Sắc mặt anh ta lạnh hẳn đi, “Cô khuấy đảo cuộc sống của tôi, làm bạn gái tôi tức giận bỏ đi, tôi đến quyền mời cô rời khỏi cuộc đời tôi cũng không có à?”

Anh ta kéo mạnh tôi đến trước đu quay ngựa gỗ.

Chỉ tay về phía không xa nói:

“Thấy chưa?”

“Đó mới là bạn gái của Thẩm Lộ Châu.”

Chỉ thấy Thẩm Lộ Châu đứng trong ánh nắng lấp lánh.

Một cô gái mặc váy JK từ ngựa gỗ chạy xuống, cười toe toét cướp lấy lon coca Thẩm Lộ Châu mua cho tôi.

Thẩm Lộ Châu chỉ cười bất lực.

Trần Kỵ rút điện thoại ra, mở đoạn tin nhắn với Thẩm Lộ Châu.

“Cô tưởng hôm đó, sao cậu ta biết cô không có chỗ ở?”

Tôi xem đoạn trò chuyện giữa anh ta và Thẩm Lộ Châu.

Trần Kỵ: “Anh em à, bạn gái tớ đang ở đây, không đi được, giúp tớ trông chừng Kiều Y với. Tối nay cô ấy không có chỗ ở.”

Thẩm Lộ Châu trả lời “OK.”

Trần Kỵ thu điện thoại lại, “Giờ thì sao? Cô vẫn nghĩ Thẩm Lộ Châu thích cô à?”

“Cô ở lại đây, chỉ càng làm phiền tất cả chúng tôi thêm thôi.”

Tôi tự nhận trong chuyện tình cảm mình không đủ dũng cảm.

Nếu không thì đã chẳng giấu một mối tình đơn phương suốt bảy năm.

Tôi không muốn trải qua lần nữa.

Thế nên, bất chấp lời châm chọc lạnh lùng của Trần Kỵ, tôi đi về phía Thẩm Lộ Châu.

Chỉ vài bước, Thẩm Lộ Châu đã nhìn thấy tôi.

Cô gái trước mặt anh ấy đang hào hứng nói chuyện, Thẩm Lộ Châu đè đầu cô ấy xuống, giấu ra sau lưng.

“Cô ấy là ai vậy?”

Thẩm Lộ Châu mím môi, còn chưa kịp trả lời, cô gái phía sau đột nhiên ló đầu ra,

“Chào chị, em là em gái của anh Thẩm Lộ Châu, chị chắc là chị dâu em nhỉ?”

Tất cả cảm xúc tôi chuẩn bị trước bỗng chốc tan biến.

Chỉ còn lại bối rối.

“Em gái... ruột à?”

Thẩm Lộ Châu mặt không biểu cảm đẩy cô bé kia đi, “Không phải em bảo bạn đang đợi à? Tránh xa chúng tôi ra.”

“Ò.”

Không hiểu sao, Thẩm Lộ Châu có vẻ hơi nghiêm túc.

Cô bé đi được hai bước, lại quay về, lắp bắp nói nhanh như pháo: “Chị là Kiều Y phải không, anh em thích chị lắm luôn, còn giữ cuốn sổ lưu bút chị viết lúc tốt nghiệp nữa đó — ưm ưm ưm —”

Thẩm Lộ Châu nhanh tay bịt miệng cô ấy lại.

“Im ngay, biến!”

Cô ấy bị đẩy ra xa hai mét, vẫn còn hét lên một tiếng “Chị dâu!”

Tôi và Thẩm Lộ Châu cùng đứng đơ tại chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đu quay ngựa gỗ lại bắt đầu quay.

Tiếng cười nói tràn ngập không khí xung quanh.

Tôi cảm thấy ánh mắt Thẩm Lộ Châu dừng trên mặt mình.

Giọng anh rất nhẹ, “Con bé đó mặt dày mày dạn, nói gì đừng để trong lòng.”

Tôi cúi đầu nhìn mũi chân, “Ừ, thế đồ uống của tôi…”

“Bị nó cướp rồi, tôi mua lại cho cô.”

“Là chuyện cuốn lưu bút à?”

Thẩm Lộ Châu khựng lại, chủ động nắm lấy tay tôi, giọng không lạnh không nóng: “Ừ, là vì cuốn lưu bút đó.”

Cuốn lưu bút của Thẩm Lộ Châu, tôi nhớ rõ ràng.

Trước ngày tốt nghiệp, lớp trưởng ôm một xấp giấy kẻ ô vào lớp.

“Của Thẩm Lộ Châu. Ai rảnh thì viết vài lời chia tay.”

“Thật kỳ lạ, người lạnh lùng vậy mà cũng thích mấy thứ này. Nhưng cậu ấy chuẩn bị quà nhỏ, ai viết xong thì đến tôi lấy.”

Lúc đó tôi và Thẩm Lộ Châu chưa thân.

Dưới lời lảm nhảm của lớp trưởng, tôi viết tám chữ “Tốt nghiệp vui vẻ, tiền đồ như gấm”, cuối trang ghi tên.

Tôi cũng nhận được quà của anh ấy.

Là chiếc móc chìa khóa tôi thích nhất lúc đó.

Nghĩ đến chuyện này, tôi cười nói: “Lưu bút là thứ hồi nhỏ mới dùng, cấp ba sao còn xài nữa?”

Dù sao thì lúc đó smartphone cũng đã phổ biến lâu rồi.

Gió thổi lay những bụi oải hương ven đường.

Hương thơm nồng nàn lan tỏa.

Giọng Thẩm Lộ Châu hòa vào gió.

“Vì cái tên của cô.”

Tôi không nghe rõ lắm, “Vì cái gì cơ?”

Thẩm Lộ Châu không trả lời, chỉ cười.

Thế là tôi cũng cười theo.

10

Mặt trời lặn về phía tây.

Quảng trường trung tâm chật kín người.

Nghe nói khi đêm xuống sẽ có màn pháo hoa rực rỡ.

Tôi chọn một chỗ có tầm nhìn tuyệt đẹp, kéo Thẩm Lộ Châu ngồi xuống đất cùng tôi.

Màn đêm buông xuống.

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Ánh hoàng hôn rực rỡ dần bị sắc đen thay thế.

Âm thanh người nói chuyện râm ran xung quanh, lẫn với tiếng gió nhẹ và tiếng côn trùng, tạo nên sự náo nhiệt đặc trưng của mùa hè.

Tôi nhận được cuộc gọi từ Lâm Phi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện