Ngày 17/11/1957, cảnh sát ở Plainfield, Wisconsin đã tới khu trang trại xập xệ của Eddie Gein, kẻ bị nghi ngờ gây ra vụ cướp tài sản một cửa hàng đồ điện tử và liên quan đến việc chủ cửa hàng, bà Bernice Worden mất tích. Nhiều nhân chứng khẳng định Gein là người khách cuối cùng của cửa hàng và nhiều lần thấy hắn lảng vảng xung quanh khu này.

Khu trang trại đổ nát của Gein được xây dựng từ hồi chiến tranh thế giới thứ nhất. Bên trong, đồ đạc, rác rưởi đã phân hủy vứt ngổn ngang đầy lối đi và gần như chẳng còn lối đi nào cho ra hồn. Mùi hôi thối từ đống rác bốc lên nồng nặc, nhưng vì nhiệm vụ, cảnh sát trưởng Arthur Schley vẫn phải nhắm mắt, đưa chân đi vào sâu trong ngôi nhà. Đến phòng bếp, anh ta bỗng nhiên cảm thấy có một thứ gì đó quệt vào áo khoác mình. Khi ngẩng đầu lên, trong ánh sáng yếu ớt hắt ra từ cửa sổ, Schley giật mình khi phát hiện đó là xác động vật treo lơ lửng trên trần nhà. Cái xác đã bị chặt đầu, mổ thịt và lấy đi hết nội tạng. Cảnh tượng thật kinh tởm, nhưng thịt hươu, nai đầy nhà cũng là điều hết sức bình thường bởi thời điểm này đang là mùa săn bắn.

Nhưng sau khi trấn tĩnh. Schley một lần nữa bàng hoàng khi nhận ra đó không hẳn là xác động vật, mà thực tế là cái xác không đầu của một người phụ nữ, Bernice Worden, 53 tuổi, đã được tìm thấy. Và trên thực tế, không chỉ có cơ thể của bà Worden được tìm ra trong căn nhà đổ nát này. Cảnh sát đã thực sự đi tới một trang trại chết.

Bát trong ngôi nhà đều là phần trên của sọ người. Chao đèn và sọt rác lại được làm hoàn toàn bằng da người. Khung cảnh ghê tởm bắt đầu hiện ra: chiếc ghế tựa được bọc da người, âm đ*o của phụ nữ được cất trong chiếc hộp đựng giày, thắt lưng được làm bằng núm vú, một cái đầu người, 4 cái mũi và 1 quả tim. Cảnh sát càng sục sạo nhìn quanh khắp ngôi nhà, họ càng tìm thấy những thứ kinh tởm. Và thứ cuối cùng được tìm thấy là một bộ quần áo làm hoàn toàn bằng da người. Trong sự sợ hãi tột độ, cảnh sát vẫn cố gắng kìm nén, cố gắng kiểm tra lại tất cả những gì tìm thấy được trong ngôi nhà chết chóc của Eddie.

Sau này, nhà văn Robert Bloch đã dựng lên nhân vật Norman Bates dựa trên chính câu chuyện của Eddie và được các nhà làm phim sau này làm thành một bộ phim kinh dị. Năm 1974, bộ phim kinh dị có tên The Texas Chainsaw Massacre của đạo diễn Tobe Hooper.

Tác phẩm sau được làm lại tới 6 lần và phiên bản mới nhất phát hành vào năm 2006, một trong những bộ phim thuộc top 10 những tác phẩm điện ảnh kinh dị hay nhất mọi thời đại.

Nhiều năm sau, Eddie lại tiếp tục trở thành nguồn cảm hứng để các nhà văn viết nên nhân vật Buffalo Bill trong The Silence of the Lambs (Sự im lặng của bầy cừu). Giống như Eddie, Buffao Bill cũng lấy da phụ nữ để làm quần áo mặc như thể đó là chiến lợi phẩm.

Cái tên Eddie Gein ảnh hưởng rất lớn đến thông tin đại chúng của Mỹ. Bên cạnh những tác phẩm điện ảnh, khá nhiều nhóm nhạc đã lấy tên Ed Gein đệm vào tên Band của mình.Trong đó có một nhóm lấy tên hoàn chỉnh là Ed Gein, nhóm khác lấy tên là Ed Gein’s car.

Lý lịch về Ed Gein - khi còn nhỏ:

Edward Theodore Gein sinh ngày 27/08/1906, là con trai thứ 2 của Augusta và George Gein, cặp vợ chồng sống tại La Crosse, Wisconsin. Eddie Gein có một người anh trai tên là Henry, lớn hơn cậu 7 tuổi.

Mẹ các cậu là bà Augusta - một người đàn bà sùng bái tôn giáo, luôn khắt khe dạy bảo 2 đứa con trai của mình theo tư tưởng hết sức cực đoan. Hàng ngày, bên cạnh những lời dạy của Kinh Thánh, bà luôn nhồi nhét vào đầu chúng rằng phụ nữ (trừ bà) đều là những kẻ suy đồi đạo đức, với hy vọng sẽ ngăn cản 2 cậu con trai sẽ tránh xa được những ham muốn dục vọng đời thường.

Còn về cha các cậu là ông George - một người đàn ông yếu ớt và nghiện rượu, chẳng bao giờ dạy bảo các con bất cứ điều gì. Thực tế, Augusta khinh thường ông ta và coi chồng mình như một vật vô giá trị vô công rồi nghề nên không cho phép gã dạy con. Chính vì thế, những gì lũ trẻ học được đều là do Augusta chỉ bảo.

Augusta mở một cửa hàng tạp hóa ở La Crosse cùng năm mà Eddie sinh ra. Đó là nguồn thu chính và đủ sức nuôi sống gia đình. Bà làm việc chăm chỉ mong kiếm được thật nhiều tiền để cả gia đình có thể chuyển đến một nơi cách xa trung tâm thành phố, nơi người phụ nữ 2 con này cho rằng không có sự cám dỗ. Năm 1914, họ chuyển tới một trang trại rộng 195 hecta ở Plainfield, Wisconsin, tránh xa mọi thứ có thể ảnh hưởng đến gia đình. Người hàng xóm gần nhất cách trang trại tới cả cây số.

Mặc dù Augustra cố gắng không cho các con tiếp xúc với cuộc sống bên ngoài, nhưng điều đó là không thể bởi chúng vẫn phải đến trường đi học hàng ngày. Học lực của Eddie chỉ được xếp vào loại trung bình cho dù luôn được thầy cô cho điểm xuất sắc ở môn đọc. Những tác phẩm phiêu lưu và tạp chí đã kích thích trí tưởng tượng của chàng trai. Bạn bè trong trường xa lánh Eddie bởi cậu luôn có những cư xử như đàn bà và luôn e thẹn. Cậu không có bạn bè đơn giản vì điều đó sẽ khiến bà Augusta la mắng. Điều đó trái với lẽ thường nhưng bởi từ nhỏ những lời răn dạy của mẹ đã ăn sâu trong tâm trí Eddie nên cậu cảm thấy mọi chuyện chẳng có gì là tồi tệ.

Eddie rất cố gắng để làm mẹ vui song ít khi bà ta đáp lại tình cảm đó, dù chỉ bằng một nụ cười. Bà ta thường xuyên sỉ nhục, lăng mạ các con vì bà ta nghĩ rằng bọn chúng sẽ trở nên giống người bố của chúng. Từ khi nhỏ tuổi đến lúc trưởng thành, những đứa trẻ dần bị tách ra khỏi cộng đồng xung quanh và chỉ biết làm lụng trên cánh đồng của họ. Eddie luôn kính nể Henry vì anh mình luôn tỏ ra rất chăm chỉ và khỏe mạnh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện