Edit+Beta: soda chanh
Phồn Tinh mở mắt lần nữa, phát hiện mình đang nằm trong một gian nhà tranh xập xệ.
【 Tiểu thư Ngân Phồn Tinh, ngươi có cảm thấy khỏe không? 】 Sưu Thần Hào gấp không chờ nổi mà hỏi.
Nó hiện tại rất muốn biết, Phồn Tinh trước mắt thấy như thế nào. Phải trải qua một cái chết thảm thiết như vậy, trạng thái tâm lí hẳn là muốn nổ tung luôn đi? Như vậy sao có thể tiếp tục trợ giúp Chiến Thần đại nhân được nữa chứ?
Kết quả là, Phồn Tinh chỉ nghi hoặc mà chớp chớp mắt, "Ta, vẫn khỏe mà."
Chính là cảm thấy trong lòng giống như có chút vắng vẻ, ah, phảng phất như đã quên mất chuyện gì đó rất trọng yếu.
Trong lòng Sưu Thần Hào cả kinh, thử hỏi: 【 Thích Hà, ngươi còn ấn tượng không? 】
"Có. Là Tiểu Hoa Hoa, ta nuôi, rất ngoan."
【? 】 chỉ có như vậy?
Trong nháy mắt kia, Sưu Thần Hào thậm chí còn cảm thấy, tình cảm mà Phồn Tinh đối Thích Hà, hẳn là đã bị ai đó rút sạch mất rồi. Nên khi nhắc tới Thích Hà, chỉ còn lại một đoạn miêu tả bẹp lép như vậy.
Phồn Tinh nghiêng nghiêng đầu, tựa như thực chờ mong: "Hy vọng đóa Tiểu Hoa Hoa tiếp theo, sẽ ngoan hơn."
Tốt, có thể xác nhận, tình cảm của cô với Thích Hà, thật sự đã xảy ra vấn đề.
Sưu Thần Hào trong nháy mắt kia, tức đến muốn nổ tim.
Tiểu Hoa Hoa, Tiểu Hoa Hoa, ngươi cho mình là người làm vườn sao, tính toán tự mình trồng một sân đầy hoa chắc?
Thật là tức quá mà, cái này đối với Chiến Thần đại nhân của nó rất không công bằng!
"Ngươi vừa rồi, không khen ta." Phồn Tinh yên lặng kéo Tiểu Hắc từ trong lòng mình ra, đem tên Sưu Thần Hào đăng ký vào.
Đã hứa là, bất luận lúc nào, đều phải đổi nhiều hình thức đa dạng, khen cô.
Nói chuyện không giữ lời, sẽ bị sét đánh.
Sưu Thần Hào quả thực: . MMP!
"Còn có, chỉ số thông minh của ta, có tăng lên không?" Phồn Tinh tiếp tục hỏi.
Sưu Thần Hào trả lời đầy tức giận: 【 tăng, chỉ số thông minh của ngươi tăng từ 1 lên 2! 】 nhưng vẫn là một đứa thiểu năng trí tuệ.
Lúc trước kia, khi Chiến Thần đại nhân ngã xuống, đã đem một bộ phận thần lực giao phó ở trong tay nó. Nó là lợi dụng Chiến Thần đại nhân để giúp Phồn Tinh tăng chỉ số thông minh, cũng không biết là bởi vì nó không thuần thục nắm giữ thần lực hay là như thế nào, lại có cảm giác, mặc dù chỉ giúp Phồn Tinh tăng lên 1 điểm chỉ số thông minh, cũng đã phải cố hết sức!
Theo lý mà nói, không nên như thế a!
Nhắc tới chỉ số thông minh, Sưu Thần Hào đột nhiên phát hiện, tốc độ phản ứng của Phồn Tinh nhanh hơn trước đây nhiều.
Vấn đề cứ một cái tiếp một cái, nếu như đổi lại lúc trước, ít nhất phải phản ứng rất lâu.
1 điểm chỉ số thông minh, thật sự có thể tạo nên biến hóa lớn như vậy sao?
Sưu Thần Hào đột nhiên cảm thấy có chút kinh tủng, vậy nếu như cứ tiếp tục tăng như vậy, nó có trực giác, khả năng sẽ xảy ra chuyện a..
Sưu Thần Hào thử đi tiếp xúc với thần thức của Phồn Tinh một chút, do đã từng tiếp xúc qua một lần, nên lúc này đây liền thuận tiện hơn rất nhiều.
Nó liếc mắt nhìn một cái, vẫn cứ là một bờ biển trắng cuồn cuộn vô biên.
Trung tân vẫn cứ ẩn ẩn lộ ra một đoàn tia sáng màu máu, cũng không biết là từ khi nào, lại có nhiều thêm một đoàn tiểu cầu màu vàng kim lơ lửng ở giữa thần thức của Phồn Tinh. Một chút lại một chút mà đâm đầu vào đoàn huyết quang kia, tựa hồ như muốn đập tan cái nguyền rủa không gì phá nổi kia.
Sưu Thần Hào nhanh chóng phản ứng một chút.
Nếu nó đoán không nhầm, đoàn tiểu cầu vàng kim kia hẳn là cảm tình mà Ngân Phồn Tinh đối với Thích Hà.
Cảm tình rút ra, nguyền rủa mới sẽ không tiếp tục có hiệu lực, bằng không, cái thứ nguyền rủa sâu khắc trong linh hồn của cô kia sẽ chỉ biết phải tiếp tục gây thêm đau đớn. Cho dù có thay đổi thân xác, cũng chỉ có thể đời đời kiếp kiếp mà sống trong đau đớn, đau đến chết mới thôi!
Nhưng mà có thể nhìn ra được, cảm tình của Phồn Tinh cũng thực ngoan cường.
Vẫn luôn cố tình đâm đầu vào công kích cái đoàn ánh sáng màu máu kia.
Sưu Thần Hào thậm chí còn có thể cảm giác được, khi hai thứ kia chạm vào nhau, tạo thành dư chấn khiến nó cũng phải rùng mình.
【 tiểu thư Phồn Tinh thông tuệ đáng yêu lại mỹ lệ, ngươi có cảm thấy không thoải mái hay không? 】 cái này giống như hai luồng mây mưa chạm vào nhau vậy, sấm sét ầm ầm, người chịu trận cũng sẽ tương đương mà thấy không thoải mái, thậm chí tâm trí còn có thể trở nên thất thường.
Nhưng mà Phồn Tinh không chỉ không cảm thấy không thoải mái một chút nào, đã vậy còn cảm thấy tê tê dại dại, siêu cấp thoải mái nữa chứ.
Sưu Thần Hào trầm mặc: 【.. 】
Nháy mắt nó lại nhớ tới, tiểu thư Ngân Minh Châu từng nói, tiểu quái vật kia thích ghé người trên chiếc lồng sắt lớn đang mở điện vạn vôn, chính diện bị nướng phản diện bị giật.
Quả nhiên, lão đại chính là danh bất hư truyền.
"Có thể hay không.. tăng thêm một lần nữa.." Phồn Tinh chậm rì rì nói, "Tăng chỉ số thông minh của ta."
Như thế, càng thêm thông tuệ, đáng yêu mà lại mỹ lệ.
So trước kia càng tốt hơn, vui vẻ.
Sưu Thần Hào tức đến muốn tự bế, sau khi nhồi nhét hết đống cốt truyện vào trong đầu Phồn Tinh, lại tiếp tục bảo trì trầm mặc.
Cái quái quỷ gì vậy, nó rốt cuộc đã làm sai cái gì?
Vậy mà lại cho nó gặp gỡ bà cố nội này chứ?
Đây là một thế giới cổ đại, quan hệ giống như vô cùng phức tạp.
Phồn Tinh ước chừng phải tốn hết một ngày, mới có thể tiêu hóa được hết mấy cái quan hệ với những người liên quan--
* * *
Hôm nay cũng là một ngày muốn cầu phiếu phiếu nha~~~
(tấu chương xong)

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện