Editor: Miêu Bàn Tử
* Nhật ký Tô Mê *
Ngày 7 tháng 7
Ngày hôm nay gặp được một người rất đặc biệt.
Nhưng mà hắn giống như... một kẻ mù.
Nếu không phải thì sao có thể làm ngơ trước vẻ đẹp của mình!
*
Cái thời gian đặc biệt này, Phó Cẩn Ngôn đương nhiên nhớ kỹ.
Đây là lần thứ nhất hắn và Tô Mê gặp mặt.
Nàng giả trang thành một bộ dáng ngả ngớn đến trêu đùa mình.
Thì ra lúc ấy, trong lòng của nàng lại nghĩ như vậy sao?
Phó Cẩn Ngôn khẽ vuốt nhẹ trang sách ố vàng, cảm thấy có chút buồn cười.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
*
Ngày 15 tháng 7
Hắn đã cứu mình.
Hắn không đem mình ngủ.
Rất kỳ quái.
...
Hắn là người tốt.
*
Nàng trúng thuốc, nàng phát sốt nói mê, nàng rửa sạch duyên hoa không nhuốm bụi trần...
Tại buổi tối hôm đó, Phó Cẩn Ngôn chạm đến vẻ đẹp chân thực của nàng.
*
Ngày 16 tháng 7
Không thấy hắn.
Thế nhưng tại sao hình ảnh của hắn lại xuất hiện trong đầu mình.
Quá kì quái.
Vẫn là ngủ đi!
*
Ngày 17 tháng 7
Thật là phiền thật là phiền phiền quá à!
Vì cái gì mà cứ nghĩ đến hắn!
Mình đây là bị cái gì vậy?!
*
Ngày 18 tháng 7
Mình nhất định là trúng tà!!!
A a a a a!
*
Ngày 19 tháng 7
Hỏi nặc danh trên mạng,
Xong...
Bọn họ đều nói, mình yêu hắn.
...
Cắt, làm sao có thể?
Nói loạn!
*
Em có biết không, những ngày tháng gần đây không có em, cảm giác giày vò của tôi ngày càng lớn.
Nụ cười trên khoé miệng Phó Cẩn Ngôn chậm rãi hạ xuống,
"Nếu như... Tôi thẳng thắn bày tỏ tâm ý với em sớm một chút, em nói xem, có phải hay không, hai ta đã chẳng quanh co nhiều đường nhiều lối như vậy?" Editor: Miêu Bàn Tử
*
Ngày 27 tháng 7
Phó Cẩn Ngôn vừa nhìn thấy cái ngày này, tay kịch liệt run một cái, lập tức đem nhật ký khép lại.
Đây là thời gian Tô Mê bị bắt cóc.
Cũng là ngày giỗ của nàng.
Tại ngày đó, nàng cũng viết nhật ký sao?
Nàng viết cái gì?
Khi đó nàng đang suy nghĩ gì?
Hiếu kì to lớn cào cào trái tim đang phập phồng của Phó Cẩn Ngôn một chút. Cuối cùng hắn hít sâu một hơi, mở ra, nhìn xuống.
*
Anh ấy lại cứu mình lần nữa.
Mình vốn nghĩ rằng, anh ấy cùng những người khác không giống.
Thế nhưng kết quả vẫn như vậy.
Anh ấy cũng cảm thấy mình tham tài, lạm giao, không có giới hạn cuối cùng.
Mình mệt mỏi.
Mình không muốn giải thích nữa.
Mây ở trên trời, bùn dưới mặt đất.
Loại nữ nhân như mình, không xứng với anh ấy...
...
...
Mình giống như... đã thực sự yêu anh ấy.
*
"Lạch cạch."
Quyển nhật ký rơi xuống đất, phất lên một mảnh tro bụi.
Ghi chép mấy ngày ngắn gọn, nhưng lại giống như một thanh đao cùn chậm chạp lại tàn nhẫn cắt tâm Phó Cẩn Ngôn, khiến hắn khó mà kiềm chế ngã trên mặt đất, khóc không thành tiếng.
Cho đến khoảnh khắc cuối cùng trước khi chết, nàng còn mong mỏi mình yêu nàng, thế nhưng mình đối đãi với nàng thế nào?
Dùng hoài nghi!
Dùng thành kiến!
Dùng thương hại cao cao tại thượng!
Tự tay dùng đao, đưa cho nàng đâm mình đầy thương tích!
"A!!!"
Phó Cẩn Ngôn gào thét, tự đánh lấy mình, nước mắt đắng chát tung hoành trên gương mặt.
Đúng lúc này, thanh tiến độ thiện cảm đột nhiên phát ra tiếng kêu bén nhọn, so với thời điểm thông báo số âm còn muốn lớn hơn.
【 Đinh! Độ thiện cảm +50 điểm, tiến độ trước mắt 150/100 】
Hệ thống biết, ngày hôm đó là hồ ly tinh vì phòng ngừa vạn nhất, một tay lưu lại hậu chiêu. Nghĩ đến nếu mình chết còn chưa hoàn thành nhiệm vụ, thì có cái bí tịch tỏ tình này làm một phát cuối cùng.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Thế nhưng... có ai nói cho hắn biết, phần thiện cảm bị dư này nên làm cái gì bây giờ?
"Mimi, ngươi làm sao không nhúc nhích, chết máy?"
Tô Đát Kỷ hoàn toàn không biết nghiên cứu tìm tòi đối với hắn, sử dụng phương pháp sửa máy móc thô bạo, vỗ vỗ đầu của hắn. ( Hồi còn nhỏ tôi cũng sửa tivi như vậy:))
Hệ thống trong lòng đang loạn, không có xoắn xuýt xưng hô "Mimi" cùng nàng. Móng vuốt nhỏ vung lên, liền đem nàng truyền tống đến cái vị diện tiếp theo.
Trên đám mây trống rỗng lại đột nhiên vang lên tiếng kêu liên tiếp.
"Tích tích tích! Cảnh báo! Báo động đỏ! Có một ít lưu lượng đang cưỡng ép tiến vào vị diện túc chủ!"
- - -- -- --
Bánh ngọt của tác giả tới!
Phó cảnh sát mặt mày nghiêm túc giáo dục tiểu hồ ly nhà mình:
"Em biết không, anh là kiểm sát trưởng, không phải là cảnh sát. Cho nên, em không được gọi anh là Phó cảnh sát."
Tô hồ ly khéo léo ngồi thẳng lưng, nháy nháy đôi mắt to tròn, trong veo như nước:
"Vậy... Em nên gọi anh là gì?"
Phó cảnh sát đẩy đẩy mắt kính, rất là nghiêm cẩn:
"Gọi, lão công."
[ Ngọt không ngọt không (*≧ω≦*) ]
( Hahah)
*
Vị diện kế tiếp:
Tổng giám đốc đại nhân, đây là nón xanh* của anh, mang cho tốt!
*Nón xanh: bị cắm sừng í:)
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- SE như thế đó, nát tim chưa quý dị („ಡωಡ„) hahah.... khụ khụ khụ...
- Hôm bữa có bạn nào hỏi ngày 22 - "Tô Mê bị bắt cóc và sau đó chết ngay mà sao có thời gian viết nhật ký vậy?"
Xin trả lời là sự kiện mà Tô Mê viết trong nhật ký là lúc Phó Cẩn Ngôn cứu Tô Mê khỏi cẩu tử rồi hai người ngồi uống rượu ở nông trường đấy!
Không phải là sự kiện mà Phó Cẩn Ngôn xông vào cứu Tô Mê khi bị Hoàng Đổng uy hiếp. ( bạn ấy tưởng là sự kiện này nên mới có câu hỏi trên)
( Nói rõ hơn, ngày 22 xảy ra 3 sự kiện theo trình tự như sau: 1 là Phó Cẩn Ngôn cứu Tô Mê khỏi cẩu tử; 2 là Vương Đại Phú bị bắt; 3 là Tô Mê bị bắt cóc, Phó Cẩn Ngôn tới cứu)
Hôm bữa cảm xúc mình có chút bất ổn nên mình hiểu lầm câu hỏi của bạn ( thật sự mình không có nghĩ tới tình huống bạn nghĩ khác mình), nên mình có trả lời theo sự kiện mình hiểu là - "Tại sao bạn lại nghĩ Tô Mê chết mới viết nhật ký mà bạn không suy nghĩ ngược lại? Đây là kế hoạch ngay từ đầu mà Tô Đát Kỷ đã sắp xếp rõ ràng"
Dù sao bữa đó mình có hơi nặng lời, cho mình xin lỗi nhen~ Tính trưa đi học về trả lời lại mà bạn xoá comt mất tiu rồi~~ làm mình đau nòng nửa ngày~~ TvT
Mai mốt mấy bạn có hỏi thì hỏi chi tiết một chút nhen TvT Mình không ngại trả lời, mình lâu lâu chỉ không hiểu ý bạn hỏi là gì thôi ( não có giới hạn)
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái và đừng đọc chùa🌹Please~
- ------✡-------
【 Phụ lục chương 】
✔️ Vị diện 1: Kiểm sát trưởng cấm dục - 50 chương
❌ Vị diện 2: Tổng giám đốc, nón xanh mang tốt chứ - 65 chương
❌ Vị diện 3: Luôn có ái phi ám sát trẫm - 79 chương
❌ Vị diện 4: Tiên tôn băng sơn, song tu không? - 87 chương
❌ Vị diện 5: Tiểu thái muội, cưới quân không? - 114 chương
❌ Vị diện 6: Em trai bệnh kiều (yandere), chơi tâm sao? - 111 chương
❌ Vị diện 7: Thập niên 60 có chút đơn thuần - 123 chương
❌ Vị diện 8: Thiên kim giả, thực ngưu bức! - 231 chương
❌ Quá khứ & Đại kết cuộc.
[ Ngày cập nhật: 11/07/2019 ]
- ------✡--------------✡--------------✡--------------✡--------------✡--------------✡--------------✡--------------✡--------------✡-------
* Nhật ký Tô Mê *
Ngày 7 tháng 7
Ngày hôm nay gặp được một người rất đặc biệt.
Nhưng mà hắn giống như... một kẻ mù.
Nếu không phải thì sao có thể làm ngơ trước vẻ đẹp của mình!
*
Cái thời gian đặc biệt này, Phó Cẩn Ngôn đương nhiên nhớ kỹ.
Đây là lần thứ nhất hắn và Tô Mê gặp mặt.
Nàng giả trang thành một bộ dáng ngả ngớn đến trêu đùa mình.
Thì ra lúc ấy, trong lòng của nàng lại nghĩ như vậy sao?
Phó Cẩn Ngôn khẽ vuốt nhẹ trang sách ố vàng, cảm thấy có chút buồn cười.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
*
Ngày 15 tháng 7
Hắn đã cứu mình.
Hắn không đem mình ngủ.
Rất kỳ quái.
...
Hắn là người tốt.
*
Nàng trúng thuốc, nàng phát sốt nói mê, nàng rửa sạch duyên hoa không nhuốm bụi trần...
Tại buổi tối hôm đó, Phó Cẩn Ngôn chạm đến vẻ đẹp chân thực của nàng.
*
Ngày 16 tháng 7
Không thấy hắn.
Thế nhưng tại sao hình ảnh của hắn lại xuất hiện trong đầu mình.
Quá kì quái.
Vẫn là ngủ đi!
*
Ngày 17 tháng 7
Thật là phiền thật là phiền phiền quá à!
Vì cái gì mà cứ nghĩ đến hắn!
Mình đây là bị cái gì vậy?!
*
Ngày 18 tháng 7
Mình nhất định là trúng tà!!!
A a a a a!
*
Ngày 19 tháng 7
Hỏi nặc danh trên mạng,
Xong...
Bọn họ đều nói, mình yêu hắn.
...
Cắt, làm sao có thể?
Nói loạn!
*
Em có biết không, những ngày tháng gần đây không có em, cảm giác giày vò của tôi ngày càng lớn.
Nụ cười trên khoé miệng Phó Cẩn Ngôn chậm rãi hạ xuống,
"Nếu như... Tôi thẳng thắn bày tỏ tâm ý với em sớm một chút, em nói xem, có phải hay không, hai ta đã chẳng quanh co nhiều đường nhiều lối như vậy?" Editor: Miêu Bàn Tử
*
Ngày 27 tháng 7
Phó Cẩn Ngôn vừa nhìn thấy cái ngày này, tay kịch liệt run một cái, lập tức đem nhật ký khép lại.
Đây là thời gian Tô Mê bị bắt cóc.
Cũng là ngày giỗ của nàng.
Tại ngày đó, nàng cũng viết nhật ký sao?
Nàng viết cái gì?
Khi đó nàng đang suy nghĩ gì?
Hiếu kì to lớn cào cào trái tim đang phập phồng của Phó Cẩn Ngôn một chút. Cuối cùng hắn hít sâu một hơi, mở ra, nhìn xuống.
*
Anh ấy lại cứu mình lần nữa.
Mình vốn nghĩ rằng, anh ấy cùng những người khác không giống.
Thế nhưng kết quả vẫn như vậy.
Anh ấy cũng cảm thấy mình tham tài, lạm giao, không có giới hạn cuối cùng.
Mình mệt mỏi.
Mình không muốn giải thích nữa.
Mây ở trên trời, bùn dưới mặt đất.
Loại nữ nhân như mình, không xứng với anh ấy...
...
...
Mình giống như... đã thực sự yêu anh ấy.
*
"Lạch cạch."
Quyển nhật ký rơi xuống đất, phất lên một mảnh tro bụi.
Ghi chép mấy ngày ngắn gọn, nhưng lại giống như một thanh đao cùn chậm chạp lại tàn nhẫn cắt tâm Phó Cẩn Ngôn, khiến hắn khó mà kiềm chế ngã trên mặt đất, khóc không thành tiếng.
Cho đến khoảnh khắc cuối cùng trước khi chết, nàng còn mong mỏi mình yêu nàng, thế nhưng mình đối đãi với nàng thế nào?
Dùng hoài nghi!
Dùng thành kiến!
Dùng thương hại cao cao tại thượng!
Tự tay dùng đao, đưa cho nàng đâm mình đầy thương tích!
"A!!!"
Phó Cẩn Ngôn gào thét, tự đánh lấy mình, nước mắt đắng chát tung hoành trên gương mặt.
Đúng lúc này, thanh tiến độ thiện cảm đột nhiên phát ra tiếng kêu bén nhọn, so với thời điểm thông báo số âm còn muốn lớn hơn.
【 Đinh! Độ thiện cảm +50 điểm, tiến độ trước mắt 150/100 】
Hệ thống biết, ngày hôm đó là hồ ly tinh vì phòng ngừa vạn nhất, một tay lưu lại hậu chiêu. Nghĩ đến nếu mình chết còn chưa hoàn thành nhiệm vụ, thì có cái bí tịch tỏ tình này làm một phát cuối cùng.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Thế nhưng... có ai nói cho hắn biết, phần thiện cảm bị dư này nên làm cái gì bây giờ?
"Mimi, ngươi làm sao không nhúc nhích, chết máy?"
Tô Đát Kỷ hoàn toàn không biết nghiên cứu tìm tòi đối với hắn, sử dụng phương pháp sửa máy móc thô bạo, vỗ vỗ đầu của hắn. ( Hồi còn nhỏ tôi cũng sửa tivi như vậy:))
Hệ thống trong lòng đang loạn, không có xoắn xuýt xưng hô "Mimi" cùng nàng. Móng vuốt nhỏ vung lên, liền đem nàng truyền tống đến cái vị diện tiếp theo.
Trên đám mây trống rỗng lại đột nhiên vang lên tiếng kêu liên tiếp.
"Tích tích tích! Cảnh báo! Báo động đỏ! Có một ít lưu lượng đang cưỡng ép tiến vào vị diện túc chủ!"
- - -- -- --
Bánh ngọt của tác giả tới!
Phó cảnh sát mặt mày nghiêm túc giáo dục tiểu hồ ly nhà mình:
"Em biết không, anh là kiểm sát trưởng, không phải là cảnh sát. Cho nên, em không được gọi anh là Phó cảnh sát."
Tô hồ ly khéo léo ngồi thẳng lưng, nháy nháy đôi mắt to tròn, trong veo như nước:
"Vậy... Em nên gọi anh là gì?"
Phó cảnh sát đẩy đẩy mắt kính, rất là nghiêm cẩn:
"Gọi, lão công."
[ Ngọt không ngọt không (*≧ω≦*) ]
( Hahah)
*
Vị diện kế tiếp:
Tổng giám đốc đại nhân, đây là nón xanh* của anh, mang cho tốt!
*Nón xanh: bị cắm sừng í:)
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- SE như thế đó, nát tim chưa quý dị („ಡωಡ„) hahah.... khụ khụ khụ...
- Hôm bữa có bạn nào hỏi ngày 22 - "Tô Mê bị bắt cóc và sau đó chết ngay mà sao có thời gian viết nhật ký vậy?"
Xin trả lời là sự kiện mà Tô Mê viết trong nhật ký là lúc Phó Cẩn Ngôn cứu Tô Mê khỏi cẩu tử rồi hai người ngồi uống rượu ở nông trường đấy!
Không phải là sự kiện mà Phó Cẩn Ngôn xông vào cứu Tô Mê khi bị Hoàng Đổng uy hiếp. ( bạn ấy tưởng là sự kiện này nên mới có câu hỏi trên)
( Nói rõ hơn, ngày 22 xảy ra 3 sự kiện theo trình tự như sau: 1 là Phó Cẩn Ngôn cứu Tô Mê khỏi cẩu tử; 2 là Vương Đại Phú bị bắt; 3 là Tô Mê bị bắt cóc, Phó Cẩn Ngôn tới cứu)
Hôm bữa cảm xúc mình có chút bất ổn nên mình hiểu lầm câu hỏi của bạn ( thật sự mình không có nghĩ tới tình huống bạn nghĩ khác mình), nên mình có trả lời theo sự kiện mình hiểu là - "Tại sao bạn lại nghĩ Tô Mê chết mới viết nhật ký mà bạn không suy nghĩ ngược lại? Đây là kế hoạch ngay từ đầu mà Tô Đát Kỷ đã sắp xếp rõ ràng"
Dù sao bữa đó mình có hơi nặng lời, cho mình xin lỗi nhen~ Tính trưa đi học về trả lời lại mà bạn xoá comt mất tiu rồi~~ làm mình đau nòng nửa ngày~~ TvT
Mai mốt mấy bạn có hỏi thì hỏi chi tiết một chút nhen TvT Mình không ngại trả lời, mình lâu lâu chỉ không hiểu ý bạn hỏi là gì thôi ( não có giới hạn)
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái và đừng đọc chùa🌹Please~
- ------✡-------
【 Phụ lục chương 】
✔️ Vị diện 1: Kiểm sát trưởng cấm dục - 50 chương
❌ Vị diện 2: Tổng giám đốc, nón xanh mang tốt chứ - 65 chương
❌ Vị diện 3: Luôn có ái phi ám sát trẫm - 79 chương
❌ Vị diện 4: Tiên tôn băng sơn, song tu không? - 87 chương
❌ Vị diện 5: Tiểu thái muội, cưới quân không? - 114 chương
❌ Vị diện 6: Em trai bệnh kiều (yandere), chơi tâm sao? - 111 chương
❌ Vị diện 7: Thập niên 60 có chút đơn thuần - 123 chương
❌ Vị diện 8: Thiên kim giả, thực ngưu bức! - 231 chương
❌ Quá khứ & Đại kết cuộc.
[ Ngày cập nhật: 11/07/2019 ]
- ------✡--------------✡--------------✡--------------✡--------------✡--------------✡--------------✡--------------✡--------------✡-------
Danh sách chương