Chương 128
Trong tiềm thức Niệm Ninh muốn từ chối, nhưng lại sợ hành động kì lạ của mình khiến mọi người hoài nghi cho nên chỉ có thể đồng ý, sau khi tới phòng ăn, cô cố gắng đến cùng, tùy tiện ăn hai miếng không rõ mùi vị.
Sau đó tìm lý do trở về phóng, vọt vào toilet khóa trái cửa.
Vào trong toilet, Niệm Ninh mới phát hiện lưng áo mình đã ướt đâm mồ hôi lạnh, cố nén những kì quái làm theo những thao tác trong hướng dẫn, sau khi làm xong còn lo lắng chờ đợi.
Sao năm phút đồng hồ mãi chưa trôi qua!?I Niệm Ninh nôn nóng, bất an đi đi lại lại trong phòng vệ sinh, một chút lại xem đồng hồ, tâm trạng cứ như bị treo ở giữa không trung, lắc qua lắc lại bất an.
Lúc cô cả thấy mình căng thẳng đến sắp ngất, thật vất vả đợi cho 5 phút đồng hồ trôi qua, cô chuẩn bị nhìn kết quá, đúng lúc này…………..
“Khục khục khục…” Tay nắm cửa bị người bên ngoài vặn phát ra tiếng kêu.
Niệm Ninh hoảng sợ, theo bản năng đem que thử giấu ra phía sau, trừng mắt nghiêm trọng cảnh giác ra phía cửa: “Ai?”
“Mợ chủ……….. chú Vương lập tức nói, “Cậu chủ uống hơi nhiều, hay cô xuống xem thế nào?”
Tay chân Niệm Ninh luống cuống không biết đem que thử giấu ở đâu, nếu như bị phát hiện, thì liệu cô còn có thể sống mà đi ra khỏi nhà họ Nhạc không?
Không được!!!
Mặc kệ có mang thai hay không, nhất định không được để nhà họ Nhạc phát hiện.
Nhưng bây giờ phải giấu que thử ở đâu?
Tìm nửa ngày Niệm Ninh cũng không tìm được một nơi giấu an toàn.
Cô giống như là kiến bò trên chảo nóng, chú Vương đợi lâu mà không thấy Niệm Ninh trả lời, nhất thời có chút lo lắng, lại gõ cửa hỏi: “Mợ chủ, cô không sao chứ? Có cần tôi vào giúp gì không?”
“Không……Không cần.” Niệm Ninh lập tức nói.
Sau đó cô đảo mắt qua phía bồn cầu, mắt sáng lên Có rồi!!!
Niệm Ninh nhanh chóng ném que thử vào bồn cầu, dùng sức ấn xả nước.
Sau đó cô trơ mắt đứng nhìn que thử bị dòng nước cuốn trôi đi, cuối cùng biến mất cô mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhanh chóng mở cửa toilet đi ra, trên mặt không lộ ra chút sơ hở hỏi chú Vương: “Nhạc Cận Ninh đâu?”
“Tôi đã đưa người lên phòng rồi.” Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.
chú Vương đưa Niệm Ninh đến phòng Nhạc Cận Ninh, sau đó đưa chiếc khăn ấm cho Niệm Ninh, nếp nhăn khóe mắt hơi nâng lên: “Phiền mợ chủ chăm sóc cậu chủ.”
“Tôi sẽ không chăm sóc……. Cô chưa kịp từ chối thì chú Vương đã nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng, cũng nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Căn phòng to như vậy trong nháy mắt chỉ còn lại Niệm Ninh và Nhạc Cận Ninh.
Niệm Ninh đột nhiên trút một hơi, que thử thai mới bị cô ném vào bồn cầu nhất định là đã cho kết quả rồi.
Đáng tiếc………..
Cô không thể nhìn thấy kết quả.
Không may mắn gì cả, đi cả một vòng lớn, cuối cùng cô vẫn không biết mình có thai không.