[A! Động Động Yêu! Ta không từ hôn có được không? Tay không đỡ kiếm! Tay không đỡ kiếm!] Tư Vân Tranh có thể dùng tay không đỡ kiếm, làm sao nàng có thể gặp được thêm một hôn phu như vậy thêm lần nào nữa chứ? Không, nàng không gặp được, hắn có kỹ năng tay không đỡ kiếm, còn có thể liều mạng bảo vệ mình, quan trọng là hắn đẹp!

Gương mặt gầy gò tái nhợt có phần tức tối với kẻ địch và lo lắng cho mình, hai biểu cảm khác hẳn lại xuất hiện trên gương mặt đó, lớp lọc yếu ớt tan vỡ kia càng dày hơn.

Động Động Yêu: [Ôi, lợi hại quá lợi hại quá! Hình như vừa rồi hắn không quay đầu lại là đã đoán được vị trí mũi kiếm giáng xuống rồi! Nhưng có khi nào là kiếm thuật của tiểu Hầu gia này tệ quá không? Thủy Thủy, ngươi bình tĩnh chút đi, đừng ham mê sắc đẹp đàn ông, quên đi thân phận và nhiệm vụ của mình.]

Tư Vân Tranh đã quen với cuộc nói chuyện của nàng và Động Động Yêu, nhưng Tần Chiếu Tuyết ở gần nghe được thì càng lúng túng, nhất là khi thấy biểu ca còn chặn kiếm của mình, “Biểu ca, ngươi hồ đồ quá!”

Quan trọng là tiểu quỷ vô hình kia còn đang chê kiếm thuật của mình tệ hạ? Hắn ta muốn chen vào giữa ngăn cản biểu ca và ma nữ kia nhưng mình sợ ma nên chỉ có thể đứng cách Tư Vân Tranh vài bước, cảnh giác cao độ.

“Ngươi còn chưa chịu cút về sao?” Tư Vân Tranh thấy hắn ta đứng sau lưng mình như cái cọc, hắn đau đầu, sợ tên nhóc con không biết gì này kích động nói lỡ, khiến Lý Nhược Thủy biết là có nhiều người nghe được tiếng lòng của nàng.

Bọn họ không dám chắc sau khi Lý Nhược Thủy biết chuyện này rồi, hệ thống mà không bọn họ thấy được kia có chợt biến mất, có lấy mạng Lý Nhược Thủy hay không.

Vì thế nên bọn họ không dám mạo hiểm chút nào.

Lúc này cuối cùng Lý Nhược Thủy cũng bình tĩnh lại, “Tại sao tiểu Hầu gia lại làm thế? Ngươi chướng mắt ta đến nỗi muốn lấy mạng ta sao?”

Nếu không có gì bất ngờ thì đây là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, sao hắn ta lại căm hận mình đến thế?

Động Động Yêu cũng không hiểu nổi.



Lúc này, Tần Chiếu Tuyết tức giận nói, “Kẻ tai họa kia, ngươi đừng mơ tưởng đến chuyện mê hoặc biểu ca của ta! Ta nói cho ngươi biết, ta sống ở sông băng phía bắc, sống ở đạo quán chuyên trừ loại yêu ma như ngươi đấy!”

Tư Vân Tranh nghe Tần Chiếu Tuyết nói như thế, chỉ thấy đau đầu không chịu nổi, hắn quay đầu tức giận nói, “Ngươi mau cút đi.”

“Biểu ca, vậy mà ngươi lại bảo ta cút?” Nghe vậy, Tần Chiếu Tuyết cảm thấy bất lực, chỉ đành thở hồng hộc mà nhìn Lý Nhược Thủy, “Ta, để ta bắt ngươi hiện nguyên hình!”

Sau đó hắn ta dồn hết can đảm, muốn bước lên. Lý Nhược Thủy thầm nghĩ chắc không phải như thế đâu hả lão đệ, ta chỉ rơi xuống khỏi nhánh cây suýt thì đập trúng vào người ngươi thôi mà.

Nhưng nói tới cùng, nếu không có Tần Chiếu Tuyết bỗng nhiên chạy ra từ con ngõ nhỏ này, dọa mình sợ thì mình cũng không rơi xuống đâu nhỉ?

Sao hắn ta lại thù dai đến thế, như thể giữa nàng và hắn ta có mối thù không đội trời chung gì đấy. Nhìn mặt mày Tần Chiếu Tuyết đằng đằng sát khí, nàng vô thúc ôm đầu co rúm người, sau đó, nàng thấy Tư Vân Tranh chợt đứng dậy, còn Tần Chiếu Tuyết thì kêu la thảm thiết.

Tần Chiếu Tuyết không dám kêu to quá, rõ là hắn ta đã kìm nén, sợ mất mặt.

Tiếng nói của Động Động Yêu đầy kích động: [Wow wow wow, Thủy Thủy mau xem kìa, Tần Chiếu Tuyết bị đánh rồi!]

Lý Nhược Thủy đang ngồi co rúm nhu chim cút vội ngẩng đầu lên, chắc là vì nàng ngẩng đầu đột ngột, lại thấy được tiểu Hầu gia kiêu ngạo kia bị vị hôn phu nhã nhặn nhà mình rượt theo mà đánh, nàng nhìn mà ngây ra.

Nhưng phải nói là hai người đàn ông đẹp trai lại đánh nhau một cách tao nhã như thế, hôn phu nhà nàng quá giỏi.

Tần Chiếu Tuyết đột nhiên bị đánh mà không hiểu mô tê gì, hắn ta vừa chạy vừa lùi lại, không để ý tới tiếng nói của Động Động Yêu. Thấy sắp ra tới đầu ng4o rồi, Tư Vân Tranh sợ khiến người qua đường chú ý nên mới không đánh hắn ta nữa, “Tai hoạc gì? Đó là tiếng lòng của nàng ấy, nhiều người có thể nghe được, ngươi cần gì phải ngạc nhiên như vậy? Ngươi vào cung gặp hoàng tổ mẫu trước đi, bà còn đang chờ ngươi đấy. Về chuyện tiếng lòng của Nhược Thủy, ngươi không được nói cho ai biết, bao gồm cả hoàng tổ mẫu. Sau khi xuất cung thì chờ ta ở đình Thần Tiên.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện