không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Lucas.

“ Ta không còn gì để nói. Thắng làm vua, thua thì chết. Đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé, ta đã thất bại trong cuộc chiến trên đỉnh Olympia với người anh trai Zeus của mình. Thậm chí còn không được toàn thây khi tên đó, dùng sấm sét bổ hướng về phía ta. Địa ngục nơi ta cai quản, cũng đã bị các ‘thần’ khác phá hủy hoàn toàn. Thậm chí còn lưu lạc đến mức...tá túc tạm bợ vào trong thứ đồ vật này...Hades ta chịu đủ lắm rồi. Muốn chém muốn giết...tùy ngươi. Ta đã quá mệt mỏi rồi!!” Hades tay che mắt, lành lạnh nói. Trong giọng nói, mang theo điểm áp lực và chán chường.

Itachi và Lucas, lẫn Kẻ Độc Tài ở một bên cùng nhìn lẫn nhau.

Itachi: “ Nếu thế...sao không giết chết kẻ này luôn cho rồi? Thật phiền phức.”

Lucas: “...”

Kẻ Độc Tài Của Sự Sống: “...”

Itachi hình như ngày càng thoát tuyến hình tượng ‘Itachi’ phiên bản trong Naruto rồi thì phải. Trở nên càng ghét phiền phức, thậm chí có chút bá đạo nữa...

“ Haiz, lần đầu tiên khi ngươi chui vào cơ thể ta...ngươi cũng đã định chiếm cứ Kẻ Độc Tài Của Sự Sống rồi. Lần thứ hai thì là lúc, ta đang hoàn thành bước cuối cùng tạo nên con rối...Lần thứ ba, là lúc này...ngươi chỉ giả bộ biến mất. Nhưng thực tế, ngươi đã luôn lẫn trốn một bên, thừa cơ hội đánh lén bọn ta thôi. Phải không?” Lucas tay che lại ánh mắt, càng nói càng lạnh lẽo...đến cuối cùng còn có ẩn ẩn chứa sát khí qua từng lời nói.

“ Là một Minh Vương cai quản Địa phủ, ta Hades luôn là...không từ thủ đoạn nào để đạt được kết quả. Như thế là rất bình thường, ta không cảm thấy mình có chỗ nào sai cả.” Hades khinh thường, ánh mắt kiêu ngạo nhìn hướng lên cao.

Cả ba chúng ta đều khá trầm mặc, không nói gì.

Giết hay không giết...thật khó để phán đoán lúc này.

“ Hades! Ngươi cũng không thể lấy lý do rằng, bản thân ngươi đã mất đi tất cả làm cái cớ, để chiếm lấy cơ thể của ta...để rồi còn có ý định giết phụ thân của ta nữa. Theo lí mà nói, kẻ thua cuộc thảm cảnh luôn là lấy cái chết đương kết cục cuối cùng...Như vậy, ngươi sao không giúp ta...trở thành người cai quản Địa Ngục? Ngươi đã mất đi thần tích của mình, càng không có cơ hội trở lại địa vị cũ của ngươi. Mà ta thì...lại là Thiên cấp con rối, đã có thể mở ra cho mình thế giới thuộc về chính ta. Nếu ngươi giúp đỡ ta, tạo ra Minh giới...ta có thể chia sẻ một nửa giang sơn của mình cho ngươi. Ngươi đồng ý, giúp đỡ ta chứ???”

Vẫn ngồi trên mặt đất lạnh lẽo, từ khi lấy ra linh hồn Hades ra khỏi con rối. Kẻ Độc Tài lập tức trở về hình dáng lúc xưa của mình. Tóc dài, màu rượu đỏ, khuôn mặt thon gọn nhưng không mất đi vẻ nam tính phương Đông tinh xảo. Bên môi là nụ cười dịu dàng ấm áp đủ làm điên đảo cả gái lẫn trai, kết hợp với giọng nói trầm ấm như nước suối tinh khiết...tuyệt đối miêu sát tất cả nữ nhân.

Ra thứ thuốc mà Lucas cho con rối uống, là thay đổi giới tính...dành cho linh hồn, chứ không phải cơ thể. Thứ này tuyệt đối là hàng đặc biệt hiếm có…thay đổi giới tính cơ thể, thì không khó. Nhưng về giới tính linh hồn thì….(Ha hả.)

Kẻ Độc Tài Của Sự Sống vẫn nụ cười nhã nhặn trên môi, nhưng từng câu nói như là thực tế phũ phàng của Hades trước mắt. Rồi lại nhẹ nhàng chuyển sang giọng nói ấm áp, nhờ Hades giúp đỡ.

Linh hồn Hades, trái tim vừa trở nên lạnh giá xong. Lúc nghe kẻ này cũng không tính toán mạt sát linh hồn của mình, không cấm trái tim nhảy trật một nhịp.

Thật đẹp trai và phong độ...

Nếu không phải là dạng linh hồn...biết đâu chúng ta sẽ thấy được hai mạt đỏ ửng nhàn nhạt, trên dung nhan của vị thần này đấy.

“ Ngươi...ngươi không tính...giết ta sao?” Hades cố gắng khống chế trái tim của mình, để nó đừng đập quá nhanh, líu lưỡi nói.

“ Ta lại tương đối khâm phục tính cách của Hades ngài. Sao ta lại có thể giết ngài được? Ta vẫn chưa rành, cách chế tạo thế giới mới cho riêng mình. Mà Hades ngài, lại là một trong tam đại vị thần vĩ đại của Thần giới. Nếu ngài không có nơi để đi, vậy ngài hãy ở lại với ta...cùng ta xây dựng lại Minh giới. Khi mọi chuyện đã xong hết...ta có thể cắt ra một nửa thế giới của mình...cho ngài. Như vậy, không vẹn toàn cả đôi đường sao?” Kẻ Độc Tài nụ cười vẫn thập phần nhẹ nhàng nói, từ ngữ đâu ra đó. Nhưng lại không kém phần lí trí, khiến người kính nể.

Hades lấy tay che lại ánh mắt, nhìn như đang suy xét câu hỏi của Kẻ Độc Tài có mấy phần sự thật.

Chỉ có bản thân Hades mới biết được rằng, kẻ đang ngồi trước mặt mình…cho ra điều kiện, khiến Hades thập phần động tâm.

Người này thông minh, dịu dàng, lại có tấm lòng rộng lớn...là người có thể trở thành cường giả một phương trong tương lai.

Mà lại, Hades cũng có một chút...động tâm về kẻ này...thôi thì cứ chấp nhận thử xem sao. Dù sao thời gian còn dài, cứ xem xét thử người này coi thế nào. Nếu người này...thật sự cường đại...thì...cùng lắm là...bồi người này...cùng bên nhau cũng được. Hades cũng đã lâu chưa có ai có thể...khiến nàng tâm động như thế này. Vả lại...người này...vẻ ngoài cũng không tệ a ~

Haiz...Ai bảo! Hades ta...luôn yêu thích kẻ cường giả, lý trí và thông minh cơ chứ.

Vấn đề đều đã được giải quyết xong, về chỗ tạm trú của Hades...Lucas đã tìm ra Hắc Linh Ngọc trong bảo khố của Mikoto Otsukinami. Rồi điêu khắc thành hình câu ngọc đen, làm thành vòng đeo cổ cho Kẻ Độc Tài.

Hắc Linh Ngọc có thể dùng để chứa đụng và tẩm bổ linh hồn có liên quan đến Minh giới. Thứ này lúc xưa, thời đại các vị thần...thì tương đối không có gì hiếm lạ. Nhưng ở thời đại bây giờ thì...hoàn toàn không có. Nên có thể gọi đây là công dụng mà thuốc mang lại may mắn cho Lucas, dùng rất hiệu quả.

Kế tiếp là vấn đề đặt tên, Kẻ Độc Tài đã mất hết kí ức của tiền thân lúc trước. Như vậy, nếu đã có thể...đạt được tân sinh...Lucas không ngại...cho Kẻ Độc Tài mang lên họ của cậu và thêm một cái tên mới nữa.

“ Ta tên là Cadis Etrama Di Lucas, nếu đã tạo ra ngươi, mang cho ngươi một cuộc sống mới. Ta sẽ đặt cho ngươi một cái tên khác, theo họ của ta kể từ bây giờ. Ngươi hôm nay, tên của ngươi sẽ là Cadis Etrama Di Pluto.”

( Ta cũng đã suy nghĩ rất nhiều về phần đặt tên cho nhân vật mới. Xét thấy, Hades là tên gọi của thần cai quản Địa ngục của Hi Lạp, thì Pluto cũng là tên gọi của thần cai quản Minh giới của La Mã. Nên tên con rối mới sẽ là Cadis Etrama Di Pluto...dù sao đọc lên cũng tương đối thuận miệng ^^)

“ Cadis Etrama Di Pluto...là tên của ta...kể từ thời khắc này trở đi.” Ánh mắt Pluto trở nên tươi sáng hơn, một nụ cười ấm áp nhất xuất hiện...trên gương mặt anh lúc này.

( Các Bác ai muốn biết hình dáng của Kẻ Độc Tài thì lên google soạt truyện ½ Prince chap 60 ấy. Rất đẹp trai luôn đó.)

Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧

------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------

Cảm ơn Bác [email protected] đã tặng cho ta NP. Nếu đọc hay, AE ủng hộ cho Tác thêm NP nha!!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện