THÔNG TIN TRUYỆN:
- Tác giả: Bất Vấn Tam Cửu
- Thể loại: Đam Mỹ
- Số chương: 75
- Nguồn: muoivantue.com
- Trạng thái: Full
Liệu Nguyên
Bạn đang đọc bộ truyện full Liệu Nguyên của tác giả Bất Vấn Tam Cửu tại Wikidich.com.vn - Nền tảng đọc truyện chữ dịch miễn phí.
Danh sách chương
- Chương 1: “Nằm chiêm bao mộng cũ, tỉnh lại đã sang năm.”
- Chương 2: “Cho nên làm gì có thần tiên, bác sĩ giỏi giang đến mấy cũng chỉ là người phàm.”
- Chương 3: “Giữa chừng tan tan hợp hợp, họ cũng đã chia tay nhau mấy lần rồi.”
- Chương 4: “Ngạc nhiên rồi cẩn thận suy xét hai người, suy ngẫm từ ngoại hình cho tới khí chất của từng người một lượt, an
- Chương 5: “Anh Ngôn à, em nghĩ kỹ rồi.. Bỏ đi!””
- Chương 6: “Bình thường Thang Sách Ngôn gọi anh là “Tiểu Ninh”, chưa từng gọi thẳng tên anh. Hôm nay hắn vẫn luôn gọi là Đư�
- Chương 7: “Bệnh viện là nơi cho con người hy vọng, nhưng cũng đồng thời là nơi lấy đi hy vọng.”
- Chương 8: “Anh biết em đau.”
- Chương 9: “Đào Hiểu Đông nhìn qua một lượt rồi cất tiếng chào: �Bác sĩ Thang.””
- Chương 10: “Cậu không giúp được nhưng tôi vẫn có thể giúp sức một chút, tâm lý muốn làm gì đó rất đáng quý, đừng bỏ cu�
- Chương 11: “Tay anh lạnh thế.”
- Chương 12: “Tình cảm sâu đậm cách mấy cũng không thể chịu giày vò hoài, bao nhiêu năm qua Đường Ninh đã mài trái tim Thang Sách N
- Chương 13: “Không thể vì anh nói em chưa trưởng thành thì em cứ hành xử như trẻ con mãi được.”
- Chương 14: “Thế ông đỏm dáng như vậy làm gì? Cưa sừng làm nghé như vậy ông tính làm gì hả?”
- Chương 15: “Trên eo hai tấc đồng thân, đoạn hẹp nhất ấy.”
- Chương 16: “Nơi này trời xanh thăm thẳm, đất đá vàng đượm.”
- Chương 17: “Tôi vừa mới uống, nếu anh không chê…”
- Chương 18: “Anh mặc quần áo chưa thế?”
- Chương 19: “Dáng cậu đẹp lắm mà.”
- Chương 20: “Lần tới muốn tìm người thế nào?”
- Chương 21: “Chỉ muốn đi ăn với anh một bữa, có được không?”
- Chương 22: “Tiếng “Anh Ngôn” này gần như khiến ba người mang ba suy nghĩ khác nhau.”
- Chương 23: “Thang Sách Ngôn mà anh nói là bạn của tôi. Mấy lời anh nói tôi thấy chướng tai, nghe không lọt.”
- Chương 24: “Là anh ta nói quá muộn.”
- Chương 25: “Dùng bữa này xong, Đào Hiểu Đông hớn hở cả lên.”
- Chương 26: “Cho nên trời mưa tay anh ấy bị đau, lúc mệt mỏi tay cũng đau.”
- Chương 27: “Không phải muốn nghe ngóng chuyện Đường Ninh từ cậu, muốn biết cũng không hỏi cậu vòng vo như vậy.”
- Chương 28: “Anh nói mấy lời này khiến em đắc ý quá, cảm giác như anh đang muốn giải thích với em ấy, thực sự không cần đâu.
- Chương 29: “Anh…” Đường Ninh chớp mắt, hàng mi dài khẽ run lên, “Không cho em vào à?”
- Chương 30: “Anh đừng buồn, phù hợp thì đến với nhau, nếu có thể đến với nhau thật, sau này em sẽ không để anh phải tiếc nu
- Chương 31: “Cảm ơn Hiểu Đông.”
- Chương 32: “Hai hôm nay mưa miết, anh có đau tay không?”
- Chương 33: “Mọi người đều không sống dễ dàng gì, nhưng luôn có người khổ cực hơn bạn.”
- Chương 34: “Em chỉ có chút tiền đồ Như vậy, dồn hết sức mà chỉ dám chạm vào tay.”
- Chương 35: “Thế em bỏ gối ôm ra cho tôi xem.”
- Chương 36: “Em nghiêm túc đấy, lần này em thực sự.. Rất mong muốn.”
- Chương 37: “Ném mồi lửa vào đống củi khô, lửa nung đỏ thấu nền trời.”
- Chương 38: “Lúc cởi áo choàng ngoài, phần gáy và xương quai xanh bị lộ ra, mặc áo phẫu thuật không che đi được.”
- Chương 39: “Hôm nay tôi…. đã gặp anh Ngôn.”
- Chương 40: “Tôi thấy chắc gãy rồi.”
- Chương 41: “”Đừng cắt.” Thang Sách Ngôn mở mức gió yếu nhất sấy tóc cho anh, bàn tay nhẹ nhàng gẩy mái tóc anh.”
- Chương 42: “Buộc lỏng thôi không được à? Cái kiểu buộc của em.. Sao có thể buộc cho nó dựng lên được?”
- Chương 43: “Dữ dội hiển nhiên sẽ động tình.”
- Chương 44: “Đừng hối hận, nhìn về phía trước đi.”
- Chương 45: “Vừa mới lên làm người nhà bác sĩ, em vẫn còn chưa quen.”
- Chương 46: “Anh từng làm vì bác sĩ Đường, em cũng có thể làm vì anh.”
- Chương 47: “Anh khẽ “xùy”, mở cửa xuống xe, cửa xe đóng lại “rầm” một tiếng.”
- Chương 48: “Sinh nhật vui vẻ. Có ca phẫu thuật, tôi đến muộn một chút.”
- Chương 49: “Hôm nay anh Ngôn đóng một cái dấu”
- Chương 50: “Nơi nhỏ hẹp nhất trong trái tim co thắt đến độ tê dại, đưa mắt nhìn sang người bên gối, thấy sao mà thích quá ch
- Chương 51: “Anh mong ngóng ở đâu em thiêu đốt ở đó, châm lửa khiến anh nóng ran rồi thì phải vỗ về xoa dịu.”
- Chương 52: ”Của anh của anh của anh.”
- Chương 53: “Món quà Đường Ninh tặng quá tuyệt tình.”
- Chương 54: ”Đừng quên mua hoa cho em đấy.”
- Chương 55: “Chúc cô chú ngày cuối năm vui vẻ.”
- Chương 56: “Thời gian trôi qua không hằn dấu, Đào Hiểu Đông ba mươi sáu rồi.”
- Chương 57: “Hầy, cũng không biết có phải vừa làm chuyện thân mật nhất hay không, mà sao nhõng nhẽo thế.”
- Chương 58: “Mẹ nó chứ mày chụp ai đấy? Chụp ảnh bác sĩ nhà anh đây mày có bị làm sao không thế?”
- Chương 59: “Trái tim được người ta nâng niu trọn vẹn trong tay, cảm giác này phải trải qua rồi mới hiểu được.”
- Chương 60: “Đào Hiểu Đông thầm than trong lòng, cậu đừng “anh ơi anh à” nữa, cậu còn “anh ơi anh à” là lát nữa tôi không b
- Chương 61: “Anh bảo em xoay người.”
- Chương 62: “”Bây giờ ngay cả một góc nhỏ anh cũng không vào nổi, tất cả trong này đều là tôi.”
- Chương 63: “Thực ra em muốn biết, liệu thời gian có thể mang tất cả đi thật không.”
- Chương 64: “Bản thân mình sống đã đủ chật vật rồi, còn luôn muốn làm Bồ Tát.”
- Chương 65: “Cứ nhìn chòng chọc chòng chọc, thế rồi đôi mắt cũng hoen đỏ.”
- Chương 66: “Tóc em đâu?”
- Chương 67: “Dựa vào đâu cơ chứ?”
- Chương 68: “Ưu điểm duy nhất của nó có lẽ là cho bạn thời gian, để bạn từ từ học và dần thích ứng làm một người mù.”
- Chương 69: “Anh như một đứa trẻ dè dặt từng li từng tí một.”
- Chương 70: “Em cần phải nghĩ rằng―― em chính là của anh.”
- Chương 71: “Đúng vậy, người tốt trọn đời bình an.”
- Chương 72: “Bản thân hai từ “người yêu” này mang theo sự lãng mạn rập khuôn, vừa tự tin lại vừa phóng khoáng.”
- Chương 73: “Nếu có thể bước vào giai đoạn thí nghiệm, Đào Hoài Nam nằm trong danh sách tình nguyện viên của hắn.”
- Chương 74: “Bác sĩ Thang, bạn trai tôi.”
- Chương 75: “Năm mới, Hiểu Đông phải bình an. Còn phải ở bên anh.”