Marion Parker sinh ngày 11/10/1915 là con gái của Perry Parker, một nhân viên ngân hàng có tiếng tăm ở Los Angeles, Califonia, Mỹ. Cô bé cũng có một người chị em sinh đôi có tên là Marjorie.
Thảm kịch xảy ra vào ngày 15/12/1927, lúc này cô bé Marion mới 12 tuổi, đã bị William Edward Hickman, kẻ tự gọi mình là "Cáo", bắt cóc và sát hại.
Vụ án mạng này sau đó đã trở thành chủ đề của các bài hát dân gian và thời báo Los Angeles cũng đã gọi đây là "tội ác kinh hoàng nhất thập niên 1920".
Ngày hôm đó, một thanh niên ăn mặc chỉnh tề, quần áo là lượt xuất hiện tại trường trung học mà Marion theo học. Gã đến nói với người phụ trách trong trường rằng mình là đồng nghiệp của ông Perry Parker và ông hiện đang bị tai nạn nghiêm trọng.
Gã nói rằng ông Parker đang rất muốn gặp con gái nhỏ của mình nên anh đến để đón cô bé.
Nhận thấy sự bối rối của nhân viên trường học, gã đề nghị nhà trường liên hệ với ngân hàng nơi ông Parker đang làm để xác nhận. Tuy nhiên, nhân viên trường học thấy sự thiện chí của gã nên đã không nghi ngờ thêm và dẫn Marion đến cho gã.
Vậy là kẻ bắt cóc đã có một khởi đầu vô cùng tốt đẹp. Thanh niên này sau đó đã viết giấy đòi tiền chuộc gửi đến gia đình Parker.
Trong thư, gã yêu cầu 1500 đô để đổi lại con gái của ông Parker. Gã cũng đe dọa ông Parker rằng phải đến giao tiền một mình, và nếu báo cáo vụ việc này với cảnh sát thì gã sẽ giết con gái ông ngay lập tức. Kẻ bắt cóc không quên kí tên bên dưới là "Cáo".
Vài ngày sau, ông Parker theo đúng lời hẹn, lái xe một mình đến một địa điểm vắng người ở ngoại ô Los Angeles để giao tiền.
Khi gặp gã đàn ông lạ mặt, ông Parker nhìn thấy Marion đang được bọc trong một chiếc chăn và dường như đang hôn mê. Cô bé ngồi ở hàng ghế phía sau.
Kẻ bắt cóc nhận lấy tiền khi ông Parker ném vào cửa sổ xe ô tô, sau đó gã lái xe đến một góc khuất và thả bọc chăn đang bọc cô bé Marion xuống đường.
Ông Parker chạy đến chỗ con gái và thốt lên kinh hoàng khi nhận ra con mình đã chết với chiếc chăn chỉ bọc đầu và thân con gái. Tay và chân của cô bé đã bị cắt rời, một sợi dây được quấn quanh đầu cô bé, nó cắt sâu vào da thịt cô bé đến nỗi để lại một vết thương hở.
Chân và tay của Marion sau đó được tìm thấy ở một công viên gần đó. Theo khám nghiệm tử thi, cô bé đã chết trước đó khoảng 12 tiếng và không có dấu hiệu bị tấn công tình dục. Nhân viên khám nghiệm không thể xác định được nguyên nhân tử vong, họ cho rằng cô bé chết là bị ngạt hoặc mất máu quá nhiều.
Vụ bắt cóc giết người tàn độc này đã gây sốc cho không chỉ LA mà cả nước Mỹ. Vụ giết người dã man và tàn bạo khiến công chúng vô cùng sợ hãi. Một cuộc săn lùng vĩ đại nhất trong lịch sử California được mở ra.
Cuộc tìm kiếm có sự tham gia của hơn 20.000 cảnh sát và một phần thưởng tiền mặt khổng lồ được công bố dành cho bất kì ai có thông tin nhận dạng kẻ giết người.
Cuối cùng, chiếc khăn bọc thi thể cô bé Marion dẫn cảnh sát đến căn hộ của một gã có tên là William Edward Hickman, nhưng lúc này gã đã trốn thoát.
Gã này từng là một cựu nhân viên của ông Perry Parker. Vài năm trước khi xảy ra vụ bắt cóc Marion, Hickman đã bị ông Parker tố cáo về việc ăn cắp và giả mạo chữ kí trên séc. Sau đó gã bị kết án và phải ngồi tù vài năm.
Ngay sau đó, ảnh của Hickman được dán truy nã khắp nơi, và khoảng 1 tuần sau thì hai nhân viên cảnh sát đã bắt giữ được gã tại Echo, Oregon, nơi gã đang đi nghỉ với số tiền chuộc mình kiếm được.
Gã được đưa về lại LA trên một chuyến tàu sớm. Ban đầu, gã tỏ ra khá ngoan ngoãn khi bị giam cầm, nhưng gã đã cố tự tử 2 lần trong nhà vệ sinh của tàu.
Hàng ngàn người tò mò đã đến ga tàu với hi vọng có thể nhìn thấy khuôn mặt tên sát nhân nổi tiếng thời gian qua. Bắt gặp những ánh mắt tò mò, Hickman giả vờ ngây ngô vẫy tay và mỉm cười với họ.
Sau vài ngày dưới sự chất vấn của cảnh sát, cuối cùng Hickman cũng thừa nhận tội ác của mình. Hắn bình thản nói: "Marion và tôi là những người bạn tốt, và chúng tôi thực sự đã có khoảng thời gian vui vẻ khi ở bên nhau. Tôi thực sự thích cô bé, tôi xin lỗi vì cô bé đã bị giết".
Hickman không bao giờ nói ra lý do vì sao gã giết hại và cắt chân cô bé. Hickman cũng nói rằng gã đã lên kế hoạch bắt cóc vì gã muốn có tiền để học đại học.
Các công tố viên suy đoán rằng gã muốn trả thù người đàn ông đã tống mình vào tù. Những người khác tin rằng gã chỉ đơn giản là muốn nổi tiếng. Nhiều người cũng cho rằng hắn có thể là một tên sát nhân bệnh hoạn và thái nhân cách.
Hickman bị kết án tử hình và bị treo cổ ở nhà tù San Quentin vào ngày 4/2/1928. Gã không bao giờ bày tỏ sự hối hận về những gì mình đã làm. Mối quan tâm chính của gã là mình sẽ được chôn cất như thế nào. Cái chết của Hickman cũng chấm dứt cho một trong những vụ án thương tâm nhất trong lịch sử Nam Califonia.
Một vài năm sau đó, người chủ mới sở hữu căn hộ của Perry Parker ở South Wilton Place, LA đã tiết lộ với giới báo chí rằng ngôi nhà này dường như đang bị ám bởi hồn ma của một cô gái trẻ.
Một số chủ sở hữu sau đó không hề biết đến lịch sử bi kịch của ngôi nhà cũng tuyên bố rằng họ thường xuyên nghe thấy tiếng bước chân trên cầu thang và con mèo của họ thường hay kêu gào như có một người nào đó ở trong phòng.
Họ cũng nói rằng các vật dụng làm bếp, cốc và ly thường xuyên biến mất khỏi gian bếp, đèn và điện trong nhà cũng thường xuyên bật tắt bất ngờ.
Không ai chứng thực được những câu chuyện rùng rợn trên nhưng một thời gian dài người ta vẫn bị ám ảnh bởi cái chết dã man của Marion.
Thảm kịch xảy ra vào ngày 15/12/1927, lúc này cô bé Marion mới 12 tuổi, đã bị William Edward Hickman, kẻ tự gọi mình là "Cáo", bắt cóc và sát hại.
Vụ án mạng này sau đó đã trở thành chủ đề của các bài hát dân gian và thời báo Los Angeles cũng đã gọi đây là "tội ác kinh hoàng nhất thập niên 1920".
Ngày hôm đó, một thanh niên ăn mặc chỉnh tề, quần áo là lượt xuất hiện tại trường trung học mà Marion theo học. Gã đến nói với người phụ trách trong trường rằng mình là đồng nghiệp của ông Perry Parker và ông hiện đang bị tai nạn nghiêm trọng.
Gã nói rằng ông Parker đang rất muốn gặp con gái nhỏ của mình nên anh đến để đón cô bé.
Nhận thấy sự bối rối của nhân viên trường học, gã đề nghị nhà trường liên hệ với ngân hàng nơi ông Parker đang làm để xác nhận. Tuy nhiên, nhân viên trường học thấy sự thiện chí của gã nên đã không nghi ngờ thêm và dẫn Marion đến cho gã.
Vậy là kẻ bắt cóc đã có một khởi đầu vô cùng tốt đẹp. Thanh niên này sau đó đã viết giấy đòi tiền chuộc gửi đến gia đình Parker.
Trong thư, gã yêu cầu 1500 đô để đổi lại con gái của ông Parker. Gã cũng đe dọa ông Parker rằng phải đến giao tiền một mình, và nếu báo cáo vụ việc này với cảnh sát thì gã sẽ giết con gái ông ngay lập tức. Kẻ bắt cóc không quên kí tên bên dưới là "Cáo".
Vài ngày sau, ông Parker theo đúng lời hẹn, lái xe một mình đến một địa điểm vắng người ở ngoại ô Los Angeles để giao tiền.
Khi gặp gã đàn ông lạ mặt, ông Parker nhìn thấy Marion đang được bọc trong một chiếc chăn và dường như đang hôn mê. Cô bé ngồi ở hàng ghế phía sau.
Kẻ bắt cóc nhận lấy tiền khi ông Parker ném vào cửa sổ xe ô tô, sau đó gã lái xe đến một góc khuất và thả bọc chăn đang bọc cô bé Marion xuống đường.
Ông Parker chạy đến chỗ con gái và thốt lên kinh hoàng khi nhận ra con mình đã chết với chiếc chăn chỉ bọc đầu và thân con gái. Tay và chân của cô bé đã bị cắt rời, một sợi dây được quấn quanh đầu cô bé, nó cắt sâu vào da thịt cô bé đến nỗi để lại một vết thương hở.
Chân và tay của Marion sau đó được tìm thấy ở một công viên gần đó. Theo khám nghiệm tử thi, cô bé đã chết trước đó khoảng 12 tiếng và không có dấu hiệu bị tấn công tình dục. Nhân viên khám nghiệm không thể xác định được nguyên nhân tử vong, họ cho rằng cô bé chết là bị ngạt hoặc mất máu quá nhiều.
Vụ bắt cóc giết người tàn độc này đã gây sốc cho không chỉ LA mà cả nước Mỹ. Vụ giết người dã man và tàn bạo khiến công chúng vô cùng sợ hãi. Một cuộc săn lùng vĩ đại nhất trong lịch sử California được mở ra.
Cuộc tìm kiếm có sự tham gia của hơn 20.000 cảnh sát và một phần thưởng tiền mặt khổng lồ được công bố dành cho bất kì ai có thông tin nhận dạng kẻ giết người.
Cuối cùng, chiếc khăn bọc thi thể cô bé Marion dẫn cảnh sát đến căn hộ của một gã có tên là William Edward Hickman, nhưng lúc này gã đã trốn thoát.
Gã này từng là một cựu nhân viên của ông Perry Parker. Vài năm trước khi xảy ra vụ bắt cóc Marion, Hickman đã bị ông Parker tố cáo về việc ăn cắp và giả mạo chữ kí trên séc. Sau đó gã bị kết án và phải ngồi tù vài năm.
Ngay sau đó, ảnh của Hickman được dán truy nã khắp nơi, và khoảng 1 tuần sau thì hai nhân viên cảnh sát đã bắt giữ được gã tại Echo, Oregon, nơi gã đang đi nghỉ với số tiền chuộc mình kiếm được.
Gã được đưa về lại LA trên một chuyến tàu sớm. Ban đầu, gã tỏ ra khá ngoan ngoãn khi bị giam cầm, nhưng gã đã cố tự tử 2 lần trong nhà vệ sinh của tàu.
Hàng ngàn người tò mò đã đến ga tàu với hi vọng có thể nhìn thấy khuôn mặt tên sát nhân nổi tiếng thời gian qua. Bắt gặp những ánh mắt tò mò, Hickman giả vờ ngây ngô vẫy tay và mỉm cười với họ.
Sau vài ngày dưới sự chất vấn của cảnh sát, cuối cùng Hickman cũng thừa nhận tội ác của mình. Hắn bình thản nói: "Marion và tôi là những người bạn tốt, và chúng tôi thực sự đã có khoảng thời gian vui vẻ khi ở bên nhau. Tôi thực sự thích cô bé, tôi xin lỗi vì cô bé đã bị giết".
Hickman không bao giờ nói ra lý do vì sao gã giết hại và cắt chân cô bé. Hickman cũng nói rằng gã đã lên kế hoạch bắt cóc vì gã muốn có tiền để học đại học.
Các công tố viên suy đoán rằng gã muốn trả thù người đàn ông đã tống mình vào tù. Những người khác tin rằng gã chỉ đơn giản là muốn nổi tiếng. Nhiều người cũng cho rằng hắn có thể là một tên sát nhân bệnh hoạn và thái nhân cách.
Hickman bị kết án tử hình và bị treo cổ ở nhà tù San Quentin vào ngày 4/2/1928. Gã không bao giờ bày tỏ sự hối hận về những gì mình đã làm. Mối quan tâm chính của gã là mình sẽ được chôn cất như thế nào. Cái chết của Hickman cũng chấm dứt cho một trong những vụ án thương tâm nhất trong lịch sử Nam Califonia.
Một vài năm sau đó, người chủ mới sở hữu căn hộ của Perry Parker ở South Wilton Place, LA đã tiết lộ với giới báo chí rằng ngôi nhà này dường như đang bị ám bởi hồn ma của một cô gái trẻ.
Một số chủ sở hữu sau đó không hề biết đến lịch sử bi kịch của ngôi nhà cũng tuyên bố rằng họ thường xuyên nghe thấy tiếng bước chân trên cầu thang và con mèo của họ thường hay kêu gào như có một người nào đó ở trong phòng.
Họ cũng nói rằng các vật dụng làm bếp, cốc và ly thường xuyên biến mất khỏi gian bếp, đèn và điện trong nhà cũng thường xuyên bật tắt bất ngờ.
Không ai chứng thực được những câu chuyện rùng rợn trên nhưng một thời gian dài người ta vẫn bị ám ảnh bởi cái chết dã man của Marion.
Danh sách chương