Nhưng Ngô Vệ Quốc nhớ rõ, trong buổi tiệc đính hôn đó, Hứa Thi Thi đã thể hiện vô cùng đúng mực và tao nhã, cô ta nâng ly rượu vang đỏ, mặc một bộ lễ phục dạ hội màu xanh đậm, đi đứng có chừng mực, nói cười duyên dáng, thể hiện phong thái tao nhã của một cô tiểu thư nhà giàu. Sao vì một con vịt quay ven đường lại khiến cô ta lộ nguyên hình như vậy, nhưng, sau khi đi được hai bước về phía bãi đậu xe, Ngô Vệ Quốc không kìm được mà chửi thề một tiếng.

Nghe mùi vịt quay thoang thoảng bay theo gió, anh ta chợt hiểu ra... Mùi vịt quay thơm lừng đến như vậy thảo nào vị đại tiểu thư kia có thể ăn đến không màng hình tượng, chắc chắn là có lý do cả. Cùng lúc đó, bụng Ngô Vệ Quốc cũng réo sôi lên òng ọc.

 
]Trúc Uyển] là nhà hàng gia đình mà Mục Minh Thu thích nhất, dù là bàn chuyện làm ăn hay gặp gỡ riêng tư, Mục Minh Thu đều sẽ hẹn người đến Trúc Uyển. Họ làm tài xế, chủ ở bên trong ăn cơm, họ cũng không thể tự tiện bỏ đi, nếu không chủ ăn xong đi ra không thấy tài xế thì công việc của họ còn muốn làm nữa không? Ngày thường, Ngô Vệ Quốc đều mang theo bánh cuốn, màn thầu gì đó từ nhà để lót dạ. Nhưng hôm nay anh ta ra ngoài vội quá quên mang theo, mà lại phải chở Mục Minh Thu liên tục cả ngày... ngửi mùi vịt quay hấp dẫn như vậy, làm sao mà chịu nổi!

Ngô Vệ Quốc cố kìm nén cơn đói bụng, bước nhanh đến quầy vịt quay. Càng đến gần quầy vịt quay, anh ta càng nghi hoặc. Ông chủ đâu? Vịt quay thơm lừng thế này, chẳng lẽ nào ông chủ bỏ bê công việc, không trông coi quầy? Không sợ bị người ta trộm vịt sao?

"Ông chủ, vịt quay bán thế nào?" Ngô Vệ Quốc thử hỏi.

... Rất nhanh, sự nghi hoặc của anh ta đã được giải đáp.

"Một trăm tệ một con ạ." Một giọng nói non nớt vang lên.

Ngô Vệ Quốc cúi đầu, nhìn theo hướng giọng nói. Một ông chủ nhỏ ba tuổi đeo khẩu trang, nở một nụ cười đáng yêu đến cực điểm với anh ta: "Hoan nghênh quý khách." Cuộc sống mưu sinh vất vả, trẻ con cũng phải ra đường buôn bán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ngô Vệ Quốc: "..."

Cậu bé này có tinh thần vượt trội hơn so với bạn bè cùng trang lứa đến 40 năm! Trong đầu Ngô Vệ Quốc lướt qua cả ngàn dòng bình luận, nhưng so với tuổi đời quá nhỏ của của ông chủ, Ngô Vệ Quốc càng muốn phàn nàn về giá cả của con vịt quay này.

Không giống như Hứa Thi Thi tiêu tiền như nước, Ngô Vệ Quốc chỉ là một tài xế bình thường, còn phải lo cho gia đình. Một trăm tệ, ở các quầy ăn vặt ven đường khác có thể mua được năm con vịt quay, ăn chán chê còn có thể vứt đi, thế nào cũng lời hơn cái giá một trăm đồng một con này chứ.
Ngô Vệ Quốc có chút do dự nhưng từng đợt hương thơm bay tới, thật sự khiến người ta khó lòng mà bỏ qua...

Bỗng nhiên, Ngô Vệ Quốc thấy tài xế nhà họ Hứa – người đang cố gắng giúp giữ hình tượng thiên kim đại tiểu thư cho Hứa Thi Thi. Tài xế nhà Hứa dang hai tay trông như đang chuyên tâm ngăn cản ánh mắt mọi người nhìn về phía đó, nhưng thực ra, chính đôi mắt anh ta cũng dán chặt vào cái lò nướng kia, điều này cũng dễ hiểu thôi.

Rốt cuộc, mùi vịt quay thơm lừng như vậy, lại ở khoảng cách gần thế người bình thường nào chịu nổi chứ, nhưng Tiểu Hà tài xế nhà họ Hứa cũng giống Ngô Vệ Quốc, đang phân vân vì giá cả có vẻ hơi đắt đỏ.

Trong lòng Ngô Vệ Quốc chợt lóe lên một ý nghĩ, anh ta hỏi: "Ông chủ, có thể hai người mua chung một con vịt quay không?" Nghe vậy, Tiểu Hà cũng ngẩng đầu lên. Ý kiến hay đấy! Sao vừa nãy anh ta lại không nghĩ ra nhỉ?
"Đương nhiên là được ạ." Cậu gật đầu, đôi mắt to tròn, sáng ngời chân thành nhìn hai người: "Các chú muốn góp chung một con ạ? Mang đi luôn hay chặt sẵn rồi đóng gói ạ?"

Bên cạnh, Hứa Thi Thi không đợi được nữa trực tiếp ôm con vịt quay rồi gặm lấy gặm để. Nhưng dù sao đây cũng là Kinh Thị, phải tuân thủ quy tắc nhập gia tùy tục, Giản Vân Lam không chỉ chuẩn bị hành tây và dưa chuột thái sợi, bánh đa nem mỏng, mà còn cố ý nấu nước tương ngọtđể chấm vịt.

Lúc này, nước tương vịt màu nâu đỏ đang sôi lục bục bên cạnh nổi bọt lốp bốp, được ủ ấm ngay bên cạnh. Đem những miếng vịt quay đã được thái lát mỏng nhúng đẫm tương vịt, thêm dưa chuột và hành tây thái sợi, cuộn trong lớp bánh đa nem mỏng tang, rồi đưa vào miệng... Cái hương vị đó, khỏi phải nói là tuyệt vời làm sao.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện