Chapter 85 Câu dẫn thượng tiên (23)

Sau khi bày những thứ kia lên giá, Trình Diệu Vi ngồi xuống, bắt đầu sắp xếp vàng bạc châu báu bên trong mấy không gian kia. Cô chia vàng, bạc, trang sức và những thứ khác vào bốn nhãn không gian khác nhau, sau đó đặt lên ngăn tủ dễ lấy nhất. Sau này nếu muốn tìm cũng dễ dàng hơn Nhìn thành quả của mình, Trình Diệu Vi vô cùng vui vẻ, tâm trạng cũng tốt lên Một căn phòng chứa đầy châu báu, ước mơ thành sự thực của một con đỗ nghèo khi.

Cảm động.

Chỗ này mà không được mang sang thế gị khi chắc là cô tiếc đứt ruột Haha Sau khi ngắm chán rồi, Trình Diệu Vi quyết định đi làm việc khác. Nhưng khi vừa ra tới cửa, cô lại đột nhiên dừng lại.

Một căn phòng chứa đầy vàng bạc châu báu.

Có thể mang sang thế giới tiếp theo.

Như vậy… cô còn có thể mang cái gì sang thế giới Tiếp theo nữa?

Cái gì sẽ làm cô phiền lòng khi cô xuyên tới thế giới cổ đại? Hay thậm chí là thú nhân không hề có.

nền văn minh?

Cái gì khiến cho cô cảm thấy mình chết còn hơn là sống tiếp ở một thế giới như thế?

Sau khi nghĩ xong, Trình Diệu Vi liền lập tức đi vào phòng pháp khí và phòng phù chú, bắt đầu lục tung lên Sau một canh giờ đào bới, lại ngồi ngây người thêm nửa canh giờ nữa suy nghĩ về độ khả thi, cô bắt đầu cười lớn như tâm thần vừa trốn trại Há há há há há.

Lịch sử ghi lại, bà đây sẽ là nữ chính ngôn tình xuyên nhanh đầu tiên xây nhà vệ sinh trong không gian tuỳ thân để mang tới các thế giới khác.

Muhahahahaha.

Cầm pháp khí tiên phẩm của nữ chính đi làm cái bồn cầu chuẩn Nhật Bản ei. Còn khuya bà mày mới xuyên về thời cổ đại mà không có vòi xịt đ*t nhé.

Nói cũng lạ.

Hệ thống cũng không hiểu vì sao Trình Diệu Vi lại có chấp niệm kinh khủng như vậy với cái bồn cầu và nhà tảm. Đúng, ngoài vòi xịt đ*t ra, Trình Diệu Vĩ còn tha thiết nhung nhớ vòi hoa sen cùng bồn tắm.

Khi cô mới xuyên tới đây, nhìn thấy cái thùng tắm ở nơi này, cô đã quyết định dùng thanh tẩy phù. Thà chết không chịu dùng thùng tắm.

Hệ thống đôi khi nghỉ ngờ, nó thực sự đã vớ phải một kí chủ thần kinh.

Nhưng hiện tại muốn đổi kí chủ thì đã quá muộn rồi Vậy là trong khi Tư Tĩnh nghĩ sư phụ của mình ở trong phòng tĩnh tâm tu luyện, ngoan ngoấn làm một tiểu bảo bảo an tĩnh ngồi chờ cô ra ngoài, thì Trình Diệu Vĩ ở trong không gian, xây thêm một căn phòng độc lập với biệt phủ, sau đó bắt đầu cải tạo.

nó thành một cái phòng tắm chuẩn năm sao.

Điều đáng nói ở đây không chỉ có việc cô dùng tài luyện khí trác tuyệt của mình để tạo ra những pháp khí có hình dáng giống hệt những thứ ở thế giới hiện đại, cộng thêm những công năng cực kì xịn, mà cô còn dùng cả pháp khí tiên phẩm vốn được.

nữ chính dùng để cứu vớt nam chính cùng nam phụ để bổ sung cho cái phòng tắm của mình.

Lấy ví dụ về pháp khí mà cô mới luyện ra, thứ mà nếu Thượng Huyền đại tiên nhìn thấy thì sẽ hạ phàm để bóp chết cô sau đó phân thây ném tứ phía, thì có một cái bồn tắm tự động đổ đầy nước.

ấm, thêm thảo dược theo công thức, hoặc nếu cần thiết, có thể thêm cả linh dịch hoặc linh thuỷ. Hệ thống của bồn tắm này được kết nối với hồ linh thuỷ và linh dịch, còn thảo dược thì Trình Diệu Vi tự mình bổ sung Công thức nước tắm thì đại khái là có tẩy tuỷ dịch, cải tạo thân thể, chữa lành vết thương, an thần tĩnh khí, giảm thiểu mệt mỏi, cải thiện lưu thông máu, Toàn bộ đều là cô lấy từ trong căn phòng luyện dược ra Ta đúng là thiên tài Ngoài ra còn cần kể tới cái vòi hoa sen tự điều chỉnh nước ấm theo nhiệt độ cơ thể và cái bồn cầu chuẩn Jap*n có thể tự động xả nước và có rất nhiều chức năng khác.

Còn về pháp khí tiên phẩm mà Trình Diệu Vi dùng để gắn vào cái nhà tắm đó của mình thì đại khái có một cái đèn sưởi ấm kèm công hiệu chữa thương, †oả ánh sáng màu cầu vồng để thêm hiệu ứng cho nữ chính, khiến nam phụ sinh tình. Nếu Trình Diệu Vi nhớ không nhầm, thứ này chỉ xuất hiện một lần, khi nam phụ sỉ tình liều mình bảo vệ nữ chính, suýt nữa về chầu ông bà.

Mà thôi, thắng cha nam phụ không thuộc diện quan tâm của cô.

Ngoài ra còn một cái gương chiếu yêu cô treo lên tường để soi vì chất lượng thực sự là emn quá tốt, một cái pháp khí có thể tạo ra nước từ hư không và một đống pháp khí dưới hình dáng nhạc cụ, có thể tự chơi nhạc theo ý muốn của chủ nhân.

Nếu Tư Tính ở đây, cậu nhất định sẽ biết. Pháp khí dưới dạng nhạc cụ có nhiều loại và nhiều cấp độ, tất cả đều cần có chủ nhân tự mình tới thổi. Còn loại mà có thể tự chơi theo ý chủ nhân, cũng chỉ có pháp khí tiên phẩm khả ngộ bất khả cầu. Người sở hữu một pháp khí như vậy ở tu chân giới cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Còn Trình Diệu Vi thì đặt trong nhà tắm để lúc nào ngâm bồn tiện thể thư giấn.

Nhà giàu, không có gì ngoài pháp khí.

Đương nhiên, số trên vẫn chưa phải toàn bộ những gì mà Trình Diệu Vi đã làm, thế nhưng trên đời vẫn chưa thấy ai dùng hai chương truyện để tả việc làm cái nhà vệ sinh ra làm sao, cho nên trước khi hết chương, Trình Diệu Vi ra khỏi không gian.

Vì thành tựu vô cùng vĩ đại của mình, Trình Diệu Vì vừa ra ngoài liền cười tới vô cùng vui vẻ, dẫn Tư Tĩnh xuống núi Tư Tĩnh tu vi chưa bằng Trình Diệu Vi, cũng không rõ là cô đã làm gì sau hai ngày, chỉ đoán là cô đã thành công, ngoan ngoấn đi theo cô để chúc mừng Thời gian Trình Diệu Vi bế quan, Tư Tính cũng xuống núi không ít lần, cho nên chủ tửu lâu cũng quen mặt cậu, vừa thấy cậu vào liền niềm nở chào hỏi Nói không bất ngờ thì chính là giả, Trình Diệu Vi còn tưởng Tư Tính là kiểu bé ngoan không bao giờ đi vào tửu lâu cơ. Trong tưởng tượng của cô, Tư Tĩnh là một thiếu niên tuân theo quy tắc, hơn nữa nếu thực sự có ăn uống ở bên ngoài thì cũng chỉ là vào những nơi nhỏ nhỏ ven đường, chứ không phải vào tửu lâu sang trọng bậc nhất thế này. Không hiểu sao, Trình Diệu Vi có chút cảm giác vi diệu là đứa nhỏ mình luôn bao bọc, thế mà đã lớn từ lúc nào.

Đúng lúc đó, lại nghe tiểu nhị nói một câu.

Vậy là sư phụ của cậu đã xuất quan rồi hả?

Cũng nửa năm rồi còn gì Tư Tĩnh giật mình, vội vàng nhìn Trình Diệu Vi. Tâm mắt của hai người vừa vặn chạm nhau, Tư Tĩnh lại như con thú con, vội vàng quay đi chỗ khác, không dám nhìn thẳng cô nữa.

Tiểu nhị dường như hiểu ra chuyện gì, quay lại cười với Trình Diệu Vi.

Lần trước ngài tới đây, là tiểu nhân phục vụ Một thời gian sau đó, lại thấy cậu bé này tới một mình, cũng không ăn gì, chỉ là mua mấy món điểm tâm tỉnh xảo về. Sau vài lần như vậy, tiểu nhân cũng lấy hết can đảm hỏi. Bởi vì chưa từng thấy đệ tử nào thường xuyên lại đây mua đồ như vậy. Hỏi ra mới biết, cậu ấy nói là muốn mua đồ chờ sư phụ xuất quan, sau đó chúc mừng.

Trình Diệu Vi hơi cắn môi, kiềm chế để bản thân không bất nhã nở nụ cười. Cô quay sang nhìn Tư Tĩnh, mặt đã đỏ như quả cà chua, đầu cúi thấp tới độ chỉ hận không chôn luôn vào lồng ngực. Cô lại nhìn sang tiểu nhị đang cười cười đứng cạnh, hài lòng nhét hai viên linh thạch vào tay cậu ta. Tiểu nhị cầm linh thạch cảm giác có chút bỏng tay, nhưng cũng ngay lập tức nhét vào túi đeo bên hông, sau đó càng niềm nở chỉ lối lên nhã gian cho bọn họ.

Tư Tĩnh dù vẫn đi theo, thế nhưng đầu thì hoàn toàn không dám ngẩng lên nữa. Trình Diệu Vi tâm tình tốt, cũng không nói gì. Mãi cho tới khi Tư Tĩnh vì không chú ý mà vấp cầu thang, suýt chút nữa ngã sấp xuống, cô mới giật mình quay lại Cẩn thận một chút.

Tư Tĩnh lung tung gật đầu, sau đó luống cuống theo sau cô lên nhã gian Trình Diệu Vi ngồi xuống bàn, tự rót cho mình một tách trà, lại nhìn Tư Tĩnh vừa ngồi xuống liền gục đầu, giấu mặt mình đi, cảm thấy trời hôm nay đặc biệt đẹp.

1..}Máu S của kí chủ hình như lại tăng, thở dài.

 

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện