Edit: Minh Minh
Chẳng có ấn tượng gì.
Chỉ biết là có người đã thu dọn phòng cô sạch sẽ, quần áo xếp gọn gàng đặt cạnh gối.Ngải Tĩnh có để lại tờ giấy nhớ: Cún à, chị sai rồi, nhưng mà đồng ý với chị em đừng có gây sự với Grunt khi còn ở Mỹ nhé, đừng ảnh hưởng đến trận đấu, nhé. Hẹn gặp em ở nhà.
Cô ôm chăn sửng sốt nhìn tờ giấy hồi lâu, mãi sau mới gọi cho chị mình.
Tắt máy.
Không biết là chị ấy không muốn nghe, hay là còn đang ở trên máy bay.
Ngải Tình chôn mặt vào hai tay, thở dài.
Chị ấy là Ngải Tĩnh, lúc trước vì mình mà ngăn bố mẹ nhiều lần, là nghiên cứu sinh ưu tú nhất trong nhà.
Chắc chắn sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Cô bật nhảy xuống từ trên giường, mặc đồng phục SP rồi chạy sang phòng sát bênh kéo Inin còn đang ngái ngủ, nhét hết chuột với bàn phím vào túi xách của cậu, rồi đeo túi xách, dẫn chàng trai vẫn còn đang mơ màng đi ra ngoài.
Có khoảng bảy tám người Hàn Quốc đang chờ thang máy, thấy Inin thì mỉm cười chào hỏi.
Dù sao thì Inin cũng là tuyển thủ StarCraft hàng đầu ở Hàn Quốc, người có thể đến đây tham gia thi đấu khó có ai mà không biết cậu ta.
Mọi người nói tiếng Hàn nên Ngải Tình nghe cứ ù ù cạc cạc, nhưng giọng điệu vẻ đang trêu đùa, Inin ngại ngùng xoa xoa tóc mình, nhẹ giọng giải thích với cô: “Bọn họ trêu tôi thôi, tôi không phải dịch nhé.” Vốn dĩ thời gian gấp rút nên không có ai sửa sang, tóc cậu càng ngày càng rối.
Ngải Tình nhìn sắc mặt cậu, cô đoán có lẽ chẳng có gì tốt đẹp cho cam.
Nói đi cũng phải nói lại, Inin thân mang hào quan quán quân của người Hàn Quốc lại bị chiêu mộ đến Trung Quốc, cộng thêm không hợp khí hậu ở đây, thành tích rớt thê thảm, đây là tình trạng rõ như ban ngày. “Bạn bè lâu ngày gặp lại cứ từ từ nói chuyện,” Ngải Tình vờ không hiểu, đưa tay sửa lại tóc mái loạn xạ của cậu, “Ôi chà, thật muốn nghe xem xem người ta nói gì, chỉ trách xem ít phim Hàn quá đi.”
“Đội trưởng, cô mà cũng xem phim hàn nữa hả?”
“Tất nhiên rồi,” Ngải Tình thành công dời lực chú ý của cậu ta, thấp giọng đáp, “Tôi rất thích Chun Song Yi (*)”
(*) Chun Song Yi – nhân vật “mợ chảnh” do Jeon Ji Hyun đóng trong phim Vì sao đưa anh tới.
“Tôi cũng thích!” Mắt Inin lấp lánh ánh sáng kì dị.
Ờm, nói trúng tim rồi à? Càng ngày Ngải Tình càng cảm thấy Solo chiêu mộ được một chàng trai khá là ra gì.
Tính cách tốt, hay thẹn thùng, thích khóc, yêu phim Hàn…
Hai người đi chung một thang máy với bảy tám người Hàn, lúc cửa thang máy mở ra, Inin bị một người bá vai ôm cổ kéo ra ngoài. Chàng trai đi sau cùng cố ý thả chậm bước chân, chờ mọi người nối đuôi nhau ra khỏi thang máy hết mới quay qua nói với Ngải Tình: “Tôi hy vọng Solo có thể trả lại nguyên vẹn một Inin như khi anh ta mang cậu ấy đi, hãy quan tâm cậu ta nhiều hơn, tiềm năng của Inin rất lớn.”
Anh ta nói từng từ bằng tiếng Trung, mặc dù ngữ điệu có hơi kì lạ và không lưu loát lắm.
Ngải Tình bị cảm động bởi ánh mắt nghiêm túc của anh ta, thôi ra vẻ cười cợt nữa: “Yên tâm, không chỉ Solo mà cả SP sẽ quan tâm cậu ấy thật tốt.”
Mặc dù cô không nắm rõ tất cả các tuyển thủ của StarCraft nhưng cô biết đây là huấn luyện viên trước đây của Inin ở Hàn Quốc.
***
Chẳng có ấn tượng gì.
Chỉ biết là có người đã thu dọn phòng cô sạch sẽ, quần áo xếp gọn gàng đặt cạnh gối.Ngải Tĩnh có để lại tờ giấy nhớ: Cún à, chị sai rồi, nhưng mà đồng ý với chị em đừng có gây sự với Grunt khi còn ở Mỹ nhé, đừng ảnh hưởng đến trận đấu, nhé. Hẹn gặp em ở nhà.
Cô ôm chăn sửng sốt nhìn tờ giấy hồi lâu, mãi sau mới gọi cho chị mình.
Tắt máy.
Không biết là chị ấy không muốn nghe, hay là còn đang ở trên máy bay.
Ngải Tình chôn mặt vào hai tay, thở dài.
Chị ấy là Ngải Tĩnh, lúc trước vì mình mà ngăn bố mẹ nhiều lần, là nghiên cứu sinh ưu tú nhất trong nhà.
Chắc chắn sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Cô bật nhảy xuống từ trên giường, mặc đồng phục SP rồi chạy sang phòng sát bênh kéo Inin còn đang ngái ngủ, nhét hết chuột với bàn phím vào túi xách của cậu, rồi đeo túi xách, dẫn chàng trai vẫn còn đang mơ màng đi ra ngoài.
Có khoảng bảy tám người Hàn Quốc đang chờ thang máy, thấy Inin thì mỉm cười chào hỏi.
Dù sao thì Inin cũng là tuyển thủ StarCraft hàng đầu ở Hàn Quốc, người có thể đến đây tham gia thi đấu khó có ai mà không biết cậu ta.
Mọi người nói tiếng Hàn nên Ngải Tình nghe cứ ù ù cạc cạc, nhưng giọng điệu vẻ đang trêu đùa, Inin ngại ngùng xoa xoa tóc mình, nhẹ giọng giải thích với cô: “Bọn họ trêu tôi thôi, tôi không phải dịch nhé.” Vốn dĩ thời gian gấp rút nên không có ai sửa sang, tóc cậu càng ngày càng rối.
Ngải Tình nhìn sắc mặt cậu, cô đoán có lẽ chẳng có gì tốt đẹp cho cam.
Nói đi cũng phải nói lại, Inin thân mang hào quan quán quân của người Hàn Quốc lại bị chiêu mộ đến Trung Quốc, cộng thêm không hợp khí hậu ở đây, thành tích rớt thê thảm, đây là tình trạng rõ như ban ngày. “Bạn bè lâu ngày gặp lại cứ từ từ nói chuyện,” Ngải Tình vờ không hiểu, đưa tay sửa lại tóc mái loạn xạ của cậu, “Ôi chà, thật muốn nghe xem xem người ta nói gì, chỉ trách xem ít phim Hàn quá đi.”
“Đội trưởng, cô mà cũng xem phim hàn nữa hả?”
“Tất nhiên rồi,” Ngải Tình thành công dời lực chú ý của cậu ta, thấp giọng đáp, “Tôi rất thích Chun Song Yi (*)”
(*) Chun Song Yi – nhân vật “mợ chảnh” do Jeon Ji Hyun đóng trong phim Vì sao đưa anh tới.
“Tôi cũng thích!” Mắt Inin lấp lánh ánh sáng kì dị.
Ờm, nói trúng tim rồi à? Càng ngày Ngải Tình càng cảm thấy Solo chiêu mộ được một chàng trai khá là ra gì.
Tính cách tốt, hay thẹn thùng, thích khóc, yêu phim Hàn…
Hai người đi chung một thang máy với bảy tám người Hàn, lúc cửa thang máy mở ra, Inin bị một người bá vai ôm cổ kéo ra ngoài. Chàng trai đi sau cùng cố ý thả chậm bước chân, chờ mọi người nối đuôi nhau ra khỏi thang máy hết mới quay qua nói với Ngải Tình: “Tôi hy vọng Solo có thể trả lại nguyên vẹn một Inin như khi anh ta mang cậu ấy đi, hãy quan tâm cậu ta nhiều hơn, tiềm năng của Inin rất lớn.”
Anh ta nói từng từ bằng tiếng Trung, mặc dù ngữ điệu có hơi kì lạ và không lưu loát lắm.
Ngải Tình bị cảm động bởi ánh mắt nghiêm túc của anh ta, thôi ra vẻ cười cợt nữa: “Yên tâm, không chỉ Solo mà cả SP sẽ quan tâm cậu ấy thật tốt.”
Mặc dù cô không nắm rõ tất cả các tuyển thủ của StarCraft nhưng cô biết đây là huấn luyện viên trước đây của Inin ở Hàn Quốc.
***
Danh sách chương