Nghe thấy Chử Hiệt nói, Nhạc Chính Tước cũng không trả lời ngay, mà nhìn nhìn Chử Hiệt cùng Du Lệ, đôi mắt hơi nheo lại, cứ như đang xem thì thứ gì đó, hoặc như đang tự hỏi cái gì đó vậy.

Du Lệ nghi ngờ nhìn anh ta, trong lòng đoán đến chuyện Chử Hiệt đột nhiên quyết định.

Nói thật thì quyết định này thực sự là ….. quá điên cuồng, đoán chừng những giáo sĩ giáo đình đó cũng không dám mơ tưởng tới, không nhìn thấy mặt ngơ ra của đám Luda kia sao? Nhạc Chính Tước hỏi, “A Khắc Lạc Tư chính là ông chủ của con quỷ hút máu kia à” Chử Hiệt hơi gật đầu.

“Gã có thực lực thế nào?” Nhạc Chính Tước lại hỏi tiếp.

“Nghe nói là gần ngang với thực lực của ông tổ quỷ hút máu” Chử Hiệt nói đúng sự thật, “Là một thân vương quỷ hút máu đã tử vong ngàn năm trước”

Nhạc Chính Tước xoa cằm, “Rất mạnh, chẳng trách mà có dã tâm lớn không biên giới, dám đến tận địa bàn ông đây dây dưa” Tiếp đó anh ta ngước cái cằm duyên dáng về phía Chử Hiệt, “Cái gã A Khắc Lạc Tư này tôi cũng muốn gặp, đỡ để gã cứ tưởng là Hoa Quốc không có ai, đám chó mèo vớ vẩn cũng dám đến tận Tây Bắc đây của tôi”

Chử Hiệt bảo, “Được, nếu anh muốn biết tình hình A Khắc Lạc Tư thì có thể đi tìm gã”

Chử Hiệt chỉ vào quỷ thiếu niên hút máu Alger đứng cách đó không xa.

Luda, Shiya và Alger đờ đẫn nhìn họ, không phản ứng nổi cái gì.

Nếu vừa rồi nghe thấy chuyện Chử Hiệt muốn cùng giải quyết luôn A Khắc Lạc Tư và Cổ Ma Tắc Long, thì cảm thấy anh cuồng vọng quá mức, giờ lại nghe được đoạn nói chuyện của họ, tự dưng phát hiện ra hình như….có khả năng làm được vậy.

Chỉ vì thái độ của Đại Yêu Vương vùng Tây Bắc Hoa Quốc này, nếu đến cả anh ta cũng đều có hành vi giống Chử Hiệt, vậy thì có thể thấy sức chiến đấu của Chử Hiệt không thua gì Nhạc Chính Tước cả. Đây vẫn còn là người nữa sao?

Đến Giáo Đình còn chưa dám mơ tưởng vậy, nhưng một người một yêu này thì lại quyết định nhẹ như lông hồng luôn.

Họ cũng không rõ thiên sư nhân loại có thể lợi hại ngang với thực lực của Đại Yêu Vương và quỷ hút máu cấp bậc ông tổ, nếu là lão thái gia trong thiên sư ra tay có lẽ còn chấp nhận được, nhưng Chử Hiệt thì vốn chẳng tu luyện đến cấp bậc những lão thái gia đó đi? Rốt cuộc Chử Hiệt có lá gan gì mà dám tìm một Đại Yêu vương để xử lý A Khắc Lạc Tư và Cổ Ma Tắc Long chứ?

Bất chợt,trong lòng họ cảm thấy một lời khó nói hết.

Nếu Nhạc Chính Tước đã quyết định rồi, dĩ nhiên không hàm hồ, vẫy tay về phía Alger, hỏi dò về A Khắc Lạc Tư.

Nếu muốn xử lý chuyện quỷ hút máu này, dù sao cũng phải biết tình hình đối phương đã, cùng với biết nơi ở của đối phương, nếu không đến tóc của quỷ hút máu cũng không sờ được tới, nói gì ra tay chứ?

Rốt cuộc quỷ hút máu khác với con người, nơi ở cũng vô cùng bí ẩn, muốn tìm bọn chúng thì phải có phương pháp thăm dò ra rõ ràng mới được.

“Nhóc quỷ, cậu quyết định ở lại chỗ này đợi ta tới, nói vậy là có chủ ý của mình rồi hả?” Nhạc Chính Tước bước dài chân ra, ngồi xuống thong dong, đôi mắt sáng rực khóa chặt gã, “Nói hết mọi chuyện cậu biết cho ta nghe, cả yêu cầu của cậu nữa”

Alger ngây ra, đáp, “Các hạ, tôi biết cũng không được nhiều cho lắm, nếu phán đoán sai lầm thì tôi rất xin lỗi”

Nhạc Chính Tước bảo, “Nói ra nghe chút xem”

Trác Già ngồi bên cạnh Nhạc Chính Tước, dịu dàng thêm vào, “Anh đừng sợ, chỉ cần anh nói hết những gì anh biết ra là được, còn những chuyện khác chúng tôi không ép”

Alger liếc anh ta một cái, mấp máy miệng, nói hết những gì mình biết ra.

Bên kia, Chử Hiệt ngồi xuống cạnh Du Lệ, cũng hỏi Ma Nữ Shiya, “Tắc Long hiện ở đâu?”

Shiya không dám nói ngay, nghiêm túc cung kính đáp, “Nếu tôi đoán không nhầm thì gã hẳn là ở một hải đảo nào đó tại Thái Bình Dương” Ngừng chút, cô ta nói tiếp, “Nhưng đại nhân Tắc Long cũng không có chỗ nào cố định cả, thỉnh thoảng cũng xuất hiện ở thành thị, nghe bảo mỗi lần ngài ấy triệu kiến cấp dưới, thì xuất hiện ở những nơi khác nhau, hơn nữa chỉ khi nào ngài ấy triệu kiến cấp dưới thì mới xuất hiện, còn những lúc khác thì chúng tôi vốn chẳng tìm được ngài ấy”

Mặt Chử Hiệt lạnh tanh nghe, không nói gì. Du Lệ và Luda thì cũng im lặng.

Du Lệ tưởng Chử Hiệt thấy phiền khi những quỷ hút máu và Ma tộc đó nhìn họ thường xuyên, mới định ra tay với chúng, chủ động tấn công, rất phù hợp với tác phong của anh. Nhưng trong lòng cô vẫn cứ cảm thấy quyết định này của Chử Hiệt quá đột nhiên, tự dưng lại khiến cô thấy hơi nghi ngờ.

Vẻ mặt Luda thì như nằm mơ.

Chuyện gì xảy ra thế này? Anh ta đang ở dâu thế? Làm gì thế?

Shiya nói hết những gì mình biết ra với Chử Hiệt, cuối cùng nhắc đến một Cổ Ma, “Nếu ngài muốn biết chính xác nơi ở của Tắc Long, ngài có thể tìm đại nhân Lai Nhân Tư ạ”

“Lai Nhân Tư ư?” Chử Hiệt nghĩ một chút, nhanh chóng nhớ tới Ma tộc này, “Ông ta đang ở đâu?”

“Đại nhân Lai Nhân Tư đang ở một thành phố phía Tây của nước M, tìm ngài ấy rất đơn giản ạ”

So sánh với kiểu ẩn giấu mình không để ai biết của Tắc Long thì dường như Cổ Ma Lai Nhân Tư lại là một Cổ Ma sinh hoạt thoải mái ở thế giới con người, hơn nữa còn nổi tiếng giàu có xa xỉ, tìm ông ta rất dễ.

Chử Hiệt híp mắt lại, anh nhớ tới chuyện từng thắng ma tinh thạch từ chỗ A Kỳ Bác Nhĩ Đức, chính là được người của Lai Nhân Tư thu mua, đối phương trả cho anh một khoản tiền đủ để anh mua phòng ở hẻm Thanh Xuyên, thêm nữa còn có cả tiền trang trí nữa.

Một Ma tộc giàu có như thế, dĩ nhiên là cần phải gặp rồi

Chử tiên sinh quyết định rất nhanh, tìm Cổ Ma Lai Nhân Tư trước đã.

Với quyết định của Chử Hiệt, Shiya cũng không thấy lạ, chỉ thầm nghĩ trong lòng, mặc kệ là ai thắng, cũng không phải là thực lực vô dụng như cô ta chen lẫn vào được, trong thời gian này cô nàng vẫn cứ bảo vệ tốt mình trước đã.

Nhưng, dù không muốn chen lẫn, Shiya cũng cảm thấy mình có thể có chút ảnh hưởng đến kết cục cuối cùng, cô ta đương nhiên hy vọng kết cục cuối cùng có lợi với mình.

Shiya lấy hết can đảm kiến nghị, “Chử tiên sinh, nếu anh thực sự phải đối phó với đại nhân Tắc Long, có thể hợp tác với đại nhân Uy Sắt….”

Chử Hiệt liếc nhìn cô nàng một cái, nói lãnh đạm, “Không cần”

Shiya, “….”

Shiya nhanh chóng im bặt, bất kể trong lòng Chử Hiệt nghĩ gì, thì cô nàng cũng không thể can thiệp nổi.

Thừa lúc Nhạc Chính Tước vẫn còn đang nói chuyện với Alger, Shiya nhân cơ hội hỏi dò tình hình hẻm Thanh Xuyên.

Hôm qua bị hàng loạt chuyện gây cho ngơ ngác, Shyia chưa kịp hỏi dò, giờ có thể hỏi dò được tình hình, cuối cùng cô nàng cũng thấy hứng thú với nơi mà Uy Sắt muốn ở lại.

“Hẻm Thanh Xuyên ở đâu? Đại nhân Uy Sắt đến hẻm Thanh Xuyên lúc nào…”

Du Lệ trả lời cặn kẽ tình hình hẻm Thanh xuyên, cười bảo, “Nếu cô có bạn muốn ở, thì cứ tới hẻm Thanh Xuyên, đó là nơi lựa chọn tốt nhất đó”

Khóe miệng Shiya hơi trề ra, hiểu rõ ý cô, nhưng những người bạn của cô nàng, tính ra còn không đủ để cô nàng có thể giới thiệu đến thuê nhà ở hẻm Thanh Xuyên, đoán chừng bọn họ cũng không dám đi, – Thiên sư và đại yêu Hoa Quốc cũng không phải là những kẻ tầm thường.

Cô ta ho khẽ một tiếng, nói nước đôi, “Nếu có nhu cầu sẽ nói. Đúng rồi, tôi thấy tiểu thư Du đột nhiên trở nên lợi hại, là vì Chử tiên sinh và Uy Sắt sao ạ?”

“Ừ, trong thời gian này, thỉnh thoảng lúc họ không có việc gì cũng sẽ cùng luyện tập với tôi”

Shiya thầm nghĩ, thảo nào cô ấy xưa đâu bằng nay, được Ma tộc mạnh nhất trong Ma giới luyện cùng cô ấy,

thì từ con người chẳng ra gì cũng sẽ biến thành thiên tài thôi. Cũng không rõ Uy Sắt một lòng lúc nào cũng chỉ thích đánh nhau kia sao lại cam tâm tình nguyện áp chế bản năng chiến đấu của mình, giúp một kẻ yếu ớt luyện tập chứ.

Có lẽ… là do Chử Hiệt đi.

Shiya lại một lần nữa sinh ra nghi ngờ thân phận Chử Hiệt.

**

Nhạc Chính Tước sau khi nắm được kha khá, thì đứng dậy, nói với Chử Hiệt, “Tôi đi trước nhé, đợi đem những quỷ hút máu và Ma tộc đó đi Lôi Nạp Đa Nhĩ xong, tôi lại qua đây một chuyến”

Chử Hiệt đáp ừm một câu, “Đến lúc thì nhớ liên lạc”

Nhạc Chính Tước nhanh chóng dẫn theo Trác Già rời khỏi khách sạn.

Sau khi họ rời đi, Alger thở phào, suýt nữa không kìm nổi định lau mồ hôi. Rõ ràng Quỷ hút máu không có mồ hôi, mà gã lại bị vị Đại Yêu Vương kia nhìn mà có ảo giác toát mồ hôi lạnh, không rõ A Khắc Lạc Tư nếu đối đầu với anh ta thì rốt cuộc ai thắng đây?

Thể xác và tinh thần Alger mệt mỏi, cảm thấy so với ứng phó mấy lão già Guzman quái vật còn thấy mệt hơn, nên đứng dậy rời đi.

Tiếp đó Shiya cũng rời đi theo. Cuối cùng chỉ còn lại có mình Luda. Thần sắc Luda vẫn phức tạp nhìn nhìn Chử Hiệt và Du Lệ bảo, “Chử tiên sinh, anh thật sự định….”

Chử Hiệt lạnh nhạt liếc anh ta một cái không nói gì.

Luda muốn nói lại thôi, “Chử tiên sinh, A khắc Lạc Tư và Tắc Long lợi hại lắm, nếu không mấy năm nay giáo đình chúng tôi cũng sẽ không tìm ra được nhược điểm của bọn họ, còn để cho bọn họ suýt nữa tạo ra yểm ma…”

Thấy Chử Hiệt không nhúc nhích, Luda đành bảo, “Chuyện này tôi sẽ giữ bí mật, Alger là một quỷ hút máu thông minh, cậu ta đã quyết định chọn ở lại. Còn Shiya thì….” Anh ta ngập ngừng, “Các anh phải cẩn thận đó”

Du Lệ nhìn nhìn Chử Hiệt, nói cảm ơn thay anh.

Sau khi Luda rời đi, trong nhà cuối cùng cũng khôi phục yên tĩnh. Lúc này Du Lệ quay đầu nhìn về phía Chử Hiệt, vẻ mặt nghiêm túc bảo, “Anh thật sự quyết định vậy à?”

Với quyết định của Chử Hiệt cô cũng cảm thấy không thích hợp cho lắm, không biết anh ấy có phải quyết định quá vội… không nữa?

Chử Hiệt thò tay kéo cô vào lòng, đặt cằm lên đỉnh đầu cô, khẽ cọ, bảo, “Bọn họ là đám rất phiền phức, không phải sao? Anh nghe An Như nói, sau này em có hướng muốn phát triển ra quốc tế, những quỷ hút máu và Ma tộc đó hẳn nên được dạy dỗ”

Từ năm ngoái đến giờ, bọn họ đều đối đầu với một số ít tay chân, tính thực lực mạnh nhất chắc là công tước Thiết Tư Đặc, nhưng chẳng qua cũng là chỉ là một quân cờ bị sai khiến. Chỉ có một cách là loại bỏ kẻ đứng đầu lợi hại đằng sau, mới có thể uy hiếp được hoàn toàn những sinh vật hắc ám đó, bảo vệ cô không bị quấy nhiễu.

Du Lệ thầm nghĩ, quả nhiên là vì cô.

Cô dựa vào lòng anh, nói khẽ, “Không cần phát triển ra quốc tế cũng không sao, dù gì em cũng định tính kiếm đủ tiền rồi, sau này về hưu làm người rảnh rỗi, không có việc gì làm thì đi du lịch, còn thích hơn là chạy show cả ngày…”

Nghe cô tự nói, Chử Hiệt không kìm được khẽ bật cười.

Trong lòng anh mà nói đây là chuyện anh có thể làm cho Tiểu Lệ Chi, toàn bộ những sinh vật uy hiếp đến tính mạng cô ấy, anh sẽ loại bỏ sạch sẽ!

**

Sau khi rời khỏi khách sạn, Nhạc Chính Tước và Trác Già ngồi xe phi tới sân bay.

Trác Già nghi ngờ bảo “Anh Cả, Chử tiên sinh làm vậy có phải nóng nảy quá không?”

Tuy thực lực Chử Hiệt quả thật rất mạnh, nhưng anh muốn ra tay đối phó không phải người bình thường, nếu thật sự dễ đối phó thế, Giáo Đình cũng không tốn nhiều năm như thế để tìm ra nhược điểm của bọn chúng.

Nhạc Chính Tước cười đáp, “Vậy cậu cho là vì sao anh ta định làm vậy chứ?”

Trác Già ngẫm nghĩ, lắc đầu, đáp đúng sự thật, “Tôi chịu”

“Nếu tôi đoán không nhầm hẳn là có liên quan tới tình hình ở bên Ma giới bên kia” Nhạc Chính Tước nhìn ra hàng cây ven đường đang lùi dần ngoài cửa sổ xe, trên mặt lộ ra nụ cười tủm, “Thời gian của anh ta không còn nhiều, muốn giải quyết hết mọi uy hiếp quanh Du Lệ đi, để cô ấy có thể được sinh hoạt an toàn ở thế giới loài người” “Hả?” Trác Già giật mình nhìn anh ta. Không phải thế chứ?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện