Hàn Hành ăn sạch thức ăn trong khay, đứng dậy đi rửa bát đĩa mình đã dùng. Lúc đi ngang qua Trình Kiến, tầm mắt Hàn Hành vội vàng lướt qua cô rồi nhanh chóng cẩn thận thu hồi, ngượng ngùng không dám nhìn kĩ cô.
Clara chú ý tới động tác của Hàn Hành, nói với Trình Kiến đang nhai kĩ nuốt chậm: “Tôi cứ nghĩ mãi lí do chỉ huy phái một thằng nhóc tới bảo vệ cưng.”
“Ừ… Tại sao?” Trình Kiến không suy nghĩ nhiều về chuyện này, cô rất ít khi phỏng đoán tâm tư của Hứa Úy, vì cơ bản là cô đoán không ra.
Clara cười, thấy Trình Kiến ù ù cạc cạc bèn chẳng nói nữa, chỉ nghĩ trong đầu, có lẽ là bởi vì Hàn Hành có cảm xúc không bình thường với Trình Kiến, tuy thứ tình cảm đó còn chưa đủ để cậu ta ra tay làm gì Trình Kiến nhưng nhất định cậu sẽ vì vậy mà không tiếc tính mạng bảo vệ cô.
Quan trọng nhất chính là ở đó, trong tích tắc khi đưa ra phán đoán, cậu sẽ không tiếc mạng.
Trước khi đi Hứa Úy từng nói về sau Trình Kiến có thể sẽ đối mặt với rất nhiều nguy hiểm. Trong khu an toàn đâu đâu cũng có tình báo của Dahl, cô phá giải được bom kiểu mới, khả năng bị sát hại không cao, ngược lại bên kia ắt rất muốn cướp cô. Anh có nhiệm vụ trọng yếu hơn, không thể bứt thân ra được nên chỉ có thể chọn người mình tin tưởng nhất bảo vệ Trình Kiến. Clara là lựa chọn thích hợp, bản thân cô rất minh bạch chuyện này, nhưng người còn lại lại là một cậu nhóc như Hàn Hành, làm Clara cảm thấy rất khó hiểu.
… Cho đến khi cô xác nhận được ánh mắt Hàn Hành nhìn Trình Kiến mới rồi.
Clara tin rằng mọi quyết định của Hứa Úy chắc chắn đều là tốt nhất với Trình Kiến ở hiện tại. Anh chỉ cần xác định được người mình yêu ổn thỏa và an toàn, còn những cái khiến người người ta ghen tuông kia, anh đều có thể tạm thời bỏ qua.
Người đàn ông này quá tỉnh táo, cũng quá lí trí, ít nhất thì nếu là cô, Clara không thể sắp xếp kẻ có lòng mến mộ người mình yêu bảo vệ cô ấy để đảm bảo an toàn cho cô ấy, đó là một thử thách khảo nghiệm lòng tin và quan hệ giữa họ. Mà anh, để Trình Kiến có thể sống sót, trước tiên anh sẽ chấp nhận mọi khả năng có thể xảy ra điều không hay, không để tâm bị phản bội, chỉ quan tâm mạng sống của cô.
Clara buông hai chân vắt tréo xuống, nở nụ cười bình tĩnh nhìn Trình Kiến. Song, Trình Kiến không cần phải biết những chuyện này, giống như mỗi một lần anh lặng lẽ giúp cô gạt trừ chướng ngại trong quá khứ vậy.
“Bao giờ thì thượng tá Hứa Úy trở lại ạ?” Trình Kiến còn chuyện phải xử lí, cô phải tập hợp với người của tổ gỡ bom, kịp thời xử lí vấn đề gặp phải tại hiện trường, cùng lắm chỉ có thể nán lại đây đến chiều.
“Ít nhất cũng phải hai, ba ngày.”
“Vậy chắc là tôi phải liên lạc với tổ gỡ bom trước đây, kỹ thuật này vẫn chưa được áp dụng vào thực tế lần nào, phỏng chừng hiện trường còn rất nhiều vấn đề, tôi phải theo sát.”
“Không thành vấn đề, tôi và Hàn Hành sẽ đi cùng cưng.”
Lúc tới Trình Kiến không mang hành lí gì theo, lúc đi lại dẫn theo hai người bảo vệ. Tổ gỡ bom đã tới địa điểm đầu tiên lên kế hoạch phá bom, cư dân quanh đó đã được sơ tán toàn bộ trong vòng hai ngày.
Lúc Vincent tới nơi, trông thấy hai người đi theo Trình Kiến thì cảm thấy hơi quái dị, Trình Kiến bèn giải thích với cậu, cậu lập tức hiểu ra.
“Xem ra sắp tới em phải bám chặt theo chị mới được, thế mới đủ an toàn.” Vincent đăm chiêu xoa cằm.
“Nếu bên cô ấy nguy hiểm như vậy thì cậu theo chúng tôi sẽ càng dễ gặp nguy hơn ấy, dù sao chúng tôi cũng không chịu trách nhiệm bảo vệ cậu.” Clara quay đầu nhìn cậu, Vincent thấy Clara nở nụ cười thâm thúy, da đầu tê rần, vội vã quay đi làm việc.
Tầm năm giờ chiều, mọi thứ đều đã được bố trí thỏa đáng. Trình Kiến mặc quần áo bảo hộ, đeo mặt nạ phòng độc kiểm tra tình hình tại hiện trường. Vì trong bom kiểu mới có virus Camorra kiểu mới nên mọi người đều trang bị trọn bộ bảo hộ, khu vực từng tấp nập người qua kẻ lại này giờ đây yên lặng như vùng đất chết.
“Bắt đầu đi.”
Mọi người cùng nín thở, công tắc trên máy móc được bật lên từng cái, thiết bị khuếch đại trường điện từ sinh học từ từ phát huy tác dụng, Trình Kiến cũng hơi khẩn trương.
Nếu thiết bị này không thể làm bom giấu ở Greenfield phát nổ thì mọi thứ cô làm trước đó đều sẽ đổ sông đổ bể phải làm lại, khẳng định sẽ không đủ thời gian.
Bị hạ ba cấp là chuyện nhỏ, chủ yếu là cô không muốn làm những người đặt lòng tin vào cô phải thất vọng.
Như Hứa Úy vậy, mọi người kí thác kỳ vọng vào anh, anh chưa từng để ai phải thất vọng. Trình Kiến muốn được như anh, cho người ta cảm giác hoàn toàn yên lòng.
Hiển nhiên, điều này cần có nền tảng là thực lực mạnh mẽ, cô muốn mình trở nên mạnh hơn, mong muốn có thể đứng bên Hứa Úy bằng chính năng lực của mình chưa từng thay đổi một giây phút nào.
Từ trường phóng đại theo từng đợt sóng, trường điên từ sinh học hình thành từ virus Camorra kiểu mới tồn tại chung quanh cũng đang được mở rộng dần dần. Trình Kiến có thể nghe thấy tiếng tim mình đập. Cô đứng nghiêm không chút dao động nhưng thực chất, lòng bàn tay đã đổ đẫm mồ hôi.
Vincent cũng đứng im chờ đợi, nhưng thiết bị đã chạy hết công suất mà tiếng bom vẫn chưa vang lên.
“Chẳng lẽ khu vực này không có bom?”
Có người bình luận một câu, Trình Kiến quay đầu muốn tìm người đó, nhưng đúng lúc cô vừa nghiêng đầu thì phía trước cách đó không xa chợt vang lên một tiếng nổ lớn.
“Á!” Cô bị dọa, co người che tai theo phản xạ có điều kiện, tất cả mọi người tại đây đều trải qua giây phút chấn động đó, lúc ngẩng đầu, cách kính bảo hộ, Trình Kiến bắt gặp ánh mắt quan tâm của Hàn Hành.
“Không sao chứ ạ?”
Cô bị ù tai, không nghe thấy tiếng của Hàn Hành, bèn xáp lại muốn nghe xem cậu nói gì. Hàn Hành đỏ mặt, vội xua tay tỏ ý không có gì, chỉ đỡ cô đứng vững dậy.
Tiếng bom nổ vẫn đang vang lên liên tiếp, cơ hồ cứ cách vài giây, nhiều nhất nửa phút, là lại có bom nổ.
Tràng nổ tập trung này tới rất nhanh, thống kê cuối cùng cho thấy khu vực này bị sụp năm tòa nhà, có tổng cộng ba mươi sáu quả bom phát nổ, đa số đều được gài ở nơi lưu lượng người qua lại lớn.
Do đã sớm sơ tán cư dân nên tỉ lệ thiệt hại về người là không, giảm bớt được mối họa ngầm rồi, những khu vực không chịu ảnh hưởng có thể đón cư dân dọn về ngay, mà những nơi có bom phát nổi thì còn cần khử trùng mấy ngày mới có thể cho phép người không phận sự lại gần.
Vụ nổ này có thể chứng minh suy đoán của Trình Kiến trước đó là chính xác, mạch suy nghĩ của cô triệt để thông suốt, tâm trạng khó lòng ổn định, đêm đó dứt khoát không ngủ, nổi hứng liên lạc cả đêm với nhân viên kĩ thuật trong phòng thí nghiệm, nhanh chóng chế tạo thiết bị ức chế trường điện từ sinh học mà lúc trước mình mới chỉ tạo mô hình cơ bản ra, chiều hôm sau lập tức đưa vào sử dụng. Có thứ này, họ có thể đề phòng phe Dahl đột ngột cho bom nổ trong lúc quân đội đang tiến hành sơ tán dân cư.
Trước đó, Trình Kiến không xác định được suy nghĩ của mình có hoàn toàn chính xác hay không nên mới không sản xuất hàng loạt thiết bị ức chế trường điện từ sinh học, nhưng có đã đề nghị yêu cầu công xưởng chuẩn bị nguyên vật liệu từ trước, bây giờ chỉ cần họ nhanh chóng lắp vào thành hình, hiệu suất đương nhiên rất cao.
Thiết bị ức chế này chỉ nhằm vào trường điện từ sinh học do virus mới hình thành, nhưng cũng sẽ gây nên chút ít tổn hại với cơ thể người. Thế nên trong lúc tổ chức sơ tán, không ít cư dân đã xuất hiện phản ứng cơ thể mãnh liệt như chảy máu mũi, đầu váng mắt hoa, ê ẩm mình mẩy, thậm chí còn có cả ngất xỉu, nhưng ít nhất, trước khi bảo đảm họ an toàn rời khỏi khu vực ẩn chứa tai họa, sẽ không có bất kì một quả bom nào nổ trước hạn. Còn những triệu chứng này, sau một hai ngày rời khỏi phạm vi ức chế trường điện từ thì về cơ bản đều hoàn toàn biến mất.
Từ năm giờ chiều hôm đó cho đến khi hoàn toàn giải trừ hiểm họa bom mìn ở Greenfield, tổng cộng mất tám ngày.
Giữa chừng, Trình Kiến có cải tiến toàn bộ hệ thống lại một lần trong thời gian ngắn. Thông qua thiết bị khuếch đại trường điện từ sinh học, cô truy ngược tìm ra những khu vực phản ứng mãnh liệt, chế tạo ra radar cảm ứng trường điện từ sinh học. Thiết bị này giúp xác định vị trí trước khi bom nổ, thế nên ngoài bảy mươi quả bom nổ trong hai khu vực don dẹp ba ngày đầu, toàn bộ gần ba trăm quả còn lại đều được chủ động gỡ bỏ an toàn, không gây nên bất kì ảnh hưởng gì.
Trong khoảng thời gian đó, phần tử khủng bố của Dahl đã thử tập kích năm lần, nhưng lần nào cũng bị lực lượng quân đội trú đóng vòng ngoài đánh cho tan tác. Đồng thời, khu an toàn Noah cũng nhận được vũ khí bí mật Trình Kiến nghiên cứu ra bên này, nhanh chóng khai triển hành động quét dọn. Chưa tới nửa tháng, hiểm họa ngầm ở cả hai khu an toàn đều được giải trừ rốt ráo.
Mà tất cả những chuyện này gần như đều là công lao của Trình Kiến đứng đằng sau.
Clara chú ý tới động tác của Hàn Hành, nói với Trình Kiến đang nhai kĩ nuốt chậm: “Tôi cứ nghĩ mãi lí do chỉ huy phái một thằng nhóc tới bảo vệ cưng.”
“Ừ… Tại sao?” Trình Kiến không suy nghĩ nhiều về chuyện này, cô rất ít khi phỏng đoán tâm tư của Hứa Úy, vì cơ bản là cô đoán không ra.
Clara cười, thấy Trình Kiến ù ù cạc cạc bèn chẳng nói nữa, chỉ nghĩ trong đầu, có lẽ là bởi vì Hàn Hành có cảm xúc không bình thường với Trình Kiến, tuy thứ tình cảm đó còn chưa đủ để cậu ta ra tay làm gì Trình Kiến nhưng nhất định cậu sẽ vì vậy mà không tiếc tính mạng bảo vệ cô.
Quan trọng nhất chính là ở đó, trong tích tắc khi đưa ra phán đoán, cậu sẽ không tiếc mạng.
Trước khi đi Hứa Úy từng nói về sau Trình Kiến có thể sẽ đối mặt với rất nhiều nguy hiểm. Trong khu an toàn đâu đâu cũng có tình báo của Dahl, cô phá giải được bom kiểu mới, khả năng bị sát hại không cao, ngược lại bên kia ắt rất muốn cướp cô. Anh có nhiệm vụ trọng yếu hơn, không thể bứt thân ra được nên chỉ có thể chọn người mình tin tưởng nhất bảo vệ Trình Kiến. Clara là lựa chọn thích hợp, bản thân cô rất minh bạch chuyện này, nhưng người còn lại lại là một cậu nhóc như Hàn Hành, làm Clara cảm thấy rất khó hiểu.
… Cho đến khi cô xác nhận được ánh mắt Hàn Hành nhìn Trình Kiến mới rồi.
Clara tin rằng mọi quyết định của Hứa Úy chắc chắn đều là tốt nhất với Trình Kiến ở hiện tại. Anh chỉ cần xác định được người mình yêu ổn thỏa và an toàn, còn những cái khiến người người ta ghen tuông kia, anh đều có thể tạm thời bỏ qua.
Người đàn ông này quá tỉnh táo, cũng quá lí trí, ít nhất thì nếu là cô, Clara không thể sắp xếp kẻ có lòng mến mộ người mình yêu bảo vệ cô ấy để đảm bảo an toàn cho cô ấy, đó là một thử thách khảo nghiệm lòng tin và quan hệ giữa họ. Mà anh, để Trình Kiến có thể sống sót, trước tiên anh sẽ chấp nhận mọi khả năng có thể xảy ra điều không hay, không để tâm bị phản bội, chỉ quan tâm mạng sống của cô.
Clara buông hai chân vắt tréo xuống, nở nụ cười bình tĩnh nhìn Trình Kiến. Song, Trình Kiến không cần phải biết những chuyện này, giống như mỗi một lần anh lặng lẽ giúp cô gạt trừ chướng ngại trong quá khứ vậy.
“Bao giờ thì thượng tá Hứa Úy trở lại ạ?” Trình Kiến còn chuyện phải xử lí, cô phải tập hợp với người của tổ gỡ bom, kịp thời xử lí vấn đề gặp phải tại hiện trường, cùng lắm chỉ có thể nán lại đây đến chiều.
“Ít nhất cũng phải hai, ba ngày.”
“Vậy chắc là tôi phải liên lạc với tổ gỡ bom trước đây, kỹ thuật này vẫn chưa được áp dụng vào thực tế lần nào, phỏng chừng hiện trường còn rất nhiều vấn đề, tôi phải theo sát.”
“Không thành vấn đề, tôi và Hàn Hành sẽ đi cùng cưng.”
Lúc tới Trình Kiến không mang hành lí gì theo, lúc đi lại dẫn theo hai người bảo vệ. Tổ gỡ bom đã tới địa điểm đầu tiên lên kế hoạch phá bom, cư dân quanh đó đã được sơ tán toàn bộ trong vòng hai ngày.
Lúc Vincent tới nơi, trông thấy hai người đi theo Trình Kiến thì cảm thấy hơi quái dị, Trình Kiến bèn giải thích với cậu, cậu lập tức hiểu ra.
“Xem ra sắp tới em phải bám chặt theo chị mới được, thế mới đủ an toàn.” Vincent đăm chiêu xoa cằm.
“Nếu bên cô ấy nguy hiểm như vậy thì cậu theo chúng tôi sẽ càng dễ gặp nguy hơn ấy, dù sao chúng tôi cũng không chịu trách nhiệm bảo vệ cậu.” Clara quay đầu nhìn cậu, Vincent thấy Clara nở nụ cười thâm thúy, da đầu tê rần, vội vã quay đi làm việc.
Tầm năm giờ chiều, mọi thứ đều đã được bố trí thỏa đáng. Trình Kiến mặc quần áo bảo hộ, đeo mặt nạ phòng độc kiểm tra tình hình tại hiện trường. Vì trong bom kiểu mới có virus Camorra kiểu mới nên mọi người đều trang bị trọn bộ bảo hộ, khu vực từng tấp nập người qua kẻ lại này giờ đây yên lặng như vùng đất chết.
“Bắt đầu đi.”
Mọi người cùng nín thở, công tắc trên máy móc được bật lên từng cái, thiết bị khuếch đại trường điện từ sinh học từ từ phát huy tác dụng, Trình Kiến cũng hơi khẩn trương.
Nếu thiết bị này không thể làm bom giấu ở Greenfield phát nổ thì mọi thứ cô làm trước đó đều sẽ đổ sông đổ bể phải làm lại, khẳng định sẽ không đủ thời gian.
Bị hạ ba cấp là chuyện nhỏ, chủ yếu là cô không muốn làm những người đặt lòng tin vào cô phải thất vọng.
Như Hứa Úy vậy, mọi người kí thác kỳ vọng vào anh, anh chưa từng để ai phải thất vọng. Trình Kiến muốn được như anh, cho người ta cảm giác hoàn toàn yên lòng.
Hiển nhiên, điều này cần có nền tảng là thực lực mạnh mẽ, cô muốn mình trở nên mạnh hơn, mong muốn có thể đứng bên Hứa Úy bằng chính năng lực của mình chưa từng thay đổi một giây phút nào.
Từ trường phóng đại theo từng đợt sóng, trường điên từ sinh học hình thành từ virus Camorra kiểu mới tồn tại chung quanh cũng đang được mở rộng dần dần. Trình Kiến có thể nghe thấy tiếng tim mình đập. Cô đứng nghiêm không chút dao động nhưng thực chất, lòng bàn tay đã đổ đẫm mồ hôi.
Vincent cũng đứng im chờ đợi, nhưng thiết bị đã chạy hết công suất mà tiếng bom vẫn chưa vang lên.
“Chẳng lẽ khu vực này không có bom?”
Có người bình luận một câu, Trình Kiến quay đầu muốn tìm người đó, nhưng đúng lúc cô vừa nghiêng đầu thì phía trước cách đó không xa chợt vang lên một tiếng nổ lớn.
“Á!” Cô bị dọa, co người che tai theo phản xạ có điều kiện, tất cả mọi người tại đây đều trải qua giây phút chấn động đó, lúc ngẩng đầu, cách kính bảo hộ, Trình Kiến bắt gặp ánh mắt quan tâm của Hàn Hành.
“Không sao chứ ạ?”
Cô bị ù tai, không nghe thấy tiếng của Hàn Hành, bèn xáp lại muốn nghe xem cậu nói gì. Hàn Hành đỏ mặt, vội xua tay tỏ ý không có gì, chỉ đỡ cô đứng vững dậy.
Tiếng bom nổ vẫn đang vang lên liên tiếp, cơ hồ cứ cách vài giây, nhiều nhất nửa phút, là lại có bom nổ.
Tràng nổ tập trung này tới rất nhanh, thống kê cuối cùng cho thấy khu vực này bị sụp năm tòa nhà, có tổng cộng ba mươi sáu quả bom phát nổ, đa số đều được gài ở nơi lưu lượng người qua lại lớn.
Do đã sớm sơ tán cư dân nên tỉ lệ thiệt hại về người là không, giảm bớt được mối họa ngầm rồi, những khu vực không chịu ảnh hưởng có thể đón cư dân dọn về ngay, mà những nơi có bom phát nổi thì còn cần khử trùng mấy ngày mới có thể cho phép người không phận sự lại gần.
Vụ nổ này có thể chứng minh suy đoán của Trình Kiến trước đó là chính xác, mạch suy nghĩ của cô triệt để thông suốt, tâm trạng khó lòng ổn định, đêm đó dứt khoát không ngủ, nổi hứng liên lạc cả đêm với nhân viên kĩ thuật trong phòng thí nghiệm, nhanh chóng chế tạo thiết bị ức chế trường điện từ sinh học mà lúc trước mình mới chỉ tạo mô hình cơ bản ra, chiều hôm sau lập tức đưa vào sử dụng. Có thứ này, họ có thể đề phòng phe Dahl đột ngột cho bom nổ trong lúc quân đội đang tiến hành sơ tán dân cư.
Trước đó, Trình Kiến không xác định được suy nghĩ của mình có hoàn toàn chính xác hay không nên mới không sản xuất hàng loạt thiết bị ức chế trường điện từ sinh học, nhưng có đã đề nghị yêu cầu công xưởng chuẩn bị nguyên vật liệu từ trước, bây giờ chỉ cần họ nhanh chóng lắp vào thành hình, hiệu suất đương nhiên rất cao.
Thiết bị ức chế này chỉ nhằm vào trường điện từ sinh học do virus mới hình thành, nhưng cũng sẽ gây nên chút ít tổn hại với cơ thể người. Thế nên trong lúc tổ chức sơ tán, không ít cư dân đã xuất hiện phản ứng cơ thể mãnh liệt như chảy máu mũi, đầu váng mắt hoa, ê ẩm mình mẩy, thậm chí còn có cả ngất xỉu, nhưng ít nhất, trước khi bảo đảm họ an toàn rời khỏi khu vực ẩn chứa tai họa, sẽ không có bất kì một quả bom nào nổ trước hạn. Còn những triệu chứng này, sau một hai ngày rời khỏi phạm vi ức chế trường điện từ thì về cơ bản đều hoàn toàn biến mất.
Từ năm giờ chiều hôm đó cho đến khi hoàn toàn giải trừ hiểm họa bom mìn ở Greenfield, tổng cộng mất tám ngày.
Giữa chừng, Trình Kiến có cải tiến toàn bộ hệ thống lại một lần trong thời gian ngắn. Thông qua thiết bị khuếch đại trường điện từ sinh học, cô truy ngược tìm ra những khu vực phản ứng mãnh liệt, chế tạo ra radar cảm ứng trường điện từ sinh học. Thiết bị này giúp xác định vị trí trước khi bom nổ, thế nên ngoài bảy mươi quả bom nổ trong hai khu vực don dẹp ba ngày đầu, toàn bộ gần ba trăm quả còn lại đều được chủ động gỡ bỏ an toàn, không gây nên bất kì ảnh hưởng gì.
Trong khoảng thời gian đó, phần tử khủng bố của Dahl đã thử tập kích năm lần, nhưng lần nào cũng bị lực lượng quân đội trú đóng vòng ngoài đánh cho tan tác. Đồng thời, khu an toàn Noah cũng nhận được vũ khí bí mật Trình Kiến nghiên cứu ra bên này, nhanh chóng khai triển hành động quét dọn. Chưa tới nửa tháng, hiểm họa ngầm ở cả hai khu an toàn đều được giải trừ rốt ráo.
Mà tất cả những chuyện này gần như đều là công lao của Trình Kiến đứng đằng sau.
Danh sách chương