Editor: Miêu Bàn Tử

Bên kia bà nội Thì vẫn còn huyên thuyên không ngừng, mở miệng một cái là tiểu tiện nhân, không muốn mặt, Ninh cha thật sự không nhịn nổi nữa, đứng dậy tạm biệt.

"Nếu Thì Đình đã nói như vậy, chuyện này liền để cho hai đứa tụi nó quyết định. Công ty của tôi còn có việc, tôi về trước."

Ông đưa tay nắm ở bả vai Tô Đát Kỷ, nửa là bảo vệ nửa là đẩy, muốn mang nàng đi.

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu

Cha mẹ Ninh gia thậm chí bắt đầu đồng ý hành động từ hôn của con gái.

Lúc trước cảm thấy Thì Đình nơi nào cũng tốt, thông gia lại là bằng hữu lâu năm, con gái gả tới sẽ không chịu ủy khuất. Ai mà biết, vị bà bà này lại nhìn không vừa mắt con gái bảo bối nhà mình như vậy.

Thấy bọn họ muốn đi, bà nội Thì càng không chịu, khóc lóc om sòm, chơi xấu vờ ngã xuống trước mặt Ninh cha,

"Thế nào, có tật giật mình rồi phải không? Tôi nói cho các người biết, nếu hôm nay các người không từ hôn thì đừng có bước ra khỏi cửa Thì gia!"

Có cơ hội như vậy, bà phải nắm bắt thật tốt, đem cái tiện nhân này quẳng đi, lấy một vị trí cho Đào Vãn Tâm!

Cưới một đứa thiên kim tiểu thư danh giá vào ( đang nói Thì phu nhân - mẹ Thì Đình), không chỉ đem con trai bà xoay vòng vòng, còn nắm quyền ở trong nhà, thật sự không chừa một chút mặt mũi nào cho bà.

Cho nên, không thể để Thì Đình lại cưới thêm một đại tiểu thư!

Bằng không thì về sau, cái bà bà không học thức này bị mẹ chồng nàng dâu bọn hắn giày xéo đến chết hả?

Thì cha bó tay toàn tập,

"Mẹ! Người đang khỏe mạnh mà làm gì vậy! Có phải là tối hôm qua ngủ không ngon không? Con đỡ mẹ lên lầu nghỉ ngơi một lát."

"Con cút sang một bên cho mẹ!"

Bà nội Thì một tay mười phần khí lực đẩy ông ra, không nghĩ tới lại đẩy trúng một khối cơ bắp cứng rắn.

Bà ngẩng đầu nhìn lên, là Thì Đình ngăn ở trước mặt.

Vừa muốn tận tình khuyên bảo hắn từ hôn với Tô Đát Kỷ, Thì Đình lại mở miệng trước,

"Dì Lý, dì Phương, đỡ bà nội lên lầu."

Lại muốn cứng rắn đưa bà lên lầu? Cháu trai bà thế mà giúp đỡ cái tiểu tiện nhân kia? Editor: Miêu Bàn Tử

Thật sự là bị mỡ heo làm mê muội tâm trí!

Bà nội Thì trợn mắt thở dốc, đang định mở miệng gào thét, ánh mắt hung thần đầy sát khí của Thì Đình quét tới, miệng bà run run hai lần, thân thể liền có chút mềm nhũn, ngay lập tức bị đỡ đi.

Tô Đát Kỷ không có hứng thú với màn anh hùng cứu mỹ nhân của hắn, không thèm bố thí cho hắn một ánh mắt. Thậm chí... Còn muốn phá!

"Chờ một chút",

Nàng kêu lên,

"Ở trước mọi người vũ nhục với nói xấu nhân cách của tôi như thế, chẳng lẽ bà nội Thì không cho tôi một lời xin lỗi sao?"

Nhân vật phụ giúp đỡ tốt đến vậy, nhanh rời đi thì hơi phí nha~

Quả nhiên, bà nội Thì bị một lời kích thích, lập tức muốn nổi điên, thoát khỏi sự nâng đỡ của hai người làm, xông trở lại,

"Tôi nhổ vào! Nữ nhân thối không biết xấu hổ! Cô chờ đó, trong tay tôi còn có video của cô."

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu

Tô Đát Kỷ cũng rất xem thường,

"Hiện tại kỹ thuật Photoshop phát triển như thế, tùy tiện vung ra mấy đồng liền nhận được thứ mà mình muốn. Bà bỏ ra bao nhiêu tiền để làm vậy? Chớ để bị hố còn giúp người khác đếm tiền nha~."

Đây là nói bà giả tạo chứng cứ? Còn châm chọc bà lớn tuổi, đầu óc không dùng được bị người ta lừa gạt?

Bà nội Thì giận điên lên, chỉ ngón tay vào nàng, muốn đem người chọt thủng,

"Cô còn dám giảo biện! Tôi cho cô biết, những cái này là tự tay Vãn Tâm quay chụp! Con bé tận mắt thấy cô đi ra ngoài tìm dã nam nhân! Làm sao có thể là giả!"

Mắt hồ ly của Tô Đát Kỷ híp lại, thỏa mãn cười.

Rất tốt, thủ phạm phía sau màn đen đã bị khai ra ~

- - -- -- --

Tô hồ ly vui vẻ đến mức vỗ tay ba ba ba,

"Chúc mừng bà nội Thì thu hoạch được một huân chương đồng đội heo!"

- ------✡-------

✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:

- Hahahahhahhahahahah:))))

- Thì nãi nãi hahahahahhahaha:))))))

🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện