Giải quyết xong chuyện những quỷ hút máu và Ma tộc, nhóm Du Lệ cũng định rời đi, rồi bay đến nước M, tham gia thử vai trong bộ phim mới của đạo diễn O’Neill Street.
Đi cùng còn có Luda, Guzman, hai người một quỷ ngồi chung một chuyến máy bay.
Shiya không ngồi cùng một chỗ với họ mà đi Châu Âu. Gần đây cô nàng mới nhận một bộ phim mới, đúng lúc bên đó cũng bắt đầu quay phim nên lần này cô nàng đặc biệt xin nghỉ phép tới tham gia tuần lễ thời trang, tham gia xong dĩ nhiên phải về rồi.
“Thì ra cô ấy vẫn còn đang quay phim à, vậy cô ấy đến đây làm gì?” Du Lệ kinh ngạc hỏi.
Mặc dù tuần lễ thời trang náo nhiệt nhưng nếu thực sự quá bận thì cũng có rất nhiều minh tinh cũng không tới tham gia. Hành động này của Shiya Keynes khó tránh khỏi hơi kỳ lạ, cứ coi như cô ta là ma nữ đi, nhưng hiện giờ cô ta là người trong giới giải trí, là một diễn viên, được vạn người để ý, bất kể làm gì cũng đều bị soi, dễ khiến người khác hiểu nhầm.
Guzman lạnh lùng đáp, “Ma tộc trước giờ vẫn luôn giảo hoạt xảo trá, ai biết cô ta đang nghĩ gì chứ?”
Du Lệ lườm gã một cái thầm nghĩ anh gì cũng là một Ma tộc có tính cách tốt không thể nói xấu Ma tộc được anh có biết không? Quỷ thiếu niên hút máu không biết, may mà gã cũng không phải quỷ hút máu lắm mồm, sau khi nói xong thì im lặng ngồi yên trên máy bay.
Chử tiên sinh cũng không phải là người phản ứng giống Ma tộc khác, vô cùng bình tĩnh ngồi đợi đăng ký, chơi điện thoại.
Luda mỉm cười bảo, “Nếu tôi đoán không nhầm thì cô ấy hẳn là biết hai người sẽ tới tham gia tuần lễ thời trang nên mới đặc biệt tới đi”
Du Lệ nhìn anh ta đầu tiên, sau đó lại nhìn sang người Chử Hiệt, như đang suy nghĩ điều gì đó vậy.
Mặc kệ là Shiya Keynes có tính toán gì, với sự thông minh của cô ta, hẳn là biết chọn giữ mình, không nên lo lắng quá nhiều.
Chử Hiệt ngẩng đầu nhìn cô, đưa một ly nước uống nóng tới, thấy cô bưng lên uống, mới tiếp tục xem tin tức trên điện thoại di động.
Tin tức do Tours phát ra.
Sau khi xem xong, anh nhanh chóng xóa luôn.
Máy bay vẫn chưa cất cánh, họ ngồi đợi trong phòng đợi, Du Lệ nhìn hai vị siêu sao quốc tế bên cạnh hỏi, “Mục đích của hai anh cũng là nước Mỹ à?”
“Đương nhiên” Luda nhún nhún vai, “Quên nói cho cô biết, chúng tôi cũng muốn tham gia thử vai”
Guzman không nói gì, hiển nhiên là nhất trí với ý đó.
Du Lệ lập tức im lặng, thậm chí còn tự luyến nghĩ, bọn họ tự dưng quyết định tham gia thử vai không lẽ vì cô à?
“Bỏ qua một chuyện khác, kỹ thuật diễn của Anita cũng không tồi, lại là một diễn viên nghiêm túc chuyên nghiệp, đóng phim cùng cô rất vui, đã vậy thì cớ gì không nhận lấy bộ phim này chứ?” Luda lịch sự nói, rất khó để người khác nổi lên ác cảm.
“Tôi thì muốn xem xem những quỷ hút máu và Ma tộc đó định làm gì tiếp” Guzman đáp.
Du Lệ lập tức hiểu ngay, cái gì cũng đều mượn cớ cả, rõ ràng cảm thấy chỉ cần ở cùng một chỗ với cô và Chử Hiệt thôi, chắc chắn có chuyện xảy ra. Vì thế bọn họ mới nghĩ cách đến gần xem, Luda thì dựa vào chức trách nhiệm vụ của giáo sĩ, còn Guzman thì đoán chừng tên quỷ hút máu này làm bạn với con người cũng khá tốt đi.
Không lâu cả nhóm cùng đi đăng ký.
***
Sau khi đến nơi, cả nhóm đều vào ở khách sạn sang trọng nhất trước.
Du Lệ gọi điện cho Bà Cô và An Như báo bình an, rồi lên giường ngủ bù, dùng tinh thần trạng thái tốt nhất để nghênh đón đợt thử vai tới.
Sau một đêm nghỉ ngơi, tinh thần Du Lệ phấn khởi cùng Luda, Alger đi tới nơi thử vai trước.
Đạo diễn O’Neill Street là một nam nhân trung niên hơi mập, tóc màu nâu rối tung, mặc áo sơ mi dúm dó, cứ như ông bác trung niên đã mấy ngày bận quá không có thời gian chăm chút, khó mà đem so sánh ông ta với đạo diễn O,Neill Street nổi tiếng là một được.
Ngay lúc ông ta nhìn thấy Luda và Alger đến, trên mặt lộ ra nụ cười, vui vẻ chào hỏi họ, còn cao hứng bảo, “Luda thân mến, nghe nói anh muốn tới đây, tôi rất vui! Anh có chắc là muốn đóng vai Canh Sâm này không?”
Canh Sâm là tên nhân vật nam chính trong bộ phim “Người ủy thác” mà hôm nay họ muốn thử vai.
Luda cười đáp, “Dĩ nhiên rồi, tôi đến đây cũng vì vai Canh Sâm này mà, xin ông cho tôi cơ hội để tôi thể hiện nó”
Đạo diễn O,Neill Street vui lắm, ông ta vốn đã nhắm sẵn vai nam chính cho Luda này rồi, tiếc là lúc trước bên Luda như có việc gì đó không thể tới, cũng không nhận được câu trả lời chính xác của anh ta.
Sau khi hai người nói chuyện xong, Luda vội vàng giới thiệu Du Lệ với ông ta.
Còn Alger cũng vốn là gương mặt thân quen, đạo diễn O,Neill Street cũng đã từng hợp tác vài lần nên không cần Luda giới thiệu nữa.
“Đây là Anita, chúng tôi gặp nhau ở tuần lễ thời trang nên cùng nhau tới đây” Luda cười bảo.
“Anita, đây là đạo diễn O’Neill Street”
Tuy chỉ mấy lời giới thiệu đơn giản cũng lộ ra ý gián tiếp thừa nhận Luda Holson và Alger Guzman có quan hệ thân sâu với vị nữ diễn viên phương Đông này, nếu không cũng sẽ không đi cùng cô ấy đến đây thử vai, đồng thời còn tự giới thiệu họ nữa.
Đạo diễn O’Neill Street đáp, “Thì ra tiểu thư Anita là bạn của Luda và Alger, tôi còn tưởng những phóng viên đó nói khoác chứ, cứ thích viết linh tinh”
“Họ nói cũng không sai” Alger lạnh nhạt thêm vào, “Anita là một diễn viên chuyên nghiệp”
Lúc này đạo diễn O’Neill Street rất kinh ngạc cứ nhìn Du Lệ không chớp mắt, Du Lệ mỉm cười lễ phép đáp lại.
Hôm nay Du Lệ tới thử vai nữ số 2 trong phim, là bạn gái cũ của nam chính, đạo diễn O’Neill Street chọn mời Du Lệ cũng là nhìn thấy biểu hiện của cô trong phim “Bí Cảnh”, thêm nữa đạo diễn phim “Bí Cảnh” Robert Dessein đề cử, quyết định tạo cơ hội cho vị diễn viên phương đông xinh đẹp này.
Nào biết Luda và Alger lại rất tán thưởng cô, thậm chí còn mạnh mẽ đề cử cô trước mặt ông ta nữa.
Có mấy người mạnh thế này đề cử, cho dù chưa thử vai nhưng trong lòng đạo diễn O’Neill Street đã nghiêng về Du Lệ rồi.
*
Chử Hiệt và trợ lý Trịnh ngồi ở phòng nghỉ bên ngoài đợi kết quả thử vai.
Hôm nay người đến thử vai không nhiều, đều là những diễn viên giống Luda và Alger được đạo diễn O’Neill Stret chọn, thử vai chỉ là trình tự, nếu không có chuyện gì thì họ sẽ trở thành một dàn diễn viên trong bộ phim “Người ủy thác” này rồi.
Một tiếng sau, nhóm Du Lệ cuối cùng cũng ra. Chử Hiệt và trợ lý Trịnh đứng dậy, trợ lý Trịnh nhìn họ nóng ruột muốn hỏi lại thôi.
Du Lệ nhìn Chử Hiệt cười cười bảo, “Tuyết Dung, đừng sốt ruột, đã thành công rồi”
Trợ lý Trịnh sướng quá hét lên thất thanh, sợ quá thất lễ vội vàng bịt miệng lại.
Trên mặt Chử Hiệt lộ ra nụ cười nhạt, lấy áo khoác lên người cô, rồi nhìn Alger và Luda đi theo.
Lần này cả ba người thử vai đều đạt, Luda và Alger vốn chính là nội bộ điều động, chẳng qua đi thử vai cho có thôi. Còn Du Lệ thử vai thì mới đúng, cuối cùng cũng được đạo diễn O’Neill Street đồng ý.
Luda hơi gật đầu với anh bảo, “Phim (Người Ủy thác) sẽ bắt đầu bấm máy vào trung tuần tháng tư, còn chừng nửa tháng nữa, Anita, Chử tiên sinh, hai người có kế hoạch gì không?”
Dĩ nhiên là về nước rồi. Lúc Du Lệ nghĩ vậy thì tự dưng nhớ tới Chử Hiệt từng nói là muốn đi tìm Cổ Ma Lai Nhân Tư, trùng hợp là Lai Nhân Tư đang ở thành phố phía Tây nước M, cách đây cũng không xa. Vì thế Du Lệ nhìn về phía Chử Hiệt. Chử Hiệt nói lạnh nhạt, “Đi tìm Lai Nhân Tư”
Luda và Alger nghe thế đều không bất ngờ. Ngày đó lúc Shiyanói chuyện vẫn không bảo họ tránh đi, nên dĩ nhiên Luda và Alger biết rõ kế hoạch của Chử Hiệt.
Luda ngẫm nghĩ hỏi, “Có cần chúng tôi đi cùng không?”
Chử Hiệt cự tuyệt, “Không cần” Nói xong thì dùng ánh mắt khinh thường nhìn anh ta một cái.
Luda:”….” Đừng tưởng tôi nhìn ánh mắt anh mà không hiểu nhé.
Alger duy trì im lặng, trong lòng lại cảm thấy Chử Hiệt có thể được Đại Yêu Hoa Quốc thừa nhận thì có thể thấy thực lực của anh mạnh tới mức nào. Trong mắt anh ta, bọn họ đúng là gà yếu mà, cũng chỉ biết ngáng chân anh ta mà chẳng giúp được gì.
Nhóm Du Lệ nhanh chóng tạm biệt Alger, Luda rời đi.
Một người một quỷ hút máu tiễn họ xuống tận lầu dưới, nhìn theo họ rời đi.
Hôm nay là một ngày nắng đẹp rực rỡ, quỷ hút máu đứng trong bóng râm phòng khách tránh ánh nắng mặt trời chiếu vào.
Luda quay đầu nhìn gã, cười hỏi, “Alger thân mến, tôi vẫn luôn quên hỏi, hình như anh có vẻ rất chiếu cố đến Anita, thậm chí còn phản bội quỷ hút máu vì cô ấy nữa, không phải là….”
Giọng anh ta kéo dài, trên mặt hiện lên đầy ý vị, cứ như biết hết rồi mà không thèm nói vậy.
Alger thấy sắc mặt bỉ ổi của anh ta thì khó coi đáp, “Anh muốn hại chết tôi hả? Anita quả thật là cô gái ưu tú, nhưng cô ấy đã có Chử Tiên sinh rồi! Còn nữa, tôi chẳng có hứng thú với con người”
Luda không thèm để ý cười khành khạch hỏi, “Nếu vậy vì sao anh lại đi tham gia tuần lễ thời trang, lúc đó còn chọn ở lại nữa?”
Với kế hoạch của Ma tộc và quỷ hút máu, Luda cũng xong việc mới biết. So ra tin tức Alger biết nhiều hơn, vì thế anh ta mới chạy tới đây. Sau đó lúc Quỷ hút máu và Ma tộc tập kích, Alger cũng chạy tới hỗ trợ trước tiên, nếu người khác thì thôi, nhưng Alger lại là quỷ hút máu, là thành viên gia tộc quỷ hút máu, hành vi này của gã có ý vị cực kỳ sâu xa.
Anh ta chưa từng thấy Alger để ý tới con người nào đến thế.
Alger đáp lạnh lùng, “Thu lại những gì anh tự cho mình là đúng đi! Tôi làm gì không cần anh nhọc lòng, giáo đình các anh khiến quỷ hút máu thấy ghê tởm”
“Giống nhau giống nhau thôi”
Luda không cam lòng yếu thế phản kích lại.
Alger không thèm để ý anh ta xoay người rời đi, đi dưới bóng râm căn phòng và bóng cây nhanh chóng biến mất.
Luda đứng ở đó nhìn bóng quỷ hút máu biến mất, thần sắc thản nhiên. Anh ta nghĩ, bất kể là giáo đình hay sinh vật hắc ám, luôn có một lựa chọn thân bất do kỷ (không tự quyết định được), đáng tiếc quá.
Đi cùng còn có Luda, Guzman, hai người một quỷ ngồi chung một chuyến máy bay.
Shiya không ngồi cùng một chỗ với họ mà đi Châu Âu. Gần đây cô nàng mới nhận một bộ phim mới, đúng lúc bên đó cũng bắt đầu quay phim nên lần này cô nàng đặc biệt xin nghỉ phép tới tham gia tuần lễ thời trang, tham gia xong dĩ nhiên phải về rồi.
“Thì ra cô ấy vẫn còn đang quay phim à, vậy cô ấy đến đây làm gì?” Du Lệ kinh ngạc hỏi.
Mặc dù tuần lễ thời trang náo nhiệt nhưng nếu thực sự quá bận thì cũng có rất nhiều minh tinh cũng không tới tham gia. Hành động này của Shiya Keynes khó tránh khỏi hơi kỳ lạ, cứ coi như cô ta là ma nữ đi, nhưng hiện giờ cô ta là người trong giới giải trí, là một diễn viên, được vạn người để ý, bất kể làm gì cũng đều bị soi, dễ khiến người khác hiểu nhầm.
Guzman lạnh lùng đáp, “Ma tộc trước giờ vẫn luôn giảo hoạt xảo trá, ai biết cô ta đang nghĩ gì chứ?”
Du Lệ lườm gã một cái thầm nghĩ anh gì cũng là một Ma tộc có tính cách tốt không thể nói xấu Ma tộc được anh có biết không? Quỷ thiếu niên hút máu không biết, may mà gã cũng không phải quỷ hút máu lắm mồm, sau khi nói xong thì im lặng ngồi yên trên máy bay.
Chử tiên sinh cũng không phải là người phản ứng giống Ma tộc khác, vô cùng bình tĩnh ngồi đợi đăng ký, chơi điện thoại.
Luda mỉm cười bảo, “Nếu tôi đoán không nhầm thì cô ấy hẳn là biết hai người sẽ tới tham gia tuần lễ thời trang nên mới đặc biệt tới đi”
Du Lệ nhìn anh ta đầu tiên, sau đó lại nhìn sang người Chử Hiệt, như đang suy nghĩ điều gì đó vậy.
Mặc kệ là Shiya Keynes có tính toán gì, với sự thông minh của cô ta, hẳn là biết chọn giữ mình, không nên lo lắng quá nhiều.
Chử Hiệt ngẩng đầu nhìn cô, đưa một ly nước uống nóng tới, thấy cô bưng lên uống, mới tiếp tục xem tin tức trên điện thoại di động.
Tin tức do Tours phát ra.
Sau khi xem xong, anh nhanh chóng xóa luôn.
Máy bay vẫn chưa cất cánh, họ ngồi đợi trong phòng đợi, Du Lệ nhìn hai vị siêu sao quốc tế bên cạnh hỏi, “Mục đích của hai anh cũng là nước Mỹ à?”
“Đương nhiên” Luda nhún nhún vai, “Quên nói cho cô biết, chúng tôi cũng muốn tham gia thử vai”
Guzman không nói gì, hiển nhiên là nhất trí với ý đó.
Du Lệ lập tức im lặng, thậm chí còn tự luyến nghĩ, bọn họ tự dưng quyết định tham gia thử vai không lẽ vì cô à?
“Bỏ qua một chuyện khác, kỹ thuật diễn của Anita cũng không tồi, lại là một diễn viên nghiêm túc chuyên nghiệp, đóng phim cùng cô rất vui, đã vậy thì cớ gì không nhận lấy bộ phim này chứ?” Luda lịch sự nói, rất khó để người khác nổi lên ác cảm.
“Tôi thì muốn xem xem những quỷ hút máu và Ma tộc đó định làm gì tiếp” Guzman đáp.
Du Lệ lập tức hiểu ngay, cái gì cũng đều mượn cớ cả, rõ ràng cảm thấy chỉ cần ở cùng một chỗ với cô và Chử Hiệt thôi, chắc chắn có chuyện xảy ra. Vì thế bọn họ mới nghĩ cách đến gần xem, Luda thì dựa vào chức trách nhiệm vụ của giáo sĩ, còn Guzman thì đoán chừng tên quỷ hút máu này làm bạn với con người cũng khá tốt đi.
Không lâu cả nhóm cùng đi đăng ký.
***
Sau khi đến nơi, cả nhóm đều vào ở khách sạn sang trọng nhất trước.
Du Lệ gọi điện cho Bà Cô và An Như báo bình an, rồi lên giường ngủ bù, dùng tinh thần trạng thái tốt nhất để nghênh đón đợt thử vai tới.
Sau một đêm nghỉ ngơi, tinh thần Du Lệ phấn khởi cùng Luda, Alger đi tới nơi thử vai trước.
Đạo diễn O’Neill Street là một nam nhân trung niên hơi mập, tóc màu nâu rối tung, mặc áo sơ mi dúm dó, cứ như ông bác trung niên đã mấy ngày bận quá không có thời gian chăm chút, khó mà đem so sánh ông ta với đạo diễn O,Neill Street nổi tiếng là một được.
Ngay lúc ông ta nhìn thấy Luda và Alger đến, trên mặt lộ ra nụ cười, vui vẻ chào hỏi họ, còn cao hứng bảo, “Luda thân mến, nghe nói anh muốn tới đây, tôi rất vui! Anh có chắc là muốn đóng vai Canh Sâm này không?”
Canh Sâm là tên nhân vật nam chính trong bộ phim “Người ủy thác” mà hôm nay họ muốn thử vai.
Luda cười đáp, “Dĩ nhiên rồi, tôi đến đây cũng vì vai Canh Sâm này mà, xin ông cho tôi cơ hội để tôi thể hiện nó”
Đạo diễn O,Neill Street vui lắm, ông ta vốn đã nhắm sẵn vai nam chính cho Luda này rồi, tiếc là lúc trước bên Luda như có việc gì đó không thể tới, cũng không nhận được câu trả lời chính xác của anh ta.
Sau khi hai người nói chuyện xong, Luda vội vàng giới thiệu Du Lệ với ông ta.
Còn Alger cũng vốn là gương mặt thân quen, đạo diễn O,Neill Street cũng đã từng hợp tác vài lần nên không cần Luda giới thiệu nữa.
“Đây là Anita, chúng tôi gặp nhau ở tuần lễ thời trang nên cùng nhau tới đây” Luda cười bảo.
“Anita, đây là đạo diễn O’Neill Street”
Tuy chỉ mấy lời giới thiệu đơn giản cũng lộ ra ý gián tiếp thừa nhận Luda Holson và Alger Guzman có quan hệ thân sâu với vị nữ diễn viên phương Đông này, nếu không cũng sẽ không đi cùng cô ấy đến đây thử vai, đồng thời còn tự giới thiệu họ nữa.
Đạo diễn O’Neill Street đáp, “Thì ra tiểu thư Anita là bạn của Luda và Alger, tôi còn tưởng những phóng viên đó nói khoác chứ, cứ thích viết linh tinh”
“Họ nói cũng không sai” Alger lạnh nhạt thêm vào, “Anita là một diễn viên chuyên nghiệp”
Lúc này đạo diễn O’Neill Street rất kinh ngạc cứ nhìn Du Lệ không chớp mắt, Du Lệ mỉm cười lễ phép đáp lại.
Hôm nay Du Lệ tới thử vai nữ số 2 trong phim, là bạn gái cũ của nam chính, đạo diễn O’Neill Street chọn mời Du Lệ cũng là nhìn thấy biểu hiện của cô trong phim “Bí Cảnh”, thêm nữa đạo diễn phim “Bí Cảnh” Robert Dessein đề cử, quyết định tạo cơ hội cho vị diễn viên phương đông xinh đẹp này.
Nào biết Luda và Alger lại rất tán thưởng cô, thậm chí còn mạnh mẽ đề cử cô trước mặt ông ta nữa.
Có mấy người mạnh thế này đề cử, cho dù chưa thử vai nhưng trong lòng đạo diễn O’Neill Street đã nghiêng về Du Lệ rồi.
*
Chử Hiệt và trợ lý Trịnh ngồi ở phòng nghỉ bên ngoài đợi kết quả thử vai.
Hôm nay người đến thử vai không nhiều, đều là những diễn viên giống Luda và Alger được đạo diễn O’Neill Stret chọn, thử vai chỉ là trình tự, nếu không có chuyện gì thì họ sẽ trở thành một dàn diễn viên trong bộ phim “Người ủy thác” này rồi.
Một tiếng sau, nhóm Du Lệ cuối cùng cũng ra. Chử Hiệt và trợ lý Trịnh đứng dậy, trợ lý Trịnh nhìn họ nóng ruột muốn hỏi lại thôi.
Du Lệ nhìn Chử Hiệt cười cười bảo, “Tuyết Dung, đừng sốt ruột, đã thành công rồi”
Trợ lý Trịnh sướng quá hét lên thất thanh, sợ quá thất lễ vội vàng bịt miệng lại.
Trên mặt Chử Hiệt lộ ra nụ cười nhạt, lấy áo khoác lên người cô, rồi nhìn Alger và Luda đi theo.
Lần này cả ba người thử vai đều đạt, Luda và Alger vốn chính là nội bộ điều động, chẳng qua đi thử vai cho có thôi. Còn Du Lệ thử vai thì mới đúng, cuối cùng cũng được đạo diễn O’Neill Street đồng ý.
Luda hơi gật đầu với anh bảo, “Phim (Người Ủy thác) sẽ bắt đầu bấm máy vào trung tuần tháng tư, còn chừng nửa tháng nữa, Anita, Chử tiên sinh, hai người có kế hoạch gì không?”
Dĩ nhiên là về nước rồi. Lúc Du Lệ nghĩ vậy thì tự dưng nhớ tới Chử Hiệt từng nói là muốn đi tìm Cổ Ma Lai Nhân Tư, trùng hợp là Lai Nhân Tư đang ở thành phố phía Tây nước M, cách đây cũng không xa. Vì thế Du Lệ nhìn về phía Chử Hiệt. Chử Hiệt nói lạnh nhạt, “Đi tìm Lai Nhân Tư”
Luda và Alger nghe thế đều không bất ngờ. Ngày đó lúc Shiyanói chuyện vẫn không bảo họ tránh đi, nên dĩ nhiên Luda và Alger biết rõ kế hoạch của Chử Hiệt.
Luda ngẫm nghĩ hỏi, “Có cần chúng tôi đi cùng không?”
Chử Hiệt cự tuyệt, “Không cần” Nói xong thì dùng ánh mắt khinh thường nhìn anh ta một cái.
Luda:”….” Đừng tưởng tôi nhìn ánh mắt anh mà không hiểu nhé.
Alger duy trì im lặng, trong lòng lại cảm thấy Chử Hiệt có thể được Đại Yêu Hoa Quốc thừa nhận thì có thể thấy thực lực của anh mạnh tới mức nào. Trong mắt anh ta, bọn họ đúng là gà yếu mà, cũng chỉ biết ngáng chân anh ta mà chẳng giúp được gì.
Nhóm Du Lệ nhanh chóng tạm biệt Alger, Luda rời đi.
Một người một quỷ hút máu tiễn họ xuống tận lầu dưới, nhìn theo họ rời đi.
Hôm nay là một ngày nắng đẹp rực rỡ, quỷ hút máu đứng trong bóng râm phòng khách tránh ánh nắng mặt trời chiếu vào.
Luda quay đầu nhìn gã, cười hỏi, “Alger thân mến, tôi vẫn luôn quên hỏi, hình như anh có vẻ rất chiếu cố đến Anita, thậm chí còn phản bội quỷ hút máu vì cô ấy nữa, không phải là….”
Giọng anh ta kéo dài, trên mặt hiện lên đầy ý vị, cứ như biết hết rồi mà không thèm nói vậy.
Alger thấy sắc mặt bỉ ổi của anh ta thì khó coi đáp, “Anh muốn hại chết tôi hả? Anita quả thật là cô gái ưu tú, nhưng cô ấy đã có Chử Tiên sinh rồi! Còn nữa, tôi chẳng có hứng thú với con người”
Luda không thèm để ý cười khành khạch hỏi, “Nếu vậy vì sao anh lại đi tham gia tuần lễ thời trang, lúc đó còn chọn ở lại nữa?”
Với kế hoạch của Ma tộc và quỷ hút máu, Luda cũng xong việc mới biết. So ra tin tức Alger biết nhiều hơn, vì thế anh ta mới chạy tới đây. Sau đó lúc Quỷ hút máu và Ma tộc tập kích, Alger cũng chạy tới hỗ trợ trước tiên, nếu người khác thì thôi, nhưng Alger lại là quỷ hút máu, là thành viên gia tộc quỷ hút máu, hành vi này của gã có ý vị cực kỳ sâu xa.
Anh ta chưa từng thấy Alger để ý tới con người nào đến thế.
Alger đáp lạnh lùng, “Thu lại những gì anh tự cho mình là đúng đi! Tôi làm gì không cần anh nhọc lòng, giáo đình các anh khiến quỷ hút máu thấy ghê tởm”
“Giống nhau giống nhau thôi”
Luda không cam lòng yếu thế phản kích lại.
Alger không thèm để ý anh ta xoay người rời đi, đi dưới bóng râm căn phòng và bóng cây nhanh chóng biến mất.
Luda đứng ở đó nhìn bóng quỷ hút máu biến mất, thần sắc thản nhiên. Anh ta nghĩ, bất kể là giáo đình hay sinh vật hắc ám, luôn có một lựa chọn thân bất do kỷ (không tự quyết định được), đáng tiếc quá.
Danh sách chương