Chờ Thái Trác Nghiên nói xong, Thái Trác Hân cùng Khâu Khả Nhi lo lắng nhìn Chu Tư Y, nghĩ đến Chu Tư Y sẽ có phản ứng rất lớn, ai bị nói như vậy đều sẽ sinh khí kích động, trong lúc Thái Trác Hân còn có điểm trách cứ nhìn Thái Trác Nghiên, lại mang theo xin lỗi nhìn Chu Tư Y. Nhưng các nàng hoàn toàn không nghĩ tới là, Chu Tư Y chỉ ngây ra một lúc, sau đó rất lãnh tĩnh cũng rất đạm nhiên gật đầu một chút, "à" một tiếng, biểu tình kia giống như người bọn họ nhắc đến không phải nàng, mà là người khác.

Thái Trác Hân nhìn Chu Tư Y biểu hiện như vậy, nhịn không được hỏi:"Tư Y, chẳng lẽ cậu không tức giận?"

Chu Tư Y vẫn bình tĩnh, ngược lại nghi hoặc nhìn Thái Trác Hân: "Vì cái gì phải tức giận?"

Cuộc sống của một người, đặc biệt là một nữ hài tử, mặc kệ bạn bao nhiêu tuổi, đều đưa tới những lời đồn đãi, Chu Tư Y trước kia đã từng trải qua vài chuyện đồng dạng, nếu mình không tinh tường, còn vì những lời đồn đãi này mà tức giận, ngay cả chính nàng đều sẽ hoài nghi mình làm sao sống một mình đến bây giờ. Hơn nữa...... Những người đó nói vốn chính là thật, nàng là bị bao dưỡng.

Thái Trác Hân ngạc nhiên nhìn Chu Tư Y, nàng cho tới bây giờ chưa thấy qua người nào giống Chu Tư Y, Bồ Tát đều có tính tình, huống chi là lời đồn độc ác đối với một cô gái còn học đại học, không biết vì sao trong lòng nàng hơi bất an, nàng phát giác mình nguyện Chu Tư Y sinh khí, cũng không nguyện cậu ấy cái gì cũng không nói, thậm chí ngay cả một chút biểu tình đều không có, nàng nhìn Chu Tư Y, chần chờ mở miệng nói:"Ít nhất ba người chúng mình làm bằng hữu của cậu, chẳng lẽ cậu không nghĩ giải thích một chút sao?"

Vấn đề này khá bén nhọn, Khâu Khả Nhi trách cứ liếc Thái Trác Hân một cái, chẳng lẽ cậu ta đã hoài nghi Chu Tư Y rồi? Thái Trác Nghiên là trấn định nhất trong ba người, nàng có thể hiểu tâm tình của Thái Trác Hân, nắm tay Thái Trác Hân thật chặt, ánh mắt lại nhìn Chu Tư Y, cùng đợi nàng phản ứng.

Ánh mắt Chu Tư Y chuyển động qua lại trên mặt bọn họ, kỳ diệu làm sao, nàng đột nhiên nhớ tới một câu chuyện xưa, có một đôi chị em cảm tình tốt lắm, có một ngày tỷ tỷ tăng ca, trên đường về nhà bị cưỡng bức, sau đó tỷ tỷ ủy khuất nói cho người bạn trai đã đính hôn với mình, không nghĩ tới không được an ủi, còn bị vô tình từ bỏ.

Sau đó,cô muội muội còn học trung học không bao giờ tin vào tình yêu nữa, cự tuyệt theo đuổi, không nói luyến ái mãi cho đến đại học, khi nàng ý thức được mình muốn tìm một người bạn lữ, lòng nghi ngờ lại quá mạnh, mặc kệ người theo đuổi nàng ân cần ra sao, nàng vẫn không thể tin người nọ sẽ thiệt tình đối tốt với mình cả đời, vì thế có một lần có một nam hài hướng nàng thông báo, nàng liền nói cho hắn biết mình từng bị cường gian, nam hài kia sắc mặt rất khó xem, thậm chí mang theo thương hại nhìn nàng, cuối cùng vẫn là lãnh đạm xa cách nàng. Muội muội không có bị thương tổn, ngược lại là vui mừng nở nụ cười, nàng cuối cùng cũng thử được nam hài kia thiệt tình thế nào, ít nhất sẽ không bị biểu tượng ân cần của hắn lừa gạt...... Muội muội cứ như vậy không ngừng mà thử thăm dò những nam hài tới gần mình, dần dần ai nhận thức nàng đều biết, cô gái này từng bị cưỡng hiếp, không còn thuần khiết, nhưng cô muội muội như trước cái gì cũng không giải thích, vì tìm một người có thể thiệt tình đối đãi chính mình cả đời, cho dù làm thối thanh danh của bản thân cũng không tiếc......

Chu Tư Y sớm đã quên kết cục của câu chuyện xưa này, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến việc hiện tại nàng đã lý giải tâm tư của muội muội, nàng nghĩ, nếu đặt mình trong hoàn cảnh ấy, có lẽ cũng sẽ giống nàng ta đi. Vì thế trong lòng nàng đột nhiên có một loại cảm giác chờ mong, nhìn ba vị bạn tốt, trịnh trọng hỏi:"Vậy các cậu có tin tưởng tôi không?"

"Mình đương nhiên tin tưởng cậu a, cậu làm sao sẽ có khả năng bị......" Thái Trác Hân không chút suy nghĩ đáp, nhưng là nói đến câu sau, nàng tựa hồ ý thức được,nếu nói ra sợ sẽ làm bị thương đến Chu Tư Y, vì thế lại ngừng khẩu.

Chu Tư Y nhìn vào mắt Thái Trác Hân thật sâu, lại đem ánh mắt chuyển qua Khâu Khả Nhi, Khâu Khả Nhi tuy rằng cái gì cũng chưa nói, nhưng vẫn kiên định gật đầu, cuối cùng đem ánh mắt chuyển qua Thái Trác Nghiên, Thái Trác Nghiên trả lời chỉ có hai chữ rất đơn giản: "Tin cậu."

"Cám ơn!" Chu Tư Y vui mừng, thật lòng tạ ơn, sau đó nói tiếp: "Các cậu đã tin tưởng tôi rồi, vậy tôi đây còn cần giải thích nữa sao?" Nhưng Chu Tư Y không biết, nếu nàng nhìn về phía Thái Trác Nghiên trước, nhất định sẽ phát hiện Thái Trác Nghiên chần chờ, chẳng qua là lúc Chu Tư Y chuyển lại đây mới thay đổi biểu tình mà thôi, không có bất luận kẻ nào nhìn ra thật giả bên trong biểu tình của nàng.

Kế tiếp mọi người đều không có nói cái gì nữa, nghe Chu Tư Y nói xong, Thái Trác Hân và Khâu Khả Nhi đều thả xuống bất an trong lòng, âm thầm bội phục Chu Tư Y bình tĩnh như cao tăng đắc đạo, cái gì cũng không nói, làm bộ như cái gì cũng chưa phát sinh quá.

Nhưng mà người thả ra lời đồn đãi dường như cùng Chu Tư Y có thâm cừu đại hận, cũng không có đơn giản liền buông tha Chu Tư Y, không nghĩ tới lời đồn nhanh như vậy sẽ rơi vào tai lão sư, lớp dạy đến một nửa liền thấy Tô Vân Trì sắc mặt có điểm ám trầm xuất hiện trước cửa phòng, kêu giáo viên đang lên lớp kêu Chu Tư Y ra.

Chu Tư Y mặt vô biểu tình trấn định đi ra phòng học, sau đó đi theo Tô Vân Trì ly khai. Thái Trác Hân sau khi Chu Tư Y rời khỏi, có điểm lo lắng nhìn Thái Trác Nghiên nhíu mày nói:"Nhanh như vậy trường học liền biết?"

Thái Trác Nghiên nhìn cửa phòng học, gật gật đầu, thanh âm hơi trầm thấp nói:"Ừ, người tung tin đồn hẳn là một nhân vật lợi hại."

Tô Vân Trì mang theo Chu Tư Y đi đến văn phòng, mặt hắn âm trầm kỳ thật cũng không phải hoàn toàn do Chu Tư Y, mà là hắn căn bản không nghĩ tới mình vừa mới điều tra Chu Tư Y không lâu, lời đồn đãi nhanh như vậy liền xuất hiện, tuy rằng mấy lời đồn này không phải hắn tung ra, nhưng là hắn tổng cảm giác cùng chính mình có liên quan.

Buổi sáng vừa xong, không lâu sau, hiệu trưởng liền gọi điện thoại lại đây, nói có người viết thư nặc danh nhằm vào Chu Tư Y, hơn nữa trong thư còn đặc biệt nhấn mạnh, nếu trường học không tin có thể tìm hắn/ả để chứng thực. Buông điện thoại, Tô Vân Trì thứ nhất nghĩ đến đó là duy nhất biết chính mình điều tra Chu Tư Y – Ngụy Hân Tâm, nhưng hắn tự nhận là rất hiểu biết Ngụy Hân Tâm nên rất nhanh phủ quyết đáp án này. Sắc mặt hắn âm u,nguyên nhân chính là, hắn bị một tên tiểu nhân đâm sau lưng. Cho nên khi đến văn phòng, câu đầu tiên Tô Vân Trì nói chính là: "Lời đồn không phải tôi tung ra."

Chu Tư Y nghe nói như thế, hoàn toàn không có đi nghĩ tới là người nào tung tin đồn thất thiệt, nàng đã sớm học được cách không cần đi để ý lời đồn, bây giờ Tô Vân Trì nói như vậy, Chu Tư Y mới nhớ tới ngày đó mình cùng Tô Vân Trì nói qua, nếu hắn không tin mình là cô nhi, có thể đi điều tra. Suy nghĩ một chút, Chu Tư Y chỉ thản nhiên gật đầu, cái gì đều không có nói.

Tô Vân Trì nhìn Chu Tư Y không sao cả, sắc mặt lại càng thêm u ám, nếu Chu Tư Y tùy tiện nói cái gì, hoặc là hoài nghi hắn cái gì, hắn có thể hảo hảo cùng Chu Tư Y giải thích một chút, hắn thật sự không thể chịu đựng được việc mình bị khấu hắc mũ, nếu là hắn làm, hắn tuyệt đối sẽ thành thật thừa nhận, nhưng mà Chu Tư Y biểu hiện như vậy, lại khiến cho hắn nguyên bản chuẩn bị giải thích hoàn toàn nói không nên lời, có một loại cảm giác đánh vào không trung, trong lòng tức giận lại bất đắc dĩ.

Thật sâu hít vào một hơi, áp lực lửa giận trong lòng, hắn mới tiếp tục nói:"Có người trực tiếp viết thư nặc danh gửi đến hiệu trưởng, hiệu trưởng bảo tôi kiểm tra việc này một chút, nếu là thật, tuyệt đối sẽ nghiêm túc xử lý, trực tiếp...... Khai trừ học tịch."

Đi ra văn phòng của Tô Vân Trì rồi trở lại phòng học, mặt Chu Tư Y cơ hồ vẫn không có biến hóa. Nàng là người hiểu được cách ngụy trang cảm xúc, ngay cả cùng nàng thân cận nhất, thông minh như Trương Tử Hề đều không thể nhìn thấu ý tưởng của nàng.

Không ai biết đằng sau biểu tình bình thản kia lại cất giấu khoả tâm cực độ bất an, cái loại bất an này quả thật như gặp phải tận thế, trường học nói nếu chứng thực được việc nàng bị bao dưỡng, sẽ khai trừ học tịch của nàng,vậy nàng vài năm nay tân tân khổ khổ, chẳng phân biệt được ngày đêm cố gắng đọc sách còn có ý nghĩa gì. Nàng chưa bao giờ quên chính mình là vì cái gì mới tiến vào học viện tài chính Thế Khải, ngay cả chính nàng đều không thể phủ định việc mình bị bao dưỡng, kế tiếp nên làm như thế nào? Nàng mê man......

Nàng đột nhiên ý thức được, hiện tại có thể giúp nàng chỉ có người phụ nữ kia.

Mãi cho đến khi tan học, Chu Tư Y thấy xe Ferrari màu đỏ đậu trước cổng trường, ngồi vào trong xe, đóng cửa xe, hoàn toàn ngăn cách rất nhiều ánh mắt không có hảo ý bên ngoài, mới dỡ xuống lớp nguỵ trang mà nàng bảo trì thật sự vất vả. Miệng ủy khuất đô khởi, lần đầu tiên chủ động ôm cổ Trương Tử Hề, đặt cằm lên vai cô, mềm nhẹ kêu một tiếng:"Hề......"

Một tiếng này thiếu chút nữa đem tâm Trương Tử Hề đều kêu nát, cô là lần đầu tiên gặp vẫn kiên cường Chu Tư Y yếu đuối như thế, từ lúc Chu Tư Y xuất hiện trong tầm mắt, cô liền chú ý đến phía sau Chu Tư Y có rất nhiều người chỉ trỏ em ấy, đặc biệt là lúc em ấy leo lên xe của mình thì chỉ trỏ càng thêm rõ ràng. Lại nhìn Chu Tư Y đô khởi khóe miệng, cùng ủy khuất biểu tình, Trương Tử Hề biết tiểu thiên hạ hẳn là chịu khi dễ. Trương Tử Hề híp mắt, cách cửa xe âm lãnh nhìn đám người bên ngoài đối Chu Tư Y chỉ trỏ, tay cũng rất nhu hoà vuốt ve tóc Chu Tư Y, ôn nhu hỏi han:"Y nhi của tôi, em làm sao vậy?" Lúc này biểu tình và động tác của Trương Tử Hề không hề hòa hợp, tựa như trong một thân thể chứa đựng hai linh hồn.

Vốn ngụy trang yếu thế thảo đồng tình Chu Tư Y, kêu một tiếng xong, cảm thụ Trương Tử Hề đối nàng ôn nhu sủng nịch, trong lòng thế nhưng thật sự ủy khuất lên, tựa hồ uỷ khuất vài năm nay vẫn ngạnh sinh sinh đặt ở đáy lòng lập tức đều bừng lên, ánh mắt nóng rực lên men.

Chu Tư Y lúc này tựa như một tiểu hài tử bị khi dễ muốn về nhà cùng đại nhân cáo trạng, trong thanh âm mang theo điểm ẩm ướt, ủy khuất lên án nói:"Hề, trong trường học có rất nhiều người đều nói em bị người ta bao dưỡng, hơn nữa họ còn muốn khai trừ học tịch của em."

Lời đồn đãi, lại là lời đồn đãi, Trương Tử Hề ở công ty bị lời ra tiếng vào thì không sao cả, bởi vì cô đủ cường hãn, mấy lời đồn đó căn bản không thể xúc phạm tới cô. Nhưng Chu Tư Y bị bôi nhọ, trong lòng cô bập bùng lửa giận, Y nhi không giống cô, bởi vì Y nhi của cô không có bối cảnh để dựa vào, trừ bỏ mình sau lưng em ấy, em ấy chỉ có thể dựa vào sự thừa nhận của mình, hơn nữa, Y nhi là người của cô, ngay cả chính cô cũng không bỏ được làm cho em ấy chịu một chút ủy khuất, như thế nào có thể để cho người khác khi dễ?

Trương Tử Hề lập tức liền cảm thấy bên trong không tầm thường, rõ ràng ngày hôm qua còn hoàn hảo, tự dưng hôm nay lại đột nhiên bạo phát lời đồn đãi, hơn nữa tốc độ còn nhanh như vậy, sau lưng nhất định có người đang giở trò quỷ.

Hai tay vòng trụ Chu Tư Y, ôm thật chặt, ngữ khí thật ôn nhu, nhưng cũng không mất kiên định:"Y nhi, yên tâm, có tôi ở đây, không có kẻ nào có thể xúc phạm tới em...... Đừng thương tâm được không? Hết thảy đều giao cho tôi!"

Chu Tư Y cũng vòng tay ôm cổ Trương Tử Hề thật chặt, giống như cô là cây cỏ cứu mạng của nàng vậy, bên tai Trương Tử Hề, thanh âm nhu nhuyễn cố ý làm nũng:"Hề, nói chuyện phải giữ lời đó nha."


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện