Editor: Miêu Bàn Tử

Dựa theo tính cách bắt bẻ lẫn bệnh thích sạch sẽ của Thì Đình, quần áo đã mặc qua một lần, tuyệt đối sẽ không mặc lần thứ hai.

Thế nhưng lần này lại ngoài ý muốn ngủ bên ngoài, hắn không mang quần áo đề phòng, cũng không muốn tìm thư ký đến đưa quần áo. Như thế sẽ bại lộ chuyện tối hôm qua xảy ra, chỉ có thể ủy khuất bản thân một chút.

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu

Cho dù là dạng này, hắn cũng gặp phải phiền toái.

Quần của hắn, không tìm thấy.

"Ninh Quân Tuyền!"

Thì Đình mài răng.

Hắn nhận biết nữ nhân này đã 19 năm, số lần nói chuyện với nàng cộng lại không nhiều hơn mười hai giờ.

Thế mà nàng dám đem quần của hắn mang đi! Cố ý muốn cho hắn cho xấu mặt!

Thì Đình cảm giác cơn giận của hắn đã đạt tới đỉnh điểm.

Tại thời điểm hắn dự định trực tiếp mặc áo choàng tắm đi cửa hàng mua quần áo, tủ quần áo không khép lại lộ ra một góc màu đen hấp dẫn ánh mắt của hắn.

Nơi đó hơi căng phồng, giống như giấu cái gì đó.

Thì Đình tiến tới, đưa tay kéo một cái, thành công tìm được cái quần mất tích của mình, còn được tặng thêm một cái ga giường dúm dó.

Phía trên một mảng đỏ tươi cực kỳ bắt mắt thu hút ánh mắt của hắn.

Kia là...

Con ngươi đen nhánh đầy thâm thúy của hắn co rụt lại.

【 Đinh! Độ thiện cảm +3 điểm, tiến độ trước mắt -26/100 】

Tô Đát Kỷ ngồi uống hồng trà ở phòng khách Thì gia, đang cùng Thì phu nhân khách sáo, nghe thấy âm thanh làm người ta vui vẻ này, nụ cười trên mặt càng thêm chân thành tha thiết.

Quả nhiên, bên ngoài Thì Đình bá đạo tính xấu, thực chất bên trong là một nam nhân rất truyền thống nha.

Thật sự trên giường đơn chỉ có một vệt máu nho nhỏ, Tô Đát Kỷ lo lắng mắt hắn quá vụng không phát hiện được, mới cắt tay lấy máu, làm nó lộ rõ một chút.

Ăn đều đã bị ăn, cũng không thể bị ăn không mà không làm gì~

Nàng muốn Thì Đình trông thấy rõ ràng, đây là lần đầu tiên của nàng!

Thống khổ bị thương, chảy máu lần thứ nhất!

Giữa vô vàn nam nhân, mặc kệ thân phận ở trên cao hay dưới thấp, đều ít nhiều mà quan tâm đến tấm thân xử nữ.

Cái gọi là "Giọt máu đầu tiên" này, đối với tra nam là để khoe khoang, đàm luận vốn liếng, đối với người theo chủ nghĩa đại nam tử, là mang đến thỏa mãn cùng hư vinh, trong lòng dâng lên trách nhiệm của đàn ông.

Mặc dù tính cách Thì Đình bá đạo đặc thù, nhưng từ trong kịch bản gốc có thể thấy được, sau khi hắn ngủ với Đào Vãn Tâm, tam quan đã có chút thay đổi, tồn tại một chút lương tâm.

Tô Đát Kỷ làm một tình huống đánh vào thị giác như thế, chính là muốn phóng đại rằng nàng nhận trái đắng, để lương tâm hắn bất an! Editor: Miêu Bàn Tử

Chỉ tiếc, lúc này Thì Đình cũng quá keo kiệt, lương tâm cùng áy náy của hắn chỉ trị giá 3 điểm.

"Nhưng mà không vội",

Nàng với tay lấy mứt hoa quả trên bàn cho vào trong miệng, mắt hồ ly híp híp, tâm nói,

"Tăng mà càng chậm, thì chịu ngược càng ngày càng nhiều nha."

Ngồi cùng cha mẹ của Thì Đình gần nửa tiếng, mới thấy hắn từ từ về tới.

Hắn đón xe trở về.

Quần áo nhăn nhúm, đầu tóc rối bời, một thân không có tan hết hương nước hoa.

So sánh với Tô Đát Kỷ ở bên trong, cẩn thận tỉ mỉ lại ngăn nắp xinh đẹp, tạo thành chênh lệch rõ ràng.

Cha mẹ Thì gia cùng Ninh gia sắc mặt lập tức liền thay đổi.

Bởi vì cái bộ dáng này của Thì Đình, nhìn qua rất giống như tối hôm qua đi ra ngoài làm cái sự tình hồng phấn gì đó.

Chỉ có Tô Đát Kỷ biết, hắn, xác thực có làm.

Nhưng cho dù là tình huống bết bát như vậy, người đàn ông này vẫn là soái khí ngời ngời, thậm chí thoải mái hơn so bình thường, không bị trói buộc bởi hương vị du côn.

"Ông trời thật sự không công bằng nha."

Tô Đát Kỷ oán thầm.

"Chuyện gì xảy ra với con vậy, có phải ở lại công ty thức đêm đúng không? Nhanh đi tắm rửa thay quần áo đi! Còn ra cái thể thống gì nữa!"

Thì phu nhân tranh thủ thời gian đẩy hắn lên lầu, ngoài miệng yểm trợ cho hắn.

Nam nhân bên ngoài có xã giao là chuyện rất bình thường. Nhưng hiện tại chỉ mới đính hôn, chưa có cưới, lại biểu hiện ra trước mặt ba mẹ vợ tương lai như vậy thì không nên.

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu

Thì Đình cũng cảm thấy một thân khó chịu, muốn đi lên đổi quần áo sạch sẽ. Không nghĩ tới, một đôi tay trắng thuần tinh tế ngăn trước người hắn.

Tô Đát Kỷ nở nụ cười, dịu dàng uyển chuyển mở miệng nói:

"Không cần đâu cô. Con chỉ muốn nói một câu, nói xong con liền đi."

Thì Đình xoay người, trợn mắt nhìn, môi mỏng nhếch lên vừa định chất vấn nàng. Chỉ thấy môi nhỏ thoa son hồng tinh xảo phun ra bốn chữ,

"Con muốn từ hôn."

- ------✡-------

✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:

- Dô dô, tới ngược nhẹ cái nè:))))

🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện