Editor: Miêu Bàn Tử

Tô Đát Kỷ nói năng lưu loát, giọng nói kia bình thản giống như đang nói chuyện thời tiết hôm nay đẹp thế nào.

Cha mẹ Ninh gia cũng rất bình tĩnh, chỉ là trên mặt lộ ra một vẻ áy náy kỳ quái, hẳn đã sớm biết chuyện này.

Chỉ có ba người Thì gia khiếp sợ không thôi.

À, bổ sung thêm một con mèo nhỏ.

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu

Hệ thống "Lạch cạch" một tiếng, từ trên đám mây ngã oạch xuống một cái, chóng mặt đến từng chú chim non quay vòng vòng trên đầu, sốt ruột hỏi,

【 Hồ ly, ngươi bị đánh đến choáng váng sao? Không phải ngươi nói vì để không bị từ hôn, cố gắng chịu đựng mà chơi nát nam chính? Hiện tại làm sao lại muốn chủ động từ hôn vậy? 】

Tô Đát Kỷ duỗi một ngón trỏ ra, điểm nhẹ trên đầu hệ thống, đem mèo con đang loạng choạng như say rượu, mơ hồ đến bốn phía không rõ kia cố định tại chỗ, mới chậm rãi mở miệng,

"Ngươi đây không hiểu được",

Nàng cười đến cao thâm khó lường,

"Bị người ta từ hôn với chủ động từ hôn, là hai việc khác nhau."

Hệ thống càng mơ hồ,

【 Meo meo meo? Không phải đều là từ hôn sao? Có nơi nào khác chứ? 】

Tô Đát Kỷ không nói nhiều.

Làm sao có thể không khác chứ?

Thì Đình từ hôn, vậy chỉ cần nói một câu nhẹ nhàng, dễ như trở bàn tay. Đến lúc đó chính mình bị ném bỏ, bị người ta nhạo báng là chồng ruồng bỏ.

Mà nếu như mình chủ động từ hôn, cái kia... Chẳng những không có khả năng thành công, ngược lại còn có thể để cho Thì Đình từ bỏ tâm tư từ hôn.

Dù sao, trong lòng tổng giám đốc bá đạo, chỉ có hắn mới là người ra lệnh. Làm sao ngươi dám chống lại mệnh lệnh của hắn?

Nếu ngươi chống lại hắn, vậy hắn liền muốn cùng ngươi đối nghịch đến cùng!

*

"Tuyền nhi, cái này... Con cùng Tiểu Đình có phải là hiểu lầm gì đó không?"

Thì phu nhân sửng sốt một hồi lâu, mới có phần lo lắng nói,

"Không phải hai con đang tốt lành, đều muốn đăng ký kết hôn rồi tổ chức tiệc rượu sao? Làm sao đột nhiên lại nói muốn từ hôn?"

Ninh Quân Tuyền thích Thì Đình vài chục năm, mơ ước lớn nhất chính là gả cho hắn, chắc chắn sẽ không chủ động từ hôn. Nhất định là con trai bà làm cái chuyện gì quá đáng mà không cho bà biết rồi. Editor: Miêu Bàn Tử

Trong lòng Thì phu nhân âm thầm kết luận, vừa nói vừa lặng lẽ bóp tay con trai một chút, muốn để hắn nói vài câu.

Nhưng lúc này Thì Đình đã bị bốn chữ của nàng doạ đến nói không ra lời.

Hắn vốn cho là Tô Đát Kỷ bỏ sức ra, sắp xếp một đại cục lớn như vậy, chuyến này đến là buộc hắn cưới nàng, ngay cả cách phản kích hắn đều đã nghĩ kỹ.

Chỉ có điều... Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Tô Đát Kỷ lại đến từ hôn?

Rõ ràng đêm qua là lần đầu tiên của nàng, theo lý thuyết mà nói, nàng là nữ hài tử bị ăn đến lỗ vốn, có thể mượn cái chủ đề này để nói chuyện của nàng. Nhưng hiện tại nàng không có nhắc lại, ngược lại còn trực tiếp yêu cầu giải trừ hôn ước?

Rốt cuộc nữ nhân này muốn làm cái gì?

Thì Đình hoàn toàn bị hành vi không theo kịch bản của Tô Đát Kỷ làm hồ đồ rồi.

Tuy nhiên nhiều năm rèn luyện tố chất tâm lý cường đại như vậy, hắn không có để lộ ra tâm tình của mình.

Ánh mắt của hắn thâm trầm nhìn chằm chằm Tô Đát Kỷ, trầm giọng hỏi:

"Lý do?"

Tô Đát Kỷ vừa muốn nói chuyện, cha mẹ Ninh gia đột nhiên khẩn trương đứng lên, đoạt trước một bước, lên tiếng xin lỗi với hắn,

"Tiểu Đình à, từ nhỏ Tuyền nhi bị chúng ta làm hư, làm việc quá mức tùy hứng, không để ý hậu quả, chúng ta sẽ bồi thường cho con cái khác."

"Đúng vậy tiểu Đình à! Nhưng Tuyền nhi tâm địa thiện lương, chưa từng làm chuyện trái với lương tâm. Con cùng Tuyền nhi thanh mai trúc mã nhiều năm như vậy, chắc hẳn biết con bé là hạng người gì. Con bé không phải cố ý làm những chuyện kia..."

Hai người luân phiên ra sân, càng làm Thì Đình như lọt vào trong sương mù, không rõ tình trạng thế nào.

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu

Hắn không có đáp lời, đôi mày rậm nhíu lại một chỗ, môi mỏng dùng sức nhếch, bình tĩnh nhìn Tô Đát Kỷ, muốn để nàng tự mình mở miệng.

Tô Đát Kỷ cũng không có sợ hãi, nàng từ trên ghế salon đứng thẳng lên, bình tĩnh nhìn lại Thì Đình, nói cho hắn biết đáp án.

"Bởi vì tối hôm qua..."

Ánh mắt của Thì Đình trong nháy mắt trở nên rét lạnh nguy hiểm.

Ngay tại lúc hắn cho là nàng muốn nói rằng tối hôm qua hai người ngủ chung, con ngươi đen bóng của Tô Đát Kỷ di chuyển, hướng về phía hắn, cười xinh đẹp một cái,

"Con cắm sừng anh ấy rồi!"

- ------✡-------

✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:

Kịch nhảm của editor:

Đài truyền hình Con Mèo Điên đã có một cuộc phỏng vấn ngắn về Đại tổng tài phế phẩm à nhầm hoàn mỹ của thành phố B.

Phóng viên Miêu hoang dại: Xin hỏi đại tổng tài Thì, anh nghĩ sừng trên đầu mình có từ khi nào? Dài bao nhiêu cm? Cảm giác mọc sừng ra sao?

Đại tổng tài Thì:...... * Nhìn sang Tô hồ ly bên cạnh *

Tô hồ ly đang ngồi dũa móng tay: * ngẩng đầu lên *????

Đại tổng tài Thì: * túm người lôi vào phòng *

Phóng viên Miêu hoang dại:........ * nở nụ cười vô cùng chuyên nghiệp * Vâng, tôi xin kết thúc phỏng vấn tại đây. Cám ơn quý dị đã quan tâm và theo dõi cuộc phỏng vấn thiếu muối này.

( Tôi sắp điên rồi quý dị à:))))))))))))

🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện