Editor: Thiên Lam

—————

Hệ thống nói xong, Tô Cẩm liền cảm giác được trong đầu đột nhiên xuất hiện những mảnh kí ức xa lạ, cô giống như đang xem sự tình của người khác nhưng lại là của chính mình.

Mãi cho đến khi mảnh hồn phách mang thứ tình cảm cố chấp cùng hối hận dần hoà nhập vào thân thể của cô, khiến Tô Cẩm phiền muộn không thôi.

"Aiz, tỉnh tỉnh tỉnh! Đúng là cái thứ dễ bị tình cảm lay động." Hệ thống khinh thường nhìn bộ dáng mất hồn mất vía của Tô Cầm.

" Thì ra đây chính là nguyên nhân......" Tô Cẩm lẩm bẩm nói: "Ngươi không phải nói, nàng sống rất tốt sao?!"

"Ta nói như vậy với điều kiện là nàng ta phải dựa theo cốt truyện vốn có mà tiếp tục vận hành, ai biết nàng ta ngu xuẩn, cố tình luẩn quẩn trong lòng, để tâm vào chuyện vụn vặt, cứ giữ mãi trong lòng, không chỉ đố kỵ, vọng tưởng toàn tâm toàn ý, còn không biết thuận theo mà bước xuống bậc thang......"

Hệ thống không ngừng liệt kê tội lỗi của nguyên thân.

" Nữ nhân nào mà chẳng có lúc tính tình như vậy?! Nói đến cùng vẫn là bởi vì nàng yêu Cận Bùi a?!"

"Nhưng đúng là bởi vì cái yêu đó, nàng ta mới cùng một dạng với nữ nhân trong hậu viện, còn có gì bất đồng đâu?! Đừng quên, lúc trước Cận Bùi thích cũng không phải là nữ nhân như vậy."

Hệ thống nói một câu làm Tô Cẩm á khẩu không trả lời được, không sai, hắn thích chính là nàng không giống những nữ nhân tầm thường kia, nhưng có cảm xúc phát sinh sau đó, nàng còn gì khác biệt.

Chẳng lẽ nàng không nên có thứ tình cảm dư thừa, như vậy mới là tốt nhất sao?! "Không sai. Ngươi phải nhớ kỹ, ngươi là một cái lữ nhân, không nên có tình yêu." Âm thanh lạnh băng vô tình của hệ thống như cái đinh ghim chặt trong lòng Tô Cẩm.

" Được rồi, mau cầm lấy nó." Hệ thống quơ tay, một khối ngọc thạch màu trắng liền xuất hiện ở trong tay Tô Cẩm, sau đó khối ngọc thạch chậm rãi biến thành màu vàng.

"Đây là cái gì?!" Tô Cẩm bỗng thấy cảm xúc phức tạp khó chịu trong lòng nháy mắt biến mất.

" Thứ này tạm thời giữ lại ý thức của tàn hồn ngu xuẩn kia." Hệ thống bình tĩnh nói.

Thì ra là viên ngọc hấp thu tình cảm, đem mọi tình cảm trong tâm trí cô hấp thu đến không còn một mảnh, giống như nước vong tình vậy.

Thứ này nhưng thật ra là thứ tốt......

"Được rồi, đừng nghĩ ngợi gì nữa, chạy nhanh nghênh đón nhiệm vụ tiếp theo đi!" Mỗ miêu hệ thống nói.

"Là cái gì nha?!" Tô Cẩm hỏi.

"Đi rồi ngươi sẽ biết!" Mỗ miêu một chân đem Tô Cẩm đá vào đường hầm không gian.

Này hố cha, không đúng, là hố đồng đội hệ thống!

Cô ý thức vừa mới mắng mỗ miêu kia một câu, đột nhiên một cổ lực hút liền hướng về cô đánh úp lại, Tô Cẩm thả lỏng chính mình, dung hợp tiến vào trong thân thể mới, chờ thích ứng được, mới chậm rãi mở to mắt.

Đầu tiên lọt vào trong tầm mắt chính là trần nhà màu trắng, đèn thuỷ tinh, Tô Cẩm hết quay trái lại quay phải, xác định bên cạnh không có người, lúc này mới từ trên giường ngồi dậy.

Giường lớn mềm mại thoải mái, dưới sàn có thảm lông trắng tinh, đồ đạc mang đậm phong cách châu Âu, tủ đồ chứa đủ các loại mỹ phẩm, đồ trang điểm xa xỉ......

Cô đánh giá hoàn cảnh xung quanh xong, lúc này mới nhắm mắt lại lục lọi kí ức trong đầu.

Đây là một quyển tổng tài văn, nam chủ là bá đạo tổng tài, là CEO của xí nghiệp lớn mạnh đứng trong top 500 toàn thế giới, hải ngoại Hoa Kiều, gia tộc cường đại, tiêu chuẩn cao phú soái! (Nghe mùi na ná teenfic:v)

Nữ chủ là tiểu kiều thê, một sinh viên đại học năm hai, là loại hình thường thấy trong loại tiểu thuyết này, dáng người tốt, xinh đẹp, thiện lương, thân thế thì vô cùng thê thảm. Bên người còn có nam phụ vây quanh, vô số lốp xe dự phòng!

Mà thân phận của cô chính là nữ phụ có quan hệ gần gũi với gia tộc nam chủ, thanh mai trúc mã, có tiền, xinh đẹp còn thích làm ra vẻ, một lòng yêu say đắm nam chủ, nhưng mà nam chủ lại chỉ coi cô như em gái.....

Không chỉ hãm hại nữ chủ, đố kỵ ganh ghét, lại trước sau hãm hại không thành, biến khéo thành vụng, càng làm cho nam chủ chán ghét!

————

2/8/2020

Lặn lâu quá rồi chắc chẳng còn ai nhớ tui T-T
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện