Đổi một lần, Thanh Ngọc dùng 1000 điểm tích lũy mua một Hoàng khí phi hành, có tên là Tử Điện Bảo Xa.
Nghe Ly Ly nói nếu có tu sĩ Hợp Thể kỳ điều khiển Hoàng khí này thì từ Thiên Long Vực tới Trung Vực chỉ mất ba tháng mà thôi.
Thanh Ngọc không cần nghĩ, trực tiếp mua về.Cái Hoàng khí này giống y hệt một chiếc Lamborghini khổng lồ, mỗi tội không có bánh xe, được thiết kế theo đúng kiểu cách ở trái đất, Thanh Ngọc nhìn là thích ngay.
Chưa có nhận chủ mở ra xem nhưng Ly Ly nói nó có thể chở được một vạn người.Vấn đề di chuyển giữa hai vực đã được giải quyết xong, giờ Thanh Ngọc chỉ còn lo toan làm sao tăng tiến tu vi, báo thù cho Mai Sương Sương, rồi dự định khởi hành về Trung Vực.Sau khi tốn thêm 100 điểm mua một cái Pháp khí máy phát điện tự động chạy bằng linh thạch kèm theo một bộ bóng đèn, Thanh Ngọc lại tiếp tục đổi mới.Cái hệ thống này đúng là đa năng a!Lần này không để Thanh Ngọc thất vọng, hắn thấy được Giám Định thuật trung cấp!Mãi sau này Thanh Ngọc mới biết, Hằng Thiên tinh không hề có Giám Định thuật, nên hắn nhìn thấy trong Đế quân thương hành thì trực tiếp bỏ ra 1000 điểm nữa, mua không cần hỏi.Sau khi lĩnh hội Giám Định thuật trung cấp, bây giờ Thanh Ngọc đã có thể giám định toàn bộ tu vi tu sĩ của Hằng Thiên tinh.
Nhưng mà một điều kỳ lạ xảy ra, lão nhân bù xù trong đạo quan hắn không thể giám định được!Thế là như nào?Chỉ có hai khả năng.Một, lão nhân này là phàm nhân.Hai, lão nhân này là cường giả cao hơn cả Độ Kiếp kỳ?Nhưng mà, cao hơn Độ Kiếp kỳ không phải sẽ bị pháp tắc thiên địa đá ra khỏi Hằng Thiên tinh hay sao?Nếu để mà nói lão nhân này là phàm nhân thì chắc chắn Thanh Ngọc không tin, bởi vì quanh thân lão có vô số đạo vận lưu chuyển.Số người được tiếp xúc với Đại Đạo trong Hằng Thiên tinh này có lẽ chỉ có Thanh Ngọc mà thôi, là do ngoại công dạy hắn.Kể cả những cường giả Hóa Chân đỉnh phong kia cũng mới gọi là sơ nhập tiểu Đạo, chưa thấm tháp gì.Đạo vận trên người lão nhân này còn khủng bố hơn nhiều so với mầm non Bồ Đề thụ!Nghĩ tới đây, Thanh Ngọc chắc chắn lão nhân không phải người phàm, mà là tồn tại có thể đối kháng với pháp tắc thiên địa ở Hằng Thiên tinh!Đối kháng với thiên địa a!Sau một hồi tiêu hao, Thanh Ngọc chỉ còn lại 612 điểm tích lũy.Đổi thêm một lần nữa!Lần này Thanh Ngọc ngay từ ô đầu tiên đã thấy một quyển Vạn Tửu Phương.
Trong cuốn sách này có công thức nấu hơn vạn loại rượu, giá 300 điểm tích lũy.Không cần suy nghĩ, Thanh Ngọc lập tức lấy đến tay, bây giờ không cần quỳ nữa rồi!Hắn lập tức đứng dậy rời đi, rồi bay thẳng vào sâu trong Tử yên sơn mạch, mở một động phủ ra, thả Ma Đằng ra ngoài, sau đó tiến vào Sơn Hà Quan Tưởng Đồ.Tới nơi, Thanh Ngọc giao Vạn Tửu Phương cho Trương Phù Hoa, cùng với một đống linh dược Hoàng cấp, nhờ nàng chế giùm mình một vài loại rượu.Lúc này, chúng nữ đã an ổn ở trong nhà gỗ tu luyện.
Thật thần kỳ, nhà gỗ cùng với giường trúc kia cứ có thêm người vào là sẽ tự động rộng ra, bây giờ có năm nữ nhân ở trong, nó trực tiếp lớn thêm gấp đôi!…Ba tháng sau, Thanh Ngọc quay lại đạo quan, trong tay còn cầm một vò rượu lớn được mở sẵn nắp.
Thấy lão nhân đang ngồi trước bàn, Thanh Ngọc nhẹ nhàng tiến lại gần, cố ý để vò rượu ở đó.Hồng Vân Chân Nhân đang ngồi, tự nhiên cánh mũi nhếch nhếch lên, sau đó vơ lấy vò rượu, nói:- Ở năm vạn dặm về phía Bắc có một ổ sơn tặc, không việc gì ác mà không làm.
Đi giết hết chúng rồi quay lại đây.Thanh Ngọc nghe vậy mừng rỡ, lập tức lấy ra phi kiếm bay vút đi.
Lão nhân thì nhẹ nhàng thở dài:- Cha nào con nấy.Thanh Ngọc phi hành nửa canh giờ, đã thấy bên trong núi rừng có một sơn trại vô cùng rộng lớn.
Bốn phía sơn trại có chòi canh, bên ngoài còn có trận pháp Vương cấp.Qua giám định, bên trong có hơn trăm tên tu sĩ, tu vi cao nhất là một tên hán tử mình đầy sẹo, tu vi Kim Đan hậu kỳ, có lẽ là trại chủ.Kim Đan trung kỳ có sáu người, Kim Đan sơ kỳ có hơn hai mươi người.
Còn lại đều là tu sĩ Ngưng Chân, Thanh Ngọc không để ý tới.
Ngưng Chân kỳ bây giờ đứng trước mặt Thanh Ngọc chỉ là con kiến hôi mà thôi.Bên dưới sườn núi, một tốp sơn tặc đang dẫn một đoàn nữ nhân bị trói tay lên dốc, chuẩn bị tiến nhập sơn trại.Không cần nghĩ cũng biết số phận của đám nữ nhân này sẽ ra sao.Thanh Ngọc đầu óc vận chuyển, xem xem nên giải quyết đám sơn tặc này như thế nào.
Thực ra xông thằng vào chém giết thì cũng được thôi, nhưng có vấn đề là nếu có tên nào chạy thoát, về sẽ khó mà bàn giao với lão nhân.Đám nữ nhân kia đã bị dẫn vào sơn trại, trực tiếp bị ném vào giữa quảng trường.
Tên trại chủ đi từ trong ra, xách lấy một người, đang chuẩn bị quay lại phòng riêng để hành sự.Thanh Ngọc biết cơ hội đã tới, nhanh chóng chọn đúng cửa sinh của trận pháp, rồi đạp Nhất Lý Bộ nhanh chóng tiến về phía căn phòng của tên trại chủ.Không ngoài dự đoán, tên này đang bắt đầu xé tan y phục của nữ nhân kia, mặc kệ tiếng kêu gào thảm thiết của nàng.
Thanh Ngọc âm trầm suy tính, làm sao để một chiêu diệt sát tên này mà không gây ra động tĩnh.
Kim Đan trung kỳ trước đây hắn từng đã giết tên Tu Thiếu Khang khi chỉ mới là Ngưng Chân đỉnh phong.
Bây giờ tên trại chủ này không biết có thể nhất kích tất sát được hay không.Chọn đúng lúc tên này đang bắt đầu mơn trớn nữ nhân, Thanh Ngọc động.Hắn xuất một chiêu Cửu Hoang Trảm vô thanh vô tức, sau đó đạp Thập Lý Bộ tới gần tên trại chủ kia, tiếp tục thi triển Tịch Diệt Thiên Ma Trảm.Không ngoài dự đoán, Cửu Hoang Trảm chém trúng một Pháp khí linh giáp tự động hộ chủ, làm nó vỡ tan tành, còn Tịch Diệt Thiên Ma Trảm đã bổ thân thể tên trại chủ ra làm bốn phần.Nữ nhân kia không biết chuyện gì xảy ra, vô cùng hoảng sợ, định kêu to lên, nhưng Thanh Ngọc nhanh hơn, đánh một cái vào gáy nàng.Nữ nhân hôn mê bất tỉnh, Thanh Ngọc thi triển một chiêu Dẫn Hỏa thuật thiêu cháy toàn bộ thi thể tên trại chủ, rồi thu nhẫn trữ vật của hắn lại.Tiền nhiều tiền ít cũng là tiền a!Xong xuôi đâu đấy, Thanh Ngọc lại tìm tới mấy tên Kim Đan trung kỳ tiếp theo.
Mấy tên này cũng vừa chọn được nữ nhân xong, đang chuẩn bị vui vẻ thì đã bị Thanh Ngọc một kiếm chém chết.Sau khi những nhân tố không ổn định đã bị tiêu diệt, Thanh Ngọc trực tiếp xông ra ngoài, hai tay cầm hai thanh trúc kiếm điên cuồng chém giết.Tất cả địch nhân khi gặp phải Thanh Ngọc khi chưa biết chuyện gì xảy ra thì đã đầu một nơi, thân một nẻo rồi.
Sau khi đang chuẩn bị thu thập chiến lợi phẩm, một thân ảnh không biết từ lúc nào đã điên cuồng gào lên mà vung đao chém về phía sau lưng Thanh Ngọc:- Tên khốn kiếp, dám giết huynh đệ ta, hôm nay ngươi phải chết!Thanh Ngọc vung kiếm đón đỡ, trong lòng giám định, hóa ra là một tên Kim Đan hậu kỳ.
Không cần nói nhảm nhiều, hắn trực tiếp lùi lại, phóng ra ba đường Vọng Nguyệt Trảm về phía tên tráng hán mặc y phục màu xanh kia.“Tại sao thần thức của mình không bắt được tên này nhỉ?” Thanh Ngọc thầm nghĩ.Sau khi hỏi Ly Ly thì mới biết được miếng ngọc bội tên này đang đeo có thể ngăn trở thần thức của tu sĩ dưới Hóa Thần kỳ, cũng coi là một dạng bảo vật.Tên tráng hán lập tức lấy ra một cây hắc phiên kỳ, thả ra vô số hồn thể phiêu đãng, sau đó lại lấy ra một pháp khí cực phẩm hình tấm khiên, nhanh chóng chặn lại ba đường kiếm của Thanh Ngọc.Những hồn thể đang phiêu đãng này sau khi xuất hiện thì bắt đầu gào rú lên, mang theo những thanh âm tấn công trực tiếp vào thức hải Thanh Ngọc.- Thật là lợi hại, nếu tu sĩ bình thường mà gặp tên này chắc chắn phải chết.Sau khi nói xong, Thanh Ngọc đánh ra vô số đạo Vô Trần Hỏa, thiêu đốt toàn bộ số linh hồn kia.
Tên tráng hán áo xanh thấy vậy thì vô cùng giận dữ, lập tức thu cây hắc phiên kỳ lại.
Hắn nhanh chóng áp sát Thanh Ngọc, trong tay cầm thanh đao to bản, trên lưỡi đao tràn ngập những tia hắc ám, bổ về phía trước.Thanh Ngọc lắc mình tránh né, khi tránh xong mới giật mình hoảng sợ.
Mặc dù tên kia không chém trúng hắn, nhưng những tia hắc ám kia cứ như giòi trong xương, bám vào cánh tay trái của Thanh Ngọc, đang dần dần cắn nuốt huyết nhục của hắn.Thanh Ngọc hỏi Ly Ly mới biết thanh đao của tên áo xanh là một Vương khí hạ phẩm hắc ám hệ, khi tấn công mục tiêu trong khoảng cách gần có thể sử dụng hắc ám cắn nuốt đối phương.Thật là một Vương khí đáng sợ!Không thể để tiếp diễn tình trạng này, Thanh Ngọc điên cuồng vận chuyển Hồng Mông Kinh, chỉ giây lát sau tia hắc ám đã bị đẩy ra ngoài, cánh tay trái hắn lộ ra cả xương trắng hếu, kinh dị vô cùng.Tên tráng hán thấy Thanh Ngọc bức được sát chiêu của mình ra ngoài thì cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng không lùi lại, tiếp tục lao lên tấn công.Thanh Ngọc đạp Nhất Lý Bộ liên tục tránh né tên tráng hán, vừa chạy vừa thi triển Cửu Hoang Trảm tấn công.Tên kia thấy không áp sát được Thanh Ngọc, trực tiếp lấy ra một pháp khí cực phẩm hình cái lưới đen rồi quăng ra, mồm niệm chú, lập tức cái lưới đen trở nên vô cùng rộng lớn, ụp xuống đầu Thanh Ngọc.Thanh Ngọc rõ ràng mình nếu bị cái lưới đen này vây lại sẽ vô cùng phiền phức, nên trực tiếp thi triển Tịch Diệt Thiên Ma Trảm, chẻ cái lưới ra làm bốn mảnh.Không tiếp tục bị động nữa, Thanh Ngọc lập tức thi triển ra sát chiêu.
Từ nãy đến giờ hắn vẫn đang chờ tên tráng hán này sử dụng pháp khí.
Khi thấy cái lưới đen được quăng ra Thanh Ngọc biết mình thành công rồi.Vừa rồi nếu Thanh Ngọc chủ động tấn công, khi đến gần tên tráng hán mà hắn bất ngờ tung lưới đen ra, Thanh Ngọc mất thời gian phá chiêu, chắc chắn sẽ trúng đòn từ thanh đao quỷ dị của hắn..
Nghe Ly Ly nói nếu có tu sĩ Hợp Thể kỳ điều khiển Hoàng khí này thì từ Thiên Long Vực tới Trung Vực chỉ mất ba tháng mà thôi.
Thanh Ngọc không cần nghĩ, trực tiếp mua về.Cái Hoàng khí này giống y hệt một chiếc Lamborghini khổng lồ, mỗi tội không có bánh xe, được thiết kế theo đúng kiểu cách ở trái đất, Thanh Ngọc nhìn là thích ngay.
Chưa có nhận chủ mở ra xem nhưng Ly Ly nói nó có thể chở được một vạn người.Vấn đề di chuyển giữa hai vực đã được giải quyết xong, giờ Thanh Ngọc chỉ còn lo toan làm sao tăng tiến tu vi, báo thù cho Mai Sương Sương, rồi dự định khởi hành về Trung Vực.Sau khi tốn thêm 100 điểm mua một cái Pháp khí máy phát điện tự động chạy bằng linh thạch kèm theo một bộ bóng đèn, Thanh Ngọc lại tiếp tục đổi mới.Cái hệ thống này đúng là đa năng a!Lần này không để Thanh Ngọc thất vọng, hắn thấy được Giám Định thuật trung cấp!Mãi sau này Thanh Ngọc mới biết, Hằng Thiên tinh không hề có Giám Định thuật, nên hắn nhìn thấy trong Đế quân thương hành thì trực tiếp bỏ ra 1000 điểm nữa, mua không cần hỏi.Sau khi lĩnh hội Giám Định thuật trung cấp, bây giờ Thanh Ngọc đã có thể giám định toàn bộ tu vi tu sĩ của Hằng Thiên tinh.
Nhưng mà một điều kỳ lạ xảy ra, lão nhân bù xù trong đạo quan hắn không thể giám định được!Thế là như nào?Chỉ có hai khả năng.Một, lão nhân này là phàm nhân.Hai, lão nhân này là cường giả cao hơn cả Độ Kiếp kỳ?Nhưng mà, cao hơn Độ Kiếp kỳ không phải sẽ bị pháp tắc thiên địa đá ra khỏi Hằng Thiên tinh hay sao?Nếu để mà nói lão nhân này là phàm nhân thì chắc chắn Thanh Ngọc không tin, bởi vì quanh thân lão có vô số đạo vận lưu chuyển.Số người được tiếp xúc với Đại Đạo trong Hằng Thiên tinh này có lẽ chỉ có Thanh Ngọc mà thôi, là do ngoại công dạy hắn.Kể cả những cường giả Hóa Chân đỉnh phong kia cũng mới gọi là sơ nhập tiểu Đạo, chưa thấm tháp gì.Đạo vận trên người lão nhân này còn khủng bố hơn nhiều so với mầm non Bồ Đề thụ!Nghĩ tới đây, Thanh Ngọc chắc chắn lão nhân không phải người phàm, mà là tồn tại có thể đối kháng với pháp tắc thiên địa ở Hằng Thiên tinh!Đối kháng với thiên địa a!Sau một hồi tiêu hao, Thanh Ngọc chỉ còn lại 612 điểm tích lũy.Đổi thêm một lần nữa!Lần này Thanh Ngọc ngay từ ô đầu tiên đã thấy một quyển Vạn Tửu Phương.
Trong cuốn sách này có công thức nấu hơn vạn loại rượu, giá 300 điểm tích lũy.Không cần suy nghĩ, Thanh Ngọc lập tức lấy đến tay, bây giờ không cần quỳ nữa rồi!Hắn lập tức đứng dậy rời đi, rồi bay thẳng vào sâu trong Tử yên sơn mạch, mở một động phủ ra, thả Ma Đằng ra ngoài, sau đó tiến vào Sơn Hà Quan Tưởng Đồ.Tới nơi, Thanh Ngọc giao Vạn Tửu Phương cho Trương Phù Hoa, cùng với một đống linh dược Hoàng cấp, nhờ nàng chế giùm mình một vài loại rượu.Lúc này, chúng nữ đã an ổn ở trong nhà gỗ tu luyện.
Thật thần kỳ, nhà gỗ cùng với giường trúc kia cứ có thêm người vào là sẽ tự động rộng ra, bây giờ có năm nữ nhân ở trong, nó trực tiếp lớn thêm gấp đôi!…Ba tháng sau, Thanh Ngọc quay lại đạo quan, trong tay còn cầm một vò rượu lớn được mở sẵn nắp.
Thấy lão nhân đang ngồi trước bàn, Thanh Ngọc nhẹ nhàng tiến lại gần, cố ý để vò rượu ở đó.Hồng Vân Chân Nhân đang ngồi, tự nhiên cánh mũi nhếch nhếch lên, sau đó vơ lấy vò rượu, nói:- Ở năm vạn dặm về phía Bắc có một ổ sơn tặc, không việc gì ác mà không làm.
Đi giết hết chúng rồi quay lại đây.Thanh Ngọc nghe vậy mừng rỡ, lập tức lấy ra phi kiếm bay vút đi.
Lão nhân thì nhẹ nhàng thở dài:- Cha nào con nấy.Thanh Ngọc phi hành nửa canh giờ, đã thấy bên trong núi rừng có một sơn trại vô cùng rộng lớn.
Bốn phía sơn trại có chòi canh, bên ngoài còn có trận pháp Vương cấp.Qua giám định, bên trong có hơn trăm tên tu sĩ, tu vi cao nhất là một tên hán tử mình đầy sẹo, tu vi Kim Đan hậu kỳ, có lẽ là trại chủ.Kim Đan trung kỳ có sáu người, Kim Đan sơ kỳ có hơn hai mươi người.
Còn lại đều là tu sĩ Ngưng Chân, Thanh Ngọc không để ý tới.
Ngưng Chân kỳ bây giờ đứng trước mặt Thanh Ngọc chỉ là con kiến hôi mà thôi.Bên dưới sườn núi, một tốp sơn tặc đang dẫn một đoàn nữ nhân bị trói tay lên dốc, chuẩn bị tiến nhập sơn trại.Không cần nghĩ cũng biết số phận của đám nữ nhân này sẽ ra sao.Thanh Ngọc đầu óc vận chuyển, xem xem nên giải quyết đám sơn tặc này như thế nào.
Thực ra xông thằng vào chém giết thì cũng được thôi, nhưng có vấn đề là nếu có tên nào chạy thoát, về sẽ khó mà bàn giao với lão nhân.Đám nữ nhân kia đã bị dẫn vào sơn trại, trực tiếp bị ném vào giữa quảng trường.
Tên trại chủ đi từ trong ra, xách lấy một người, đang chuẩn bị quay lại phòng riêng để hành sự.Thanh Ngọc biết cơ hội đã tới, nhanh chóng chọn đúng cửa sinh của trận pháp, rồi đạp Nhất Lý Bộ nhanh chóng tiến về phía căn phòng của tên trại chủ.Không ngoài dự đoán, tên này đang bắt đầu xé tan y phục của nữ nhân kia, mặc kệ tiếng kêu gào thảm thiết của nàng.
Thanh Ngọc âm trầm suy tính, làm sao để một chiêu diệt sát tên này mà không gây ra động tĩnh.
Kim Đan trung kỳ trước đây hắn từng đã giết tên Tu Thiếu Khang khi chỉ mới là Ngưng Chân đỉnh phong.
Bây giờ tên trại chủ này không biết có thể nhất kích tất sát được hay không.Chọn đúng lúc tên này đang bắt đầu mơn trớn nữ nhân, Thanh Ngọc động.Hắn xuất một chiêu Cửu Hoang Trảm vô thanh vô tức, sau đó đạp Thập Lý Bộ tới gần tên trại chủ kia, tiếp tục thi triển Tịch Diệt Thiên Ma Trảm.Không ngoài dự đoán, Cửu Hoang Trảm chém trúng một Pháp khí linh giáp tự động hộ chủ, làm nó vỡ tan tành, còn Tịch Diệt Thiên Ma Trảm đã bổ thân thể tên trại chủ ra làm bốn phần.Nữ nhân kia không biết chuyện gì xảy ra, vô cùng hoảng sợ, định kêu to lên, nhưng Thanh Ngọc nhanh hơn, đánh một cái vào gáy nàng.Nữ nhân hôn mê bất tỉnh, Thanh Ngọc thi triển một chiêu Dẫn Hỏa thuật thiêu cháy toàn bộ thi thể tên trại chủ, rồi thu nhẫn trữ vật của hắn lại.Tiền nhiều tiền ít cũng là tiền a!Xong xuôi đâu đấy, Thanh Ngọc lại tìm tới mấy tên Kim Đan trung kỳ tiếp theo.
Mấy tên này cũng vừa chọn được nữ nhân xong, đang chuẩn bị vui vẻ thì đã bị Thanh Ngọc một kiếm chém chết.Sau khi những nhân tố không ổn định đã bị tiêu diệt, Thanh Ngọc trực tiếp xông ra ngoài, hai tay cầm hai thanh trúc kiếm điên cuồng chém giết.Tất cả địch nhân khi gặp phải Thanh Ngọc khi chưa biết chuyện gì xảy ra thì đã đầu một nơi, thân một nẻo rồi.
Sau khi đang chuẩn bị thu thập chiến lợi phẩm, một thân ảnh không biết từ lúc nào đã điên cuồng gào lên mà vung đao chém về phía sau lưng Thanh Ngọc:- Tên khốn kiếp, dám giết huynh đệ ta, hôm nay ngươi phải chết!Thanh Ngọc vung kiếm đón đỡ, trong lòng giám định, hóa ra là một tên Kim Đan hậu kỳ.
Không cần nói nhảm nhiều, hắn trực tiếp lùi lại, phóng ra ba đường Vọng Nguyệt Trảm về phía tên tráng hán mặc y phục màu xanh kia.“Tại sao thần thức của mình không bắt được tên này nhỉ?” Thanh Ngọc thầm nghĩ.Sau khi hỏi Ly Ly thì mới biết được miếng ngọc bội tên này đang đeo có thể ngăn trở thần thức của tu sĩ dưới Hóa Thần kỳ, cũng coi là một dạng bảo vật.Tên tráng hán lập tức lấy ra một cây hắc phiên kỳ, thả ra vô số hồn thể phiêu đãng, sau đó lại lấy ra một pháp khí cực phẩm hình tấm khiên, nhanh chóng chặn lại ba đường kiếm của Thanh Ngọc.Những hồn thể đang phiêu đãng này sau khi xuất hiện thì bắt đầu gào rú lên, mang theo những thanh âm tấn công trực tiếp vào thức hải Thanh Ngọc.- Thật là lợi hại, nếu tu sĩ bình thường mà gặp tên này chắc chắn phải chết.Sau khi nói xong, Thanh Ngọc đánh ra vô số đạo Vô Trần Hỏa, thiêu đốt toàn bộ số linh hồn kia.
Tên tráng hán áo xanh thấy vậy thì vô cùng giận dữ, lập tức thu cây hắc phiên kỳ lại.
Hắn nhanh chóng áp sát Thanh Ngọc, trong tay cầm thanh đao to bản, trên lưỡi đao tràn ngập những tia hắc ám, bổ về phía trước.Thanh Ngọc lắc mình tránh né, khi tránh xong mới giật mình hoảng sợ.
Mặc dù tên kia không chém trúng hắn, nhưng những tia hắc ám kia cứ như giòi trong xương, bám vào cánh tay trái của Thanh Ngọc, đang dần dần cắn nuốt huyết nhục của hắn.Thanh Ngọc hỏi Ly Ly mới biết thanh đao của tên áo xanh là một Vương khí hạ phẩm hắc ám hệ, khi tấn công mục tiêu trong khoảng cách gần có thể sử dụng hắc ám cắn nuốt đối phương.Thật là một Vương khí đáng sợ!Không thể để tiếp diễn tình trạng này, Thanh Ngọc điên cuồng vận chuyển Hồng Mông Kinh, chỉ giây lát sau tia hắc ám đã bị đẩy ra ngoài, cánh tay trái hắn lộ ra cả xương trắng hếu, kinh dị vô cùng.Tên tráng hán thấy Thanh Ngọc bức được sát chiêu của mình ra ngoài thì cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng không lùi lại, tiếp tục lao lên tấn công.Thanh Ngọc đạp Nhất Lý Bộ liên tục tránh né tên tráng hán, vừa chạy vừa thi triển Cửu Hoang Trảm tấn công.Tên kia thấy không áp sát được Thanh Ngọc, trực tiếp lấy ra một pháp khí cực phẩm hình cái lưới đen rồi quăng ra, mồm niệm chú, lập tức cái lưới đen trở nên vô cùng rộng lớn, ụp xuống đầu Thanh Ngọc.Thanh Ngọc rõ ràng mình nếu bị cái lưới đen này vây lại sẽ vô cùng phiền phức, nên trực tiếp thi triển Tịch Diệt Thiên Ma Trảm, chẻ cái lưới ra làm bốn mảnh.Không tiếp tục bị động nữa, Thanh Ngọc lập tức thi triển ra sát chiêu.
Từ nãy đến giờ hắn vẫn đang chờ tên tráng hán này sử dụng pháp khí.
Khi thấy cái lưới đen được quăng ra Thanh Ngọc biết mình thành công rồi.Vừa rồi nếu Thanh Ngọc chủ động tấn công, khi đến gần tên tráng hán mà hắn bất ngờ tung lưới đen ra, Thanh Ngọc mất thời gian phá chiêu, chắc chắn sẽ trúng đòn từ thanh đao quỷ dị của hắn..
Danh sách chương