Sau một thời gian dài rơi đi thi hành nhiệm vụ của mình, Huyết tổ đại nhân rốt cuộc cũng đã trở về với Huyết tộc thân yêu, toàn thể tộc nhân Huyết tộc từ lớn đến bé đều vô cùng vui mừng phấn khích chào đón lão tổ trở về và với một chủng tộc như Huyết tộc hiển nhiên không tránh khỏi một phen ăn chơi sa đọa tiệc tùng ngập mặt để chúc mừng...
Cả đại thành Huyết tộc lập tức giăng đèn kết hoa vui vẻ như hội chợ, từng gốc từng gốc nấm huỳnh quang theo đó chiếu sáng cả trời đêm tạo nên một quan cảnh kỳ dị lấp lánh ánh sáng ngay bờ đông sông Vân Hà lung linh huyền ảo mà có lẽ chỉ có ánh đèn của nhân loại thời trước mạt thế mới có được.
Không chỉ thế toàn bộ số rượu được các Huyết Hồ tộc nhân chưng cất đều được lấy ra phục vụ cho tiệc vui ăn nhậu thâu đêm của cả Huyết Thành, tất cả đều gần như quên luôn việc buôn bán gì đó nhậu trước tính sau khiến lão mập Tiền Đa Đa một phen đứt nguồn cung rượu lửa cháy đến lông mày xanh hết cả mặt...
Hải Hồn Huyết Tửu rượu mà Huyết tộc chuyên bán cho nhân loại thật sự quá tốt giá cả lại phải chăn khiến chúng gần như là thứ không thể thiếu khi ra ngoài hoang dã của của các thợ săn.
Đương nhiên Trần Lâm lúc này nào có quan tâm đến việc của lão mập khốn kiếp kia, Huyết tổ đại nhân còn đang hết sức bận rộn cùng các lão bà bà thân yêu ăn nhậu nào có rảnh rỗi quản đến người khác.
.
Rất nhanh sau một hồi uống đến quên trời quên đất, Trần Lâm trực tiếp uống hết bảy bình Hải Hồn Huyết Tửu vượt qua kỷ lục thường ngày của bản thân triệt để đến giới hạn hay dân chơi còn gọi là nhậu quắc cần câu tay cầm chén rượu bất giác cảm thấy nặng nề vô cùng thoáng rung rung nhè nhẹ.
Thấy thế Tiểu Hắc vô cùng khoái chí vỗ vỗ lên người Trần Lâm cười lớn nói không quên một hơi uống lên bát rượu đỏ trong tay mình thể hiện đẳng cấp cá nhân.
- Ha... ha... đúng là yếu còn ra gió... không phải đòi đá ngã ta sao...
- Thế nào Huyết tổ đại nhân tới lượt ngài rồi đó uống đi nào...
...
.
- Ngươi... con heo chết tiệc nhà ngươi dám... á...
Nghe thấy thế Trần Lâm nghiến răng nghiến lợi tức giận đến rung tay đánh rơi chén rượu xuống đất chỉ vào mặt Tiểu Hắc mắng to.
Đáng tiếc Trần Lâm hai mắt sớm đã nổi đom đóm trời đất quay cuồng chỉ kịp hú lên được hai câu đã cấm đầu gục ngay tại chỗ trên bàn hồn về mây gió không còn biết trời trăng mây nước gì nữa.
Thấy thế Tiểu Hắc vô cùng khoái chí gõ nhẹ lên cái đầu trọc trơn bóng trước mặt xem vị cao tăng thích ăn nhậu này sống chết thế nào rồi...
Rất may chết thì chắc chắn chưa chết được nhưng đã sớm say xỉnh bất tỉnh nhân sự rồi.
.
Ngược lại chứng kiến thảm bại của Trần Lâm mọi người đều không khỏi lắc đầu cười lớn không biết nên nói Huyết tổ đại nhân của mình máu liều hay máu điên nữa...
Mặc dù Trần Lâm là Huyết tổ của Huyết tộc một siêu cấp dị sinh vật sở hữu thể chất không tệ ít nhất là mạnh hơn xa nhân loại, nhưng xét về mặt thể chất dị sinh vật vẫn không địch lại được trước thể phách siêu cường của hung thú và trong việc ăn nhậu chênh lệch thể chất có ảnh hưởng rất lớn. Đơn cử như lão Sa Hoàng đại cá mập lớn có thể dễ dàng uống hết mười bình Hải Hồn Huyết Tửu mà không vấn đề gì một điều mà Trần Lâm có mơ cũng không thấy được, Tiểu Hắc dù không bằng được như lão Sa Hoàng nhưng cũng không phải đối tượng mà Trần Lâm có thể chuốc cho say được.
Kết quả không ngoài sở liệu kẻ thách đấu Trần Lâm mưu đồ chuốc say làm bậy gái nhà lành trở thành kẻ thảm bại không sức hoàn thủ gục trên bàn nhậu.
.
Tuy nhiên có đánh chết Trần Lâm cũng không ngờ được bản thân không phải con gà mà chỉ là hạt thóc...
Ngay lập tức khi thấy Trần Lâm binh bại như núi đổ gục mặt trên bàn không biết trời trăng gì nữa, ánh mắt của hai người Huyết Linh và Thanh Vân khẽ sáng lên âm thầm liếc mắt nhìn nhau một cái như hai con sói đói thấy được con mồi. Rất nhanh bằng một cách vi diệu nào đó mà Trần Lâm hiển nhiên là không sao biết được, hai người Huyết Linh và Thanh Vân đã âm thầm dìu Trần Lâm đi nghỉ rồi biến mất không thấy bóng dáng.
Chỉ là hành động lén lút đó của hai đại nữ vương này tuyệt nhiên không thể thoát khỏi pháp nhãn của Nguyệt Dạ nữ vương.
...
.
- Hai cái tiện nữ này... thèm khát đến vậy sao??? Chứng kiến Huyết Linh và Thanh Vân muốn bao nhiêu tiện có bấy nhiêu, Lý Minh Nguyệt thật sự cạn lời thầm khinh bỉ một câu.
Đáng tiếc bản thân Lý Minh Nguyệt cũng là một con ma mem sớm đã uống đến đầu choáng mắt hoa nào có thể quản được đến Trần Lâm thân mình còn lo không xong, rất nhanh tới lượt Lý Minh Nguyệt bị con gái yêu Hồng Ánh của mình dìu đi biến mất không thấy bóng dáng.
Rất nhanh theo sau đó là đám người Liễu Mộng Điệp, Thu Thảo... cũng cam bái hạ phong lần lượt gục ngã, bàn nhậu của những đại boss Huyết tộc chỉ còn bốn đại hung thú Tiểu Hắc, Tiểu Thanh, Tiểu Kim và Tiểu Tuyết là trụ được đến phúc cuối cùng chân chính cường nhân.
...
..
.
Cứ như thế một đêm say sưa quên trời quên đất của phần lớn tộc nhân Huyết tộc cứ như thế lặng lẽ trôi đi đón chào một ngày mới...
Trong không khí có phần giá lạnh của những ngày cuối năm, thái dương chầm chậm mọc lên cao tỏa ra chút hơi ấm chiếu sáng cho đại địa lạnh giá.
Rất may dù Thiên Lam tinh đã vào đông nhưng Huyết tộc và những vùng lân cận vẫn nằm trong vùng nhiệt đới, mặc dù khí hậu biến chuyển trở nên vô cùng lạnh giá hơn xa thời đại trước mạt thế nhưng trừ một số nơi địa thế cao phần còn lại vẫn chưa đến mức đóng băng kết tuyết.
Tuy nhiên những nơi khác của Thiên Lam tinh chắc chắn sẽ có, thậm chí tình hình còn rất nhiệm trọng gọi là vạn dặm tuyết phủ người chết lớp lớp cũng không phải nói quá.
Trong đó phía bắc của Việt Long quốc không may cũng nằm trong số đó hoàn toàn đã trở thành một bình nguyên tuyết trắng, rất may cao tầng Thăng Long cứ điểm đại cứ điểm người sống lớn nhất khu vực đã sớm liên hệ với Huyết tộc tích trữ chút lượng thực chống chọi qua mùa đông đầu tiên của mạt thế.
Ngược lại Nhật quốc và Liên Minh Tây Âu hai đối tượng làm ăn khác của Huyết tộc lại không được may mắn như thế, mặc dù cũng sớm đã chuẩn bị lương thực cho mùa đông nhưng khác với những vùng nhiệt đới và cận nhiệt đới khí hậu vào mùa đông của những nước này thật sự quá khắc nghiệt khiến không ít nạn dân không trụ nỗi trước giá lạnh chết rét trong đêm đen vô hình chung tạo nên chút hoảng loạn nhất định, không ít nạn dân trong tuyệt vọng trực tiếp phát điện cướp đoạt, cưỡng hiệp, giết chóc đều có như để phát tiếc nội tâm tuyệt vọng cùng cực.
.
Về phần Huyết tộc đối tác làm ăn lớn của nhân loại...
Trần Lâm đại lão của Huyết tộc hiển nhiên là không tim không phổi càng không quản đến chuyện của nhân loại chết sống thế nào làm gì mà vui vẻ say ngủ.
Sau một đem ăn nhậu quắc cần câu không biết gì nữa hết sức mệt mỗi lại kết hợp với không khí có phần se lạnh khi bước qua mùa đông, thành phần lười biếng như Trần Lâm sao thể dễ dàng xuống giường cho được cuộn mình trong chăn ngủ nướng.
Tuy nhiên rất nhanh Trần Lâm đã cảm nhận được hai cổ thân thể mềm mại ấm áp phân biệt một trái một phải đang ôm siết lấy mình, từng tấc da thịt mềm mại trơn bóng thân mật tiếp xúc đem đến một loại khoái cảm kỳ lại không lẫn vào đầu được.
...
.
- Cmn... đây là đâu???
- Đêm qua bổn Huyết tổ không phải còn đang nhậu sao...
Ý thức được tối qua trong lúc say xỉnh bản thân rất có thể đã bị “ăn sạch”, Trần Lâm không nhịn được hoảng sợ kêu lên lập tức mở bừng đôi mắt nhìn cảnh vật xung quanh.
Ngay lập tức đập vào mắt Trần Lâm là hai cái khuôn mặt linh lung xinh đẹp đang say ngủ cạnh mình, hai mái tóc dài như thác nước một đen óng một nâu vàng phân biệt rủ xuống che đi đôi hàng lông mi cong cong khép hờ trông quyển rũ mà xinh đẹp vô cùng tựa như một đôi thành thục nữ thần đang say giấc.
Không ngoài sở liệu trên chiếc giường lớn vốn là của Trần Lâm trong Huyết Điện đang nằm đến ba người, trong đó Trần Lâm nằm giữa còn hai đại nữ vương Huyết Linh và Thanh Vân phân biệt nằm hai bên cạnh Trần Lâm gắt gào ôm lấy hắn biến mộng tưởng trải ôm phải ấp của không biết bao nhiêu nam nhân thiên hạ thành hiện thực ngay trước mắt.
Không chỉ có thế không biết là say xỉnh kiểu gì mà cả ba đều hoàn toàn trần truồng không mảnh vảy che thân, dưới ánh sáng ấm ấp chiếu xuyên qua khe cửa sổ hai cổ thân thể thành thực mê người một thuần á đông tóc đen da trắng vừa xinh đẹp cổ kính nhưng cũng vừa quyến rủ mê hồn và một tây phương nữ tử tóc nâu vàng óng ánh thân thể thành thục cao lớn khinh động nhân tâm hoàn toàn không chút che đây hiện ra trước mặt Trần Lâm.
.
Nữ nhân trong lúc đang ngủ tuyệt đối là xinh đẹp nhất, đặc biệt là khi bản thân lại là người nằm ngay bên cạnh...
Trước hai địa tuyệt tác của tạo hóa Trần Lâm dù biến rất có thể bản thân đã bị hai dâm nữa này giở trò đêm qua, nhưng trước cái đẹp vẫn không nhịn được say mê lặng ngắm các nàng đang trong giấc mộng đẹp. Chỉ là Trần Lâm đã quên mất Huyết Linh và Thanh Vân đều không phải người thường, nhất là Thanh Vân thực lực khủng bố cảm giác lại càng thêm linh mẫn, trước cái nhìn chằm chằm như thế Thanh Vân lập tức cảm nhận được khẽ mở đôi mắt ngọc cảnh giác nhìn qua nơi phát ra ánh mắt đang nhắm đến mình kia.
Tuy nhiên khi thấy được chủ nhân của cái nhìn kia là Trần Lâm, lãnh ý trong đôi mắt sắc bén của Thanh Vân đã hoàn toàn biến mất chỉ còn lại vô tận yêu thương thậm chỉ còn có của chút nuông chìu mỉm cười nói:
- Chào buổi sáng... phu thân đại nhân...
...
.
Giọng ngọt ngào như đường mật kết hợp với dung nhan kiều diễm của một tây phương nữ hoàng cao quý lạnh lùng theo đó vang lên bên tai khiến Trần Lâm không khỏi thoáng ngây người một lúc say mê nhìn nàng...
Cảm nhận được ánh mắt ướt át như thu thủy kia, Trần Lâm khẽ mỉm cười một cái sủng nịnh yêu thương vuốt ve mái tóc nâu vàng của nàng, ánh hiển nhiên không nhịn được liếc trộm hai quả đào tiên to lớn trắng hồng của nàng mà cười nói.
- Hảo... ĐẠI bảo bối...
...
.
Trước cái xoa đầu ấm áp buổi sáng cùng ánh nhìn liếc trộm kia của Trần Lâm...
Thanh Vân phê không thể tả híp híp đôi mắt như đang hưởng thụ rồi không nhịn được dâm tính bạo dâng nhào vào lòng Trần Lâm, đôi môi căn mộng ướt át nhẹ nhàng đặc lên môi hắn thấm thiết hôn xuống...
Nữ nhân đã chủ động Trần Lâm cũng không nhún nhường cũng hôn xuống đáp trả xem như thu lại chút thiệt thòi bị hai dâm nữ kia ăn lén tối qua, hai chiếc lưỡi như hai con rắn nước khát tình lập tức quấn lấy nhau trao cho nhau từng dòng mật dịch buổi sáng tính ra hơi mất vệ sinh.
Ngược lại nằm ngay cạnh dù không được linh mẫn như Thanh Vân nhưng trước động thái quá đáng lắm luôn của hai người Trần Lâm và Thanh Vân, Huyết Linh cũng bị đánh thức chóp chóp đôi mắt mơ hồ tỉnh dậy...
Tuy nhiên ngay khi thấy Trần Lâm và con tiên nhân Thanh Vân kia đang ôm ấp hôn hít hoàn toàn không nhìn đến mình, Huyết Linh ghen ghét đến đỏ cả mắt tức giận bĩu môi nói:
- Phụ thân đại nhân ta cũng muốn nha...
- Người... người không được thiên vị con rắn ngu kia... ta mới là lớn đó nha...
...
.
Giọng nói trong veo xen lẫn vô hạn uẩn khuất theo đó vang lên khiến đôi trẻ đang gian gian díu díu nào đó thoáng giật mình tách nhau ra...
Đang ăn lại bị phá mà còn là con mình ghét nó phát, Thanh Vân lập tức bạo nộ trợn tròn mắt lên lạnh như băng nói, khí tức đệ nhất cường giả Huyết tộc không chút che đậy toàn thể bạo phát nhắm ngay Huyết Linh theo từng câu từng chữ phát ra mà ập đến.
- Góc cây mục kia... ngươi nói ai là rắn...
- Hừ... có gan nói lại lần nữa xem... ta có biến ngươi thành than hay không...
...
.
Giọng nói lạnh lùng sát phạt theo đó vang lên, từng tia lôi điện nhỏ bé tí tác phát nổ trong không khí như đang trợ uy cho của nhân của mình, Thanh Vân không hỗ là đệ nhất cường giả Huyết tộc một lần bạo nộ lập tức tỏa ra khí thế trấn áp tứ phương tựa như một nữ hoàng vung kiếm giết địch khiến người người thần phục...
Trước khi thế đó của Thanh Vân, Huyết Linh có sợ hay không Trần Lâm tuyệt đối không biết nhưng Trần Lâm có thể chắc chắn con chim hồng hạc của mình chắc chắn đã bị dọa sợ tẹo hết một nửa, dù sao thì cường giản cấp 30 nó cũng có this có that và Trần Lâm dù có U Linh Kim Liên hộ thân chỉ sợ cũng không chịu trước khủng bố lôi điện vô cùng vô tận của Thanh Vân.
Nóc nhà này là tuyệt đối không đụng vào được...
.
Tuy nhiên khác với Trần Lâm hèn yếu, Huyết Linh tuyệt đối không phải dạng vừa không chút sợ hãi khoanh tay trước ngực ép lấy hai quả đồi nhỏ cười lạnh thách thức nói:
- Tới đây... bổn nữ vương sợ người quá cơ...
...
.
Phong thái bố đời kia, điệu bộ thập phần gợi đòn kia tuyết đối có đến 9 phần phong phạm của Huyết tổ đại nhân, Huyết Linh học ở đâu và học từ ai không cần phải nói nhiều Trần Lâm hoàn toàn có thể đoán ra được không khỏi chết lặng...
Ngay lập tức Thanh Vân xù lông nhím lên, cả cơ thể bạch ngọc lồi lõm bạo phát ra từng tia lôi điện dù rất nhỏ bé nhưng khí thế tuyệt đối là không nhỏ.
Thấy tình hình không thơm Trần Lâm mặt cắt không còn chút máu vừa giận vừa buồn cười với cặp đôi chó mèo này đành đứng ra khuyên bảo giản hòa nói:
- Được rồi... được rồi... hai đại nữ vương của ta... không cần phải cải nhau làm gì...
- Bổn Huyết tổ đều yêu thương các ngươi nhất...
...
.
Huyết tổ động khẩu tất yếu cũng phải động thủ...
Trong khi rót mật vào tai hai người Huyết Linh và Thanh Vân bình ổn nội tâm máu chó của hai đại nữ nương này, Trần Lâm không quên yêu thương xoa đầu vuốt ve mái tóc dài như thác nước của các nàng rồi rất là vô tình chạm nhẹ trên bờ mông trần của cả hai mà vỗ nhè nhẹ.
Cảm nhận được hơi ấm thân thuộc yêu kiều vuốt ve thân thể mình, hai đại nữ vương rốt cuộc cũng gác lại nội chiến nhỏ bé của các nàng mà híp híp đôi mắt ngọc tận hưởng, cả người ngọc vô thanh vô thức ngã vào lòng Trần Lâm mặc sức để cho hắn vuốt ve chơi đùa, ba cổ thân thế trần trụi sao một phen náo động một lần nữa điên cuồng quấn lấy như như ba con rắn nước khát tình.
Nữ nhân đã chủ động dâng hiến, ăn tạp như Trần Lâm sao có thể bỏ qua từ xoa đầu trực tiếp vuốt xuống bóp lấy hai bờ mong căng mộng của các nàng mà không ngừng nhào nặn tận hưởng cảm giác mềm mại đàn hồi mà chúng mang đến.
.
Trước bàn tay ma quái kia hai vị nữ vương cơ hồ đều đã sớm thèm muốn chết lập thúc vỡ trận không thể nhịn nổi nữa chủ động bò dậy bổ nhào lên người Trần Lâm đè hắn xuống dưới thân chiến cứ thể chủ động rồi mạnh mẽ hôn xuống tìm lấy đôi môi bạn tình, ba chiếc lưỡi không phân biệt là của nam hay nữ theo đó nhiệt tình quấn lấy nhau tỏa ra hơi thở ướt át dâm dục...
Cùng lúc đó Trần Lâm cũng đâu chịu nằm yên để hai dâm nữ kia tùy ý khinh bạc như thế được, hai bàn tay heo của Trần Lâm không chút an phận bắt đầu mò xuống mật huyệt nhỏ bé sớm đã ướt đẫm dâm thủy của các nàng rồi nhẹ nhàng vuốt ve hai mép thịt hồng trước khi cho luôn hai ngón tay vào trong lỗ thịt dâm đãng kia mà ra ra vào vào khuấy động hang sâu...
...
.
- Ahhh... phu thân đại nhân thật là xấu...
- Ta... ta không được rồi... cho... cho ta côn thịt ahhh... a... côn thịt lớn của ta... ahhh...
Bị Trần Lâm bất ngờ chọt chọt đúng chỗ ngứa, Thanh Vân không thể nhịn được nữa dâm đãng rên lên một tiếng sướng khoái, ánh mắt ướt át ngập trong men tinh khát khao nhìn Trần Lâm mà liếm liếm môi trông vô cùng dâm đãng...
Cảm giác được bên dưới thiếu thốn cần hảo hảo được lấp đầy, Thanh Vân khốn nạn vào cùng ỷ vào một thân thực lực của mình không chút khách khí bá đạo vô cùng đá bay Huyết Linh chiếm thế thượng phong, bàn tay ngọc ngà trắng mịn như thèm khát từ bao giờ nhanh chóng bắt lấy đại côn thịt to lớn sớm đã cứng rắn nóng bỏng kia cạ nhẹ lên mép âm hộ lông lá lầy lồi dâm thủy của mình rồi từ từ ngồi xuống.
Quy đâu to lớn trơn bòng theo đó chầm chậm tách ra hai mép thịt mềm ẩm ướt ra từ từ chui vào bên trong lỗ thịt nóng bỏng ướt át chật chội kia của Thanh Vân...
...
.
- Ahhh... hảo côn thịt... côn thịt lớn của ta... a... a...
- Thật... thật là Ưmmm... sướng... hảo sướng khoái... ahhh...
Ngay lập tức cảm giác âm hộ nóng bỏng bị chèn ép hết cỡ như muốn xé rách làm đôi không lẫn vào đâu được, Thanh Vân sướng đến trợn tròn hai mắt miệng chảy nước dãi rên lên một tiếng rõ to trông cực kỳ dâm đãng.