Cuối cùng, Gã Khùng đã chết.
Diệp Sơ Dương cũng không biết con gái của Gã Khùng biết được tin này xong sẽ ra sao.
Nhưng kĩ thuật lái xe của cô là do một tay Gã Khùng chỉ bảo, cô không thể cho qua.
Hôm nay, cô sẽ đưa Trâu Đực đi gặp thượng đế! Khi sắp tới đỉnh núi, Diệp Sơ Dương bắt đầu tăng tốc, lúc này Trâu Đực lại bắt đầu giảm tốc. CCR màu đen dùng đuôi xe húc vào đầu xe McLaren, và ghì chặt.
Xem ra Trâu Đực và cô có cùng chung suy nghĩ.
Diệp Sơ Dương mỉm cười không mấy để tâm, đạp ga tới tốc độ cao nhất, F1 kiên cố húc thẳng vào CCR.
Sau đó cô nhanh chóng lùi xe, lấn vào làn phía trong của đường đua, chạy song song với CCR.
Nhưng đồng thời Diệp Sơ Dương cũng ở sau đối phương một chút.
Thấy Sắp sửa lên tới đỉnh núi, cô xoay vô lăng, đầu xe quay ra ngoài, húc lên thân xe CCR. Húc mạnh hai cú, Trâu Đực ở đối diện chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng.
Hắn đưa mắt nhìn ra bên ngoài, đã sắp chạm vào lan can bảo vệ rồi.
Khi hai chiếc siêu xe húc nhau, xe ở phía sau cũng bắt kịp, chỉ có điều nhìn cú va chạm kịch liệt trên đường đua phía trước, bọn họ sững người sợ hãi không dám chạy lên.
Đùa sao, hai chiếc xe đó căn bản là đang đùa giỡn tới tính mạng, họ đâu có ngốc đâu mà tới hóng hớt.
Trâu Đực nhìn tình hình hiện tại qua gương chiếu hậu, ánh mắt lập tức trở lên hung tợn, hắn ta đạp mạnh bàn đạp ga, hi vọng có thể chống cự lại đòn công kích của Diệp Sơ Dương.
Nhưng rõ ràng là Diệp Sơ Dương sẽ không cho hắn ta cơ hội này.
Đầu xe màu trắng bạc húc thẳng vào lốp trước của đối phương, sau đó Diệp Sơ Dương đánh vô lăng, xoay một góc chín mươi độ.
Trên đường đua đủ để ba xe đi song song, một chiếc CCR bị một chiếc F1 màu trắng chắn ngang đẩy lên lan can.
Trên mặt Trâu Đực lần đầu tiên lộ ra vẻ hoảng sợ.
Hắn ta biết rõ, lan can sắp sửa không đỡ được nữa, còn hắn và xe cũng sắp bị thiếu niên kia húc xuống.
Hắn liền hạ cửa sổ xuống, gào gọi người bên ngoài: "Dừng tay! Tiểu tử thối, dừng ngay lại! Cra sẽ không tha cho mày đâu!"
Diệp Sơ Dương cười nhạt: "Mẹ kiếp, khi mày gài bẫy Gã Khùng, mày có nghĩ dừng tay không?"
Vừa dứt lời, Diệp Sơ Dương tiếp tục đạp ga, tăng tốc tới cực hạn.
Chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi, lan can đã không đỡ được phát ra tiếng răng rắc.
Thấy xe mình sắp bị Diệp Sơ Dương húc rơi xuống vực, sắc mặt Trâu Đực tái mét, nhưng hắn vẫn tiếp tục xoay xở cứu vãn.
Ngay sau đó, Diệp Sơ Dương hiểu ra ý đồ của Trâu Đực liền giảm tốc lại, thậm chí còn lùi lại sau mấy mét. Trâu Đực vốn tưởng mình chết chắc bỗng ngây người vì hành động này của đối phương.
Tuy nhiên, Diệp Sơ Dương chính là nhân cơ hội này, húc mạnh xe đối phương.
Chiếc CCR màu đen bị húc bay đi, sau khi húc đổ hàng lan can bảo vệ xung quanh liền rơi thẳng xuống vực.
Phía trước Diệp Sơ Dương đã không còn vật che chắn để ngăn cản tốc độ của xe, cô lập tức đánh vô lăng, xe đâm vào lan can bảo vệ chưa bị vỡ. Tuy nhiên lan can bảo vệ cũng nhanh chóng bị húc gãy, xe màu trắng bạc lập tức lao đi.
Những tay đua khác ở phía sau giương mắt nhìn, chứng kiến cảnh tượng đó chỉ biết kinh hãi không nói lên lời.
Ôn Phi Vũ nhìn thấy chiếc xe màu trắng bạc kia lao đi, cả người run rẩy, sau đó cứng đơ.
Anh không thể tưởng tượng nổi, nếu Diệp Sơ Dương cũng rơi xuống thì sẽ ra sao.
Diệp Sơ Dương cũng không biết con gái của Gã Khùng biết được tin này xong sẽ ra sao.
Nhưng kĩ thuật lái xe của cô là do một tay Gã Khùng chỉ bảo, cô không thể cho qua.
Hôm nay, cô sẽ đưa Trâu Đực đi gặp thượng đế! Khi sắp tới đỉnh núi, Diệp Sơ Dương bắt đầu tăng tốc, lúc này Trâu Đực lại bắt đầu giảm tốc. CCR màu đen dùng đuôi xe húc vào đầu xe McLaren, và ghì chặt.
Xem ra Trâu Đực và cô có cùng chung suy nghĩ.
Diệp Sơ Dương mỉm cười không mấy để tâm, đạp ga tới tốc độ cao nhất, F1 kiên cố húc thẳng vào CCR.
Sau đó cô nhanh chóng lùi xe, lấn vào làn phía trong của đường đua, chạy song song với CCR.
Nhưng đồng thời Diệp Sơ Dương cũng ở sau đối phương một chút.
Thấy Sắp sửa lên tới đỉnh núi, cô xoay vô lăng, đầu xe quay ra ngoài, húc lên thân xe CCR. Húc mạnh hai cú, Trâu Đực ở đối diện chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng.
Hắn đưa mắt nhìn ra bên ngoài, đã sắp chạm vào lan can bảo vệ rồi.
Khi hai chiếc siêu xe húc nhau, xe ở phía sau cũng bắt kịp, chỉ có điều nhìn cú va chạm kịch liệt trên đường đua phía trước, bọn họ sững người sợ hãi không dám chạy lên.
Đùa sao, hai chiếc xe đó căn bản là đang đùa giỡn tới tính mạng, họ đâu có ngốc đâu mà tới hóng hớt.
Trâu Đực nhìn tình hình hiện tại qua gương chiếu hậu, ánh mắt lập tức trở lên hung tợn, hắn ta đạp mạnh bàn đạp ga, hi vọng có thể chống cự lại đòn công kích của Diệp Sơ Dương.
Nhưng rõ ràng là Diệp Sơ Dương sẽ không cho hắn ta cơ hội này.
Đầu xe màu trắng bạc húc thẳng vào lốp trước của đối phương, sau đó Diệp Sơ Dương đánh vô lăng, xoay một góc chín mươi độ.
Trên đường đua đủ để ba xe đi song song, một chiếc CCR bị một chiếc F1 màu trắng chắn ngang đẩy lên lan can.
Trên mặt Trâu Đực lần đầu tiên lộ ra vẻ hoảng sợ.
Hắn ta biết rõ, lan can sắp sửa không đỡ được nữa, còn hắn và xe cũng sắp bị thiếu niên kia húc xuống.
Hắn liền hạ cửa sổ xuống, gào gọi người bên ngoài: "Dừng tay! Tiểu tử thối, dừng ngay lại! Cra sẽ không tha cho mày đâu!"
Diệp Sơ Dương cười nhạt: "Mẹ kiếp, khi mày gài bẫy Gã Khùng, mày có nghĩ dừng tay không?"
Vừa dứt lời, Diệp Sơ Dương tiếp tục đạp ga, tăng tốc tới cực hạn.
Chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi, lan can đã không đỡ được phát ra tiếng răng rắc.
Thấy xe mình sắp bị Diệp Sơ Dương húc rơi xuống vực, sắc mặt Trâu Đực tái mét, nhưng hắn vẫn tiếp tục xoay xở cứu vãn.
Ngay sau đó, Diệp Sơ Dương hiểu ra ý đồ của Trâu Đực liền giảm tốc lại, thậm chí còn lùi lại sau mấy mét. Trâu Đực vốn tưởng mình chết chắc bỗng ngây người vì hành động này của đối phương.
Tuy nhiên, Diệp Sơ Dương chính là nhân cơ hội này, húc mạnh xe đối phương.
Chiếc CCR màu đen bị húc bay đi, sau khi húc đổ hàng lan can bảo vệ xung quanh liền rơi thẳng xuống vực.
Phía trước Diệp Sơ Dương đã không còn vật che chắn để ngăn cản tốc độ của xe, cô lập tức đánh vô lăng, xe đâm vào lan can bảo vệ chưa bị vỡ. Tuy nhiên lan can bảo vệ cũng nhanh chóng bị húc gãy, xe màu trắng bạc lập tức lao đi.
Những tay đua khác ở phía sau giương mắt nhìn, chứng kiến cảnh tượng đó chỉ biết kinh hãi không nói lên lời.
Ôn Phi Vũ nhìn thấy chiếc xe màu trắng bạc kia lao đi, cả người run rẩy, sau đó cứng đơ.
Anh không thể tưởng tượng nổi, nếu Diệp Sơ Dương cũng rơi xuống thì sẽ ra sao.
Danh sách chương