Editor: Miêu Bàn Tử
Mùi hương hoa dịu nhẹ.
Mùi rượu theo gió thoảng qua.
Mùi nước hoa ngọt ngào của nữ sĩ* hoà lẫn với hormone nam tính nồng đậm.
*Nữ sĩ: cô/bà/chị - người phụ nữ viết thơ, viết văn.
Chóp mũi Tô Đát Kỷ khẽ động, mùi nguy hiểm mập mờ liền tranh nhau chen lấn chui vào.
Cảm giác... Có chút vi diệu.
Mở mắt ra, là một màu đen kịt.
Tô Đát Kỷ:???
Nàng nhắm mắt lại, đổi loại phương thức khác, mở mắt ra một lần nữa.
Nha~, đưa tay lên vẫn không thấy được năm ngón.
"Lần này thân thể ta chẳng lẽ là một người mù?!"
Tô Đát Kỷ nháy nháy con mắt hai lần, nghe giọng điệu rất không vui vẻ.
Hệ thống vừa muốn nói chuyện, lại nghe thấy nàng tiếc rẻ một tiếng,
"Không thể thưởng thức được khuôn mặt đẹp đến Trầm ngư lạc nhạn* của ta, sẽ là tiếc nuối lớn nhất đời của vị nữ sĩ này nha!"
*Trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa: Chim sa cá lặn, nguyệt thẹn hoa nhường.
Hệ thống:...
Bản điện hạ vẫn nên giả câm điếc đi.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
*
Nhìn cái gì cũng không thấy, Tô Đát Kỷ ngay lập tức đem công năng các giác quan khác phóng đại.
Ví dụ như hiện giờ, dưới thân thể nàng, là giường tơ tằm mềm mại, mà trên thân...
Thì bị một bộ cứng rắn nóng hổi đè ép!
Càng làm cho người ta tim đập đỏ mặt là, Tô Đát Kỷ cảm giác được chân dài tinh tế của mình, chính thuận ôm lấy địa bàn cường tráng của hắn!
Không cần nhìn nàng cũng biết, tư thế bây giờ của mình khó xử đến mức nào.
Tô Đát Kỷ rất khó chịu.
"Ta lại bị cái kia ép!"
Quần áo trên người còn chưa có cởi hết, nhiệt độ nóng rực lại cuốn lấy nhau như muốn thiêu đốt cơ thể nàng.
Tô Đát Kỷ không thích mình bị động, nghĩ xong liền xoay người lên, trực tiếp đưa tay ra đẩy, một khắc liền mò tới trên người nam nhân.
Cơ bụng tám múi.
Dáng người rất tuyệt.
Thân eo gầy cứng.
Thể lực rất mạnh.
Tô Đát Kỷ liếm liếm bờ môi của mình, ánh mắt óng ánh, tâm tình trong nháy mắt tốt lên.
Có thịt ăn! (✧ ω ✧)
【 Uy uy uy, ngay cả hình dáng hắn như thế nào ngươi cũng không biết, vẫn muốn tiếp tục. Có phải quá qua loa rồi hay không! 】
Hệ thống chờ đợi nàng cầu cứu mình, nãy giờ vẫn luôn không lên tiếng. Lại thấy mắt nàng lấp lánh sao trời muốn nhào tới, khiến hắn ngồi không yên. Editor: Miêu Bàn Tử
Thế nhưng Tô Đát Kỷ không có một chút tâm tư bỏ cuộc giữa chừng.
"Dù sao đèn cũng đã tắt, đẹp xấu khó coi như thế nào...."
"Dùng tốt là được."
Hệ thống:...
Hắn có nên nói một câu, lời nói cẩu thả hành động liền không cẩu thả sao?
Mắt thấy cánh tay ngọc nàng duỗi ra, quấn lên cổ nam nhân, hệ thống rốt cục vẫn là nhịn không nổi, kêu lên,
【 Hắn chính là đối tượng công lược ở vị diện này. Hồ ly tinh ngươi tốt nhất không nên khinh cử vọng động*! 】
*Khinh cử vọng động: hành động thiếu suy nghĩ; manh động (cử động khinh xuất, hành động ngông cuồng không thận trọng cân nhắc mà liều lĩnh hành động.)
"Ồ?"
Quả nhiên, động tác của Tô Đát Kỷ phối hợp ngừng lại.
Nhưng không đợi hệ thống thở phào, nàng khẽ cười một tiếng, hào hứng dâng trào,
"Cái này không phải vừa vặn luôn nha? Chính hắn đã tự dâng tới cửa, ta liền trực tiếp đem hắn ngủ qua!!"
Thân hình tinh tế mềm mại uốn éo như rắn nước, lại càng dấy lên lửa nóng.
【 Đinh! Độ thiện cảm -10 điểm, tiến độ trước mắt 5/100 】
Ngay tại thời điểm môi Tô Đát Kỷ sắp áp vào miệng nam nhân, thanh tiến độ thiện cảm phát ra một tiếng làm người không sung sướng.
Cùng lúc đó, nam nhân mở miệng,
"Ninh, Quân, Tuyền?"
Ngữ điệu lạnh băng, nghiến răng nghiến lợi nhả ra ba chữ.
"Quả nhiên là cô làm ra!"
Bên trong thanh âm rét lạnh tràn đầy phẫn nộ vô tận.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Kiều diễm cả phòng trong khoảnh khắc biến mất không còn một mảnh, lạnh buốt như ngày đông giá rét ở Siberia. Nóng bỏng triền miên vừa rồi tựa như chưa từng tồn tại.
Tô Đát Kỷ liền hiểu được.
Mình, tốt số đến mức trúng cái bẫy gì.
Một bàn tay thon dài cực nóng, trong nháy mắt bóp lấy cổ của nàng.
"Tôi thật xem thường cô",
Trong giọng nói của hắn ẩn ẩn tức giận, lộ ra mấy phần trêu chọc cùng trêu tức,
"Cô bây giờ đã dám hạ dược tôi rồi?!"
Tô Đát Kỷ không nói chuyện.
Nàng cũng không có cách nào nói chuyện.
Chỉ nghe thấy giọng nam cao quý thanh lãnh hừ lạnh một chút,
"Cái dáng vẻ hèn hạ đê tiện của cô thật làm cho tôi cảm thấy buồn nôn!"
—— —— —— ——
Kịch trường nhỏ:
Tô hồ ly:
"Sự tình tiếc nuối nhất đời em, chính là không hôn được khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành của mình~"
Nam chính nghe vậy, mặt đầy hưng phấn nhích lại:
"Không có việc gì, anh giúp em hôn!"
(╭ ̄3 ̄)╭❤~
( Hahah)
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Mới vô mà đã ngược rồi nè. Hình tượng bá đạo tổng tài đồ nè~
- Tự hỏi nam chính bị vả mặt quài có đau không hahah~
- À, vị diện này có chút thịt vụn nhé.... („ಡωಡ„) ahihi
- *nói nhỏ* Bệnh lười tui lại trồi lên rồi....
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Mùi hương hoa dịu nhẹ.
Mùi rượu theo gió thoảng qua.
Mùi nước hoa ngọt ngào của nữ sĩ* hoà lẫn với hormone nam tính nồng đậm.
*Nữ sĩ: cô/bà/chị - người phụ nữ viết thơ, viết văn.
Chóp mũi Tô Đát Kỷ khẽ động, mùi nguy hiểm mập mờ liền tranh nhau chen lấn chui vào.
Cảm giác... Có chút vi diệu.
Mở mắt ra, là một màu đen kịt.
Tô Đát Kỷ:???
Nàng nhắm mắt lại, đổi loại phương thức khác, mở mắt ra một lần nữa.
Nha~, đưa tay lên vẫn không thấy được năm ngón.
"Lần này thân thể ta chẳng lẽ là một người mù?!"
Tô Đát Kỷ nháy nháy con mắt hai lần, nghe giọng điệu rất không vui vẻ.
Hệ thống vừa muốn nói chuyện, lại nghe thấy nàng tiếc rẻ một tiếng,
"Không thể thưởng thức được khuôn mặt đẹp đến Trầm ngư lạc nhạn* của ta, sẽ là tiếc nuối lớn nhất đời của vị nữ sĩ này nha!"
*Trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa: Chim sa cá lặn, nguyệt thẹn hoa nhường.
Hệ thống:...
Bản điện hạ vẫn nên giả câm điếc đi.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
*
Nhìn cái gì cũng không thấy, Tô Đát Kỷ ngay lập tức đem công năng các giác quan khác phóng đại.
Ví dụ như hiện giờ, dưới thân thể nàng, là giường tơ tằm mềm mại, mà trên thân...
Thì bị một bộ cứng rắn nóng hổi đè ép!
Càng làm cho người ta tim đập đỏ mặt là, Tô Đát Kỷ cảm giác được chân dài tinh tế của mình, chính thuận ôm lấy địa bàn cường tráng của hắn!
Không cần nhìn nàng cũng biết, tư thế bây giờ của mình khó xử đến mức nào.
Tô Đát Kỷ rất khó chịu.
"Ta lại bị cái kia ép!"
Quần áo trên người còn chưa có cởi hết, nhiệt độ nóng rực lại cuốn lấy nhau như muốn thiêu đốt cơ thể nàng.
Tô Đát Kỷ không thích mình bị động, nghĩ xong liền xoay người lên, trực tiếp đưa tay ra đẩy, một khắc liền mò tới trên người nam nhân.
Cơ bụng tám múi.
Dáng người rất tuyệt.
Thân eo gầy cứng.
Thể lực rất mạnh.
Tô Đát Kỷ liếm liếm bờ môi của mình, ánh mắt óng ánh, tâm tình trong nháy mắt tốt lên.
Có thịt ăn! (✧ ω ✧)
【 Uy uy uy, ngay cả hình dáng hắn như thế nào ngươi cũng không biết, vẫn muốn tiếp tục. Có phải quá qua loa rồi hay không! 】
Hệ thống chờ đợi nàng cầu cứu mình, nãy giờ vẫn luôn không lên tiếng. Lại thấy mắt nàng lấp lánh sao trời muốn nhào tới, khiến hắn ngồi không yên. Editor: Miêu Bàn Tử
Thế nhưng Tô Đát Kỷ không có một chút tâm tư bỏ cuộc giữa chừng.
"Dù sao đèn cũng đã tắt, đẹp xấu khó coi như thế nào...."
"Dùng tốt là được."
Hệ thống:...
Hắn có nên nói một câu, lời nói cẩu thả hành động liền không cẩu thả sao?
Mắt thấy cánh tay ngọc nàng duỗi ra, quấn lên cổ nam nhân, hệ thống rốt cục vẫn là nhịn không nổi, kêu lên,
【 Hắn chính là đối tượng công lược ở vị diện này. Hồ ly tinh ngươi tốt nhất không nên khinh cử vọng động*! 】
*Khinh cử vọng động: hành động thiếu suy nghĩ; manh động (cử động khinh xuất, hành động ngông cuồng không thận trọng cân nhắc mà liều lĩnh hành động.)
"Ồ?"
Quả nhiên, động tác của Tô Đát Kỷ phối hợp ngừng lại.
Nhưng không đợi hệ thống thở phào, nàng khẽ cười một tiếng, hào hứng dâng trào,
"Cái này không phải vừa vặn luôn nha? Chính hắn đã tự dâng tới cửa, ta liền trực tiếp đem hắn ngủ qua!!"
Thân hình tinh tế mềm mại uốn éo như rắn nước, lại càng dấy lên lửa nóng.
【 Đinh! Độ thiện cảm -10 điểm, tiến độ trước mắt 5/100 】
Ngay tại thời điểm môi Tô Đát Kỷ sắp áp vào miệng nam nhân, thanh tiến độ thiện cảm phát ra một tiếng làm người không sung sướng.
Cùng lúc đó, nam nhân mở miệng,
"Ninh, Quân, Tuyền?"
Ngữ điệu lạnh băng, nghiến răng nghiến lợi nhả ra ba chữ.
"Quả nhiên là cô làm ra!"
Bên trong thanh âm rét lạnh tràn đầy phẫn nộ vô tận.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Kiều diễm cả phòng trong khoảnh khắc biến mất không còn một mảnh, lạnh buốt như ngày đông giá rét ở Siberia. Nóng bỏng triền miên vừa rồi tựa như chưa từng tồn tại.
Tô Đát Kỷ liền hiểu được.
Mình, tốt số đến mức trúng cái bẫy gì.
Một bàn tay thon dài cực nóng, trong nháy mắt bóp lấy cổ của nàng.
"Tôi thật xem thường cô",
Trong giọng nói của hắn ẩn ẩn tức giận, lộ ra mấy phần trêu chọc cùng trêu tức,
"Cô bây giờ đã dám hạ dược tôi rồi?!"
Tô Đát Kỷ không nói chuyện.
Nàng cũng không có cách nào nói chuyện.
Chỉ nghe thấy giọng nam cao quý thanh lãnh hừ lạnh một chút,
"Cái dáng vẻ hèn hạ đê tiện của cô thật làm cho tôi cảm thấy buồn nôn!"
—— —— —— ——
Kịch trường nhỏ:
Tô hồ ly:
"Sự tình tiếc nuối nhất đời em, chính là không hôn được khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành của mình~"
Nam chính nghe vậy, mặt đầy hưng phấn nhích lại:
"Không có việc gì, anh giúp em hôn!"
(╭ ̄3 ̄)╭❤~
( Hahah)
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Mới vô mà đã ngược rồi nè. Hình tượng bá đạo tổng tài đồ nè~
- Tự hỏi nam chính bị vả mặt quài có đau không hahah~
- À, vị diện này có chút thịt vụn nhé.... („ಡωಡ„) ahihi
- *nói nhỏ* Bệnh lười tui lại trồi lên rồi....
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Danh sách chương