Chương 1148
Trong tình huống mối họa lớn trong lòng còn chưa được giải quyết, người một nhà trước cùng người một nhà làm, đi đầu sẽ làm suy yếu một bộ phận thực lực của mình, cách làm này thực sự quá mức ngu xuẩn, cho nên dù thế nào thì Giang Anh Tuấn cũng không muốn dùng biện pháp xông vào này.
“Có thể tra được vị trí cụ thể của ông ngoại không, tôi vừa mới nói chuyện điện thoại với ông ấy xong”
NhanKiến Định biết chuyện này tương đối khó khăn, nhưng muốn đi ra ngoài thì nhất định phải tự mình tìm được công tước Otto, không tìm được ông ấy thì cho dù có gọi bao nhiêu cuộc điện thoại cũng vô dụng.
“Giang Anh Tuấn giang tay từ chối cho ý kiến: “Nếu có thể tìm thấy.
người thì tôi cũng không ngồi đây làm gì”
“Cậu có nhìn thấy tin tức buổi sáng không, cậucảm thấy ông ngoại sẽ ra tay từ chỗ nào?”NhanKiến Định cũng biết là vừa nãy mình có chút nóng vội, theo tính cách đa mưu túc trí của ông ngoại, làm sao có thể dễ dàng bị bọn họ tìm thấy được.
“Tôi đã cho người thăm dò tin tức cụ thể, tạm thời vẫn chưa có tin tức báo về, muốn đè chết Abel, bước tiếp theo nhất định sẽ là xưởng thuốc kia, không phải xưởng chế thuốc cung cấp nguyên vật liệu cho.
Abel, hoặc là cung cấp nguồn tiêu thụ người”
Mặc dù xưởng chế thuốc kia đã đóng cửa, nhưng ai biết Abel có.
còn bí mật kinh doanh không, cách tốt nhất đế trấn áp chính là hoàn toàn phá hủy cái xưởng chế thuốc kia, những sản nghiệp khác đối với Abel có cũng được không có cũng không sao.
“Tôi cũng cho rằng ông ngoại sẽ ưu tiên xử xưởng chế thuốc kia trước, nhưng chuyện chúng ta có thể nghĩ ra thì làm sao Abel có thể không nghĩ ra được”
Trận chiến này chắc chắn sẽ không dễ dàng, Abel chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ để đưa tay chịu trói, ai cũng không biết sự phản công của anh ta có bao nhiêu nghiêm trọng, anh ta có thể ám sát cha đẻ ột lần thì chắc chắn sẽ có lầm thứ hai, trong mấy người bọn họ, người nguy hiểm nhất chính là ông ngoại.
“Tôi đã thu thật được mười tám phần trăm các nhà cung cấp.
nguyên vật liệu theo yêu cầu lúc trước anh bảo, nhưng tôi vẫn chưa tra được tất cả những thứ trong tay Abel đã chạy đi đâu, hơn nữa chuyện này cũng rất hó điều tra, hơi không cẩn thận một chút thì sẽ bị phản hệ”
Hoäc Anh Tuấn gõ bàn một cái, ánh mắt nhìn NhanKiến Định, cäm văn kiện trên bàn đưa tới: “Nhìn đi”
NhanKiến Định hơi nghỉ ngờ nhận lấy, lật từng tờ một xem, tổng cộng có mười mấy trang, ghi lại tất cả thông tin chỉ tiết của gần hai mươi người, những người này cùng lảm chỉ là một phần bộ phận thương nghiệp cung ứng của Abel, còn một bộ phận dính dáng đến sản nghiệp vẫn chưa tìm được.
“Hơn nữa, vẫn còn ột số lượng lớn người vẫn chưa tìm thấy, những thứ đồ vật hại người từ trong xưởng chế thuốc chảy ra đã đi đâu, truyền qua ai, từ chỗ nào tuôn ra ngoài vẫn chưa tra được”
“Những người này sẽ bị theo dõi trước, khi ông ngoại hành động cũng thuận thế đưa đám người này đi luôn. Mười mấy người, bên trên tài liệu ghi chép chỉ tiết những nguyên vật liệu kia từ đau tới, bán ra vào.
lúc nào, cho đến bây giờ đã bao nhiêu thời gian, đã tiếp xúc qua với những người hiềm nghỉ nào, hơn chục trang giấy lít nha lít nhít khiến cho người ta tê dại cả da đầu”
Trong lòng NhanKiến Định vô cùng khó chịu, thả văn kiện lên bàn, sau đó ngồi xuống sopha.
“Tôi cũng nghĩ như vậy, trước đây tôi muộn ra ngoài điều tra xung quanh, Abel đã cử rất nhiều người canh gác ở gần đó, nếu ra ngoài tỷ lệ bị bắt sẽ vô cùng lớn, tối hôm qua ông ngoại bảo chúng ta ở lại bệnh viện một tuần, trong khoảng thời gian này có vấn đề”
Chỉ có hai kết quả cho chuyện một tuần ở bên trong không thể ra ngoài này, thứ nhất, công tước Otto kéo Abel xuống và ấn anh ta chết trong bùn, thứ hai chính là công tước Otto sẽ phải chết tha hương, ngoại trừ hai phương pháp này ra thì không còn gì khác”
“Tôi biết cậu muốn nói cái gì, Anh Tuấn, cậu để cho tôi bình tĩnh một chút”
Làm sao NhanKiến Định không nghĩ ra, chẳng qua là anh. Ảnh Tử không muốn suy nghĩ chuyện này mà thôi.