Edit: Minh Minh
Cặp mắt đen nhánh của Gun liếc qua Inin: “Đùa kiểu gì thế?”
Giọng điệu rõ ràng không vui.
“Đúng thế, đùa kiểu gì vậy,” Ngải Tình bỗng chốc bừng tỉnh, lấy tay chọc chọc gương mặt nhỏ của Inin, “Quên rồi à? Ngày thi đấu ở Hàng Châu ấy, sếp lớn K&K đã công khai bạn gái mình rồi kia mà.”
“À, vâng.” Vẻ mặt Inin mù mịt, nghĩ mãi mà chẳng nhớ ra là ai.
Gun không nói gì, không biết là ngầm thừa nhận hay đơn giản chỉ là lười giải thích.
Ngải Tình im lặng điều chỉnh lại tâm trạng cho tốt, cười nói với Navi mấy câu, thậm chí sau đó còn có tâm tình mà đùa với anh ta: “Ucraina có một đội tên là Natus Vincere đúng không?”
“Đúng vậy, viết tắt là Navi,” Navi cười khổ, “Hết cách, mặc dù tôi bắt đầu sự nghiệp năm 2002 nhưng thành tích không mấy khả quan cho lắm, nên không đủ để vươn lên hàng thế giới, vì thế ngoài việc ban đầu là CSer ra thì những người biết đến cái tên Navi chỉ có thể là tuyển thủ CS, còn lại hầu như là thuộc đội của Ucraina.”
“Không sao, ai mà chẳng có thời của mình, đi đến tận hôm nay là tốt rồi.” Ngải Tình chớp chớp mắt.
Mọi người cùng bật cười.
Navi cũng cười, mặc dù có chút liên quan đến Tô Trừng nên anh ta không mấy yêu thích SP cho lắm.
Nhưng vị trước mặt này là Appledog.
Trước đây nếu muốn đấu thắng cô ấy thì phải xem vận may của bạn. Hai năm đó, đội Solo liên tục dành thắng lợi, tiến thẳng vào vòng tứ kết, tuyển thẳng mà chẳng cần vòng đấu loại. Cho nên hai người chưa từng đấu trực diện nhưng vẫn có thể quan sát cô qua vô số video thi đấu.
Thậm chí nhiều lần lấy video thi đấu của Ngải Tình làm video huấn luyện cho tay bắn tỉa trong đội.
“Nói thật, tôi không ngờ cô có thể đến Mỹ với Gun đâu,” Trước khi Navi chào tạm biệt, nhân lúc Gun đi trước nghe điện thoại mới nói với cô, “Tôi cứ tưởng ở Trung Quốc thì SP với K&K như nước với lửa.”
Cô cười khúc khích: “Tất nhiên là như nước với lửa rồi, quán quân chỉ có một cơ mà.”
Navi quan sát cô: “Tôi nghĩ là cô hiểu ý tôi đấy.”
“Ừm… tôi hiểu mà,” Ngải Tình nhìn mọi người, đặc biệt là Gun đi trước, trả lời, “Nhưng mà không đâu, sao có thể chứ.”
Cô chưa hề nghĩ việc thành lập K&K có liên quan đến ân oán cá nhân. Cậu ta kiêu ngạo như vậy, sao có thể chỉ vì ân oán của bản thân mà thành lập cả một câu lạc bộ, biến tất cả sự nỗ lực của thành viên K&K trở thành công cụ của mình một cách nhàm chán như thế? Navi cũng hiểu, Gun sẽ không như vậy, nhưng anh không ngờ cô gái trước mặt này cũng nghĩ giống anh.
Dù sao thì bọn họ đã không gặp nhau mười năm rồi.
***
Cặp mắt đen nhánh của Gun liếc qua Inin: “Đùa kiểu gì thế?”
Giọng điệu rõ ràng không vui.
“Đúng thế, đùa kiểu gì vậy,” Ngải Tình bỗng chốc bừng tỉnh, lấy tay chọc chọc gương mặt nhỏ của Inin, “Quên rồi à? Ngày thi đấu ở Hàng Châu ấy, sếp lớn K&K đã công khai bạn gái mình rồi kia mà.”
“À, vâng.” Vẻ mặt Inin mù mịt, nghĩ mãi mà chẳng nhớ ra là ai.
Gun không nói gì, không biết là ngầm thừa nhận hay đơn giản chỉ là lười giải thích.
Ngải Tình im lặng điều chỉnh lại tâm trạng cho tốt, cười nói với Navi mấy câu, thậm chí sau đó còn có tâm tình mà đùa với anh ta: “Ucraina có một đội tên là Natus Vincere đúng không?”
“Đúng vậy, viết tắt là Navi,” Navi cười khổ, “Hết cách, mặc dù tôi bắt đầu sự nghiệp năm 2002 nhưng thành tích không mấy khả quan cho lắm, nên không đủ để vươn lên hàng thế giới, vì thế ngoài việc ban đầu là CSer ra thì những người biết đến cái tên Navi chỉ có thể là tuyển thủ CS, còn lại hầu như là thuộc đội của Ucraina.”
“Không sao, ai mà chẳng có thời của mình, đi đến tận hôm nay là tốt rồi.” Ngải Tình chớp chớp mắt.
Mọi người cùng bật cười.
Navi cũng cười, mặc dù có chút liên quan đến Tô Trừng nên anh ta không mấy yêu thích SP cho lắm.
Nhưng vị trước mặt này là Appledog.
Trước đây nếu muốn đấu thắng cô ấy thì phải xem vận may của bạn. Hai năm đó, đội Solo liên tục dành thắng lợi, tiến thẳng vào vòng tứ kết, tuyển thẳng mà chẳng cần vòng đấu loại. Cho nên hai người chưa từng đấu trực diện nhưng vẫn có thể quan sát cô qua vô số video thi đấu.
Thậm chí nhiều lần lấy video thi đấu của Ngải Tình làm video huấn luyện cho tay bắn tỉa trong đội.
“Nói thật, tôi không ngờ cô có thể đến Mỹ với Gun đâu,” Trước khi Navi chào tạm biệt, nhân lúc Gun đi trước nghe điện thoại mới nói với cô, “Tôi cứ tưởng ở Trung Quốc thì SP với K&K như nước với lửa.”
Cô cười khúc khích: “Tất nhiên là như nước với lửa rồi, quán quân chỉ có một cơ mà.”
Navi quan sát cô: “Tôi nghĩ là cô hiểu ý tôi đấy.”
“Ừm… tôi hiểu mà,” Ngải Tình nhìn mọi người, đặc biệt là Gun đi trước, trả lời, “Nhưng mà không đâu, sao có thể chứ.”
Cô chưa hề nghĩ việc thành lập K&K có liên quan đến ân oán cá nhân. Cậu ta kiêu ngạo như vậy, sao có thể chỉ vì ân oán của bản thân mà thành lập cả một câu lạc bộ, biến tất cả sự nỗ lực của thành viên K&K trở thành công cụ của mình một cách nhàm chán như thế? Navi cũng hiểu, Gun sẽ không như vậy, nhưng anh không ngờ cô gái trước mặt này cũng nghĩ giống anh.
Dù sao thì bọn họ đã không gặp nhau mười năm rồi.
***
Danh sách chương