Editor: Miêu Bàn Tử
Nụ cười nhẹ nhõm của Đào Vãn Tâm còn chưa kịp tới đáy mắt liền chết cứng ở trên mặt.
Ả mở to hai mắt, ngây ngốc nhìn về phía Tô Đát Kỷ, không kịp hoàn hồn.
Ba chữ ngắn gọn súc tích, nghĩ đi nghĩ lại nhiều lần mới hiểu được ý tứ bên trong đó.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
"Cô!"
Đào Vãn Tâm chỉ cảm thấy một ngụm máu từ tim dâng lên, nghẹn ở trong cổ họng,
"Cô, cô không phải là nói, chỉ cần tôi cầu xin cô, cô liền..."
"Đúng nha, chính miệng tôi nói",
Tô Đát Kỷ cười gian tà, đánh gãy chất vấn của ả,
"Nhưng mà tôi nói là có thể suy nghĩ một chút, cũng không có nói là cô cầu xin tôi thì tôi sẽ đáp ứng ngay lập tức nha."
Tô Đát Kỷ nhún vai, vẻ mặt rất là vô tội.
Nàng lật lọng!
Còn dám chơi văn chơi chữ với mình!
Hai mắt Đào Vãn Tâm tối sầm, thân thể nhỏ yếu kém chút nữa không chịu nổi cái đả kích này, lảo đảo ngã ra phía sau, cũng may có cửa phòng nhà vệ sinh ngăn lại, mới không ngã trên mặt đất.
Ả có nơi nào không rõ nữa, Tô Đát Kỷ đây chính là chơi đùa với ả!
Nhớ lại vừa rồi kế hoạch nàng dẫn dụ có trăm ngàn chỗ hở, thế nhưng Đào Vãn Tâm không thể chống đỡ lời đề nghị mê hoặc lòng người như thế, làm sao lại nghĩ đến việc nàng từ chối chứ?
Chỉ cần có một mồi nhử đầy thơm ngon, cá không cần bắt cũng sẽ tự chui đầu vào!
Một chiêu này, Tô Đát Kỷ chơi đến thuận buồm xuôi gió.
Đào Vãn Tâm bị nàng gieo cho hy vọng cực lớn, sau đó hung hăng đạp vào hố sâu tuyệt vọng, ngồi ở trên đất không động đậy, hai mắt thất thần. Editor: Miêu Bàn Tử
Nhưng Tô Đát Kỷ biết, đây không phải kết thúc.
Cái này chỉ mới là bắt đầu.
Tự tôn của Đào Vãn Tâm đã bị chính tay nàng kéo xuống, vứt ở trên đất, mời mình hung hăng chà đạp, tâm hồn của ả không còn dùng được nữa rồi.
Hiện tại chờ đợi ả chỉ có con đường càng thêm sa đọa thôi.
"Cô nha, vẫn nên thừa dịp còn sớm, vứt đi cái ý nghĩ này đi. Người như Thì Đình, cô, với không tới."
Tô Đát Kỷ phủi tay, một mặt khinh bỉ chuẩn bị rời đi.
Lúc Đào Vãn Tâm nghe được hai chữ Thì Đình, tròng mắt mới chuyển động, không chút do dự nhào tới.
Nhưng không giống như trước đó đến đánh Tô Đát Kỷ, mà là trực tiếp quỳ xuống trước mặt nàng.
"Chị Ninh, em cầu xin chị!"
Trải qua một đợt đùa giỡn này, trong lòng của Đào Vãn Tâm rốt cục hoàn toàn hỏng mất, ôm lấy chân Tô Đát Kỷ vừa khóc lóc vừa cầu xin,
"Nhà chị có điều kiện tốt như vậy, cũng không cần yêu anh Đình. Nếu như không có anh ấy, chị còn có thể tìm được rất nhiều nam nhân giàu có khác để gả. Nhưng mà em, ô ô ô, chỉ có một mình anh Đình. Cho nên em van xin chị, van chị nhường anh ấy cho em đi, em van xin chị..."
Ngay cả tôn nghiêm đều đã vứt đi rồi, ả chẳng còn lại cái gì cả. Ngược lại nếu như chính mình biết điều, có khi còn vớt vát được một chút.
Nhìn xem, hiện tại liền không biết xấu hổ mà nói ra những lời như vậy!
Tô Đát Kỷ nghe được phần lý luận cực vô sỉ của Bạch liên hoa này, không những không giận mà còn cười,
"Nghe xong thật sự có chút đạo lý nhỉ."
"Chị Ninh, xin chị thương xót em một chút, giúp em lần này có được hay không? Về sau nhất định em sẽ báo đáp chị!"
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Thấy nàng có dấu hiệu buông ra, Đào Vãn Tâm khóc càng thêm mạnh bạo, hình tượng cũng chẳng cần nữa, nước mắt nước mũi nước bọt hoà cùng một chỗ, khiến cho Tô Đát Kỷ buồn nôn, liền giơ chân lên đạp ả một cước.
Ngay sau đó, giày cao gót 12 cm trực tiếp dẫm lên ngực Đào Vãn Tâm.
Mày lá liễu thon dài của Tô Đát Kỷ giương lên, một mặt ngang ngược càn rỡ giống như yêu phi được sủng ở hậu cung,
"Tôi lại không!"
"Coi như hắn không yêu tôi, hắn vượt quá giới hạn, khả năng xxx của hắn không được, thì việc đính hôn giữa tôi với hắn cũng đã định! Coi như tôi không yêu hắn, nhưng mà cho dù chết, tôi cũng sẽ chiếm lấy cái danh vợ của tổng tài Thì, không muốn để lại cho cô một chút cơ hội nào!"
- - -- -- --
Kịch trường nhỏ vi vu bay qua:
Tô hồ ly chỉ vào đại tổng tài Thì, sau đó quay sang nói với Bạch liên hoa:
"Nhìn thấy Thì Đình không? Cho dù tôi ném đi cũng không cho cô!"
Đại tổng tài Thì:???
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- So sad:)))))))
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Nụ cười nhẹ nhõm của Đào Vãn Tâm còn chưa kịp tới đáy mắt liền chết cứng ở trên mặt.
Ả mở to hai mắt, ngây ngốc nhìn về phía Tô Đát Kỷ, không kịp hoàn hồn.
Ba chữ ngắn gọn súc tích, nghĩ đi nghĩ lại nhiều lần mới hiểu được ý tứ bên trong đó.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
"Cô!"
Đào Vãn Tâm chỉ cảm thấy một ngụm máu từ tim dâng lên, nghẹn ở trong cổ họng,
"Cô, cô không phải là nói, chỉ cần tôi cầu xin cô, cô liền..."
"Đúng nha, chính miệng tôi nói",
Tô Đát Kỷ cười gian tà, đánh gãy chất vấn của ả,
"Nhưng mà tôi nói là có thể suy nghĩ một chút, cũng không có nói là cô cầu xin tôi thì tôi sẽ đáp ứng ngay lập tức nha."
Tô Đát Kỷ nhún vai, vẻ mặt rất là vô tội.
Nàng lật lọng!
Còn dám chơi văn chơi chữ với mình!
Hai mắt Đào Vãn Tâm tối sầm, thân thể nhỏ yếu kém chút nữa không chịu nổi cái đả kích này, lảo đảo ngã ra phía sau, cũng may có cửa phòng nhà vệ sinh ngăn lại, mới không ngã trên mặt đất.
Ả có nơi nào không rõ nữa, Tô Đát Kỷ đây chính là chơi đùa với ả!
Nhớ lại vừa rồi kế hoạch nàng dẫn dụ có trăm ngàn chỗ hở, thế nhưng Đào Vãn Tâm không thể chống đỡ lời đề nghị mê hoặc lòng người như thế, làm sao lại nghĩ đến việc nàng từ chối chứ?
Chỉ cần có một mồi nhử đầy thơm ngon, cá không cần bắt cũng sẽ tự chui đầu vào!
Một chiêu này, Tô Đát Kỷ chơi đến thuận buồm xuôi gió.
Đào Vãn Tâm bị nàng gieo cho hy vọng cực lớn, sau đó hung hăng đạp vào hố sâu tuyệt vọng, ngồi ở trên đất không động đậy, hai mắt thất thần. Editor: Miêu Bàn Tử
Nhưng Tô Đát Kỷ biết, đây không phải kết thúc.
Cái này chỉ mới là bắt đầu.
Tự tôn của Đào Vãn Tâm đã bị chính tay nàng kéo xuống, vứt ở trên đất, mời mình hung hăng chà đạp, tâm hồn của ả không còn dùng được nữa rồi.
Hiện tại chờ đợi ả chỉ có con đường càng thêm sa đọa thôi.
"Cô nha, vẫn nên thừa dịp còn sớm, vứt đi cái ý nghĩ này đi. Người như Thì Đình, cô, với không tới."
Tô Đát Kỷ phủi tay, một mặt khinh bỉ chuẩn bị rời đi.
Lúc Đào Vãn Tâm nghe được hai chữ Thì Đình, tròng mắt mới chuyển động, không chút do dự nhào tới.
Nhưng không giống như trước đó đến đánh Tô Đát Kỷ, mà là trực tiếp quỳ xuống trước mặt nàng.
"Chị Ninh, em cầu xin chị!"
Trải qua một đợt đùa giỡn này, trong lòng của Đào Vãn Tâm rốt cục hoàn toàn hỏng mất, ôm lấy chân Tô Đát Kỷ vừa khóc lóc vừa cầu xin,
"Nhà chị có điều kiện tốt như vậy, cũng không cần yêu anh Đình. Nếu như không có anh ấy, chị còn có thể tìm được rất nhiều nam nhân giàu có khác để gả. Nhưng mà em, ô ô ô, chỉ có một mình anh Đình. Cho nên em van xin chị, van chị nhường anh ấy cho em đi, em van xin chị..."
Ngay cả tôn nghiêm đều đã vứt đi rồi, ả chẳng còn lại cái gì cả. Ngược lại nếu như chính mình biết điều, có khi còn vớt vát được một chút.
Nhìn xem, hiện tại liền không biết xấu hổ mà nói ra những lời như vậy!
Tô Đát Kỷ nghe được phần lý luận cực vô sỉ của Bạch liên hoa này, không những không giận mà còn cười,
"Nghe xong thật sự có chút đạo lý nhỉ."
"Chị Ninh, xin chị thương xót em một chút, giúp em lần này có được hay không? Về sau nhất định em sẽ báo đáp chị!"
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Thấy nàng có dấu hiệu buông ra, Đào Vãn Tâm khóc càng thêm mạnh bạo, hình tượng cũng chẳng cần nữa, nước mắt nước mũi nước bọt hoà cùng một chỗ, khiến cho Tô Đát Kỷ buồn nôn, liền giơ chân lên đạp ả một cước.
Ngay sau đó, giày cao gót 12 cm trực tiếp dẫm lên ngực Đào Vãn Tâm.
Mày lá liễu thon dài của Tô Đát Kỷ giương lên, một mặt ngang ngược càn rỡ giống như yêu phi được sủng ở hậu cung,
"Tôi lại không!"
"Coi như hắn không yêu tôi, hắn vượt quá giới hạn, khả năng xxx của hắn không được, thì việc đính hôn giữa tôi với hắn cũng đã định! Coi như tôi không yêu hắn, nhưng mà cho dù chết, tôi cũng sẽ chiếm lấy cái danh vợ của tổng tài Thì, không muốn để lại cho cô một chút cơ hội nào!"
- - -- -- --
Kịch trường nhỏ vi vu bay qua:
Tô hồ ly chỉ vào đại tổng tài Thì, sau đó quay sang nói với Bạch liên hoa:
"Nhìn thấy Thì Đình không? Cho dù tôi ném đi cũng không cho cô!"
Đại tổng tài Thì:???
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- So sad:)))))))
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Danh sách chương