"Vẫn còn có thể chặt sao?" Nghe vậy, Ngô Vệ Quốc lập tức hứng thú: "Hay quá, vậy chúng tôi mỗi người lấy nửa con vịt quay, chặt sẵn rồi gói lại nhé."

Tiểu Hà cũng dừng động tác che chắn. Cả hai người đều nuốt nước miếng, nhanh chóng quét mã thanh toán. Hai người đàn ông cao to ngồi xổm bên chiếc xe ba bánh, nhìn cậu bé con thuần thục nhấc vịt quay từ lò nướng ra, đặt lên thớt.

Không giống Hứa Thi Thi, cả hai người họ cơ bản vẫn giữ được sự bình tĩnh, không đến nỗi tham ăn như quỷ đói đầu thai nhưng dù vậy, khi tận mắt nhìn con vịt quay đỏ au, hấp dẫn bày ngay trước mắt, tỏa ra hơi nóng thơm lừng, họ vẫn suýt nữa không nhịn được, suýt chút nữa là nhào tới ôm vịt gặm luôn...

Thân hình nhỏ bé của cậu, dù đã có chiếc xe ba bánh phiên bản trẻ em được cải tạo, cậu cũng phải đứng lên ghế nhỏ mới với tới thớt. Cậu xắn tay áo, đeo găng tay dùng một lần, rồi cầm lấy một con d.a.o phay ở bên cạnh. Cậu ngẩng đầu, vài sợi tóc con xoăn lại, trông đáng yêu đến mức khiến người ta tim run lên.

Ngay cả bàn tay nhỏ của cậu cũng mũm mĩm, nhưng khi cầm con d.a.o phay, ánh sáng lạnh lẽo từ mũi d.a.o phản chiếu trong đôi mắt đen láy, trong veo của cậu, cảnh tượng này có chút huyền ảo.

Ngô Vệ Quốc thậm chí không kìm được sự nghi ngờ, liệu một đứa nhóc con như vậy có thể chặt được vịt quay không? Ngay cả một gã đàn ông cao lớn vạm vỡ như Ngô Vệ Quốc, cao mét tám, còn chưa chắc chắn mình có thể chặt được con vịt quay kia nếu không được huấn luyện bài bản. Con vịt quay rõ ràng còn to hơn cả người cậu.

"Ông chủ nhỏ." Ngô Vệ Quốc không nhịn được lên tiếng: "Hay là để tôi giúp cho…"

"Đông!"

Ánh mắt cậu điềm tĩnh, một đao dứt khoát. Con vịt quay hoàn toàn bị chẻ đôi một cách hoàn hảo, phân nửa con vịt quay xoay sang hai bên, bốc khói nghi ngút, bên trong còn có chút nước sốt chảy ra. Hương thơm của vịt quay sau khi bị cắt càng thêm nồng đậm, xộc thẳng vào mũi người ta...

"Hoắc!"

Lần này, không chỉ Ngô Vệ Quốc, mà ngay cả Tiểu Hà và Hứa Thi Thi ở bên cạnh cũng mở to mắt, không kìm được thốt lên khen ngợi: "Đao pháp này, đẹp quá!"

Chặt vịt quay chú trọng sự gọn gàng, dứt khoát. Không chỉ cần sức mạnh mà d.a.o còn phải nhanh, chuẩn và dứt khoát
Cậu bé con trước mắt cầm d.a.o phay, thuần thục như một lão đầu bếp làm nghề vài chục năm, ánh mắt điềm tĩnh, động tác lưu loát  xoẹt xoẹt xoẹt, con vịt quay to lớn kia trong chớp mắt đã được chặt xong, không hề lộn xộn chút nào, những miếng vịt quay được cắt ra đều tăm tắp, thậm chí giữa các miếng còn có thể ghép lại như cũ. Ánh mắt mọi người nhìn cậu cũng thay đổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Ông chủ nhỏ, cháu tên gì vậy?" Tiểu Hà không nhịn được hỏi.

Cậu vừa xếp vịt quay vào hai hộp đóng gói, vừa đóng gói dưa chuột thái sợi, hành thái, bánh đa nem và tương vịt, vừa cười tủm tỉm trả lời: "Cứ gọi cháu là Tiểu Lam."

"Được, ông chủ tiểu Lam!"

Ngô Vệ Quốc, Tiểu Hà và Hứa Thi Thi nhìn nhau. Trước đây, họ nhìn cậu với ánh mắt bao dung và cưng chiều của người lớn đối với trẻ con đáng yêu, đương nhiên còn có chút không tin tưởng, dù sao một đứa trẻ ba tuổi đi bán hàng, chẳng phải là trò đùa sao? Nhưng giờ đây, ánh mắt họ nhìn cậu đã ánh lên không ít sự kính nể. Và rất nhanh, sự kính nể này lại bị một cảm xúc khác chiếm lấy... Sự cuồng nhiệt.

Ngô Vệ Quốc và Tiểu Hà chà xát tay vào nhau như ruồi bọ, nhận lấy phần vịt quay của mình. Vốn định gói mang đi chỗ khác ăn, nhưng ngửi thấy mùi thơm này, cảm nhận được hơi ấm lan tỏa từ miếng vịt quay, họ còn nhịn được sao, hoàn toàn phát cuồng!

Ngô Vệ Quốc vội vàng cầm lấy một cái bánh đa nem, cái bánh nửa trong suốt, mỏng tang, xòe ra trên lòng bàn tay. Sau đó, anh ta kẹp một miếng vịt quay, nhúng miếng vịt quay vào nước tương vịt sánh đặc màu nâu đỏ, chắc chắn miếng vịt đã đẫm tương rồi thì đặt vào giữa bánh đa nem, kẹp thêm hành lá và dưa chuột thái sợi, cuộn lại rồi đưa vào miệng…

"Cha mẹ ơi..."

Nhấm nháp miếng vịt quay cuốn, Ngô Vệ Quốc ngây người. Miếng vỏ bánh đa nem cực kỳ mỏng, đúng như hình dung vừa mềm vừa dai. Khi răng cắn vỡ lớp vỏ bánh, lớp da vịt quay giòn tan bên trong liền theo đó mà ùa ra...

Lớp da vịt quay vừa ra lò còn nóng hổi, giòn tan cực kỳ cắn một miếng, dầu mỡ nóng hổi liền trào ra hòa quyện với mùi thơm trái cây thoang thoảng. Cùng với mỗi lần nhai, lớp da vịt giòn rụm trong khoang miệng, tiếp theo đó là hương vị đậm đà của thịt vịt, nạc mỡ đan xen tràn ngập nước sốt. Nước tương vịt ngọt ngào làm nền, càng là nét vẽ cuối cùng làm hoàn thiện bức tranh tuyệt đẹp!

Nước sốt chua chua ngọt ngọt, không hề lấn át hương vị chính, nhưng cùng với thịt vịt dai dai và lớp da vịt thơm lừng ngập tràn dầu mỡ ăn mà không ngấy lại khiến người ta bừng tỉnh, càng làm nổi bật sự vị tươi ngon của thịt vịt.

Ngô Vệ Quốc nhắm mắt lại, tỉ mỉ nhấm nháp hương vị thịt vịt thấm đẫm nước sốt, chỉ cảm thấy mỗi một miếng đều ngon đến không thể tưởng tượng, còn có thể nếm được vị thanh mát của hành và dưa chuột, được lớp bánh đa nem mềm mại bao bọc, càng nhai càng thấy ngon.

Ở một bên, Tiểu Hà cũng đắm chìm trong sự ấn tượng mãnh liệt của vị giác mà vịt quay mang lại. Anh ta đờ đẫn, l.i.ế.m những giọt nước sốt còn vương trên ngón tay, nói: "Trời ơi, thật sự quá ngon! Sao cái da vịt này có thể giòn tan đến thế, còn nước sốt tương vịt nữa, chua ngọt thật tuyệt vời..."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện