- Con rắn chết tiệc... ta... ta liều mạng với ngươi...
Miếng mồi ngay trước miệng bị người ta cướp lấy, Huyết Linh đáng thương tức giận đến sắp khóc nghiên răng nghiến lợi gầm lên, cả cơ thể bạch ngọc như mảnh hổ xuất chuồng muốn lao lên liều mạng già với Thanh Vân một trận quyết đòi lại cây xúc xích vốn phải thuộc về mình.
Đáng tiếc thực lực của Thiên Không nữ vương Thanh Vân đến cả Trần Lâm cũng chưa chắc có tuổi để mà liều mạng nói gì đến Huyết Linh nàng, cửa để dành lại cây xúc xích thân yêu từ trong miệng con sò lông vàng kia là hoàn toàn không có.
Trước sự thật đắng lòng kia Huyết Linh đáng thương chỉ có thể nuốt hận vào tim hoàn toàn không thể xoay chuyển...
Rất may Trần Lâm vẫn còn có chút tình cảm đặc biệt dành cho con đệ đầu tiên của mình này, trông thấy Huyết Linh lệ nóng chảy đầy mặt vô cùng đáng thương Trần Lâm không khỏi buồn cười quyết định ra tay mạnh mẽ lật người dậy đè Thanh Vân dưới thân chiếm lại quyền chủ động rồi vương tay ôm Huyết Linh vào lòng.
Trong khi côn thịt vẫn nhịp nhàng đâm những nhát đâm chí tử vào âm hộ đỏ hồng thơm ngon của Thanh Vân bên dưới, âm hộ lông lá nuốt trọn thân côn thịt to lớn không ngừng ra ra vào vào trào ra từng đạo mật dịch ướt sũng hạ thân đầy đặn của nàng còn dính cả lên đám lông nâu vàng trông vô cùng quyến rũ.
Từng cái đâm tới đem đến lực đạo không nhẹ khiến đôi nhủ phong to tròn ngạo nhân của Thanh Vân rung lắc nhịp nhàng trông thật vui mắt.
Ngược lại bên trên bàn tay heo của Trần Lâm không chút khác khí bắt đầu khám phá cơ thể xinh đẹp linh lung của Huyết Linh một cách tận tình.
Hai quả đào tiên xinh đẹp trắng hồng của Huyết Linh đều không thoát được ma trảo kia tuy ý để Trần Lâm nhào nặn, nhất là khi cảm giác được hai quả bóng đàn hồi ấm nóng trong tay mình Trần Lâm thích thú không muốn rời càng thêm ra sức vuốt ve xoa bóp khiến Huyết Linh sướng khoái mà bắt đầu rên rỉ.
...
.
- Phủ thân... người là của ta a...
- Ta... thích người nhất a... sau này tuyệt... tuyệt đối không cho phép ngươi bỏ rơi ta ahhh...
Ánh mắt ướt át liếc nhìn Trần Lâm tràn ngập vũ mỵ, Huyết Linh như một con mèo cái đang trong cơn động tình kêu lên một tiếng tràn ngập khát khao rồi bổ nhào vào lồng ngực Trần Lâm mà rên rỉ cũng như nói ra tiếng lòng của mình.
Cùng lúc đó đôi môi đỏ mộng của Huyết Linh cũng chủ động tìm đến cái miệng rộng của Trần Lâm mà say mê nhấm nháp, chiếc lưỡi mềm mại ẩm ướt như linh xà chủ động đưa ra tiến vào miệng Trần Lâm tìm kiếp bạn tình.
Tận hưởng cảm giác ẩm ướt sướng khoái nơi hạ thận truyền đến lại được một cổ thân thể mềm mại ốm ấp lấy mình, Trần Lâm sao có thể cô phụ tấm thịnh tình này đành nhiệt tình mà đáp trả say mê quấn lấy Huyết Linh, cùng lúc đó vòng eo ra sức càng lúc càng đâm mạnh côn thịt vào sâu đến tận tử cung Thanh Vân làm cho đệ nhất cường giả Huyết tộc rên la sướng khoái không ngừng.
Đúng là không ai sướng bằng Huyết tổ đại nhân, bên trên đã được miệng trên Huyết Linh chăm sóc mặc cho hắn thưởng thức, còn bên dưới lại được miệng dưới của Thanh Vân nhiệt tình hầu hạ.
...
..
.
Cùng lúc đó ở một diễn biến khác...
Trong khi Trần Lâm còn đang chết chìm trong hai cái âm hộ lông lá ẩm ướt mà say sưa mây mưa quên trời quên đất cùng hai vị nữ vương Huyết tộc, vị đại nữ vương còn lại Nguyệt Dạ nữ vương Lý Minh Nguyệt đã sớm tỉnh giấc rời khỏi thân thể bạch ngọc nhỏ nhắn của con gái bước xuống giường rồi cứ như thế trần truồng không kém gì ba người kia đi vào phòng tắm.
Bộ dáng tự nhiên không chút e thẹn của Lý Minh Nguyệt khi bản thân nàng và nữ nhi đều hoàn toàn trần truồng phơi bày mọi thứ tự mật nhất trước mặt đối phương thế kia chứng tỏa đây không phải lần đầu.
Không chỉ thế việc hai mẹ con trần truồng ôm nhau ngủ kia có làm thêm những hoạt động gì khác nữa hay không hay chỉ đơn thuần là ôm nhau ngủ thì cũng chỉ có trời mới biết, nhưng có thể chắc chắn mỗi lần như thế không biết tại sao ga giường đều ướt một mảnh lớn thập phần kỳ lạ.
.
Cứ như thế bên trong phòng tắm, từng tiếng nước chảy tí tách không ngừng vang lên thấp thoáng một bóng hình kiều diễm mờ ảo khiến người ta nhiệt huyết sôi trào ẩn hiện sau lăng kính...
Được một lúc khi tiếng nước chảy nhỏ dần Lý Minh Nguyệt mới từ bên trong phòng tấm bước ra, cơ thể quyến rũ thành thục mê người kia đều đã được che đậy bằng một bộ quân phục kín cổng cao tường không lộ ra chút da thịt nào. Tuy nhiên bộ quân phục kia không chỉ không làm mất đi vẻ đẹp kiều diễm của Lý Minh Nguyệt mà còn tăng thêm tư sắc vốn có của nàng, nhất là khí tức anh thư không giận tự uy như một nữ soái của nàng càng làm người ta say mê.
Không cần cái gì quyến rũ y phục ăn mặc hở hang vẫn thể thể hiện nên vẻ đẹp khiến người ta ngước nhìn đó chính là Lý Minh Nguyệt nàng, thảo nào tên nào đó mê chết muốn đẩy ngã nàng lên giường lột ra từng lớp y phục kia cho bằng được.
.
Nhìn nữ nhi vẫn đang lười biếng say ngủ, cái mông trắng tròn cong cong không chút che đây lộ ra trước ánh sáng thái dương đúng kiểu mặt trời lên đến đít vẫn chưa dậy...
Lý Minh Nguyệt không khỏi mỉm cười lắc đầu vỗ mạnh vào cái mông trắng ngần kia một cái cười mắng:
- Nha đầu lười biếng... mau thức dậy...
- Chúng ta còn rất nhiều chuyện phải làm...
...
.
- Ưm... cho ta ngủ thêm chút nữa đi...
Cảm nhận được bờ mông bỏng rát, Hồng Ánh không khỏi rên lên một tiếng song vẫn ngái ngủ nói bộ dáng rõ là không dễ xuống giường được.
Dù sao tối qua Hồng Ánh uống cũng không ít lại thức khuy làm việc lao động hết sức là vất vả, muốn nàng xuống giường rõ ràng là không dễ ít nhất phải đến trưa may ra.
...
.
- Đứa nhỏ này... haizzz...
Thấy thế Lý Minh Nguyệt không khỏi lắc đầu thở dài bó tay với nữ nhi nhà mình nhưng vẫn để nàng tiếp tục lười biếng không quản đến...
Thời thế thay đổi nếu đây là thời đại trước mạt thế Lý Minh Nguyệt chắc chắn sẽ kéo nha đầu này xuống giường cho bằng được, con gái con đứa ngủ mãi không chịu dậy như thế sao có thể gã đi được, nhưng may thay đây lại là mạt thế và quan trọng hơn Hồng Ánh lại còn là đệ nhất sư đoàn trưởng Huyết tộc, nàng hiển nhiên là không cần phải đối mặt với bà mẹ chồng nào muốn ngủ đến lúc nào tuyệt nhiên trừ Lý Minh Nguyệt ra không ai quản được.
Nghĩ đến đây Lý Minh Nguyệt đành mặc kệ con gái tìm đến thành phần quan trọng hơn Huyết tổ Trần Lâm.
Mặc dù chỉ là “hoàng đế bù nhìn, lão tổ trên bàn thờ” không quản đến nhiều chuyện, nhưng khi Trần Lâm đã trở về Lý Minh Nguyệt không thể không kéo hắn vào một số sách lược quan trọng của Huyết tộc, ít nhất là với tự cách biểu tượng cũng cần hắn có mặt.
Tuy nhiên ngay khi đứng trước căn phòng của Trần Lâm tính ra cũng không xa phòng mình lắm, Lý Minh Nguyệt lại nghe được những tiếng rên rỉ hết sức là tiêu hồn.
...
.
- Thanh âm này là...
- Hừ... đúng là hoang dâm vô độ... làm lớn đến như vậy bộ không sợ người khác nghe thấy sao? - Đám người này... khốn kiếp...
Nghe được những thanh âm rên rỉ sống động như thật phát ra từ phía sau cảnh cửa gỗ, từng trải như Lý Minh Nguyệt sao có thể không biết được âm thanh kia là gì không nhịn được tức giận hừ lạnh một tiếng thì thầm, trong lòng thật có xúc động muốn đạp cửa xông vào gõ đầu đám vô liên sĩ kia.
Tuy nhiên trước những tiếng rên rỉ nhịp nhàng như một bản trường ca bất tận, Lý Minh Nguyệt không biết ma xui quỷ khiến cái gì lại nổi lên lòng tò mò bất tri bất giác đã đến bên cảnh cửa gỗ ghé tai vào trong âm thầm nghe lén như một tên ăn trộm.
Mãi một lúc dường như đã bị những âm điệu du dương kia thôi miên, Lý Minh Nguyệt nhẹ đưa tay muốn mở lấy cánh cửa gỗ kia ra một khe nhỏ xem thử tình hình bên trong thế nào, rất may có lẽ do ở Huyết tộc nên không cần đề phòng gì nhiều hoặc giả đêm qua ai đó đã quá gắp gáp nên không kịp khóa cửa để Lý Minh Nguyệt dễ dàng mở ra đưa đôi tặc nhãn châm chú nhìn trộm vào bên trong.
.
Ngay lập tức một khung cảnh dâm dục chấn động nhân tâm đập vào mắt Lý Minh Nguyệt...
Trên chiếc giường lớn đặc giữa phòng thập phần bắt mắt, ba cổ thân thể hoàn toàn trần truồng bạo lộ không sót lại gì hiện ra rõ ràng trước mắt Lý Minh Nguyệt, đáng nói nơi đó đều là những đại lão số một số hai Huyết tộc Huyết Linh, Thanh Vân và không thể thiếu tên khốn Trần Lâm.
Không ngoài suy đoán của Lý Minh Nguyệt, ba người Trần Lâm đang làm những chuyện vô cùng là trái với luân thường đạo lý kia, chỉ mới sáng sớm tinh mơ đã quấn lấy nhau như ba con rắn nước khát tình.
Trong đó Trần Lâm và Huyết Linh đang gắt gào ôm lấy nhau trao cho nhau những nụ hôn nồng cháy nhất, đôi bàn tay đều không chút khách khí vuốt ve cơ thể đối phương khiến Lý Minh Nguyệt gai mắt vô cùng.
Không chỉ có thế cúng với việc đang say mê thưởng thức đôi môi đỏ mộng cùng thân thể ngọc ngà của Huyết Linh thì thằng em bên dưới của Trần Lâm cũng không chịu nằm yên, bên dưới hạ thế của Trần Lâm và Thanh Vân lại đang dính sát vào nhau không ngừng chuyển động khiến Lý Minh Nguyệt càng thêm nghiến răng nghiến lợi nghe keng két dường như có thể xông vào bắt gian tại trận bất cứ lúc nào.
Rõ ràng mặc dù không thấy được cận cảnh, nhưng qua động tác chuyển động dồn dập của của Trần Lâm, cùng tiếng da thịt không ngừng va chạm vào nhau phát ra những tiếng Bạch... Bạch... tiêu hồn và cả tiếng rên rỉ nũng nịu kiều mỵ kia của Thanh Vân, Lý Minh Nguyệt hoàn toàn có thể tưởng tượng được chuyện gì đang diễn ra sao có thể nhịn được hừ lạnh một tiếng thầm khinh bỉ đám khốn kiếp kia hoang dâm vô độ.
Thử hỏi mới sáng sớm không lo thức dậy làm việc đã lo chơi trò thú nhúng lại còn là chơi nhất long song phụng ai không tức cho được, chỉ là tại sao lại tức mà không kệ cha Trần Lâm thì đến cả Lý Minh Nguyệt cũng không biết được.
.
Tuy nhiên khiến Lý Minh Nguyệt không khỏi bất ngờ hơn là xưa nay cao ngạo bất tuân lạnh lùng lãnh khốc như Thanh Vân không ngờ còn có bộ mặt dâm đãng đến như thế, đúng là hiếm thấy...
Quả thật khi trên giường Thanh Vân là một bộ mặt hoàn toàn khác không còn lãnh khốc như một cổ hung thú sẵn sàng xé xác bất kỳ ai nữa mà trở thành một tiểu dâm phụ rên rỉ cầu hoang.
Dưới chuyển động nhịp nhàng kia của Trần Lâm đại côn thịt to lớn không ngừng ra ra vào vào lỗ thịt nhỏ bé đem đến cho Thanh Vân cảm giác sung sướng đến phát điên nào còn nghĩ nhiều được nữa chỉ có thể như một con mẫu cẩu nằm dưới thân Trần Lâm mà không ngừng rên rỉ.
Không chỉ thế gần như đã trở thành một bản năng bụng dưới của Thanh Vân cũng phối hợp theo chuyển động của bạn tình hung hăng đẩy mạnh âm hộ mình lên trên để côn thịt to lớn đâm sâu vào hơn đến tận cổ tử cung của mình.
Mỗi lần như thế đều là vô tận sướng khoái khiến Thanh Vân không ngừng kêu lên những âm thanh dâm đãng vũ mị phối hợp cùng tiếng thở gấp gáp của nam nhân tạo thành một bản nhạc khiến người ta nhiệt huyết sôi trào...
.
Lý Minh Nguyệt cũng không ngoại lệ bị thanh âm nam nữ giao hoan kia tác động làm cho hơi thở bất giác dồn dập, trái tim như bé đập thình thịch trong lồng ngực như ai đó đang đánh trống...
Tuy nhiên dù lòng đã khoái muốn chết nhưng miệng của Lý Minh Nguyệt vẫn cứng vô cùng nghiến răng nghiến lời chửi rủa đôi cẩu nam nữ bên trong:
- Cẩu nam... tiện nữ... suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện hạ đãng này...
- Hừ... ta khinh... bổn nữ vương mới không cần...
...
.
Chỉ là mồm thì khinh bỉ bảo không cần là thế nhưng bằng một cách vi diệu nào đó con người đứng đắn như Nguyệt Dạ nữ vương vẫn đứng nguyên tại chỗ âm thầm rình trộm qua khe cửa nhỏ đúng kiểu đã khoái chết mịa rồi mà còn làm màu chảnh chó, nhất là bàn tay ngọc không biết ai đưa đường dẫn lối lại vô thức vuốt ve âm hộ nóng bỏng ướt át của mình qua lớp quần da đã triệt để tố cáo nội tâm nhỏ bé của nàng...
Không chỉ thế những tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn của những người bên trong càng như một cái tát đau điếng vào bản mặt làm màu của Lý Minh Nguyệt...
...
.
- Ahhh... hảo... hảo phu thân ahhh... ahhh...
- Côn... côn thịt lớn... thật lớn ahhh... ta sướng... ta sướng quá... a... a... chơi... chơi chết ta đi ahhh...
- Hảo... hảo côn thịt lớn... ahhh... nó... nó... không được ahhh... ta ra... aaaa...
Dường như đã nhận được vô hạn sướng khoái, Thanh Vân hoàn toàn mất đi ý thức không quản được nhiều nữa phát ra những tiếng rên rỉ rõ to khiến cả Lý Minh Nguyệt ngoài cửa vẫn có thế nghe thấy.
Cùng lúc đó âm hộ lông lá mập mạp của Thanh Vân phun ra từng đạo thánh thủy ướt đẫm hạ thể của nàng và cả Trần Lâm, cơ thể dâm đãng to lớn của Thanh Vân theo đó như một ngọn đèn trước gió rung lên nhè nhẹ, đầu tóc sớm đã rối bù ướt đẫm mồ hôi che đi đôi mắt ngọc trợn tròn trắng dã trông thập phần dâm đãng, từng đạo nước bọt theo đó chảy xuống khóe miệng tựa như một dâm phụ đang trong cơn sướng không sao tả xiếc và sự thật đúng là như vậy.
Một lực cao trào qua đi đệ nhất cười giá Huyết tộc sướng đến chết ngất hoàn toàn gục trên giường không biết trời trăng gì nữa...
Tuy nhiên bên trong căn phòng nhục dục này không chỉ có Thanh Vân nàng là biết rên rỉ sướng khoái...
Ngay bên cạnh nàng Huyết Linh cũng không nhịn được trước đôi móng heo đang ra ra vào vào lỗ thịt nhỏ bé của mình mà ôm lấy Thanh Vân vào lòng rên lên một tiếng rõ to, âm hộ ướt át theo đó trực tiếp phun ra một dòng suối nóng bỏng bắn thẳng ra bên ngoài tạo thành một đài phun nước tự nhiên thật là tuyệt diệu.
.
Chầm chậm rút côn thịt to lớn đang ngập sâu trong âm hộ lông lá ướt sũng dâm thủy của Thanh Vân ra kéo theo đó là một đạo chất lỏng đục ngầu không bị bịt kín nữa trào ra mép âm hộ...
Trần Lâm không khỏi mỉm cười đắc ý nhìn hai đại nữ vương Huyết tộc cả người lấm tấm mồ hồi đang ôm lấy nhau mà thở hổn hển, nhất là âm hộ ướt át đang sưng đỏ của Thanh Vân đều là tác phẩm nghệ thuật do mình dày công tạo ra, Trần Lâm không khỏi tự hào vô cùng cười lớn thành tiếng,không hề biết rằng côn thịt còn đang đầy nhụa dâm thủy của mình đều đã hiện rõ truóc mắt vị nữ vương Huyết tộc còn lại không sót lại gì...
.
Ngược lại về phần Lý Minh Nguyệt mặc dùng không được chứng kiến cận cảnh mà chỉ đứng ngoài xa quan sát nhưng nghe được những âm thanh rên rỉ sung sướng kia, những chuyển động điên cuồng cùng hai thân thể quấn chặc lấy nhau kia, Lý Minh Nguyệt có ra vẻ tức giận nghiến răng nghiến lợi cách mấy cũng không giấu được hơi thở bắt đầu dồn dập không kém gì hai người Thanh Vân và Huyết Linh bên trong.
Dần dần cơ thể chỉ vừa mới tắm xong của Lý Minh Nguyệt ấy vậy mà cũng bắt đầu lấm tấm những giọt mồ hôi ướt sũng bộ ngực lớn và nhất là âm hộ nóng bỏng ướt át của nàng không biết bị cái gì lại chảy nước ngứa ngáy vô cùng.
Bất trí bất giác Nguyệt Dạ nữ vương cảm thấy hết sức là ngứa ngáy hơi âm hộ, cả người ướt đẫm mồ hôi bức rức khó chịu vô cùng chỉ muốn đạp cửa xông vào ngăn cản côn thịt tội lỗi kia đâm vào những cái âm hộ vô tội nào khác, đau đớn kia cứ đến mình nàng gánh chịu.
Cái này cổ nhân người ta gọi là ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, Nguyệt Dạ nữ vương quả là khác biệt thường nhân...