Thực ra, Tô Nhiên vốn định nói, vậy em cũng muốn tiến tới.

Chu Hàng tựa như một con dã thú đã bắt được con mồi, mà cô cũng không thuần túy chỉ là một miếng ăn.

Bọn họ chẳng qua chỉ là, đúng lúc trùng hợp bước chân vào cạm bẫy của đối phương, cùng mắc vào một chỗ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện