“Hai người này rời khỏi Ngân Thành bằng máy bay ngay trong ngày mẹ em đến Ngân Thành.”

“Người này thì rời đi sau vài ngày kể từ khi mẹ em đến.”

“Còn người này thì sau khi tham gia xong sự kiện ở Ngân Thành liền ở lại tỉnh Ngân thị để thị sát, phải hơn chục ngày sau mới rời khỏi Ngân Thành.”

“Tất cả bọn họ đều có khả năng từng gặp mẹ em.”

“Còn người này, nghe nói rời đi bằng chuyên cơ, hoàn toàn có thể đưa mẹ em đi một cách thần không hay quỷ không biết.”

“Trong năm người này, có hai người dễ điều tra, ba người còn lại thì rất khó tiếp cận.”

“Tiểu Chỉ!” Sa Tuyệt nắm lấy tay Phong Chỉ, chân thành nói: “Hiện tại mẹ anh đã qua cơn nguy kịch, điều cần thiết nhất bây giờ là dưỡng bệnh, mà dưỡng bệnh lại là sở trường của Đông y.”

“Vì vậy anh muốn nhờ em ở lại bên cạnh mẹ anh, giúp mẹ anh điều dưỡng cơ thể. Còn anh sẽ đích thân đến Đế Đô điều tra năm người kia, xem có liên quan gì đến mẹ em không. Em thấy thế nào?”

Phong Chỉ nhìn tay mình đang bị nắm chặt, khẽ nhíu mày.

Tại sao Sa Tuyệt lại thích nắm tay cô đến thế? Ngoài mẹ và mấy anh trai hồi nhỏ, chưa từng có ai làm vậy với cô.

Nếu là người khác dám làm vậy, cô đã đánh rồi.

Nhưng mà… những lời Sa Tuyệt nói, hình như cũng có lý.

Cô nghĩ một lát, rồi thành thật nói:

“Mặc dù em cũng rất lo cho mẹ em, nhưng em vẫn muốn tự mình đi tìm bà.”

Sa Tuyệt đáp:

“Anh hiểu cảm giác của em.”

“Nhưng mà, năm người này đều là những nhân vật lớn, ai tiếp cận họ cũng sẽ bị điều tra kỹ lưỡng.”

“Em suốt ngày tìm mẹ trên mạng, chắc chắn bọn họ đã biết đến em. Nếu em xuất hiện ở Đế Đô, lại còn quanh quẩn gần họ, họ sẽ lập tức nhận ra em đang tìm mẹ em. Lúc đó không biết họ sẽ làm gì với mẹ em nữa.”

“Tuy anh cũng có chút danh tiếng, nhưng giữa anh và mẹ em không có nhiều liên hệ. Dù có bị họ phát hiện, họ cũng không nghĩ là anh đi tìm mẹ em.”

“Hơn nữa anh sẽ âm thầm đến Đế Đô, không để ai biết. Tất cả mọi người đều sẽ nghĩ anh vẫn đang ở hải đảo chăm mẹ, không ai nghi ngờ anh đã rời đi.”

Giới thượng lưu ở tầng cao nhất quá phức tạp, quá nguy hiểm, mà tư duy của Tiểu Chỉ lại quá thẳng thắn.

Chuyện giao thiệp với những người ở tầng lớp đó, cứ để anh làm thì hơn.

Phong Chỉ suy nghĩ một chút, thấy anh nói cũng có lý, bèn gật đầu:

“Được rồi.”

“Nếu có tin gì về mẹ em, anh nhất định phải nói với em ngay đấy.”

Sa Tuyệt giơ tay lên trời thề:

“Anh đảm bảo, chỉ cần có tin tức gì về mẹ em, anh sẽ là người đầu tiên báo cho em biết.”

Vậy là quyết định xong.

Đêm hôm đó, Sa Tuyệt âm thầm rời khỏi biệt thự.

Ngoài Phong Chỉ, chỉ có Tiểu Bạch, Tiểu Hắc và nhân viên y tế của Bạch Phượng Châu biết chuyện này.

Ở một nơi khác.

Sau khi đến nước ngoài thuyết phục những người bạn cũ của ông ngoại trước khi mất ủng hộ mình, Phong Cương vội vã trở về nhà.

Vừa bước vào phòng khách, anh đã thấy Phong Hầu và Phong Tước ngồi chồm hỗm trên ghế sofa, vừa nhìn máy tính bảng vừa mắng chửi.

“Bà cô già 19 tuổi chẳng khác gì bà cô già 18 tuổi! Chắc chắn cũng giống anh, dùng tài khoản người khác để tặng quà, tức c.h.ế.t mất thôi!”

“Bà cô già này chắc chắn xấu xí lắm, nên mới bị chồng ghét, con cái cũng không thương, buồn chán tới mức vung tiền để cầu sự chú ý…”

“Không, nhất định là đàn ông giả gái, thấy Tiểu Chỉ nhà mình dễ thương nên cố ý giả làm bà cô già, nhằm khiến Tiểu Chỉ bớt đề phòng, rồi dùng tiền để dụ dỗ em ấy…”

“Đúng là người trong giới giải trí, vừa nhìn đã thấy rõ mưu đồ đen tối của lão già kia, hôm nay nhất định phải lôi hắn xuống!”

Phong Cương nhíu mày:

“Hôm nay là cuối tuần, Tiểu Tước thì không nói làm gì, nhưng Tiểu Hầu chẳng phải có rất nhiều lịch trình sao?”

Phong Hầu vẫn mải mê tặng quà, không thèm ngẩng đầu:

“Ban đầu thì có, nhưng không hiểu sao, mấy lịch trình đó đột nhiên đều bị hủy hết. Bộ phim đã thỏa thuận ký hợp đồng cũng xảy ra vấn đề, phải sửa lại kịch bản.”

“Người đại diện nói có thể có nhân vật lớn nào đó đang âm thầm chơi xấu em, bảo em dạo này nên im lặng, đừng xuất hiện, đừng phát biểu, đừng đáp lại tin đồn, chờ anh ta điều tra xong rồi tính.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Thế nên giờ em rảnh quá, suốt ngày ở nhà ủng hộ sự nghiệp livestream của Tiểu Chỉ.”

Phong Cương nghe xong, linh cảm có điều bất thường:

“Không phải cậu nói sau khi tham gia show truyền hình thì độ nổi tiếng tăng vọt, tăng hơn mười mấy vạn fan thật à? Sao lại đột ngột bị hủy hết việc?”

“Biết đâu được.” Phong Hầu tỏ vẻ không quan tâm, “Có thể là đối thủ ganh tị rồi giở trò sau lưng thôi.”

“Em cũng chẳng sao cả, em đâu thiếu tiền, rảnh rỗi ở nhà hỗ trợ Tiểu Chỉ cũng tốt.”

《Người Khiêu Chiến Dũng Cảm》đã đạt được thành công chưa từng có.

Các khách mời tham gia chương trình đương nhiên cũng nổi đình nổi đám, lượng fan tăng vọt.

Ngoại trừ anh ta, người được lợi nhiều nhất tất nhiên là Tiểu Chỉ và Sa Tuyệt, độ nổi tiếng gần như sánh ngang các lưu lượng hàng đầu.

Đường Đường nhận được rất nhiều lời mời cameo trong các bộ phim truyền hình và điện ảnh.

Tống Kim Thời không chỉ nhận được kịch bản vai chính trong một IP lớn, mà còn được các đạo diễn nổi tiếng mời thử vai.

Ngay cả Thẩm Gia Tuấn cũng thành công nhận được lời mời tham gia vài vai phụ quan trọng trong phim truyền hình.

Còn có Lý Cửu… thì thôi, c.h.ế.t quách cho rồi.

Chỉ có Sa Ảnh Nhi và Mã Hóa Long là thảm bại quay về.

Sa Ảnh Nhi thì không nói, độ nổi tiếng tụt dốc thảm hại.

Còn Mã Hóa Long thì hoàn toàn trở thành “chuột qua đường”, ai cũng muốn đánh!

Chương trình còn chưa kết thúc, người của Sa Tuyệt đã tìm được đoạn ghi âm mà Mã Hóa Long từng nhắc tới, và công khai nó lên mạng, hoàn toàn xóa sạch oan uổng cho bản thân.

Chỉ tiếc là vụ án của Mã Hóa Long phạm phải lại xảy ra ở nước ngoài, hơn nữa đã được xử lý xong, trong nước không thể truy cứu trách nhiệm hình sự. Vì vậy cư dân mạng chỉ có thể dùng cách khác để “trừng phạt” hắn.

Chương trình vừa kết thúc, Mã Hóa Long đã bị công ty quản lý hủy hợp đồng và kiện ra tòa, đòi bồi thường một khoản khổng lồ.

Hắn còn bị dân mạng truy lùng tận nơi, chỗ ở bị tạt sơn, vừa ló mặt ra ngoài là bị ném trứng...

Tin tức mới nhất là Mã Hóa Long đã suy sụp tinh thần, trở nên điên điên dại dại, suốt ngày gào lên: “Có ma!”, “Cứu mạng với!”, “Đừng g.i.ế.c tôi!”…

Hiện đã bị gia đình đưa vào bệnh viện tâm thần điều trị…

“Vậy à?” Phong Cương vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn, “Với bối cảnh và độ nổi tiếng của em, trong giới còn ai có thể đè bẹp em đến mức này?”

Phong Hầu khoát tay, lạc quan nói:

“Anh khỏi lo, đây là chuyện thường ngày ở giới giải trí thôi, qua một thời gian là ổn lại.”

Phong Cương vốn cũng không quan tâm nhiều đến chuyện showbiz, thấy Phong Hầu nói vậy thì chuyển chủ đề.

“Vừa rồi hai đứa nói ủng hộ sự nghiệp livestream của Tiểu Chỉ, là chuyện gì vậy?”

Phong Hầu đắc ý nói:

“Đương nhiên là tặng quà ủng hộ Tiểu Chỉ rồi!”

Hạt Dẻ Rang Đường

“Điên tiết nhất là có một tên ‘dì già 18 tuổi’ với ‘dì già 19 tuổi’ suốt ngày tranh hạng nhất với em! Đáng ghét nhất là nền tảng giới hạn mỗi người chỉ có thể tặng tối đa 1000 vạn một tháng, em đành phải mượn tài khoản của Tiểu Tước để tặng thêm.."

“Á á á, cái dì già 19 tuổi kia lại tặng thêm 1000 vạn rồi! Đúng là quá đáng!”

“Anh cả, mau đăng ký tài khoản đi, lấy tên là Kim Toản Hầu Ca, rồi tặng Tiểu Chỉ 1000 vạn nha!”

“Trẻ con!” Phong Cương rót cho mình ly soda, tức tối nói, “Các cậu làm mấy trò này mà Tiểu Chỉ biết được, con bé sẽ chỉ mắng các cậu là đồ ngốc thôi.”

Phong Tước và Phong Hầu chẳng buồn để ý anh nói gì, vẫn la hét như khỉ:

“Woa, avatar của cái tên giả gái kia hơi giống mẹ mình đó, nhưng không đẹp bằng, kém xa mẹ luôn!”

“Chắc chắn hắn đã nhìn thấy avatar của mẹ, sau đó dùng AI để tạo ra một cái giống giống, định dùng cách đó để lấy lòng Tiểu Chỉ, kéo gần khoảng cách!”

“Đúng là lão già xảo quyệt, chúng ta nhất định phải đề phòng!”

Lời nói vô tình.

Người nghe thì lại để tâm.

Phong Cương chợt động lòng, liền hỏi:

“Hai đứa kiểm tra thử xem địa chỉ đăng ký của cái tài khoản ‘dì già’ đó có phải ở Đế Đô không?”

Phong Tước nhìn một lát rồi nói:

“Đúng là ở Đế Đô, đăng ký ngày 8 tháng 10.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện