Ăn cơm xong, Tô Niên Niên cầm điện thoại chơi điện tử, thi thoảng liếc nhìn Cố Tử Thần, anh dường như ý thức được tầm nhìn của Tô Niên Niên, lập tức ngồi xuống bên cạnh Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên căng thẳng, ấn sai liên tiếp mấy nút, mắt nhìn trò chơi sắp bị thua rồi, Cố Tử Thần đưa tay thay cô chơi hai bước, nhanh chóng nhẹ nhàng qua bàn.
“ Lợi hại quá!” Tô Niên Niên cảm thán, chỉ nghe thấy Cố Tử Thần cười một tiếng, “ Cố phu nhân, sao lại tránh anh?”
Tô Niên Niên nhăn nhó cau mày, “ Có thể đừng gọi như thế được không, thật kỳ quặc!”
Cố Tử Thần nhếch khóe môi, “ Thế gọi là gì? Vợ? Người yêu?”
Tô Niên Niên nghe mà đỏ mặt, ngại ngùng thành tức cầm gối ném, hai người làm loạn một góc.
Sở Tố Tâm nhìn hai người đánh nhau, sao bà lại có cảm giác đưa sói về hang chứ? Sở Tố Tâm rất hiểu phép tắc, nói chuyện với Tô Niên Niên một lúc thì ra về, trước khi đi, Tô Niên Niên lí nhí nói: “ Hay là anh chuyển về sống ở bên cạnh đi?”
“ em muốn anh chuyển về à?” bước chân Cố Tử Thần dừng lại.
Tô Niên Niên gật gật đầu.
Cố Tử Thần cười, vuốt vuốt tóc Tô Niên Niên, “ Anh sẽ quay lại, có điều bây giờ có việc quan trọng hơn phải làm.”
“ Tốt nhất anh nên về đi!” Tô Niên Niên không cần đoán cũng biết, Cố Tử Thần nói là việc đính hôn.
Tiễn Cố Tử Thần về, Tô Niên Niên chỉ cảm thấy tim đập nhanh hơn bao giờ hết.
Cô cứ như thế là sắp thành vợ chưa cưới của Cố Tử Thần rồi sao?
---- --
Tiệc đính hôm hôm đó là thứ năm, Tô Niên Niên thấp thỏm đi tìm thầy quản lý xin nghỉ, đơn giản nói hai câu, thầy phụ đạo giơ tay một cái, phê chuẩn cho Tô Niên Niên nghỉ luôn ba ngày.
“ Chúc mừng em, nhớ mời thầy ăn kẹo hỉ.” Thầy phụ đạo cười nói.
Tô Niên Niên giương mắt nhìn: “ Thầy giáo......thầy cũng không phản đối sao?”
Thầy quản lý cười vui vẻ nói: “ ồ, đương nhiên là không rồi, bây giờ đã cho phép sinh viên đại học kết hôn rồi, cùng nhau tiến lên phía trước là được.”
Tô Niên Niên: “.......”
Cô từ chỗ Cố Tử Thần lại chuyển về ký túc trong trường, cầm tờ giấy xin phép quay về phòng, ba người mắt chớp chớp nhìn cô, Đậu Đậu còn cầm quyển vở cuộn vào thành loa kề đến gần mồm Tô Niên Niên: “ Phỏng vấn một chút cảm xúc của tân nương, có cảm nghĩ gì khi vơ được một nam thần?”
“ Chỉ là đính hôn mà thôi, các cậu sao còn kích động hơn mình thế.” Tô Niên Niên không biết nên khóc hay nên cười, Mộ Dung Sam cười ha ha, “ Cái đó nhất thiết rồi, Niên Niên, cậu sắp đính hôn kết hôn rồi, đợi tốt nghiệp thì sinh cho mình đứa cháu để mình chơi nha.”
Lời đề nghị này được sự đồng tình của ba người, ba người nhiệt tình thả luận việc làm mẹ nuôi con của Tô Niên Niên, khiến Tô Niên Niên nghệt mặt ở đó.
Bị chịu sự lạnh nhạt, Tô Niên Niên tẻ nhạt trèo lên giường của mình, đúng lúc điện thoại vang chuông lên, cô cầm lên xem, lập tức kích động không ngớt.
“ Niên Niên?” Đầu dây bên kia chuyển đến giọng nói ấm áp của Trần Nguyên.
“ A a a anh! Là em là em!” Tô Niên Niên kích động hét lên, Trần Nguyên cười cười, “ Anh đặt vé máy bay thứ tư về nước.”
Tô Niên Niên trở nên ngại ngùng: “ Thực ra anh không về cũng không sao......”
“ Xin em, tiệc đính hôn của em gái sao có thể không đi chứ? Nhớ đi đón đấy Tiểu Niên Niên.” Trong điện thoại chuyển đến giọng nữ thanh ngọt, Tô Niên Niên nhận ra là giọng nói của Nam Chi.
Tô Niên Niên vâng vâng dạ dạ rồi tắt điện thoại.
Hai người ở nơi xa xôi sau khi nói điện thoại sau, nhìn nhau không nói gì.
Nam Chi phá vỡ bầu không khí ngại ngùng, cười nói: “ Thật ngưỡng mộ Niên Niên, mình cũng bắt đầu mong lấy chồng rồi.”
Nói xong câu này, hai người càng trầm lặng hơn.
Tô Niên Niên căng thẳng, ấn sai liên tiếp mấy nút, mắt nhìn trò chơi sắp bị thua rồi, Cố Tử Thần đưa tay thay cô chơi hai bước, nhanh chóng nhẹ nhàng qua bàn.
“ Lợi hại quá!” Tô Niên Niên cảm thán, chỉ nghe thấy Cố Tử Thần cười một tiếng, “ Cố phu nhân, sao lại tránh anh?”
Tô Niên Niên nhăn nhó cau mày, “ Có thể đừng gọi như thế được không, thật kỳ quặc!”
Cố Tử Thần nhếch khóe môi, “ Thế gọi là gì? Vợ? Người yêu?”
Tô Niên Niên nghe mà đỏ mặt, ngại ngùng thành tức cầm gối ném, hai người làm loạn một góc.
Sở Tố Tâm nhìn hai người đánh nhau, sao bà lại có cảm giác đưa sói về hang chứ? Sở Tố Tâm rất hiểu phép tắc, nói chuyện với Tô Niên Niên một lúc thì ra về, trước khi đi, Tô Niên Niên lí nhí nói: “ Hay là anh chuyển về sống ở bên cạnh đi?”
“ em muốn anh chuyển về à?” bước chân Cố Tử Thần dừng lại.
Tô Niên Niên gật gật đầu.
Cố Tử Thần cười, vuốt vuốt tóc Tô Niên Niên, “ Anh sẽ quay lại, có điều bây giờ có việc quan trọng hơn phải làm.”
“ Tốt nhất anh nên về đi!” Tô Niên Niên không cần đoán cũng biết, Cố Tử Thần nói là việc đính hôn.
Tiễn Cố Tử Thần về, Tô Niên Niên chỉ cảm thấy tim đập nhanh hơn bao giờ hết.
Cô cứ như thế là sắp thành vợ chưa cưới của Cố Tử Thần rồi sao?
---- --
Tiệc đính hôm hôm đó là thứ năm, Tô Niên Niên thấp thỏm đi tìm thầy quản lý xin nghỉ, đơn giản nói hai câu, thầy phụ đạo giơ tay một cái, phê chuẩn cho Tô Niên Niên nghỉ luôn ba ngày.
“ Chúc mừng em, nhớ mời thầy ăn kẹo hỉ.” Thầy phụ đạo cười nói.
Tô Niên Niên giương mắt nhìn: “ Thầy giáo......thầy cũng không phản đối sao?”
Thầy quản lý cười vui vẻ nói: “ ồ, đương nhiên là không rồi, bây giờ đã cho phép sinh viên đại học kết hôn rồi, cùng nhau tiến lên phía trước là được.”
Tô Niên Niên: “.......”
Cô từ chỗ Cố Tử Thần lại chuyển về ký túc trong trường, cầm tờ giấy xin phép quay về phòng, ba người mắt chớp chớp nhìn cô, Đậu Đậu còn cầm quyển vở cuộn vào thành loa kề đến gần mồm Tô Niên Niên: “ Phỏng vấn một chút cảm xúc của tân nương, có cảm nghĩ gì khi vơ được một nam thần?”
“ Chỉ là đính hôn mà thôi, các cậu sao còn kích động hơn mình thế.” Tô Niên Niên không biết nên khóc hay nên cười, Mộ Dung Sam cười ha ha, “ Cái đó nhất thiết rồi, Niên Niên, cậu sắp đính hôn kết hôn rồi, đợi tốt nghiệp thì sinh cho mình đứa cháu để mình chơi nha.”
Lời đề nghị này được sự đồng tình của ba người, ba người nhiệt tình thả luận việc làm mẹ nuôi con của Tô Niên Niên, khiến Tô Niên Niên nghệt mặt ở đó.
Bị chịu sự lạnh nhạt, Tô Niên Niên tẻ nhạt trèo lên giường của mình, đúng lúc điện thoại vang chuông lên, cô cầm lên xem, lập tức kích động không ngớt.
“ Niên Niên?” Đầu dây bên kia chuyển đến giọng nói ấm áp của Trần Nguyên.
“ A a a anh! Là em là em!” Tô Niên Niên kích động hét lên, Trần Nguyên cười cười, “ Anh đặt vé máy bay thứ tư về nước.”
Tô Niên Niên trở nên ngại ngùng: “ Thực ra anh không về cũng không sao......”
“ Xin em, tiệc đính hôn của em gái sao có thể không đi chứ? Nhớ đi đón đấy Tiểu Niên Niên.” Trong điện thoại chuyển đến giọng nữ thanh ngọt, Tô Niên Niên nhận ra là giọng nói của Nam Chi.
Tô Niên Niên vâng vâng dạ dạ rồi tắt điện thoại.
Hai người ở nơi xa xôi sau khi nói điện thoại sau, nhìn nhau không nói gì.
Nam Chi phá vỡ bầu không khí ngại ngùng, cười nói: “ Thật ngưỡng mộ Niên Niên, mình cũng bắt đầu mong lấy chồng rồi.”
Nói xong câu này, hai người càng trầm lặng hơn.
Danh sách chương