Editor: Miêu Bàn Tử

Tô Đát Kỷ kiểm tra độ thiện cảm của Thì Đình một hồi.

5 điểm.

"Ai u, không tệ nha~"

So với cái nhiệm vụ trước tốt hơn nhiều, ít nhất là số dương. Xem ra có thể tốc chiến tốc thắng.

Nàng xoa xoa tay.

Vui vẻ.

【 Ha ha 】

Hệ thống lập tức tạt một gáo nước lạnh cho nàng,

【 Ninh Quân Tuyền thích Thì Đình 13 năm, đính hôn 3 năm, móc tim móc phổi các loại đối tốt với hắn, mới đạt được 20 điểm độ thiện cảm. Ngươi vừa đến thay nàng liền làm rớt một nửa, còn dám mạnh miệng nói? 】

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu

Ách, 16 năm.

Ngay cả tảng đá đều bị mài mòn, còn không giải quyết được một tên nam nhân?

Cái trình độ này của nguyên chủ cũng quá kém đi.

Tô Đát Kỷ không quá tin tưởng trên đời này còn có người khó chơi như vậy, lại mở kịch bản nhìn một chút.

Vừa nhìn xong, nàng liền đem lời vừa rồi rút lại.

Nga~, lúc này xác thực không phải khó chơi bình thường ( ̄▽ ̄|||)

Hắn bạc tình bạc nghĩa lãnh khốc, lý tính tới cực điểm. Đối với bất cứ sự tình gì hay người nào đều không thèm để ý, lạnh băng y như máy móc không có cảm tình.

Cho dù đối mặt với hào quang tự mang của nữ chính, độ thiện cảm của Thì Đình vẫn tăng rất chậm chạp.

Xem xem, nữ chính đối với hắn ân cần không thôi, chăm sóc chu đáo khắp nơi, vậy mà độ thiện cảm cũng mới có 3 điểm. Đợi đến lúc nữ chính bị hắn ngủ qua, bởi vì áy náy tự trách các thứ, mới tăng một chút lên 15.

Về sau khi biết có đứa bé, tăng tới 20 điểm. Trong vòng mười tháng mang thai chậm rãi tăng đến 35 điểm. Thẳng đến thời điểm nữ chính khó sinh, tình nguyện từ bỏ tính mạng của mình chỉ để giữ lại đứa bé cho Thì Đình, độ thiện cảm khó khăn lắm mới vượt qua 50 điểm.

"Thật là một tên nam nhân ý chí sắt đá a~"

Tô Đát Kỷ khó có khi cảm thán một câu, tay ngọc tinh tế trắng nõn sờ sờ cằm, tròng mắt đen nhánh chuyển một vòng nhanh như chớp, tràn đầy tự tin kiều diễm cười một tiếng.

"Nhưng mà... Dưới gầm trời này, không có nam nhân nào Tô Đát Kỷ ta không giải quyết được!"

Huống hồ, độ thiện cảm của Thì Đình đối với mình cao hơn Đào Vãn Tâm nha~. Editor: Miêu Bàn Tử

【 5 điểm với 3 điểm, có cái gì khác chứ? 】

Hệ thống còn đang hăng hái tạt nước lạnh.

Tô Đát Kỷ miễn cưỡng hướng mắt hồ ly về phía về hắn, cười rất ư là dịu dàng,

"Phía dưới cái đuôi của ngươi so với ta nhiều hơn hai cái viên tròn tròn, cũng không khác lắm, không bằng cắt đứt đi. Ngươi thấy thế nào?"

Hệ thống:...

Hắn lập tức phòng bị, hạ đuôi, kẹp chặt mông, hắng giọng một cái, nói một loạt ngôn từ chính nghĩa:

【 Đương nhiên, có đôi khi thêm 2 điểm, cũng rất quan trọng. Ví dụ như 5 cùng 3, bốn bỏ năm lên, sẽ thu được nhiều gấp đôi đó! 】

Tô Đát Kỷ cười hiền lành: Ta thích cái bộ dáng đột nhiên thức thời của ngươi nha~

*

Về sau Đào Vãn Tâm phản lại bước ngoặt Ninh Quân Tuyền ngủ cùng Thì Đình, đồng thời bởi vì có đứa bé, vô hình kéo gần khoảng cách của hai người lại.

Còn có thể sáng tạo ra càng nhiều cơ hội gặp mặt cùng thổ lộ tâm tình, thúc đẩy tình cảm.

Như vậy...

Trong ánh mắt Tô Đát Kỷ lộ ra một tia hiểu rõ, một mặt phách lối bắn tiếng,

"Vậy ta tuyệt đối không thể để ả ngủ cùng Thì Đình!"

Trước đó nàng muốn đuổi Đào Vãn Tâm đi, hiện tại muốn đem người tiệt giống!

Thì Đình không biết, mình đã bị con hồ ly nào đó theo dõi, còn đang tạt nước lạnh tới tấp, cố gắng áp chế cỗ dục vọng dưới bụng không có chỗ để giải kia.

Đem mỗi một chỗ Tô Đát Kỷ tiếp xúc qua dùng sữa tắm chà xát nhiều lần, đến nỗi muốn tróc đi một tầng da, hắn mới cau mày đem vòi hoa sen đóng lại.

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu

Thì Đình là chán ghét Tô Đát Kỷ, không chịu được không khí trong căn phòng đó, thà để một đầu tóc ướt nguyên chứ không ra sấy tóc, mặc quần áo tử tế định mở cửa đi ra.

"Ầm!"

Cửa phòng nặng nề bị đạp văng ra.

Người, vẫn còn trong phòng.

Thì Đình nhìn đôi chân trắng men, thẳng tắp như ngọc trước mắt, nhất thời có chút ngây người.

Nàng...

Thế mà dùng chân, trực tiếp đạp văng cửa ra rồi?

Tô Đát Kỷ nhìn ra hắn kinh ngạc, khóe miệng đắc ý hơi nhếch lên.

Mới có thế mà kinh ngạc rồi?

Vậy đêm nay phải cho hắn chịu ngược một chút.

Nàng đem chân phải thon dài thu hồi lại, sau đó...

"Ba!"

Nhấc chân trái lên kabe-don Thì Đình!

- - -- -- --

Hệ thống một mặt đầy lông tức giận nói:

【 Chưa thấy qua cái người không biết xấu hổ như vậy! Suốt ngày cứ đem cái chít chít gì đó, viên tròn tròn gì đó treo trên cửa miệng! Ngươi có còn là con gái hay không!!! 】

Tô hồ ly cười tủm tỉm:

"Ta không phải con gái, ta là... bà cô!"

- ------✡-------

✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:

🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện