Chu Khương lúc này mới bước ra, cả đám đông bây giờ im bặt mọi sự tập trung đổ dồn lên trên.

Bên cạnh Chu Khương là một thiếu nữ tầm 22 tuổi, xinh đẹp tuyệt luân, khuôn mặt sương lạnh đóng băng bao trái tim thiếu niên bên dưới. Nàng là nhị công chúa của Mạn Đà đế quốc cũng là thánh nữ quanh minh giáo hội của Mạn Đà đế quốc, Chu Linh Hoa.

Bên cạnh là một lão giả pháp sư trang phục Quang minh giáo hội, Vương Lăng nhìn ra trong mắt đám người ánh mắt tôn kính cũng hiểu lão giả này rất được coi trọng.

Sau loạt công bố quá sức dài dòng của Chu Khương thì Vương Lăng biết lão pháp sư này là Mã Lợi, người đứng đầu Quag Minh giáo tại Mạn Đà đế quốc hôm nay đến để chúc phúc các nhân tài sắp tiến vào Minh Lam Tông.

Vương Lăng giờ mới biết được tất cả nhân tài trong các gia tộc.

Vương phủ gồm có hắn, Vương Lôi cùng Vương Khan, còn có Vương Lục Nhi nhưng nàng đã tham gia Băng Nguyệt Cung.

Gia tộc Đông Phương có Đông Phương Hồng Tuyết, nàng là muội muội Đông Phương Lục Uyển cùng Đông Phương Lã con trai một vị trưởng lão trong gia tộc, Vương Lăng có thể nhìn thấy ánh mắt si mê của hắn đối với Đông Phương Hồng Tuyết.

Bên Chu gia có Chu Thông, con trai nhị trưởng lão Chu gia. Chu Ly là tứ công chúa Mạn Đà đế quốc thiên phú rất cao. Chu Lãng một người không có địa vị cao trong tộc nhưng được tuyển chọn làm Vương Lăng cũng thấy tò mò.

Lục gia thì có Lục Hiểu cùng Lục Tán là hai thanh niên có thiên phú được chọn nhờ thế lực Lục Hải chống đỡ, bồi dưỡng.

Trình gia thì chỉ có mình Trình Diễm.

Hắn không có cơ hội tiếp xúc nhiều với những anh tài khác nhưng hắn biết hắn là người có thiên phú cao nhất ở đây, hầu hết đều mới đột phá dung linh cảnh hoặc tiếp cận dung linh cảnh.

Vương Lăng đánh giá từng người thì đám thanh niên ai cũng nhìn hắn vì theo thông tin hắn đã đột phá dung linh đỉnh phong. Mã Lợi ánh mắt sắc bén nhìn Vương Lăng,Vương Lăng cũng không quan tâm chỉ vui vẻ đến bên cạnh Vương Hàn:

-Đây là một quyển bí tịch đệ vô tình có được. Rất phù hợp với huynh, xin huynh nhận lấy.

-Đa tạ Lăng đệ.

Vương Hàn ánh mắt cảm kích nhìn Vương Lăng, hắn không biết bên trong giới chỉ là công pháp thần cấp nhưng trong lòng hắn đã xem Vương lăng là người đáng để ra sức cống hiến.

Vương Lăng quay người đi đến bên cạnh 2 người của Đông Phương gia, hai người cũng ý thức hắn đi đến cũng chào hỏi. Vương Lăng cười đánh giá kĩ lại hai người, Đông Phương Hồng Tuyết tầm 17, 18 tuổi tuy không khuynh quốc như tỷ tỷ nhưng vẻ đẹp cũng không kém quá xa, đủ để làm đám công tử chưa trải sự đời ăn uống không yên.

Đông Phương Lã một mặt khôi ngô tuấn tú, cũng bằng tuổi Đông Phương Hồng Tuyết ánh mắt vẫn chú ý lên người nàng.

Đông Phương Hồng Tuyết tò mò đánh giá người thanh niên còn trẻ hơn nàng mà tương lai sẽ làm tỷ phu nàng, trong lòng có chút không muốn thừa nhận nhưng không hề có cảm giác chán ghét Vương Lăng. Đông Phương Lã thấy nàng nhìn chằm chằm Vương Lăng thì trong lòng khó chịu ánh mắt hung hăng nhìn Vương Lăng làm Vương Lăng chỉ biết chịu thua kiếm cớ rời đi.

Lúc này đám nhân tài được xếp thành một hàng để Mã Lợi tiến hành chúc phúc, chỉ thấy lão đọc mấy lời thoại dài dòng nhức óc hơn cả đọc kinh sau đó ánh sáng lóe lên lão vẫn tiếp tục đọc.

Vương Lăng buồn bực nhìn Mã Lợi ru ngủ hắn mà bất lực, dù sao đây cùng là một dạng nghi lễ đành phải tiếp tục nghe. Đến lượt Vương Lăng thì lão vẫn lảm nhảm nhưng câu vô nghĩa, đến khi ánh sáng lóe lên nhưng không tắt đi mà còn sáng rất mãnh liệt thì Mã Lợi mới run run nhìn Vương Lăng.

-Quang Minh thánh thể. Không ngờ là Quang Minh thánh thể.

-Quang minh thánh thể là cái gì.

Vương Lăng méo quan tâm lắm, hắn cũng đại khái hiểu thể chất này có tác dụng gì, hắn hỏi cũng cho có lệ.

-Thể chất ngươi rất dễ tu luyện quang hệ ma thuật. Ngươi có muốn gia nhập làm quang minh sứ Quang Minh giáo hội không. Đảm bảo ngươi quyền lực sau này hơn xa bất cứ ai.

-Ý tốt tiền bối vãn bối xin nhận nhưng vản bối đam mê chơi với điện hơn.

-Đã ngươi không muốn ta cũng không ép. Nếu có ý định thay đổi suy nghĩ thì đến gặp ta. Ta lúc nào cũng chờ ngươi.

-Vãn bối sẽ suy nghĩ.

Vương Lăng chỉ cười trừ đáp trả, không bận tâm lắm về yêu cầu của Mã Lợi nếu theo lão sau này có khi phải mất rất nhiều năm mới có đủ thực lực thậm chí phải học tụng kinh. Mã Lợi không nói gì nữa mà tiếp tục hát khúc ‘Sao cháu chưa ngủ’ cho đám thanh niên nghe.

Cuối cùng đến tiệc hội, mọi người đều ăn uống vui vẻ, Vương Lăng bị cả đám nữ nhân bao vây, hắn không từ chối mà cười đáp các nàng. Long Hiên lúc này mới chạy đến lôi Vương Lăng đi, cử chỉ vô cùng thân mật làm nhiều người cũng đoán ra quan hệ hai người.

Vương Lăng thấy Long Hiên có chút hậm hực, u oan nhìn hắn khiến hắn khó hiểu, quả nhiên con gái là dạng sinh vật biết mặt không biết lòng. Lúc này thì Long Hiên đem hắn tới gặp một người, nàng cười nhìn vị nữ trung niên trước mặt:

-Mẫu thân Con đem hắn tới rồi, người xem hắn có được không.

Vương Lăng nhìn người phu nhân trước mặt, một người phụ nữ quyến rũ để lộ da thịt ở trước ngực vô cùng mê người, một khuôn mặt xinh đẹp tuyện luân nhưng mang theo anh khí khiến nam nhân cũng e dè. Đám nam nhân xung quanh nhìn thấy nàng cũng không dám tiến đến gần.

Nàng cầm trong tay bình rượu uống, rượu chảy xuống cổ càng thêm phần dụ hoặc, cả người thay vì hương thơm thì lại là một mùi tửu nồng đậm. Nàng sau khi uống sau bình rượu mới nhìn qua phía Long Hiên:

-Thiên phú rất tốt. Chỉ có điều như vậy vẫn không đủ.

-Mẫu thân. Người xem còn có ai có thể có thiên phú như hắn chứ, nhận hắn cũng đâu có bất lợi.

Long Hiên lay lay cánh tay mẩu thân nũng nịu, nàng vốn muốn Vương Lăng ở cùng nàng một chổ ở Minh Lam Tông chơi trò "bắn súng" nên mới muốn hắn nhận mẫu thân nàng làm đại sư nhưng mẫu thân nàng từ trước tới giờ chỉ nhận duy nhất có một đệ tử chưa từng nhận thêm ai.

Ngay lúc này trong nhận thức Vương Lăng giọng nói Linh Tôn vang lên:

-Nếu ngươi muốn nàng nhận ngươi thì đem khẩu quyết ‘Lục Liên kiếm pháp’ nói cho nàng thì nàng sẽ nhận ngươi.

-Tiền bối, tại sao ta phải bái nàng làm thầy.

-Ngươi không biết. Nàng là Long Linh Huyền trước kia là một trong những nữ nhân của ta, thiên phú cực cao. Vấn đề chính là những công pháp ngươi có đều dựa trên cơ sở của ta, ta cũng không thể luôn luôn xuất hiện chỉ bảo ngươi được. Theo nàng là lựa chọn tốt nhất cho ngươi sau này.

-Nếu đã là sư nương thì không vấn đề gì nữa.

-…..

Giọng Linh Tôn biến mất cũng không nói thêm gì, lúc này thì Long Hiên lại mìm cười nói với Long Linh Huyền:

-Mẫu thân, hắn còn biết sử dụng Ngụy Linh nữa.

-Hắn. làm sao có thể.

Long Linh Huyền tỏ vẻ không tin ánh mắt sát sao đánh giá hắn, Long Hiên lại chạy đến bên người Vương Lăng.

-Ngươi mau sử dụng Ngụy Linh đi.

-Được.

Vương Lăng cũng hiểu ý nàng ngay lập tức che giấu linh lực, Long Linh Huyền nhíu mày đánh giá hắn, có chút bất thiện. Vương Lăng cũng biết trước kia Linh Tôn chỉ dạy cho mấy nữ nhân của hắn không truyền ra ngoài, nàng biết rõ thân phân hắn nên trong lòng nghi hoặc liên tục nảy sinh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện