Trình Kiến khóc rất lâu.
Cô không biết mình đang khóc cái gì, rõ ràng số liệu cho thấy mọi thứ đều bình thường, nhưng cô lại cứ nhớ đến những điểm tốt Hứa Úy dành cho mình trong khoảng thời gian này, sau đó trong lòng xót xa muốn chết.
Nghĩ mà thấy kì, bình thường lúc Hứa Úy bên mình, cô chẳng cảm thấy có gì khác biệt, nhưng một khi anh rời khỏi, Trình Kiến lập tức cảm thấy mình như rơi vào nước sâu đen đặc, có cảm giác đau đớn đến hít thở khó khăn.
Khó chịu, phiền muộn, nóng nảy đan xen trong cảm xúc của cô, khiến cô đến suy nghĩ cũng thấy đau.
Mà đến khi cuối cùng cũng chịu đựng qua được hai mươi tư tiếng, quả thật như cô tưởng tượng không sai chút nào, mọi số liệu đều đạt đến mức độ hoàn mĩ nhất.
Trình Kiến chạy qua chờ cửa khoang mở ra, ánh mắt tha thiết tột độ như tín đồ cuồng tín vậy.
Mười phút sau, khoang nằm mở ra, điểm tiếp xúc bên trong từ từ thu lại, Hứa Úy cũng từ từ mở mắt.
Anh không sao tập trung được, trong con ngươi đen láy ngập tràn mờ mịt như không biết mình đang ở đâu, trước mặt là ai.
Đó là hiện tượng bình thường, sau khi suy xét khả năng chịu đựng của alpha, Trình Kiến đã điều chỉnh cường độ thuốc thử phản ứng và tia F cao hơn rất nhiều, thế nên thời gian phản ứng của anh cũng phải nhiều gấp rưỡi Trình Kiến.
Cho đến khi nhìn thấy Trình Kiến, ánh mắt Hứa Úy mới coi như có chút tiêu cự. Anh nhíu mày, như muốn gọi tên cô song lại lưỡng lự, không biết nên dùng lưỡi thế nào.
“Trình Kiến.” Trình Kiến cất tiếng dẫn dắt.
Thế giới hư ảo ầm ầm đổ vỡ, anh chợt rơi tõm về hiện thực.
Hứa Úy chống người ngồi dậy, ánh mắt đã có thần và ổn định hơn.
“A Kiến.”
“Có phản ứng gì không ổn không? Nhỏ nhất cũng phải nói với em.” Cô cầm máy ghi chép, Hứa Úy liếc cô, lắc đầu.
“Không có.” Anh nắm tay mình lại thành quyền, nhìn cơ bắp trên cẳng tay căng siết rồi lỏng ra, ánh mắt trầm xuống, “Anh không sao.”
“Em có chuẩn bị cho anh một bài trắc nghiệm đơn giản.” Trình Kiến vội vàng bắt đầu chuẩn bị, cô xoay người đi lấy quần áo cho anh, nhưng Hứa Úy đã ra khỏi khoang sau lưng lại ôm lấy cô từ đằng sau.
“Muốn làm tình trước.”
Nghe anh nói câu này, Trình Kiến hãy còn chưa phản ứng kịp, cô nhớ ra ban nãy lúc mới trông thấy cơ thể Hứa Úy, hình như anh có cương cứng thật.
Trong kho tiến hóa cũng có kích thích tính dục à? Hay là anh nhìn thấy gì trong mơ? Chẳng lẽ, năng lực tính dục của anh cũng mạnh lên?
Trình Kiến vừa mong đợi lại vừa sợ sệt, cô giãy giụa, không cựa được khỏi vòng ôm của Hứa Úy, đành xoa xoa cánh tay cường tráng của anh, trấn an: “Trong phòng thí nghiệm của em có giường, ở đó…”
Cô còn chưa nói hết câu, Hứa Úy đã bế ngang cô lên rảo bước đi vào. Anh ném cô lên giường rồi áp sát xuống hôn môi cô, tay cũng bắt đầu thô bạo cởi quần áo của cô, rất nhanh sau đó, hai người đã trần trụi trước nhau.
Anh mò xuống liếm bên dưới của cô một hồi, ướt rồi thì lấy tay cào mấy cái, Trình Kiến ra nước rất nhanh, ham muốn của cô đối với Hứa Úy không hề ít một chút nào.
Anh nhanh chóng lách vào, bắt đầu nhún mình trên người cô. Trong căn phòng nhỏ vang vọng tiếng rên rỉ và âm thanh thể xác va chạm, mặt Trình Kiến đỏ bừng, mềm giọng hỏi:
“Anh sao rồi?”
“Anh nhớ đến rất nhiều chi tiết trước đây không chú ý.”
Hứa Úy nắm cằm cô hôn, sau đó buông cô ra, tách chân cô ra rộng hơn, tiện bề nghênh anh chạy nước rút.
“Cái gì?”
“Sau khi anh đi, đại khái em sẽ lập tức tiếp cận Quý Thanh Hòa.” Hứa Úy xoa âm vật cô, đưa đẩy nhanh hơn, mỗi cú đều đâm trúng vào điểm thoải mái nhất của cô, làm Trình Kiến đỏ mặt, chưa gì đã sắp lên đỉnh rồi.
“Sao anh… ư, lại nói như vậy?”
“…” Anh ghé vào tai cô nói khẽ một cô, Trình Kiến thoắt biến sắc.
“Không thể nào.”
“Nhưng qua những tài liệu anh nắm trong tay thì sự thật đã rất gần, nguyên nhân chúng gây rối loạn, anh sẽ khều ra một điểm từ bên em, còn lại cần em tự đi điều tra mới biết được.”
Cơ thể Trình Kiến chợt co giật, cô há miệng thở gấp, thân dưới đã bị Hứa Úy làm lên đỉnh, hơn nữa cảm giác cực khoái ấy còn kéo dài hơn ba mươi giây, bên dưới trào ra một tia nước nhờn trong suốt đã lâu không gặp.
Anh… anh quá biết làm.
Mới được bao lâu? Anh còn chưa bắn nữa.
Thân mình Trình Kiếm thể hội được cảm giác biến hóa, cô điều chế thuốc thử phản ứng hoàn toàn dựa trên tố chất cơ thể Hứa Úy, cơ hồ gấp của cô tám mươi lần, vì không có người thứ ba sử dụng kho tiến hóa nên tạm thời cô không thể tham khảo tương đương.
Về lí thuyết, Hứa Úy không thể lập tức đạt được đột phá tiến hóa, nhưng tình huống của anh bây giờ thật sự giống hết lần gần nhất Trình Kiến sử dụng kho tiến hóa, khi đó cô có thể cảm nhận được rõ ràng não mình thông minh lên rất nhiều.
Nhưng điều đó được thành lập trên cơ sở cô đã nhiều lần dùng kho tiến hóa trước đó, Hứa Úy mới dùng kho tiến hóa lần đầu tiên đã đột phá được rồi á?
Nhìn dáng vẻ anh tư duy nhạy bén thế này, không giống như chỉ có mình năng lực tính dục là mạnh lên mà khả năng suy đoán và trí nhớ lợi hại tựa hồ cũng mạnh hơn thì phải.
Vậy những phương diện khác thì sao?
Quá thần kì, mọi alpha đều có thể mạnh lên như anh à?
Trình Kiến đã được đ*t đến cực khoái, chỉ đành dùng miệng và tay tiếp tục phục vụ vật cứng nóng bỏng còn chưa bắn tinh của anh, kết quả liếm mười mấy phút, anh vừa xoa vừa liếm cô, Trình Kiến lại bị khơi lên cảm giác, thế là anh trực tiếp cắm vào mây mưa dông bão.
Hai người lăn lộn trên giường cả một tiếng mới thôi, lúc xuống giường, chân Trình Kiến nhũn đến run rẩy.
“Để anh bế em đi tắm.” Anh dịu dàng bế Trình Kiến, Trình Kiến quanh thân sực nức mùi tình dục cào cào ngực anh rồi xáp lại cắn đầu v* anh.
“Không biết có phải cảm giác của em sai không nhưng có vẻ như tối nay anh phóng túng hơn rất nhiều á.” Đàn ông có bất kì biến hóa gì trên giường, người phụ nữ của anh ta đều có thể nhanh chóng phát hiện ra.
“Còn chưa quen lắm với cảm giác này.” Bản thân Hứa Úy có lẽ cũng không hoàn toàn biết rõ rốt cuộc là có biến hóa ở những chỗ nào, anh còn cần thăm dò và thích ứng.
“Cảm giác gì?” Trình Kiến lập tức tiếp lời, hỏi.
“… Sức mạnh, kinh nghiệm, cơ thể, khả năng cảm thụ.” Anh hơi cau mày, “Cảm giác chúng đều sống lại.”
“Cái này nghe kì dị thật đấy.” Tuy Trình Kiến không cảm thấy trước đây Hứa Úy chết cứng nhưng vẫn ghi nhớ kĩ lời anh nói.
Cô vẫn phải phân tích cẩn thận, và cả câu Hứa Úy nói trên giường kia nữa… phải nghĩ cách mới được.
Cô không biết mình đang khóc cái gì, rõ ràng số liệu cho thấy mọi thứ đều bình thường, nhưng cô lại cứ nhớ đến những điểm tốt Hứa Úy dành cho mình trong khoảng thời gian này, sau đó trong lòng xót xa muốn chết.
Nghĩ mà thấy kì, bình thường lúc Hứa Úy bên mình, cô chẳng cảm thấy có gì khác biệt, nhưng một khi anh rời khỏi, Trình Kiến lập tức cảm thấy mình như rơi vào nước sâu đen đặc, có cảm giác đau đớn đến hít thở khó khăn.
Khó chịu, phiền muộn, nóng nảy đan xen trong cảm xúc của cô, khiến cô đến suy nghĩ cũng thấy đau.
Mà đến khi cuối cùng cũng chịu đựng qua được hai mươi tư tiếng, quả thật như cô tưởng tượng không sai chút nào, mọi số liệu đều đạt đến mức độ hoàn mĩ nhất.
Trình Kiến chạy qua chờ cửa khoang mở ra, ánh mắt tha thiết tột độ như tín đồ cuồng tín vậy.
Mười phút sau, khoang nằm mở ra, điểm tiếp xúc bên trong từ từ thu lại, Hứa Úy cũng từ từ mở mắt.
Anh không sao tập trung được, trong con ngươi đen láy ngập tràn mờ mịt như không biết mình đang ở đâu, trước mặt là ai.
Đó là hiện tượng bình thường, sau khi suy xét khả năng chịu đựng của alpha, Trình Kiến đã điều chỉnh cường độ thuốc thử phản ứng và tia F cao hơn rất nhiều, thế nên thời gian phản ứng của anh cũng phải nhiều gấp rưỡi Trình Kiến.
Cho đến khi nhìn thấy Trình Kiến, ánh mắt Hứa Úy mới coi như có chút tiêu cự. Anh nhíu mày, như muốn gọi tên cô song lại lưỡng lự, không biết nên dùng lưỡi thế nào.
“Trình Kiến.” Trình Kiến cất tiếng dẫn dắt.
Thế giới hư ảo ầm ầm đổ vỡ, anh chợt rơi tõm về hiện thực.
Hứa Úy chống người ngồi dậy, ánh mắt đã có thần và ổn định hơn.
“A Kiến.”
“Có phản ứng gì không ổn không? Nhỏ nhất cũng phải nói với em.” Cô cầm máy ghi chép, Hứa Úy liếc cô, lắc đầu.
“Không có.” Anh nắm tay mình lại thành quyền, nhìn cơ bắp trên cẳng tay căng siết rồi lỏng ra, ánh mắt trầm xuống, “Anh không sao.”
“Em có chuẩn bị cho anh một bài trắc nghiệm đơn giản.” Trình Kiến vội vàng bắt đầu chuẩn bị, cô xoay người đi lấy quần áo cho anh, nhưng Hứa Úy đã ra khỏi khoang sau lưng lại ôm lấy cô từ đằng sau.
“Muốn làm tình trước.”
Nghe anh nói câu này, Trình Kiến hãy còn chưa phản ứng kịp, cô nhớ ra ban nãy lúc mới trông thấy cơ thể Hứa Úy, hình như anh có cương cứng thật.
Trong kho tiến hóa cũng có kích thích tính dục à? Hay là anh nhìn thấy gì trong mơ? Chẳng lẽ, năng lực tính dục của anh cũng mạnh lên?
Trình Kiến vừa mong đợi lại vừa sợ sệt, cô giãy giụa, không cựa được khỏi vòng ôm của Hứa Úy, đành xoa xoa cánh tay cường tráng của anh, trấn an: “Trong phòng thí nghiệm của em có giường, ở đó…”
Cô còn chưa nói hết câu, Hứa Úy đã bế ngang cô lên rảo bước đi vào. Anh ném cô lên giường rồi áp sát xuống hôn môi cô, tay cũng bắt đầu thô bạo cởi quần áo của cô, rất nhanh sau đó, hai người đã trần trụi trước nhau.
Anh mò xuống liếm bên dưới của cô một hồi, ướt rồi thì lấy tay cào mấy cái, Trình Kiến ra nước rất nhanh, ham muốn của cô đối với Hứa Úy không hề ít một chút nào.
Anh nhanh chóng lách vào, bắt đầu nhún mình trên người cô. Trong căn phòng nhỏ vang vọng tiếng rên rỉ và âm thanh thể xác va chạm, mặt Trình Kiến đỏ bừng, mềm giọng hỏi:
“Anh sao rồi?”
“Anh nhớ đến rất nhiều chi tiết trước đây không chú ý.”
Hứa Úy nắm cằm cô hôn, sau đó buông cô ra, tách chân cô ra rộng hơn, tiện bề nghênh anh chạy nước rút.
“Cái gì?”
“Sau khi anh đi, đại khái em sẽ lập tức tiếp cận Quý Thanh Hòa.” Hứa Úy xoa âm vật cô, đưa đẩy nhanh hơn, mỗi cú đều đâm trúng vào điểm thoải mái nhất của cô, làm Trình Kiến đỏ mặt, chưa gì đã sắp lên đỉnh rồi.
“Sao anh… ư, lại nói như vậy?”
“…” Anh ghé vào tai cô nói khẽ một cô, Trình Kiến thoắt biến sắc.
“Không thể nào.”
“Nhưng qua những tài liệu anh nắm trong tay thì sự thật đã rất gần, nguyên nhân chúng gây rối loạn, anh sẽ khều ra một điểm từ bên em, còn lại cần em tự đi điều tra mới biết được.”
Cơ thể Trình Kiến chợt co giật, cô há miệng thở gấp, thân dưới đã bị Hứa Úy làm lên đỉnh, hơn nữa cảm giác cực khoái ấy còn kéo dài hơn ba mươi giây, bên dưới trào ra một tia nước nhờn trong suốt đã lâu không gặp.
Anh… anh quá biết làm.
Mới được bao lâu? Anh còn chưa bắn nữa.
Thân mình Trình Kiếm thể hội được cảm giác biến hóa, cô điều chế thuốc thử phản ứng hoàn toàn dựa trên tố chất cơ thể Hứa Úy, cơ hồ gấp của cô tám mươi lần, vì không có người thứ ba sử dụng kho tiến hóa nên tạm thời cô không thể tham khảo tương đương.
Về lí thuyết, Hứa Úy không thể lập tức đạt được đột phá tiến hóa, nhưng tình huống của anh bây giờ thật sự giống hết lần gần nhất Trình Kiến sử dụng kho tiến hóa, khi đó cô có thể cảm nhận được rõ ràng não mình thông minh lên rất nhiều.
Nhưng điều đó được thành lập trên cơ sở cô đã nhiều lần dùng kho tiến hóa trước đó, Hứa Úy mới dùng kho tiến hóa lần đầu tiên đã đột phá được rồi á?
Nhìn dáng vẻ anh tư duy nhạy bén thế này, không giống như chỉ có mình năng lực tính dục là mạnh lên mà khả năng suy đoán và trí nhớ lợi hại tựa hồ cũng mạnh hơn thì phải.
Vậy những phương diện khác thì sao?
Quá thần kì, mọi alpha đều có thể mạnh lên như anh à?
Trình Kiến đã được đ*t đến cực khoái, chỉ đành dùng miệng và tay tiếp tục phục vụ vật cứng nóng bỏng còn chưa bắn tinh của anh, kết quả liếm mười mấy phút, anh vừa xoa vừa liếm cô, Trình Kiến lại bị khơi lên cảm giác, thế là anh trực tiếp cắm vào mây mưa dông bão.
Hai người lăn lộn trên giường cả một tiếng mới thôi, lúc xuống giường, chân Trình Kiến nhũn đến run rẩy.
“Để anh bế em đi tắm.” Anh dịu dàng bế Trình Kiến, Trình Kiến quanh thân sực nức mùi tình dục cào cào ngực anh rồi xáp lại cắn đầu v* anh.
“Không biết có phải cảm giác của em sai không nhưng có vẻ như tối nay anh phóng túng hơn rất nhiều á.” Đàn ông có bất kì biến hóa gì trên giường, người phụ nữ của anh ta đều có thể nhanh chóng phát hiện ra.
“Còn chưa quen lắm với cảm giác này.” Bản thân Hứa Úy có lẽ cũng không hoàn toàn biết rõ rốt cuộc là có biến hóa ở những chỗ nào, anh còn cần thăm dò và thích ứng.
“Cảm giác gì?” Trình Kiến lập tức tiếp lời, hỏi.
“… Sức mạnh, kinh nghiệm, cơ thể, khả năng cảm thụ.” Anh hơi cau mày, “Cảm giác chúng đều sống lại.”
“Cái này nghe kì dị thật đấy.” Tuy Trình Kiến không cảm thấy trước đây Hứa Úy chết cứng nhưng vẫn ghi nhớ kĩ lời anh nói.
Cô vẫn phải phân tích cẩn thận, và cả câu Hứa Úy nói trên giường kia nữa… phải nghĩ cách mới được.
Danh sách chương