Cổ Vân Quỳ bị kiếm của Tần Qua rạch một chút da, không nghiêm trọng cũng không cần băng bó, cho nên sau khi kê đơn thuốc đau bụng cho nàng, Lương Tân để lại chút thuốc bôi kim sang.
Nàng nâng đầu ngón tay, chậm rãi đưa đến dưới mũi, ngửi thấy chút hương thuốc nhàn nhạt.
Nàng đã từng thay thuốc cho Thái tử, mùi này rất giống.
Ngẩn người hồi lâu, cuối cùng nhớ ra sau khi ngất xỉu, cổ như bị côn trùng cắn một cái, hóa ra là bị thương sao?
May mà không đau lắm, chỉ là cái cào kia hình như rách da, trong móng tay cũng không có vết m.á.u nên nàng không nghĩ nhiều nữa, yên tĩnh nằm đó.
Chỉ là sau khi hôn mê ngủ một giấc thật sâu, giờ phút này không còn chút buồn ngủ nào. Nhưng đây là tẩm điện của Thái tử, không phải giường ván ở thiên điện của nàng, muốn trở mình thế nào cũng tùy ý.
Vân Quỳ không dám cử động lung tung, Thái tử điện hạ sau lưng có cảm giác tồn tại quá mạnh mẽ, hơi thở phả ra như có như không rơi trên gáy nàng. Nàng cũng không biết tại sao, dường như chỉ cần một mồi lửa là cháy, cả lưng đều nóng hầm hập.
Thái tử nhìn chằm chằm vết thương trên cổ nàng, trước mắt lại hiện ra cảnh đêm trúng hợp hoan tán, hai vết răng cắn nhè nhẹ lưu lại bên cổ nàng, nhất thời tâm tư d.a.o động.
Hương cỏ xanh nhàn nhạt vờn quanh chóp mũi, Thái tử nhắm mắt lại, để cơn nóng nảy khó hiểu kia chậm rãi lắng xuống.
……
Đầu tháng mười một, Đông Cung nghênh đón cuộc đại thanh tẩy đầu tiên sau khi Thái tử hồi cung.
Mấy trăm cung nhân lần lượt vào hình phòng thẩm vấn, do Tào Nguyên Lộc đích thân xét hỏi. Tất cả những kẻ có ý đồ bất chính sẽ bị đánh c.h.ế.t tại chỗ, tra tấn nghiêm hình, hoặc bị đuổi ra khỏi cung. Khắp Đông Cung nhất thời như địa ngục, người người cảm thấy bất an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chỉ vì tội danh “có ý đồ bất chính” quá mức mơ hồ, thế nào là “có ý đồ bất chính”, làm sao phán định “có ý đồ bất chính”? Đa số cung nhân căn bản không có cơ hội tiếp cận Thái tử, càng chưa từng làm chuyện bất chính, còn những kẻ gian tế các phương cài cắm vào, phần lớn vẫn chỉ đang quan sát, chưa có bất kỳ hành động khinh suất nào.
Nhưng chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, số người bị đánh c.h.ế.t đã hơn mười người. Người bị lôi đi thậm chí có thể là một tiểu tỳ quét dọn vô danh ở ngoại viện.
Bên ngoài hình phòng gió lạnh thấu xương, hàn ý đáng sợ. Mấy chục người run rẩy xếp hàng chờ thẩm vấn.
Thị vệ ở cửa chiếu theo danh sách gọi người, năm người một nhóm. Cách đó không xa chính là hiện trường thi hành trượng hình, thỉnh thoảng lại có người bị lôi ra dùng gậy đánh chết. Tiếng quỷ khóc sói gào dưới trượng hình vang lên không ngừng. Người chịu hình kêu xé lòng xé phổi, người nghe cũng không khỏi kinh hồn bạt vía, sợ tai họa kế tiếp giáng xuống đầu mình.
Trong hình phòng tràn ngập mùi m.á.u tanh nồng nặc, trên vách tường treo đủ loại hình cụ. Ở chính giữa một chiếc bàn dài bày chỉnh tề d.a.o cắt lớn nhỏ, kìm sắt, kim châm, lò than với củi than hồng cháy xèo xèo.
Tào Nguyên Lộc ngồi trên một chiếc ghế dựa làm bằng gỗ đàn hương, Tần Qua, Đức Thuận và những người khác đứng bên cạnh, xét hỏi từng cung nữ, thái giám bước vào.
Trong hoàn cảnh như vậy, rất nhiều người vừa bước vào cửa đã không nhịn được nôn mửa, chóng mặt, sợ hãi tột độ, đồng thời cũng dễ dàng bộc lộ ý nghĩ trong lòng hơn.
Không ai biết ở phía sau một tấm bình phong không đáng chú ý trong hình phòng, người thật sự nắm giữ sinh mệnh của bọn họ đang ngồi đó.
Trước đây Thái tử bệnh tật triền miên, không có lòng dạ nào để ý, đa phần là đợi người ta không nhịn được, tự động mò đến trước mặt, hắn mới g.i.ế.c gà dọa khỉ, để những dòm ngó ngôi vị trữ quân bên ngoài càng ngang ngược, không kiêng nể gì.
Nếu thật sự truy cứu, những người này không một ai có thể thoát khỏi mắt hắn.
Huống chi giờ còn có thêm thuật đọc tâm, dù tâm cơ sâu đến đâu, trước mặt hắn cũng chie như giấy trắng, chỉ cần một mồi lửa nhỏ cũng có thể thiêu rụi thành tro.
Vậy nên khi những cung nhân trong lòng có quỷ này tiếp nhận thẩm vấn, rõ ràng trả lời không một kẽ hở, tự cho rằng từ khi vào Đông Cung đến nay, mọi lời nói việc làm đều không có sơ hở, nhưng vẫn dễ dàng bị nhìn thấu.
Tần Qua đứng bên cạnh bình phong, hành động theo cử chỉ tay của chủ tử. Ngón trỏ gõ bàn là lập tức đánh chết, ngón giữa gõ bàn là tra tấn nghiêm hình, ngón út gõ bàn là đuổi khỏi Đông Cung. Nếu không có bất kỳ động thái nào, thì người này vô tội, có thể giữ lại.
Nàng nâng đầu ngón tay, chậm rãi đưa đến dưới mũi, ngửi thấy chút hương thuốc nhàn nhạt.
Nàng đã từng thay thuốc cho Thái tử, mùi này rất giống.
Ngẩn người hồi lâu, cuối cùng nhớ ra sau khi ngất xỉu, cổ như bị côn trùng cắn một cái, hóa ra là bị thương sao?
May mà không đau lắm, chỉ là cái cào kia hình như rách da, trong móng tay cũng không có vết m.á.u nên nàng không nghĩ nhiều nữa, yên tĩnh nằm đó.
Chỉ là sau khi hôn mê ngủ một giấc thật sâu, giờ phút này không còn chút buồn ngủ nào. Nhưng đây là tẩm điện của Thái tử, không phải giường ván ở thiên điện của nàng, muốn trở mình thế nào cũng tùy ý.
Vân Quỳ không dám cử động lung tung, Thái tử điện hạ sau lưng có cảm giác tồn tại quá mạnh mẽ, hơi thở phả ra như có như không rơi trên gáy nàng. Nàng cũng không biết tại sao, dường như chỉ cần một mồi lửa là cháy, cả lưng đều nóng hầm hập.
Thái tử nhìn chằm chằm vết thương trên cổ nàng, trước mắt lại hiện ra cảnh đêm trúng hợp hoan tán, hai vết răng cắn nhè nhẹ lưu lại bên cổ nàng, nhất thời tâm tư d.a.o động.
Hương cỏ xanh nhàn nhạt vờn quanh chóp mũi, Thái tử nhắm mắt lại, để cơn nóng nảy khó hiểu kia chậm rãi lắng xuống.
……
Đầu tháng mười một, Đông Cung nghênh đón cuộc đại thanh tẩy đầu tiên sau khi Thái tử hồi cung.
Mấy trăm cung nhân lần lượt vào hình phòng thẩm vấn, do Tào Nguyên Lộc đích thân xét hỏi. Tất cả những kẻ có ý đồ bất chính sẽ bị đánh c.h.ế.t tại chỗ, tra tấn nghiêm hình, hoặc bị đuổi ra khỏi cung. Khắp Đông Cung nhất thời như địa ngục, người người cảm thấy bất an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chỉ vì tội danh “có ý đồ bất chính” quá mức mơ hồ, thế nào là “có ý đồ bất chính”, làm sao phán định “có ý đồ bất chính”? Đa số cung nhân căn bản không có cơ hội tiếp cận Thái tử, càng chưa từng làm chuyện bất chính, còn những kẻ gian tế các phương cài cắm vào, phần lớn vẫn chỉ đang quan sát, chưa có bất kỳ hành động khinh suất nào.
Nhưng chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, số người bị đánh c.h.ế.t đã hơn mười người. Người bị lôi đi thậm chí có thể là một tiểu tỳ quét dọn vô danh ở ngoại viện.
Bên ngoài hình phòng gió lạnh thấu xương, hàn ý đáng sợ. Mấy chục người run rẩy xếp hàng chờ thẩm vấn.
Thị vệ ở cửa chiếu theo danh sách gọi người, năm người một nhóm. Cách đó không xa chính là hiện trường thi hành trượng hình, thỉnh thoảng lại có người bị lôi ra dùng gậy đánh chết. Tiếng quỷ khóc sói gào dưới trượng hình vang lên không ngừng. Người chịu hình kêu xé lòng xé phổi, người nghe cũng không khỏi kinh hồn bạt vía, sợ tai họa kế tiếp giáng xuống đầu mình.
Trong hình phòng tràn ngập mùi m.á.u tanh nồng nặc, trên vách tường treo đủ loại hình cụ. Ở chính giữa một chiếc bàn dài bày chỉnh tề d.a.o cắt lớn nhỏ, kìm sắt, kim châm, lò than với củi than hồng cháy xèo xèo.
Tào Nguyên Lộc ngồi trên một chiếc ghế dựa làm bằng gỗ đàn hương, Tần Qua, Đức Thuận và những người khác đứng bên cạnh, xét hỏi từng cung nữ, thái giám bước vào.
Trong hoàn cảnh như vậy, rất nhiều người vừa bước vào cửa đã không nhịn được nôn mửa, chóng mặt, sợ hãi tột độ, đồng thời cũng dễ dàng bộc lộ ý nghĩ trong lòng hơn.
Không ai biết ở phía sau một tấm bình phong không đáng chú ý trong hình phòng, người thật sự nắm giữ sinh mệnh của bọn họ đang ngồi đó.
Trước đây Thái tử bệnh tật triền miên, không có lòng dạ nào để ý, đa phần là đợi người ta không nhịn được, tự động mò đến trước mặt, hắn mới g.i.ế.c gà dọa khỉ, để những dòm ngó ngôi vị trữ quân bên ngoài càng ngang ngược, không kiêng nể gì.
Nếu thật sự truy cứu, những người này không một ai có thể thoát khỏi mắt hắn.
Huống chi giờ còn có thêm thuật đọc tâm, dù tâm cơ sâu đến đâu, trước mặt hắn cũng chie như giấy trắng, chỉ cần một mồi lửa nhỏ cũng có thể thiêu rụi thành tro.
Vậy nên khi những cung nhân trong lòng có quỷ này tiếp nhận thẩm vấn, rõ ràng trả lời không một kẽ hở, tự cho rằng từ khi vào Đông Cung đến nay, mọi lời nói việc làm đều không có sơ hở, nhưng vẫn dễ dàng bị nhìn thấu.
Tần Qua đứng bên cạnh bình phong, hành động theo cử chỉ tay của chủ tử. Ngón trỏ gõ bàn là lập tức đánh chết, ngón giữa gõ bàn là tra tấn nghiêm hình, ngón út gõ bàn là đuổi khỏi Đông Cung. Nếu không có bất kỳ động thái nào, thì người này vô tội, có thể giữ lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương