Úc Minh mím chặt môi, sắc mặt trắng bệch, không kìm được ngồi xổm xuống bao gồm cả Tiêu Tiêu, rất nhiều người thần sắc trống rỗng, ôm đầu lẩm bẩm:

"Rốt cuộc tôi bao nhiêu tuổi rồi?"

"Năm nay rõ ràng mới là học sinh cấp ba, sao cảm giác mình đã sống hơn trăm năm?"

"Tôi xuyên thư, xuyên thành một NPC râu ria trong truyện cẩu huyết, nhiệm vụ của tôi là nói câu "Hắn tốt, yêu hắn" khi vai chính công thụ ngược tâm dây dưa á???"

… Cũng may, loại quá tải thông tin khiến người ta suy sụp tinh thần ấy không kéo dài lâu. Khi âm thanh máy móc vang lên lần nữa, hồng thủy rút đi tất cả ký ức lặp lại đều tiêu tan:

[Chủ phòng Giản Vân Lam thông quan, tuyến thế giới đã trở thành tuyến thế giới chân thật của vị diện “Ám Hà Minh Đăng”! Thay đổi thành công! Chúc ngài sinh hoạt vui vẻ!]
[Vị diện của ngài đã được giải khóa, ngài đã có quyền đăng nhập phòng phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới.]

[Là dân gốc của vị diện “Ám Hà Minh Đăng”, hiện tại ngài có quyền xem xét toàn bộ thông tin nguyên tác, ngài có thể triệu hồi điểm sáng huyền phù của phòng phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới bất cứ lúc nào, nhấp vào nút 'tình hình cụ thể và tỉ mỉ của vị diện trước mặt' để xem xét.]

[Hoan nghênh ngài đến với phòng phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới!]

Tất cả ký ức hỗn loạn đều nhạt đi trong đầu mọi người, phảng phất chưa từng xảy ra. Thần sắc mọi người dần dần trở lại từ trạng thái mê mang.

"Vừa nãy đã xảy ra chuyện gì vậy?"

"Cảm giác như bản thân đã quên mất một chuyện rất quan trọng."

"Ngọa tào ngọa tào ngọa tào, các ngươi, các ngươi đều thấy cái này sao?"

Một người chỉ vào màn hình trước mặt, không kìm được kinh hô càng ngày càng nhiều người ý thức được sự tồn tại của màn hình. Trên màn hình bắt đầu xuất hiện dòng chữ bình luận:

[Hoan nghênh hoan nghênh!]

[Minh Minh, Minh Minh của ta a a a a a cuối cùng ngươi cũng tự do rồi, không ai có thể giam cầm ngươi nữa. *lau nước mắt*]

[Chắc chắn là mình đang mơ thôi anh anh anh. QAQ]

[Phó ca! Phó ca nhìn chỗ này đi!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
… So với màn hình, càng nhiều người bị một sự kiện khác thu hút sự chú ý.

"Giản, ông chủ Giản đâu?" Một người run rẩy hỏi.

Không khí tĩnh lặng. Mọi người ngơ ngác nhìn vị trí quầy ăn vặt vốn thuộc về ông chủ Giản.

Lúc này, nơi đó trống không, nồi của ông chủ Giản, muôi vớt của ông chủ Giản, con ch.ó lớn màu bạc chạy quanh, bé gái đầu tròn, và cả ông chủ Giản… đều hoàn toàn biến mất giống như chưa từng tồn tại vậy.

Mọi người há hốc miệng gan mật như muốn nứt ra. Mắt phượng của Phó Trường Phong trở nên sâu thẳm, tất cả manh mối lóe lên như điện xẹt, dần dần hình thành một đường, trên mặt anh dần dần lộ ra vẻ bướng bỉnh thống khổ: "Ông chủ Giản, anh… anh sẽ trở lại, đúng không?"

Sắc mặt Úc Minh tái nhợt, lúm đồng tiền nhỏ bên môi hoàn toàn biến mất. Đồng tử đen láy của y cũng nhuốm một tia sương mù.

"Ông chủ Giản, vất vả lắm yôi mới tìm được anh." Úc Minh lẩm bẩm: "Sao anh lại rời đi rồi?… Không có anh, tôi phải làm gì bây giờ…?"

Vị diện Vạn Giới, phòng phát sóng trực tiếp.

Hàng chục vạn người xem mới ùa vào, vẫn hưng phấn gửi đủ loại bình luận và quà tặng, hy vọng nhận được phản hồi từ những nhân vật mà họ yêu thích nhưng những khán giả cũ…

Có kinh nghiệm từ lần giải khóa vị diện “Cố Chấp Độc Chiếm” trước, khác với những người xem mới, không ít người xem cũ đã bất chấp tất cả, lão luyện mà bắt đầu cá cược:
[Các ngươi đoán bình luận đầu tiên của “Ám Hà Minh Đăng” sẽ là gì?]
[Tôi cược là “trả mẹ thân sinh, ông chủ Giản cho tôi' *che mặt*]
[+1]
[Quá thiếu sáng tạo! Tôi đoán là 'ông chủ Giản ở đâu? Chúng tôi muốn nói chuyện với anh ấy.']
[Có khi nào là 'Ông chủ Giản, chúng tôi ở vị diện “Ám Hà Minh Đăng” rất nhớ anh' không?]
[Cũ rích quá đi a a a a a! Không, tôi không tin. Người bày mưu tính kế như Phó Trường Phong nhất định sẽ hỏi những vấn đề cao thâm hơn.]
Rất nhanh, dưới sự chờ đợi căng thẳng của mọi người. Bình luận đầu tiên đến từ “Ám Hà Minh Đăng” xuất hiện:
[Úc Minh]: @phíachínhphủ, vị diện xuyên thư tiếp theo của ông chủ Giản ở đâu? Chỗ chúng tôi có khoảng hai trăm người, dự định cùng qua đó.
Khán giả: […]

Tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý nhưng mức độ điên cuồng của vai chính “Ám Hà Minh Đăng” vẫn vượt quá sức tưởng tượng của họ!
Trước mắt là một mảnh tĩnh lặng tối đen. Một lúc lâu sau, cuối cùng cũng có ánh sáng cùng với ánh sáng dịu dàng ấy, một giọng nữ ôn nhu vang lên bên tai Giản Vân Lam:

"Người xuyên việt 666, Giản Vân Lam, hoan nghênh ngài lên đoàn tàu xuyên qua vị diện Vạn Giới!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện