[Xin chúc mừng ký chủ đã đạt được cấp độ mới, hệ thống sẽ tự động thêm vào cho ký chủ 5 điểm tích lũy. Ký chủ có muốn nhận thưởng?]
“Hóa ra là mày hệ thống! Suốt thời gian qua chú mày đi đâu mà không thấy hoạt động vậy?”
Nam Phong nghe được giọng nói của hệ thống vang lên thì vô cùng vui sướng.
Mặc dù, đôi khi hắn vẫn cảm thấy khó chịu dưới sự bóc lột của cái hệ thống này, nhưng khi không có thì hắn lại cảm thấy thiếu vắng một thứ gì đó.
Hơn nữa, tác dụng của hệ thống đối với hắn là rất lớn, không thể phủ nhận được điều đó.
[Hệ thống cần phải ngừng hoạt động tạm thời để cập nhập phiên bản mới cho ký chủ!]
“À ha! Có phiên bản mới cập nhập sao? Nghe có vẻ thú vị đấy! Thế hệ thống đang cập nhập chế độ gì cho ta vậy?” Nam Phong cảm thấy vô cùng hưng phấn, mỗi lần cập nhập phiên bản mới là y như rằng hắn sẽ được một chút lợi ích gì từ đó.
[Hệ thống cập nhập chế độ phỏng đoán xem ký chủ có hoàn thành nhiệm vụ hay không!]
“Thế phỏng đoán như thế nào rồi?”
[30% ký chủ sẽ hoàn thành nhiệm vụ]
“Cái cmn nữa hệ thống, tao beef!” Nam Phong vô cùng tức giận.
Cái phỏng đoán gì chứ? 30% thì có để cho hắn sống nữa hay không đây?
Thật là tức chết!
[Ký chủ xin hãy bình tĩnh! 30% là hệ thống còn phỏng đoán hơi nhiều…]
“Cút!”
Mẹ nó! 30% mà nó còn nói là nhiều, vậy thì là bao nhiêu, 20 hay 10!
Càng nghĩ hắn lại càng tức giận!
Cái hệ thống này bình thường thì không sao nhưng cứ mỗi lần xuất hiện lại khiến cho hắn vô cùng tức giận!
(t/g: trở mặt như uống nước.)
Nam Phong lấy lại bình tĩnh, hắn biết lúc này không phải là lúc tức giận, cần phải bình tĩnh để suy đoán sự việc trước mắt.
Hắn hít một hơi thật sâu rồi hỏi tiếp: “Vậy cái thưởng 5 điểm tích lũy là thật?”
[Vâng! Đó là thật!]
“Hừ! Ta không tin chỉ là lên cấp độ võ giả mà hệ thống ngươi lại tốt bụng đến như vậy?”
Còn phải nói, cái hệ thống chết tiệt này có lần nào là tỏ ra tốt bụng bao giờ đâu, không lừa phỉnh thì cũng là bóc lột sức lao động của hắn.
[Xin ký chủ không nên hoài nghi hệ thống! Hệ thống rất tài năng và tận tâm! Nhưng lần này ký chủ đã đoán đúng…]
Hừ! Còn phải nói, cái thứ không đáng tin thì làm sao có thể tin được đây? Nam Phong nén nhịn lại cảm xúc dâng trào, hắn một lần nữa hỏi lại hệ thống: “Thế mục đích của ngươi khi cho ta 5 điểm tích lũy đó là gì?”
[Nếu ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thì không sao, nhưng nếu không thì đây có thể coi như là tiền bồi thường…]
“MẸ NÓ! CÚT!”
…
Cảnh giới hiện tại của Nam Phong.
[Nhân vật: Vũ Nam Phong
Lv: 4
Nghề nghiệp: Sinh viên đh Hàng Hải
Chủ nhân của Ẩn sỹ các
Thể năng: 65 (18)
Chân khí: 80
Cấp độ tu luyện: D-
Trang bị: 0
Kỹ năng: 0
Điểm tích trữ: 5
Kết luận: tự nghĩ]
…
“Xin mời những tuyển thủ còn lại thực hiện vòng bốc thăm!” Giọng nói từ trên không trung một lần nữa vang vọng xuống.
Giờ phút này tính cả Nam Phong thì tất cả những thí sinh còn lại chỉ còn bảy người.
Sau khi nhìn bảng đánh đánh giá của những tuyển thủ còn lại thì hắn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên về người mặc áo choàng đen.
Thật không ngờ người này lại ẩn nhẫn kỹ đến vậy?
Cấp độ cũng đã đạt đến kết đan trung kỳ khiến cho mọi người cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Đặc biệt hơn là từ vòng đầu tiên đến giờ người này vẫn chưa từng lộ ra khuôn mặt thật của mình, khiến cho xuất thân của hắn lại càng thêm vẻ thần bí.
Nam Phong đưa tay của mình từ từ tiến vào thùng bốc thăm.
Không biết thùng bốc thăm này làm bằng vật liệu gì mà không thể gửi thần thức của mình vào trong đó thăm dò.
Vậy nên, việc các tuyển thủ cấp độ cao hơn gian lận là điều không thể nào!
Mở mảnh giấy của mình ra mà Nam Phong làm như là đang nặn bài vậy, xem có ra phỏm nào đẹp hay không.
Sau khi nhìn thấy dòng chữ ghi trên tờ giấy thì Nam Phong hét lớn một tiếng: “À ha! Méo có gì, méo có ghi gì cả. Ồ hô hô…”
Mọi người trên khán đài nghe thấy vậy thì đều cảm thấy bất công.
Vì sao tên nhãi này từ chiến thuật kinh người, sức chiến đấu kinh thiên, nay lại còn là cao thủ may mắn nữa vậy?
Hai lần bốc thăm có giấy trắng thì tên này bốc trúng cả hai.
Đúng là ông trời không còn thiên lý nữa mà!
Sáu tuyển thủ còn lại nhìn Nam Phong với vẻ mặt quái dị. Họ không ngờ nhân phẩm của tên nhãi này lại tốt đến vậy.
Mọi người đều tỏ vẻ thống nhất, nếu mà có lần sau bốc thăm cái gì liên quan đến may rủi thì phải cho tên này bốc sau cùng.
Nam Phong cũng vô cùng cảm thán cái vận may cứt chó của mình, hắn yy tự mãn nói: “Haizz! Đôi khi may mắn quá lại khiến cho người ta cảm thấy nhàm chán!”
Mọi người nghe thấy vậy mặt đều đen lại và mắng thầm cái tên không biết xấu hổ này.
Cái gì mà may mắn quá lại cảm thấy nhàm chán, đúng là một tên chán sống rồi mà!
Giọng nói trên không trung một lần nữa vang lên: “Xin mời các tuyển thu di chuyển về vị trí của mình để bắt đầu trận đấu.”
“Trận tranh tài minh chủ võ lâm vòng thứ năm chính thức được… Bắt đầu!”
“Hóa ra là mày hệ thống! Suốt thời gian qua chú mày đi đâu mà không thấy hoạt động vậy?”
Nam Phong nghe được giọng nói của hệ thống vang lên thì vô cùng vui sướng.
Mặc dù, đôi khi hắn vẫn cảm thấy khó chịu dưới sự bóc lột của cái hệ thống này, nhưng khi không có thì hắn lại cảm thấy thiếu vắng một thứ gì đó.
Hơn nữa, tác dụng của hệ thống đối với hắn là rất lớn, không thể phủ nhận được điều đó.
[Hệ thống cần phải ngừng hoạt động tạm thời để cập nhập phiên bản mới cho ký chủ!]
“À ha! Có phiên bản mới cập nhập sao? Nghe có vẻ thú vị đấy! Thế hệ thống đang cập nhập chế độ gì cho ta vậy?” Nam Phong cảm thấy vô cùng hưng phấn, mỗi lần cập nhập phiên bản mới là y như rằng hắn sẽ được một chút lợi ích gì từ đó.
[Hệ thống cập nhập chế độ phỏng đoán xem ký chủ có hoàn thành nhiệm vụ hay không!]
“Thế phỏng đoán như thế nào rồi?”
[30% ký chủ sẽ hoàn thành nhiệm vụ]
“Cái cmn nữa hệ thống, tao beef!” Nam Phong vô cùng tức giận.
Cái phỏng đoán gì chứ? 30% thì có để cho hắn sống nữa hay không đây?
Thật là tức chết!
[Ký chủ xin hãy bình tĩnh! 30% là hệ thống còn phỏng đoán hơi nhiều…]
“Cút!”
Mẹ nó! 30% mà nó còn nói là nhiều, vậy thì là bao nhiêu, 20 hay 10!
Càng nghĩ hắn lại càng tức giận!
Cái hệ thống này bình thường thì không sao nhưng cứ mỗi lần xuất hiện lại khiến cho hắn vô cùng tức giận!
(t/g: trở mặt như uống nước.)
Nam Phong lấy lại bình tĩnh, hắn biết lúc này không phải là lúc tức giận, cần phải bình tĩnh để suy đoán sự việc trước mắt.
Hắn hít một hơi thật sâu rồi hỏi tiếp: “Vậy cái thưởng 5 điểm tích lũy là thật?”
[Vâng! Đó là thật!]
“Hừ! Ta không tin chỉ là lên cấp độ võ giả mà hệ thống ngươi lại tốt bụng đến như vậy?”
Còn phải nói, cái hệ thống chết tiệt này có lần nào là tỏ ra tốt bụng bao giờ đâu, không lừa phỉnh thì cũng là bóc lột sức lao động của hắn.
[Xin ký chủ không nên hoài nghi hệ thống! Hệ thống rất tài năng và tận tâm! Nhưng lần này ký chủ đã đoán đúng…]
Hừ! Còn phải nói, cái thứ không đáng tin thì làm sao có thể tin được đây? Nam Phong nén nhịn lại cảm xúc dâng trào, hắn một lần nữa hỏi lại hệ thống: “Thế mục đích của ngươi khi cho ta 5 điểm tích lũy đó là gì?”
[Nếu ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thì không sao, nhưng nếu không thì đây có thể coi như là tiền bồi thường…]
“MẸ NÓ! CÚT!”
…
Cảnh giới hiện tại của Nam Phong.
[Nhân vật: Vũ Nam Phong
Lv: 4
Nghề nghiệp: Sinh viên đh Hàng Hải
Chủ nhân của Ẩn sỹ các
Thể năng: 65 (18)
Chân khí: 80
Cấp độ tu luyện: D-
Trang bị: 0
Kỹ năng: 0
Điểm tích trữ: 5
Kết luận: tự nghĩ]
…
“Xin mời những tuyển thủ còn lại thực hiện vòng bốc thăm!” Giọng nói từ trên không trung một lần nữa vang vọng xuống.
Giờ phút này tính cả Nam Phong thì tất cả những thí sinh còn lại chỉ còn bảy người.
Sau khi nhìn bảng đánh đánh giá của những tuyển thủ còn lại thì hắn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên về người mặc áo choàng đen.
Thật không ngờ người này lại ẩn nhẫn kỹ đến vậy?
Cấp độ cũng đã đạt đến kết đan trung kỳ khiến cho mọi người cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Đặc biệt hơn là từ vòng đầu tiên đến giờ người này vẫn chưa từng lộ ra khuôn mặt thật của mình, khiến cho xuất thân của hắn lại càng thêm vẻ thần bí.
Nam Phong đưa tay của mình từ từ tiến vào thùng bốc thăm.
Không biết thùng bốc thăm này làm bằng vật liệu gì mà không thể gửi thần thức của mình vào trong đó thăm dò.
Vậy nên, việc các tuyển thủ cấp độ cao hơn gian lận là điều không thể nào!
Mở mảnh giấy của mình ra mà Nam Phong làm như là đang nặn bài vậy, xem có ra phỏm nào đẹp hay không.
Sau khi nhìn thấy dòng chữ ghi trên tờ giấy thì Nam Phong hét lớn một tiếng: “À ha! Méo có gì, méo có ghi gì cả. Ồ hô hô…”
Mọi người trên khán đài nghe thấy vậy thì đều cảm thấy bất công.
Vì sao tên nhãi này từ chiến thuật kinh người, sức chiến đấu kinh thiên, nay lại còn là cao thủ may mắn nữa vậy?
Hai lần bốc thăm có giấy trắng thì tên này bốc trúng cả hai.
Đúng là ông trời không còn thiên lý nữa mà!
Sáu tuyển thủ còn lại nhìn Nam Phong với vẻ mặt quái dị. Họ không ngờ nhân phẩm của tên nhãi này lại tốt đến vậy.
Mọi người đều tỏ vẻ thống nhất, nếu mà có lần sau bốc thăm cái gì liên quan đến may rủi thì phải cho tên này bốc sau cùng.
Nam Phong cũng vô cùng cảm thán cái vận may cứt chó của mình, hắn yy tự mãn nói: “Haizz! Đôi khi may mắn quá lại khiến cho người ta cảm thấy nhàm chán!”
Mọi người nghe thấy vậy mặt đều đen lại và mắng thầm cái tên không biết xấu hổ này.
Cái gì mà may mắn quá lại cảm thấy nhàm chán, đúng là một tên chán sống rồi mà!
Giọng nói trên không trung một lần nữa vang lên: “Xin mời các tuyển thu di chuyển về vị trí của mình để bắt đầu trận đấu.”
“Trận tranh tài minh chủ võ lâm vòng thứ năm chính thức được… Bắt đầu!”
Danh sách chương